Phần 4
Đám mây đen cuối cùng cũng tan biến để nhường lại cho bầu trời xanh trong vắt, người thiếu nữ dọn vội vàng mâm thức ăn cho Hiệp bước vội ra cửa nhìn theo cặp mông tròn lẳn ngọ nguậy theo từng bước chân trong chiếc quần “thong” nhỏ xíu mà chàng cảm thấy chán ngán, đã ba tháng trôi qua sống như một cái máy làm tình trên đảo cứ ba ngày một lần chúng lại bắt chàng giao hợp hai lần để lấy chất lỏng do lỗ chân lông chàng tiết ra mà thí nghiệm, mỗi lần như vậy chàng thường được tẩm bổ bằng những món sơn hào hải vị cho có sức mà phục vụ, nhìn xuống thân thể trần truồng chỉ duy nhất cái quần lót một dây với miếng vải che đủ bộ phận sinh dục chàng thấy mình như con heo nọc cho người ta gây giống. Chàng dùng bàn tay sửa lại dương vật bị cấn ngay phía dưới đầu khấc, móc dương vật mềm xèo ra khỏi quần chỉnh lại cái khoen xỏ dưới lỗ đái cho khúc nối ra khỏi lớp da non mà nãy giờ làm chàng khó chịu.
Cách đây vài ngày Hiệp bị hai tên hộ vệ to lớn trói lại đưa chàng đến căn phòng treo đầy những dụng cụ lạ lùng, Phượng xuất hiện nàng ngồi xuống ghế đối diện ra lệnh, hai tên cận vệ khác nắm hai chân chàng banh rộng ra rồi xé toạc cái quần lót duy nhất trên người Hiệp. Tên thứ năm đi về giữa hai đùi chàng cầm dương vật mềm nhũn giơ lên đoạn tay kia cầm cây kim đâm thật mạnh dưới vùng lỗ đái của dương vật, Hiệp la lên đau đớn ngã đầu ra sau bất tỉnh.
Khi mở mắt ra thì dương vật của mình đã bị xỏ chiếc khoen tự lúc nào, trước mặt Hiệp là Phượng và năm tên cận vệ, nàng tiến về phía chàng cười thật tươi…
“Sao? Có đau không… đây là cái khoen đặc biệt tặng cho anh đó! Nếu anh không phục tùng thì sẽ bị trừng phạt… có muốn thử không…”
Phượng xoè bàn tay ra cho chàng thấy một vật nhỏ như cái Zippo rồi ấn lên cái nút xanh, một luồng xung điện cực mạnh trong cái khoen đeo trên dương vật, giật nảy cả người chàng lên, Hiệp không kịp hét đã bất tỉnh. Nhìn lại cái khoen khốn kiếp chàng còn nhớ lời của Phượng…
“Nhớ đó! Hãy ngoan ngoãn nghe lời nghe cưng… kẻo bị điện giật đau đớn lắm! Ha ha ha…”
Vậy là từ đây chàng như một con thú bị sai khiến để phục vụ cho cuộc vui xác thịt của Phượng, Hiệp buông người nằm xuống đánh một giấc lấy sức, chàng dựa trên cái gối thật lớn ở đầu giường một chân thòng xuống đất còn chân kia gập lại trên giường trong tư thế rất khêu gợi rồi ngáy đều, cái dương vật xỏ khoen nằm nghẻo sang một bên.
Cách một bức tường bên này Loan cũng vừa xong bữa ăn trưa, cũng như tất cả mọi người trên đảo nàng chỉ có một cái quần lót duy nhất che âm hộ để tiện tháo bỏ mỗi khi hành lạc, nàng đi về phía cửa sổ ngó ra ngoài mặt biển mênh mông. Từ cái ngày nàng bị Tâm phá trinh nàng như kẻ mê cuồng trong dâm loạn nhưng khi tỉnh lại, Loan căm thù Tâm nàng chống trả gần như liều mạng với hắn, có lần ép nàng bú dương vật của hắn, Loan đã cắn mạnh vào cặc Tâm đến bật máu để rồi lãnh những trận đòn đến chết ngất. Khi tỉnh lại nàng rờ xuống mồng đốc mới biết mình bị cái khoen xung điện xỏ ngang qua, tuy vậy nàng vẫn chống trả và bị giật đến cứng người long óc và sức chịu đựng có hạn nàng phải đành chấp nhận phục tùng.
Những lúc ép buộc giao cấu để lấy mồ hôi trên người nàng, Loan luôn tưởng tượng đang làm tình với Hiệp cho đỡ thấy xót xa. Đã lâu lắm rồi nàng chưa được gặp chàng, có chăng chỉ nhìn Hiệp đang giao hoan với hai ba người đàn bà xuyên qua tấm kiếng đặc biệt. Có nhiều đêm nàng bị lôi ra ngoài để nhìn Hiệp và Phượng đang giao hợp rất loạn cuồng trong căn phòng nào đó, cuối cùng nàng cũng hiểu rõ ý của Phượng đã cảnh cáo Loan đừng bao giờ nghĩ đến chuyện yêu Hiệp. Loan nhắm mắt lại mệt mỏi không biết bao giờ nàng mới thoát được cảnh này. Cánh cửa phòng kêu lách cách hai tên cận vệ trần truồng cao lớn xuất hiện, một gã lên tiếng:
– Hi! Mr Tâm wants you! C’mon!
Loan bị xốc bổng lên như đứa con nít và đặc nàng lên chiếc xe đẩy hôm nào, chiếc xe lướt thật nhanh qua nhiều dãy hành lang hướng về khu dâm loạn, nàng nhắm mắt xuôi theo số phận an bài.
Phượng điều chỉnh những vòng cơ âm đạo để vắt cạn đến giọt tinh dịch cuối cùng trong dương vật của Hiệp, nàng mệt lả giở hai nách của chàng lên úp miệng vào đó mút liếm khô hết lớp mồ hôi vùng nách non nhẵn nhụi rồi buông người nằm úp lên ngực Hiệp ngủ ngon lành trong khi vẫn còn để dương cụ của chàng nằm trong âm hộ, chờ Phượng ngủ say chàng xoay người đặt nàng nằm sang một bên rút dương vật ra khỏi âm vật, đắp mền cho nàng rồi đứng dậy, Hiệp trần truồng đi về phía tủ lạnh khui chai nước suối tu cạn.
Hiệp đi ra balcony nhìn xuống vùng thung lũng ngoằn ngoèo mà thở dài. Ý định trốn chạy đã làm chàng phải thay đổi thái độ với Phượng, Hiệp giả vờ yêu nàng tha thiết để tìm cơ hội thực hiện kế hoạch tẩu thoát. Không biết bây giờ Loan ra sao? Đã lâu lắm rồi không được gặp mặt, nàng có được đối xử đàng hoàng, hay là lâm vào hoàn cảnh giống như chàng?
Hiệp ngã mình lên cái ghế bố phía sau thư giãn hít thở không khí trong lành, từng cơn gió biển thổi luồn khắp da thịt chàng tạo một cảm giác dễ chịu, làm vài động tác để buông thả cơ thể lắng nghe từng đợt sóng dạt vào bờ cùng với nắng ấm và gió nhẹ Hiệp tưởng mình như đang bay bổng thoát khỏi cảnh đời ô trọc, chàng đi vào giấc ngủ.
Một vật nhơn nhờn chạm vào đầu cu làm Hiệp tỉnh giấc, chàng ngó xuống thầy Phượng đang quỳ giữa hai đùi chàng và ngậm cả bộ sinh dục mềm xèo của chàng vô miệng bú ngon lành, Hiệp nhột nhạt cựa mình:
– Đừng em! Anh còn mệt…
– Bao nhiêu đó mà mệt gì?
– Ra ba lần rồi còn gì?
– Không biết em muốn nữa à? – Phượng phụng phịu.
– Để tối đi nha! Tối anh cho em ba cái luôn! Chịu không?
– Thôi nói vậy chớ để anh dưỡng sức chư… em ra hoài cũng mệt thấy mồ luôn… tha cho anh đó!
– Ghê chưa… vậy em lo cho em thôi chứ đâu có lo cho anh? – Hiệp giả vờ mắng yêu.
– Chứ sao… để anh sung sức quá, đi kiếm con khác làm bậy bạ hay sao… anh là phải để dành cho em thôi!
Ngừng một lát nàng tiếp:
– Phải nói thật là… nhìn thấy anh trần truồng là em chịu không nổi… biết bao nhiêu gã có cái body đẹp như anh mà em không thấy hứng… hay có lẽ tại cái mùi của anh quá đặc biệt làm cho em ghiền không thể thiếu được… thấy không pussy lại chảy nước rồi nè! – Nói xong nàng giở nách Hiệp lên kê mũi hôn hít mê mệt.
Hiệp phì cười:
– Thôi được rồi… tối nay anh cho em hít đã luôn, bây giờ mình đi kiếm gì vào bụng trước rồi đi vòng quanh đảo cho biết!
– Sao tự nhiên lại muốn dạo quanh đảo… bộ tính tìm đường tẩu thoát hả?
– Sao lại nói như vậy? Cả mấy tháng nay, tình của anh đối với em như vậy chưa đủ hay sao… thôi thì coi như chưa có nói gì hết, xin lỗi nhe! – Hiệp quay mặt đi chỗ khác.
– Coi kìa! Mới có chút xíu mà đã giận rồi… em nói giỡn mà… dầu anh có phép đi nữa cũng không thể thoát khỏi nơi đây… thôi mà bớt giận nhe cục cưng, mình đi thôi!
Phượng đứng dậy mặc chiếc “thong” vào rồi lôi chàng ngồi dậy cả hai bước vào bên trong, nàng ôm ngang hông cái thân thể lõa lồ của Hiệp, một tay cầm dương vật từ từ thun lại deo dẻo vọc một cách thích thú. Hiệp cũng làm bộ luồn một tay qua nách nàng xoe đầu vú Phượng mà nghỉ thầm “con nhỏ này! Coi vậy mà đầu cũng có sạn… phải đóng kịch khéo hơn mới được…”. Phía xa bãi cỏ ở dưới ngọn đồi một nhóm nam nữ đang làm tình tập thể.
Cái nắng nung người của vùng hải đảo như muốn thiêu cháy da thịt Hiệp, chàng mệt mỏi ngồi bệt xuống bãi cỏ hoang nghỉ mệt, đã ba ngày rồi chàng lang thang tìm kiếm phương tiện để rời đảo nhưng tất cả toàn là tuyệt vọng, chỉ còn hai ngày nữa là Phượng trở về để diễn lại những cảnh dâm loạn mà chàng phải chịu đựng một cách quá nhàm chán, cơ hội được tự do đã trở thành mây khói.
Từ ngày chàng là tình nhân của Phượng nhân viên trên đảo nhìn chàng với cặp mắt kính nể và phục tùng chàng như một ông vua, không ai dám làm khó dễ, chúng để cho chàng tự do đi lại trên đảo mặc dù không có lệnh của Phượng. Hiệp cũng thừa hiểu điều đó và nhân dịp này chàng đã tìm đường trốn chạy nhưng giờ thì đành bó tay thôi thì phó mặc cho số phận.
Chàng ngả người lên cỏ để đầu lên hai cánh tay gấp lại nhắm mắt để lấy sức, sợ Phượng phát hiện chàng ra ngoài, Hiệp ngồi dậy lột bỏ chiếc quần lót nhỏ xíu ném sang một bên để cho nắng rám đều trên da thịt, không bị trắng ở chỗ quần lót, rồi lại nằm xuống với tư thế thư thả trong thiên nhiên thanh vắng, mặc dù suốt những tháng ngày qua Hiệp bị hành hạ một cách dâm bạo, số lượng tinh dịch của chàng ngày nào cũng bị vắt cạn đến kiệt sức, nhưng cả tuần lễ không có Phượng chàng cũng cảm thấy khó chịu bức rức trong cơ thể, thêm cái sắc lệnh kỳ cục của Phượng nên không ai dám làm tình với chàng nên Hiệp đành phải nhịn thèm cho tới hôm nay, nhờ vậy mà thân xác chàng càng trở nên cường tráng và đầy sinh khí.
Nghĩ đến chuyện giao hợp vừa qua làm Hiệp cảm thấy rạo rực, dương vật sắp biến dạng, chàng để nó tự do bung thoải mái rồi nghẹo đầu sang một bên lắng nghe tiếng chim líu lo, cơn gió vùng biển Caribbean mang lại sự dễ chịu chàng đi dần vào giấc ngủ, có biết đâu đằng xa trong bụi rậm, ánh mắt thèm khác của Tâm luôn luôn theo dõi từng giây phút để bắt gọn con mồi, hắn liếm mép khi nhìn chằm chặp vào dương vật lồ lộ nung núc của Hiệp, chàng đã quên rằng trên đảo này đầy rẫy những người đồng tính luyến ái.
Cơn giông thật lớn bất chợt đổ ụp xuống Caracas, thành phố du lịch lớn nhất Venezuela như chùm lên chiếc màn nước khổng lồ, từng dòng nước từ trên dốc cao chảy xuống như thác đổ làm ngập một khoảng đường lớn, vài cành dừa khô cằn không chịu nổi sức gió, gãy răng rắc xuống đất. Con đường nhựa từ từ mất đi chỉ còn lại là một ao nước vĩ đại lũ trẻ xúm lại bì bõm đùa giỡn làm nước văng tung tóe, Phượng rời khỏi khung cửa kiếng của căn phòng sang trọng tọa lạc ở tầng thứ hai mươi hai khách sạn Hilton, nàng nhấn chuông gọi bồi phòng thay đổi khẩu vị của bữa ăn tối, nàng cởi áo bathrobe ngắm sơ thân thể lõa lồ của mình trong gương rồi đi vào phòng tắm.
Những tia nước cực mạnh từ vòi sen bắn rát trên da thịt, Phượng cầm vòi sen xịt đều khắp thân thể, từ vùng nách non, đầu vú rồi dừng ở mu âm vật, cảm giác lân lân tê dại làm nàng nhớ Hiệp vô cùng, gần hai tuần nàng chưa được làm tình khiến nàng thèm ngậm dương vật đến điên lên được. Ngón tay vuốt ve lên mồng đốc rồi ra vào nhẹ nhàng trong âm đạo, hai vú nổi gai ốc săn cứng. Phượng cần đàn ông đêm nay, nàng đang nứng muốn nổ cả người.
Thành phố về đêm rực rỡ ánh đèn, chỉ còn vài tuần nữa là Christmas những con đường chính với những cây palm tỏa sáng đủ màu sắc. Chiếc Taxi chờ sẵn ngay cửa khách sạn, Phượng bước ra, hôm nay nàng mặc chiếc áo thun ba lỗ ngắn quá rốn, chiếc jean thun màu hạt dẻ design theo kiểu đắp vá tứ tung và đôi giày thắt dây cao ngang bắp chân, trong nàng như một dân bụi hơn là tiểu thư đài các.
– Where to, ma’am? – Người tài xế chào nàng với giọng lơ lớ Spanish.
– Blue Oyster! Please.
– Yes! Ma’am.
Người tài xế gật đầu rồi nhấn ga. Chiếc xe lao nhanh về phía trước hất những đống tuyết văng tung tóe vào lề, đằng sau dường như có hai bóng đen bước vội vào xe rồi chạy theo nàng.
Blue Oyster là một phòng trà nhảy khoả thân nam, một Strip – Tease tầm cỡ nhất trong thành phố dành cho khách du lịch và dân địa phương, đa số khán giả là phụ nữ thuộc mọi lứa tuổi, thỉnh thoảng có vài đàn ông đồng tính đến để thưởng thức những đường nét khêu dục của các bắp thịt cuồn cuộn và nhiều loại dương vật đặc tuyển. Nhiều bà sồn sồn kêu một gã stripper đến bàn của mình biểu diễn những thế nhảy dâm cuồng như muốn đưa cả dương vật vào miệng đối phương, khác với Nữ – Stripper, là khách được quyền đụng tới thân thể sờ mó ở bất cứ chỗ nào cảm thấy thích thú, có nhiều phụ nữ nứng quá cầm nguyên khúc dương cụ cứng ngắc trét kem lên trên rồi đưa vào miệng bú ngon lành trước bao nhiêu cặp mắt của người xung quanh. Vài gã đàn ông nói nhỏ gì đó với vũ công rồi cả hai hẹn nhau lên một chiếc Taxi đi mất.
Hai bóng đen cũng chọn một vị trí đặt biệt ở phía góc trái rồi ngồi xuống, người bồi với y phục Adam và vỏn vẹn có cái quần lót màu trắng bó phồng bộ phận sinh dục đang nổi cộm dưới ánh đèn dạ quang, chàng ta tươi cười:
– Hi! Wanna drink?
– Two canadian dry and chicken wings, please!
Một trong hai bóng đen móc bóp trả tiền, rồi thì thào:
– There she goes… now, you’re turn… just stay cool, OK?
– Alright! That’s my job! – Gã nói xong đứng lên biến mất trong bóng tối.
Người hầu bàn mở cửa lịch sự mời Phượng, nàng bước vào căn phòng Private được bài trí rất sang trọng và trang nhã như một khách sạn với bộ Sofa và chiếc giường ngủ đắt tiền, chủ yếu chỉ để dành cho người lắm của thừa tiền hưởng thụ, chiếc TV Plasma như bức tranh sơn mài 52 inches treo trên tấm vách bọc nhung xanh rực rỡ, đang chiếu trực tiếp những màn trình diễn của vũ công bên ngoài sân khấu, trên màn hình đang quay thật sát các góc cạnh của chùm lông đít rồi chạy dài lên kẽ háng lướt qua chùm dái chạy ngược lên một dương vật đang từ từ cương cứng đầy gân guốc hùng dũng, thay vì quay “live” tiếng la ó gào thét của khán giả, thì được “edit” bằng điệu nhạc “Rap” thật kích động.
Người phục vụ đỡ vội áo khoác cho Phượng rồi cúi đầu đi ra, Phượng ngã người vào sofa, đưa một trái nho lên miệng cắn nhẹ rồi cầm cuốn Album người mẫu để “chọn hàng”. Những tấm hình đàn ông khoã thân với những bắp thịt lực sĩ và dương vật to lớn đang lướt qua mắt Phượng, nàng ngừng lại ở tấm cuối cùng, một gã đàn ông châu á, khổ người rất đẹp như Hiệp, những bắp thịt rắn chắc và sung mãn, nước da nâu với dương vật tầm cỡ giống như chàng, nàng liếc hàng chữ màu trắng in gần bên đùi tấm hình ” Ricky – Quang L, 34, # 0150.”. Phượng nhấn nút vào chiếc loa nhỏ trên tường, chiếc loa kêu rè rè phát sóng:
– Hi! Room service, May I help you?
– Get me a great dinner and number 0150! I’ll cover for him tonight.
– OK… Miss! Everything’s coming up shortly! Thank you… and have a great comfort!
Phượng nhấn nút tắt cái loa, đứng dậy cởi quần áo đi vào phòng tắm, nàng nghĩ thầm “không ngờ ở nơi đây lại kiếm được hàng độc mà lại là Việt nam nữa mới khoái! Đêm nay sẽ cho hắn gục ngã trong tay ta!”. Bản chất cuồng dâm trong người nàng đang nổi dậy mãnh liệt.
Bên ngoài Quang đang cố hạ thấp người xuống để cho mụ đàn bà cầm dương vật mềm xèo của mình nhúng vào ly beer để đưa vào miệng của mụ trước tiếng la hò của ba mụ đang ngồi xung quanh cổ vỏ, chất lạnh của beer làm Quang hơi tê dại khó chịu. Đợi cho chất bọt trắng tan hết trong ly, mụ quàng cánh tay ra phía sau bấu mạnh vào đít chàng kéo về hướng chiếc miệng đang hả tan hoát của mụ, Quang phải ngả người chống hai bàn tay lên vách cho khỏi té, dương vật của chàng đang nở to dần trong cái miệng ấm nóng của mụ.
– Sorry, ma’am! This guy have to go now! – Người manager cười lịch sự.
– Why… I’m not finished yet! – Mụ đàn bà nhả dương vật ra cằn nhằn.
– I’m sorry! He must go right now… and here, you can use another guy! – Vừa nói gã manager giới thiệu một người Stripper khác, rồi lên tiếng:
– This guy’s so good, and enjoy yourselves!
Quang bước xuống ghế mặc vội chiếc “Thong” vào, dương vật chưa thun lại của chàng lú cả khúc ra khỏi quần lót ép sát lên bọng đái gân guốc, cầm mãnh giấy ghi số phòng chàng đi lên cầu thang. Cái bóng đen khi nãy vỗ vai chàng nhắc nhở:
– OK! You’re on your own, try the best shot!
– Don’t worry! Just wait for a good news, bye! – Chàng ngoéo tay với bóng đen rồi bước lẹ lên lầu.
Đứng trước cửa phòng 25, Quang ngập ngừng giây lát nhưng vì bổn phận chàng đành chấp nhận gõ cửa, tiếng mời gọi “come in!” Vang ra, chàng vặn nắm cửa bước vào. Mùi nước hoa sang trọng của phái nữ nực nồng khắp phòng, Phượng mặc chiếc bathrobe lụa màu xanh để hở một khoảng da trần trước ngực như muốn lộ hết vùng ngực không mặc nịt vú, hai tay dang rộng gác lên vách Sofa, đôi chân thon dài đan chéo vào nhau:
– Hi! C’mon in! – Phượng cười thật tươi với cặp mắt mời gọi.
– Oh! Hi… I… just…
– Oh! I know what you are… alright, help yourself… uống gì không? – Nàng hỏi bằng tiếng việt.
Quang giả vờ ngạc nhiên:
– Wow! How yah know I’m vietnamese… Thật không ngờ!?
– Thì coi trong album đó… thấy tên anh là biết ngay rồi.
– Ơø! Há sao tôi quên cái điều đó! – Quang cười làm quen.
– Nụ cười thu hút ghê đi… uống chút beer hay rượu?
– Oh! Không… tôi… tôi!
Thấy Quang ngớ ngẩn Phượng phì cười:
– Anh đừng lo! Tôi đã bao trọn gói với anh đêm nay rồi… nè lại đây đừng làm mất vui chứ!!!
– Nếu vậy chị cho tôi một ly XO! Đừng bỏ đá!
– Biết thưởng thức ghê đấy chứ! Vậy mà làm bộ nai tơ! – Phượng nguýt yêu.
– Thì mới đầu phải vậy chứ chị… trong nghề mà!
– Thôi biết rồi! Khỏi cần quảng cáo, nè! Thử xem có vừa miệng không?
Quang đỡ lấy ly rượu tu một hơi:
– Ngon thật! Nhưng mà chắc chưa đủ tuổi!
– Anh nói rượu chưa đủ tuổi hay muốn ám chỉ tôi chứ gì?
– Không! Không… tôi nói rượu thôi chớ đâu dám… – Quang quơ hai tay phân trần.
– Ghê chưa, cái miệng cũng dẻo gớm chứ đâu có vừa… lại đây anh đẹp trai, sợ tôi ăn thịt sao mà còn đứng đó?!
Quang đi lại bàn rót thêm rượu vào hai ly rồi đưa cho Phượng:
– Lần đầu tiên trong nghề, mới gặp khách “xộp” như chị!
Phượng chụp vào khối u dưới đáy quần lót của Quang vò nhẹ:
– Vậy mà nãy giờ cứ tưởng trai tơ! Làm mừng hụt à! – Nói đoạn nàng thọt bàn tay vào trong cầm hạ bộ hâm hấp của Quang mà nhồi bóp lia lịa rồi tiếp:
– Hôm nay tôi đã trả tiền gấp đôi cho anh… nếu hết lòng phục vụ và anh làm cho tôi ra thật nhiều thì sẽ được “tip” rất hậu hỷ!
Quang với tay lấy cái remote bấm nút, nhạc vang lên từ những chiếc loa gắn sâu vào tường, chàng lùi dần về bức tường trước mặt Phượng bắt, đầu uốn éo cột sống những thớt bắp thịt nổi cuồn cuộn chuyển động, sáu múi bụng chuyển động dập dềnh trên khoanh bụng, chiếc quần “thong” bằng lưới đưa bộ phận sinh dục lúc ẩn lúc hiện lên xuống nhịp nhàng. Quang đổ rượu đỏ lên hai thớt ngực bóng lộn như hai phiến đồng, chất rượu màu đỏ chảy lên hai đầu vú rồi chia nhau thành nhiều dòng chảy vào nách, hai bên hông, rốn và bọng đái bằng phẳng gân guốc.
Chàng tập trung để cho dương cụ cương cứng lòi dần ra khỏi quần lót nằm ép lên bụng, trong như một sinh vật đang chuyển động, cái đầu lỏ có xỏ khoen phồng ra hứng đầy nước rượu đỏ từ rốn chảy xuống. Một tay cầm chai rượu tưới lên người, một tay cởi một thắt nút bên hông làm chiếc quần rơi xuống quấn một bên chiếc đùi to lớn rắn chắc, cũng giống như Hiệp toàn thân chàng trơn tru nhẵn nhụi, lông cu được cắt tỉa gọn gàng, Quang tu cạn rồi ném chai rượu qua một bên dùng hai bàn tay vuốt lên xuống đều đặn khắp thân thể của mình trông thật kích dâm vô cùng, dương vật cứng ngắc bị bàn tay đè xuống rồi buông ra làm nó bật lên như chiếc lò xo đong đưa.
Phượng chịu hết nổi gào lên quăng chiếc áo choàng, trần truồng phóng lên kẹp cứng thân thể Quang hôn đắm đuối vào môi chàng, mùi vị của nước miếng, rượu và da thịt đàn ông làm Phượng như con thú man rợ.
Hai chân kẹp lên hông của Quang, luồn tay cầm dương cụ chàng nhét thẳng vào âm đạo nhiểu nhảo mà ngoáy như bão táp, Quang bợ hai đùi của nàng xoay cho đúng vị trí rồi giữ nguyên trong tư thế đứng mà dập dương cụ nhẹ nhàng ra vào âm đạo. Gần nửa tháng không gần đàn ông, thể xác nàng như bị dồn ứ lâu ngày nay có cơ hội tuôn trào, Phượng cấu vào lưng Quang, cong người ra sau, vòng cơ âm đạo co giật nàng gào lên phóng tinh, nước dịch màu trắng ngà theo khe hở chảy bọc kín khúc dương vật rồi rơi thành vũng xuống đất.
Quang ngừng lại, giữ nguyên dương vật trong âm hộ, chàng đi về sofa đặc Phượng nằm ngửa trên thành ghế hai chân nàng gác lên ngực Quang rồi tiếp tục nắc như vũ bão. Phượng như được hồi sinh bắt đầu rên rỉ, Quang đưa hai bàn tay chụp mạnh lên vú nàng rồi vắt bóp tơi bời, trong khi dương cụ của chàng rút ra hết ngoài âm hộ rồi lại đút cho tới lút cán vào bên trong với tốc độ tăng dần. Bàn tay buông vú Phượng rồi một ngón tay xoe đều trên mồng đốc của nàng rất nhịp nhàng theo từng cú dập của dương vật, Quang thấy Phượng rùng mình, hai bắp thịt háng run mạnh, bụng nàng phập phồng lên xuống, vòng cơ xốp lại co thắt, hai bàn tay quơ quào, Phượng ưỡn người xuất tinh.
Vẫn để nàng trên thành ghế, Quang rút dương vật ra lật úp Phượng lại, nàng như một đống thịt mềm nhũn, cặp mông trắng mịn tròn lẳn vắt lên sofa hai chân buông xuôi xuống đất. Quang cầm dương vật dùng đầu lỏ vét sạch tinh dịch chung quanh âm hộ của Phượng lùa vào ngay rãnh âm đạo rồi ấn mạnh dương cụ vào đến gốc rồi nhấp đều, Phượng bắt đầu thở trong mệt nhoài, người nàng tưng lên theo từng cú nắc, da thịt chạm nhau kêu “lách – chách”.
Quang quết chất nhờn và tinh dịch của Phượng lên lỗ đít đỏ hồng của nàng, dùng tay banh rộng ra, chất dịch lành lạnh chạm vào da non hậu môn làm cơ vòng co giật nhóp nhép như muốn nhả chất nước trắng đục, một ngón tay chọc mạnh vào đít Phượng, vòng cơ bóp kẹp ngón tay lại, nàng ngóc đầu lên hét lớn rồi lại gục xuống, hậu môn giãn ra ngón tay chạy tuốt vào trong ngoáy xoắn lên xuống, Phượng thì thào “… sướng quá… anh ơi… tha cho em đi anh em chịu hết nổi… rồi… úi da… đã quá… ưm… m!”.
Bất chấp lời van xin của Phượng, Quang nắm tóc nàng ghị về phía sau và dập mạnh hơn mặc cho nàng gào thét trong sướng ngất, được một lát chàng dừng lại móc dương vật ra bế xốc Phượng dậy lùi về phía sau rồi nằm xuống thảm, nàng bây giờ như con búp bê được xếp chồng lên ngược đầu với chàng. Phượng chụp lấy dương vật dính đầy bệch trắng cho vô miệng bú say sưa.
Quang với tay mở hộc tủ của coffee – table lôi ra khúc dương vật giả dài như cặc ngựa rồi kê ngay lỗ đít của Phượng, một tay bóp đầu căng phồng như bìu dái luồng nước màu trắng nhơn nhờn vọt ra đầu kia như dương vật thiệt lúc phóng tinh, chàng bôi đầy chất nhớt đó lên lỗ hậu môn nàng, xoa nhẹ cái đầu lỏ bằng chất silicon chung quanh trong khi lưỡi chàng đánh đều lên mồng đốc của Phượng.
Bất ngờ Quang đâm thật mạnh cái dương vật giả sâu vào lỗ đít nàng rồi bật nút điện cho nó rung chấn động trong khúc ruột cùng của Phượng cùng lúc chiếc lưỡi chàng thọc thẳng vô âm đạo.
Phượng nhả dương cụ ra rú như điên dại toàn thân nàng rung bật lên như một cơn địa chấn, nàng cúi xuống cầm dương vật gân guốc của Quang cắn nút thật mạnh vào đầu khấc rồi trượt lên xuống từ đỉnh cho tới gốc.
Sự cọ xát quá lớn làm chàng nhăn mặt, dương vật nóng rát, Quang gầm gừ, hai cơ háng non co rút lại, chàng ngóc đầu lên táp mạnh vào mồng đốc mút lia lịa rồi phòng tinh cùng một lúc với Phượng.
Từng đợt tinh khí phọt mạnh vào họng nàng như muốn nghẹt thở, Phượng nhả dương vật nằm gục mặt lên đám lông rán nuốt hết mớ tinh dịch trong miệng trong khi dương vật vẫn phun trào chất nước màu trắng tung tóe khắp nơi, cái đầu lỏ phình hết cỡ rồi tóp lại để cho đợt khí cuối cùng ọc ra chảy chầm chậm xuống tay nàng.
Phượng thở hắt ra một tiếng rồi nằm bẹp lên người Quang, âm hộ nàng chạm mạnh vào miệng chàng, Quang gục đầu sang một bên mệt lả, từng đốm tinh dịch âm ấm dính đầy trên mặt.
Tiếng ngáy của Quang làm Phượng tỉnh giấc, nàng nheo mắt nhìn đồng hồ đã gần chín giờ sáng, Phượng uể oải ngồi dậy sau một cuộc làm tình cuồng loạn, môi nàng còn đọng bệt tinh khí chưa khô, nàng quệt mép rồi quay sang Quang.
Chàng vẫn còn ngủ trong tư thế trần truồng khêu gợi, bệch khí dày cộm sền sệt còn dính một bên háng Quang, những bắp thịt săn chắc cường tráng trong làn da nâu dễ lôi cuốn đối tượng vào dâm loạn, da thịt chàng giống Hiệp như một bản sao, tất cả đều không lông, trơn tru – mịn màng giống da con gái, chỉ khác ở chỗ Hiệp trắng còn Quang thì sậm hơn, Hiệp trông thư sinh còn Quang có vẻ phong trần từng trải và nhất là Hiệp có mùi da thịt rất đặc biệt mà ở Quang nói riêng hay tất cả đàn ông nói chung không có được.
Một ý nghỉ chợt lóe lên trong đầu Phượng sẽ có một ngày nàng làm tình với cả hai người một lúc, vừa được ngửi mùi da thịt Hiệp vừa được chết ngất trong cuộc làm tình dẻo dai của Quang.
Thấy khó chịu trong âm đạo vì chất dâm thuỷ còn rịn rịn bên trong, nàng đứng lên đi vào phòng tắm.
Gã đàn ông Honduras mặc bộ đồ ông già Noel đang đẩy chiếc xe treo đầy đồ chơi trên bãi, biển lũ trẻ xúm lại như đàn kiến, nhiều đứa nghịch ngợm bức vài sợi râu rồi chạy test trong khi những đứa khác reo hò thích thú làm Phượng cũng cười theo:
– Sao anh chàng sung sức đồ ăn có ngon miệng không?
– Ừm… cũng giống thức ăn việt nam quá đi chứ… cảm ơn chị!
Phượng trề môi:
– Cha… lịch sự dử hôn… chị… chị, em, em hoài nghe chán chết… bộ em già lắm sao?
– Không có… tại quen miệng thôi… vậy chớ…
– Biết rồi… định hỏi tuổi phải không… nhỏ hơn anh bốn tuổi, được chưa?!
– Sao biết tuổi tôi?
– Thôi đừng có nai tơ nữa mà… cái cuốn album dày cộm mà em coi trong Strip – tease thì tuổi nào mà không có!
Quang cười ngất:
– Công nhận! Cũng thông minh thật!
– Không thông minh làm sao chịu nổi cái mặt này, xí!
– Vậy làm em tôi thì phải ngoan nghe chưa!?
– Chưa chi đã “chảnh” rồi kìa… không ngoan thì đã chạy mất hồi hôm rồi… sung quá chịu gì nổi???
– Lâu lâu mới được như vậy thôi!
– Ừa! Nói nhớ nhe… may mốt còn dai như vậy em thiến thì đừng trách! – Dứt lời nàng bóp mạnh vào đáy quần short của Quang.
Quang giả vờ hết hồn ngó quanh:
– Suỵt! Đừng có làm ẩu nghe, ở đây là public đó!
– Thôi đi! Mặt ông mà sợ ai, bày đặt… hỏi thật nhe anh ở đâu đến vậy? Đừng nói là dân bản xứ nhe!
Quang hớp miếng beer, để tránh sự nghi ngờ chàng cười mỉm:
– Sí… anh là dân Sydney lai việt chính cống!
– “Sí” là gì?
– Tiếng Spanish là “No” đó cưng!
Phượng nhéo vào sườn non của Quang:
– Ở ÚC thì nói đại đi bày đặt… Sydney – Vietnamese… muốn chết hả?
– Ui da… thì giỡn cho vui mà, làm gì nhéo đau quá vậy!?
– Ai bảo xạo sự làm chi… hỏi thiệt nhe, ngoài nghề Stripper anh còn làm nghề khác không?
Quang phì cười:
– Nghề nào tôi cũng làm được hết! Ngoại trừ nghề móc túi là chưa thử qua!
– Đừng có giỡn nữa mà… còn anh đó nha, đàn ông gì ăn nói cộc cằn quá hà… lại xưng “tôi” với em nữa!
– Oh! Sorry, tại quen miệng rồi… anh xin lỗi em nhe!
– Thấy ghét… không muốn xen vào đời tư của anh thì thôi… không hỏi nữa!
– Thật ra tôi… ý quên anh lấy cái Master of Sciences lâu rồi nhưng vì không có vận may nên phải đổi nhiều nghề!
– Anh có biết làm quản trị kinh doanh không?
– Ba năm kinh khủng rồi đó cô bé!
– Kinh khủng là gì?
– Là kinh nghiệm đó! Vậy mà không biết!
– Nói chuyện đàng hoàng đi mà… giỡn hoài!
– Nhưng mà em hỏi chi vậy?
– Để em giới thiệu việc làm cho anh!
– Không cần đâu! Mắc công mang ơn lắm!
– Nói vậy mà nghe được đó hả?
Quang cười ngất khi nhìn nét quạu quọ của Phượng:
– Thôi mà! Chọc chút cũng không được… thật ra anh thích phiêu bạc rày đây mai đó hơn là ngồi một chỗ… chán lắm!
– Bởi vậy dòm mặt biết phong trần lang bạc rồi, khỏi cần quảng cáo!
Quang le lưỡi chọc tức:
– Thật ra con người đều có số mạng sẵn rồi không thể miễn cưỡng thay đổi được! Cũng như em là tiểu thư con nhà giàu có, điều đó không phải ai muốn cũng được!
– Thôi thì tùy anh vậy… em biết! Hỏi nhiều quá anh sẽ không thích, đàn ông các người là vậy đó!
– Vậy rồi… bộ giận anh hả?
– Ưøa đó… Ai bảo xạo sự làm chi… hỏi thiệt nhe anh có yêu em không?
Quang ngó lơ tránh cặp mắt của Phượng:
– Tại sao em hỏi câu đó… đừng dại em à, đời anh còn long đong lắm không có tương lai đâu!
Phượng giật mạnh cánh tay Quang làm chàng quay lại:
– Em không cần gì cả! Vì bên anh em cảm thấy một niềm vui và tâm hồn rất thanh khiết!
– Em… anh… anh…
– Đừng nói gì nữa! Thôi thì tùy anh! Nhưng trong hoàn cảnh và không gian này em muốn anh là của em dù chỉ ngắn ngủi mà rất hạnh phúc! Vậy đủ rồi – Phượng ngã đầu lên vai Quang vài giọt nước mắt thấm áo chàng.
Quang cảm thấy xúc động hạnh phúc sao đến quá bất ngờ, chàng nâng cằm Phượng đặc nụ hôn lên môi nàng:
– Đừng khóc nghe! Làm anh khó xử lắm.
– Không biết tại sao bên anh em cảm thấy nhỏ bé quá! Em muốn luôn ở trong vòng tay ấm cúng của anh để được che chở!
Những lời nói của Phượng làm Quang phút chốc thở dài, chàng nhắm mắt lại lắng nghe tiếng nói của con tim. Phượng ngã vào lòng Quang ôm chầm lấy chàng. Cả hai im lặng bất động. Mới hôm qua đây chàng rất có thành kiến xấu với Phượng, nhưng hôm nay chàng thấy Phượng đáng thương hơn đáng ghét, phải chăng con tim chàng quá yếu đuối không giữ vững lập trường. Quang hôn lên trán Phượng:
– Thôi chúng ta đi tắm biển nhe! Rồi đi kiếm cái gì vô bụng nữa chớ!?
– Anh thì chỉ biết có ăn thôi! – Phượng mắng yêu chàng rồi cởi chiếc khăn, nắm tay chàng xuống bải.
Trong lúc đó ở một căn phòng xa xôi Tâm đứng nhìn ra khung cửa có những tòa cao ốc san sát với nét mặt lạnh lùng, có tiếng chuông reo Tâm nhấc máy:
– Hello… I’m speaking… you’ve got Vu, OK send him in!
Tâm gác máy vẻ mặt căng thẳng, lát sau có tiếng gõ cửa:
– Vào đi!
Gã đàn ông tên Vũ xuất hiện:
– Chào anh!
Tâm nhảy xổ lại đấm vào mặt gã, quát lớn:
– Mày làm ăn kiểu gì vậy… chỉ có việc theo dõi con nhỏ mà cũng để xẩy là sao?
Vũ đứng dậy đưa tay xoa một bên má phân trần:
– Xin lỗi anh… em chờ cả ngày ở Strip – Tease mà không thấy nó ra… không biết nó đi bằng cách nào?
– Đi bằng cái con mẹ mày… mày có biết hiện giờ bọn Interpol đang bám sát tao không…
– Xin anh cho em cơ hội!
– Được… nội trong ba ngày mày phải dẫn con khốn nạn đó về đây, còn không thì… chết mẹ mày đi…
– Ra ngoài… beat it!
Từ ngày xây trung tâm trên đảo ở Honduras, không những phục vụ cho những trò dâm loạn của hắn mà Tâm còn chuyên về đường dây cung cấp nam – nữ mại dâm cho khắp thế giới và cũng là một trùm giao dịch Heron khét tiếng. Hiện giờ sở Đặc Cảnh Quốc Tế đang truy nã hắn về nhiều tội bắt cóc, ma tuý, trốn thuế và tổ chức sex tour. Lỡ tay đã nhúng chàm, Tâm không còn lựa chọn đành phải đi cho hết con đường của mình, đã gia nhập vào mạng lưới Mafia nếu quay trở lại chỉ có con đường chết. Từ một công tử háo dâm hắn đã trở thành tên trùm có máu lạnh, hắn đấm vào mặt tên đàn em để thị uy chứ thật ra Tâm đã biết Phượng giờ đang ở đâu và đang làm tình với một gã “đĩ đực” việt nam trong một khách sạn, muốn lôi đầu Phượng về đây lúc nào chả được, chỉ vì hắn muốn biết thật sự gã đàn ông việt nam đó là ai và muốn gì mà thôi, tất cả đều nằm trong cặp mắt cáo già của hắn.
Phượng thỏa mãn úp mặt vào nách trái nhẵn bóng của Quang mà hít hà cái chất lỏng từ những lỗ chân lông thoát ra, nàng ngước lên nhìn chàng âu yếm:
– Chưa ngủ hả cục cưng?
– Chưa đâu! Còn em sao không ngủ đi… muốn anh vần cho một trận nữa hả?
– Còn đâu nữa mà làm, ra hết trơn rồi bày đặt! – Phượng trề môi.
– Thôi ngủ đi! Mai anh phải về ÚC sắp xếp rồi cho em hay!
– Về bển có nhớ em không? Có quen con nào bên đó không… em mà biết được là em thiến đó!
– Thôi mà đừng có nói bá láp mà… ngủ đi!
– Thấy không chưa gì đã chửi người ta!
– Không có mà… ngủ đi!
– Không ngủ! Muốn thức với anh! – Phượng dùng dằng.
– Để làm gì… không nghe lời, anh không về đảo với em đâu!
– Anh dám… ai biểu không trả lời câu hỏi của em!
– Hỏi gì đâu?
– Anh có bạn gái bên ÚC không?
– Đã nói không mà! Hỏi hoài à!
– Tại yêu anh em mới hỏi chớ bộ!
– Vậy ngủ được chưa? Cô nương!?
– Không đâu! Em muốn thức với anh! Em muốn thức với anh! – Phượng nhõng nhẽo.
– Vậy uống với anh chút beer nhe?
– Ừa…
Quang tung mền đứng lên lõa lồ đi về bàn rượu, cặp mông đẹp săn cứng vung lên theo nhịp bước của chàng, Quang lấy hai chai bia lạnh rót vào ly rồi mang đến giường. Phường ngồi dậy cười dâm đãng:
– Em muốn nhúng con cu của anh vào ly beer rồi mới uống!
Quang thở dài:
– Rồi tới nữa rồi… thôi thì cho em đó muốn làm gì thì làm!
Phượng cầm dương vật mềm xèo của Quang nhúng sâu vào ly bia xong đưa vô miệng nút ngon lành, những bệt tinh dịch khô, khi thấm nước tan mất vào ly bia. Phượng đưa lên miệng tu cạn rồi nắm dương vật của chàng lôi lên giường. Quang lắc đầu, lại một màn phục vụ cho người đàn bà dâm dục.
Rời việt nam lúc còn rất nhỏ, thuở ấy cậu bé bẩy tuổi bị dòng người cuồn cuộn đẩy trôi lên tàu hải quân Mỹ trong ngày lịch sử ba mươi tháng tư, năm bảy mươi lăm, rồi được bà trưởng phái đoàn Canada bảo trợ và sinh sống ở Toronto kể từ đó, bỏ lại cha mẹ và anh chị ở quê nhà. Cậu bé có tính năng động và tự lập đã trở thành một thanh niên tuấn tú ra đời với mảnh bằng Master of Sciences, nhưng phần số đưa đẩy, vào một dịp tình cờ được người đàn ông tên Trung giới thiệu Quang tham gia vào tổ chức Interpol, phải sống lưu động vì nghề nghiệp.
Tin Hiệp, Loan cùng nhóm thanh niên mất tích làm chấn động Toronto, vì trách nhiệm và vì cộng đồng Quang tham gia điều tra, sau nhiều tháng thu thập tài liệu khắp vùng biển Caribbean cuối cùng đã có kết quả. Ván cờ này chàng đi được phân nữa còn phân nữa kia là phải bứng trọn gốc cái tổ chức ghê tởm do Tâm cầm đầu, vì thế Quang phải giả dạng làm một nam vũ thoát y chuyên nghiệp để nắm lấy đầu mối là Phượng và dùng nàng làm nguyên liệu để phá vỡ tổ chức tội ác.
Gần một tháng trời Quang gần gũi Phượng tìm hiểu, mới biết được nàng cũng chỉ là một trong những nạn nhân của Tâm, chàng cảm thấy thương hại cho nàng và đang tìm cách giải cứu, làm sao “đập chuột tránh bể đồ”. Vấn đề tình cảm giữa chàng và Phượng, Quang không biết phải làm sao thôi thì phó mặc cho con tim giải quyết.
Quang nhè nhẹ bước ra khỏi giường với thân xác trần trụi, chàng mặc vội chiếc quần jean vào rồi lén đi ra dãy hành lang thật xa mở điện thoại liên lạc:
– Hi! Anh Trung đó hả… em đây.
– Mọi việc diễn tiến tốt đẹp! Chỉ còn chờ chỉ thị!
– Vâng! Em hiểu! Con nhỏ đó không biết gì cả… vâng… tin ở em đi… có gì mai liên lạc… bye!
Chàng cúp phone quay lại thì Phượng đã đứng đó tự lúc nào với chiếc áo ngủ màu bông súng, Quang lúng túng tránh cặp mắt bén lạnh của nàng. Phượng nấc lên đau khổ:
– Anh đang lường gạt tôi… Thật ra anh là ai? – Dứt lời nàng bổ nhào vào Quang đánh thùm thụp lên tấm ngực trần của chàng.
Quang nắm hai cổ tay Phượng kìm lại quát lớn:
– Hãy bình tĩnh nghe anh nói!
Phượng càng gào to hơn:
– Không nghe! Anh là đồ bỉ ổi! Tôi hận anh… tôi ghét anh! – Nàng gục đầu vào ngực Quang khóc tức tưởi, những giọt nước mắt chảy thành dòng thấm ướt một bên kẹt nách và đầu vú chàng rồi thành một đường rãnh dẫn nước chạy xuyên bọng đái mất hút vào khoảng tối của đáy quần jean.
Quang xoa nhẹ trên lưng Phượng dịu dàng:
– Em có biết hiện giờ Tâm đang lùng bắt em không?
– Em sợ lắm! Anh ơi đừng bỏ em nhe? – Phượng ngước nhìn chàng với đôi mắt đẫm lệ.
Quang vuốt tóc nàng phì cười:
– Khờ quá! Thôi nín đi!
Phượng dúi đầu vào bên nách Quang, chỗ ướt đẫm nước mắt của nàng thì thào:
– Tại sao anh lại lợi dụng em… anh là người không tốt… em ghét anh… em ghét anh!!
– Anh phải làm theo mật lệnh! Không thể cho em biết được… nhưng mà em…
– Em hiểu rồi… tại sao biết em là người xấu mà anh còn theo em chi vậy?
Quang cười ngất:
– Thật là… Vậy mà cũng hỏi được!?
– Em hổng có giỡn với anh à… em đang quạu đó… ghét anh, ghét anh! – Nàng tiếp tục thụi lên người chàng.
– Thôi được rồi! Đánh đau muốn chết đây nè… hết giận chưa… mình đi vô ở đây người ta thấy kỳ lắm!
– Cho anh chết luôn! Ai bảo phản bội em… – Phượng cắn mạnh lên đầu vú Quang đau điếng.
– Ui da… ouch… muốn cắn chết anh hả? – Quang cắn răng chịu đựng.
– Cho chừa cái tật lường gạt… thấy ghét!
– Thôi hành hạ anh đủ chưa? Bây giờ mình vô trong tìm cách đối phó, ở ngoài hoài không tốt!
– Hổng biết! Phải ẵm, em mới chịu vô!
Quang lắc đầu, luồn một tay xốc nàng lên đi về phòng, Phượng ngã đầu vào ngực chàng, tay trái bá cổ, tay phải lòn ra sau xoa nắn những bắp thịt rắn chắc trên tấm lưng trần rồi thọc sâu vào quần jean nơi kẽ đít lú ra, lấy ngón tay chà lên xuống như muốn kiếm bọc dái của chàng. Quang thở dài không ngờ mình gặp phải một nữ hoàng dâm đạo.
Đặt nàng lên giường, Quang kéo lại zipper bị Phượng mở bung ra khi nãy xong với tay lấy áo mặc vào. Bổng Phượng bưng mặt khóc oà…
– Chuyện gì vậy? – Quang ngạc nhiên.
– Em thấy xấu hổ quá muốn chết đi cho rồi!
– Đừng nói dại… có chuyện gì thì nói, sao lại khóc!?
– Có phải anh đã biết hết chuyện của em rồi! Phải không?
Quang cầm bàn tay nàng vỗ nhẹ an ủi:
– Em cũng chỉ là công cụ cho Tâm lợi dung khai thác thôi… nín đi em!
Dừng lại một chút chàng tiếp:
– Những cái thí nghiệm phản khoa học mà em đang thí nghiệm mồ hôi trên thân thể con người hoàn toàn hoang tưởng… chẳng qua vì em đam mê nghiên cứu mà Tâm thì quá bạo dâm nên mới đẻ ra nhiều chuyện rắc rối. Từ đó em đi sai đường mà không biết…
– Anh đừng nói nữa, nhục nhã quá… ủa mà sao anh biết rành rẻ quá vậy?
Quang cười mỉm:
Với mạng lưới Hình – Cảnh – Quốc – Tế thì không có cái gì che giấu được hết… họ đã gài người trên đảo từ lâu rồi, tại em không biết đó thôi…
Phượng bịt mặt tránh ánh mắt sắc bén của Quang:
– Việc bắt cóc nhóm người của Hiệp là do hắn xúi giục đó… vì hắn rất mê cái thân thể đẹp như bức tượng Hy – Lạp của Hiệp mà…
– Anh biết! Tâm là bisexual mà, tất cả những màn cụp lạc cuồng loạn của mọi người trên đảo anh đều có thông tin hết, không sót một ai. Ngay cả lúc em và Hiệp, Tâm và Loan ân ái như thế nào, Interpol điều có đầy đủ, mới vừa rồi bọn anh vừa nhận được một Tape copy, playback những cảnh Tâm giở trò cuồng dâm với Loan, như là phim triple X!
Phượng tròn xoe đôi mắt, há hốc miệng không tin những gì mình nghe được, rồi nàng lại cúi đầu khóc ròng:
– Xấu hổ quá! Anh đừng nói nữa, em… em còn mặt mũi nào mà nhìn anh, thôi em… em…
Phượng lùi dần về vách tường nức nở nằm úp mặt xuống gối, Quang biết mình đã đi quá xa đề tài, chàng hối hận nhìn Phượng, ngồi lên giường xoa nhẹ trên lưng nàng trong khi Phượng càng khóc lớn hơn:
– Xin anh đừng đụng đến em… chỉ bẩn tay anh thêm thôi…
Câu nói của nàng như có ngàn mũi kim đâm nhói tim chàng, Quang thở dài:
– Phượng! Hãy nghe anh nói! Tuy thời gian bên nhau ngắn ngủi nhưng anh cảm thấy đã có nghị lực để vạch cho mình một tương lai, chuyện quá khứ anh không màng, miễn sao chúng ta sống vui vẻ hạnh phúc là được rồi, vả lại chính bản thân anh chưa chắc gì đã hoàn hão thì tại sao lại phải đặt nặng vấn đề cho phiền toái!
Những lời lẽ thành thật của Quang làm Phượng nín khóc, nàng ngồi dậy:
– Nhưng em cảm thấy mình dơ bẩn quá, không đáng cho anh quan tâm!
– Khờ quá… anh đã bày tỏ hết rồi nếu em không tin thì…
Quang giả vờ giận dỗi đứng dậy, Phượng chồm tới ôm ghì lấy hông chàng rồi úp đầu lên đùi Quang:
– Em tin! Em tin mà… ngồi đây với em nhe!
Quang ngồi yên vuốt tóc Phượng cả hai không nói gì hơn nữa, được một lát Phượng lại khóc sụt sịt:
– Có phải em là con đàn bà dâm loàn hư đốn không anh?
Quang bật cười vì câu hỏi trẻ con của nàng:
– Dâm không phải là cái tội! Nhân loại nhờ chử dâm mà bảo tồn được nòi giống. Người xưa có câu “không dâm sao nẫy ra hiền!”. Vợ chồng có dâm mới cảm thấy hạnh phúc. Nhưng đừng lạm dụng nó quá đáng như những người có đầu óc bệnh hoạn, tư tưởng lệch lạc mới đáng bị chê cười!
– Thấy chưa! Lại muốn ám chỉ em nữa rồi kìa, thấy chưa!?
– Đừng có như vậy mà khổ ghê… anh có ám chỉ ai đâu?! Sao mà nhõng nhẽo quá đi!
– Đó! Lại la em nữa kìa!
– Ok… anh chịu thua rồi! Nè thấy không giơ hai tay lên rồi nhe! Đừng có ăn hiếp anh nữa nhe!!!
Phượng chồm tới úp mặt vô đáy quần của Quang cười khẽ:
– Ai biểu chọc người ta làm chi? – Nói đoạn nàng mở dây kéo quần lôi khúc dương vật mềm mại của chàng cho vô miệng bú say sưa.
– Thấy không?! Vậy mà bị kêu là dâm lại không chịu, khổ ghê!!!
Chàng nằm xuống để mặc cho Phượng tự do hành động. Nam nữ sung sức gần nhau chẳng khác nào như lửa với rơm tránh sao khỏi.
Để lại một bình luận