Phần 20
Về đến nhà trong lúc tôi lo việc dựng xe, nhỏ chạy ào vào nhà tắm để tranh bàn chải với tôi … thiệt tình hôm trước sao hổng chịu mua bàn chải riêng không biết … tính sài chung bàn chải hoài luôn vậy sao trời … Vừa tắm nhỏ Thy vừa hát khe khẽ … con gái khi vui … thường thích hát vu vơ hay sao ấy. Tắm xong nhỏ bước ra với cái quần cụt khác của tôi và áo thun in hình doremon … trời ơi lục đâu ra cái áo hùi xì-tin quá đáng của tôi, cất giấu tận dưới đáy giỏ quần áo mà cũng bị nhỏ phát hiện là sao. Vừa nhìn tôi nhỏ vừa xoay 1 vòng cứ y như diễn thời trang ấy, đang có ý chọc quê tôi vì cái áo như con nít đây mà …
Quăng cái khăn qua cho tôi … nhỏ chạy lại mở máy lên kiếm phim coi … hình như nhỏ tính quăng cái laptop bên này cho tôi luôn rồi … kiu đem về mấy lần mà lần nào cũng im ru đi thẳng … Tôi lắc đầu cầm cái bàn chải đánh răng được quẹt sẵn kem mà vệ sinh răng miệng, xong tắm 1 cái cho mát … Mèn ơi hổng biết nhỏ có bỏ nước đá không mà giờ nước lạnh teo … tắm xong đi ra mà run cầm cập … miệng đánh bò cạp lun chứ chẳng chơi … Nhìn tôi lạnh nhỏ cười khúc khích kéo tôi ngồi xuống lấy cái mền trùm lên 2 đưa rồi dựa đầu lên vai tôi tiếp tục coi phim. Một bộ phim hài nhẹ nhàng mà điên điên của thằng Châu Tinh Trì … khùng khùng vậy mà kưa được nhỏ xinh dã man :D.
Xong phim trời cũng khuya lơ khuya lắc … Tôi tắt máy để ngủ … chưa kịp đụng đầu xuống gối con nhỏ đã ôm chặt lấy tôi … nằm im … nhỏ ngẩn mặt lên nhìn tôi thủ thỉ
– Bữa nay có tên ngốc dám nắm tay người ta
Tôi gật đầu
– Ừ
– Gan quá ha
– Chứ mún làm gì thêm hả
Tôi quay mặt xuống nhìn nhỏ … làm bộ mặt dê dọa. Nhỏ lấy tay bịt mắt tôi lại
– Không dám đâu ha … uýnh phù mỏ lun đó … đồ dê xồm
Tôi cười … mắt nhìn ra bên ngoài khung cửa sổ. Nhỏ lại chèn tay vào tay tôi, rúc sát vào ngực tôi nằm im … Trời bên ngoài cũng bắt đầu có dấu hiệu mưa … vài cơn gió lùa qua cửa sổ tràn vào phòng. Tiếng quạt máy quay đều đều tạo nên một không gian đặc trưng của đêm Sài Gòn. Tôi bật cười … ừ hôm nay tôi đã tự nắm lấy tay của nhỏ … một bước tiến khá dài đó chứ nhỉ. Thực ra tôi biết tôi hoàn toàn có cơ hội làm nhiều hơn là chỉ cái nắm tay. Nhưng tính tôi là vậy, bên cạnh 1 thân hình nóng bỏng ai cũng thèm muốn này, tôi cũng đâu tránh khỏi cảm giác rạo rực trong người … nhưng … với người tôi nghĩ tôi sẽ yêu nghiêm túc thì tôi sẽ rất tôn trọng, có người nói tôi là thằng đạo đức giả … nhưng tôi mặc kệ.
Tôi có thể dễ dàng lên giường quan hệ với bất cứ mối quan hệ vu vơ nào … nhưng với người tôi muốn quan tâm, yêu thương dài lâu thì tôi sẽ không làm gì vượt quá so với mức độ tình cảm tôi dành cho người đó. Ngay lúc này … tôi chưa thực sự xác định tôi có yêu nhỏ Thy thật lòng không cho nên ngay cả lúc này nhỏ nằm ôm chặt tôi, tôi cũng sẽ không đụng đến nhỏ dù chỉ là 1 cánh tay. Mỗi người có một cách sống và đó chính là cách của riêng tôi … vì tôi không muốn nhỏ Thy phải chịu đau khỗ vì một phút yếu lòng lầm tưởng tình cảm, có quá nhìu người đã đau khổ thiệt thòi vì tôi rồi … mỗi một người đi qua đời tôi như vậy … tôi càng rút cho mình được nhiều điều để suy nghĩ và hành động đúng hơn. Đến lúc nào đó nếu tôi yêu Thy thực sự … thì mọi chuyện sẽ đến đúng nơi tôi phải đến. Còn bây giờ … chỉ là nắm tay thôi nhé “người lạnh lùng” … Sài Gòn chìm vào giấc ngủ say với những suy nghĩ quá nhiều so với cái tuổi của một thằng nhóc.
Trời lại sáng … thêm một ngày nữa tôi thức dậy và nhận ra rằng tôi không ngủ một mình. Cánh tay vẫn tê dại đi vì nhỏ nằm đè lên cả đêm … Nhưng tôi không muốn rút ra, cứ để như vậy mãi cũng được … vì giờ tôi bận ngắm nhỏ Thy ngủ … Tự nhiên hôm nay tôi thích vậy, chẳng muốn làm gì cả … chỉ nằm đó và nhìn nhỏ ngủ thôi … nắng sáng chiếu vào phòng làm da của nhỏ càng đẹp hơn, không phải một màu quá trắng mà hồng hào như da thiên thần ấy mặc dù tôi chưa gặp thiên thần bao giờ … Có lẽ tôi sẽ nằm nhìn như vậy mãi nếu như tia nắng không chiếu vào mặt làm Thy tỉnh giấc … Chẳng thèm mở mắt ra … nhỏ mĩm cười đưa tay vòng lấy cổ tôi
– Phát hiện có người nhìn lén
– Ừ …
– Lúc trước có thèm nhìn đâu … sao giờ nhìn chi
– Ừ
– không cho nhìn nửa … – Nhỏ đưa tay bịt mắt tôi lại
– Ừ …
Tôi nằm xuống … nhắm mắt … Lần này hình như có người ngồi dậy nhìn tôi thì phải … cảm nhận được hơi thở trên mặt mà …
– Nhìn gì đó
– Như con nít
– Ai
– Anh
– Sao vậy
– Uh … mặt non quá à
– Ừ … trời sinh vậy
– Em không thích con nít
– Ừ
Nhỏ nằm im nắm lấy tay tôi xoay qua xoay lại hát vu vơ … thời gian cứ lặng lẽ trôi qua … chợt tôi bật dậy … chết … lo nằm linh tinh quên đi học … phù yêu với chả đương … lớp phó mà đến lớp trễ thì mất mặt lắm. Vậy là 3 chân bốn cẳng thay đồ xách xe ra đi học không quên quay lại dặn
– Nè đóng cửa giữ chìa khóa dùm nghen … chiều đem qua quán cho anh.
Đi học như tôi thiệt khỏe, có 1 cuốn giáo trình duy nhất là đủ … giống hồi cấp 3, nhìu bữa đi học chẳng biết môn nào là môn nào … tập sách thì cũng hổng biết ai giữ luôn … vòng vòng chắc nằm rải rác nhà mấy đứa con gái trong lớp chứ đâu.Hôm nay nghe đồn có môn mới. Chẳng biết môn gì … lơ ngơ vào ngủ 1 giấc không thì ngồi nghe nhạc nhắn tin trêu chị giết thời gian. Học kỳ đầu thì toàn mấy môn lí thuyết chán òm chứ có liên quan gì tới nghề nghiệp sau này đâu … Học đã … tôi phăng luôn qua quán làm bù cho tối qua bỏ về sớm để đưa nhỏ đi diễn … thiệt ra là bữa nay can-tin đồ ăn hổng ngon, qua quán còn rình rình vô bếp kiếm chác được món gì ngon ngon chớ. Khè khè.
Vừa tới quán … nhìn thấy mặt tôi là ông Kha chửi đổng mấy câu cho có lệ xong quăng vô mặt tôi cái gói đồ gì đó hổng biết …
– Nè mày … shop quần áo giao đồ cho mày đó
– Hả … shop nào … đồ gì ba
– Tau biết tau chết liền … mày mua đồ thi người ta giao cho mày
– Em mua hồi nào
– Dẹp … đéo biết … lằng nhằng quá.
Ổng phất tay đi te te vô trong. Tôi ngồi xuống ghế … vụ gì nửa trời … tiền bạc đâu mua quần áo gì … nào giờ tôi mà biết mua được cái quần áo nào mới lạ … đồ tôi mặc toàn mẹ mua, may hoặc là đồ tụi bạn cấp 3 mua cho tôi, có cả quần áo của mấy mối tình nho nhỏ sắm cho tôi … chà hông lẽ mấy đứa bạn cấp 3 đoán đồ tôi chắc cũ hết nên mua gửi cho làm phước đây mà … ủa bạn bè nào biết chỗ tôi làm … gần 2 tháng nay có liên lạc với đứa nào đâu … càng lúc càng nhức óc rồi nghen.
Mở gói đồ ra … bên trong là 2 cái áo thun 1 đen 1 trắng size M. Ờ tướng tôi mặc size M là dzữ lắm rồi … phải chỉ có size M – chắc tôi cũng hốt luôn à. Tôi hồn nhiên đứng giữa quán thử áo, hehe lần nào có đồ mới là tôi thích lắm, quên hết mọi chuyện xung quanh … Áo đẹp vừa … vải cũng mát người … Bổng trong bọc rơi ra mảnh giấy … hix lại giấy … vụ này quen quá. “Bỏ mấy áo cũ bị chuột cắn đi”. Sax … đứa nào rảnh dzậy … bỏ đồ cũ đi rồi hổng lẽ mặc suốt ngày có 2 cái áo này thôi hả trời … hix hình như cách gửi quà kèm mảnh giấy bên trong … là phong cách của nhỏ Thy mà … nhưng … gặp nhau thiếu điều mòn mặt rồi … bày đặt gửi quà kèm giấy chi rứa@@ … Đang miên man suy nghĩ thì lãnh nguyên cú đá của đứa nào nào chơi ác …
– ĐM mày đứng thay đồ giữa quán tới chiều luôn đi thằng ôn … nhìn ngứa mắt
Thôi nghe giọng là biết ai rồi … chuồn cho chắc … khà khà … tôi chạy biến vào phòng cất đồ rồi quay ra làm việc … chờ im im hả vào bếp kiếm ăn … Bưng bê, oder, mời khách … việc gì tôi cũng tài lanh xí vô làm, khu vực nào cũng hay có mặt tôi … làm nhiệt tình thì ông Kha mới vui lòng cho tôi ăn vụng đồ ăn chứ … Chiều tối … nhỏ Thy chạy qua quán chơi với tôi … không thèm ngồi ngoài bàn khách nửa mà chạy tót vào trong quầy thu ngân ngồi nghịch máy tính, bật nhạc tùm lum … hix nhạc quán đang du dương nhau vô mở nhạc nước ngoài dập đùng đùng … thiệt hết nói nổi … đành chạy lại kéo tay nhỏ ra khỏi chỗ làm việc của người ta …
– Ra ngồi đây làm nước cho uống … đừng có phá
– Hi … nghe nhạc kia chán
– Chán kệ … tập cho quen đi không nghe để khách người ta nghe.
– Ừ quên … lấy nước cho e đi
– Chờ chút
Tôi đi vào trong gọi 1 cam vắt bỏ tí muối mang ra cho nhỏ sẵn tiện đem gói đồ đưa nhỏ cất dùm luôn.
– Nè cất dùm … tự nhiên mua đồ chi mất công vậy
Nhỏ thy ngơ ngác cầm gói đồ vừa mở ra vừa hỏi
– Ủa … đồ gì … em có mua đồ đạc gì đâu
– Hix rùi 2 cái áo này của ai
Nhỏ lấy áo ra ngắm nghía … xong mở miếng giấy ra đọc … đọc xong … tự nhiên bỏ áo lên bàn, nhét giấy vào túi tôi … đi thẳng ra ngoài cửa … tôi đứng ngơ ngác nhìn theo … chẳng hiểu cái quái gì đang diễn ra … ngày hôm nay sao bình thường nhưng khác thường quá … Tôi lắc đầu ngồi xuống uống li cam vắt của nhỏ chưa đụng 1 giọt, tay cầm miếng giấy nhìn kỹ … hix … chữ nắn nót … không lẽ chữ con gái … mà là chữ con gái thì … sặc … tôi phun cả họng cam xuống đất … thôi xong … ghen chứ đâu @@.
Giờ tôi đã có số điện thoại của nhỏ Thy … chỉ là số, không lưu bằng cái tên nào cả … Nhìn thái độ của nhỏ tôi đoán chắc đã ghen rồi … nhưng tiếc một điều từ khi biết quen biết với đứa con gái nào đến giờ, tôi là thằng cực kỳ đáng ghét … ở chỗ khi đối phương giận hoặc ghen gì đó, tôi chẳng bao giờ đi giải thích, hoàn toàn không. Như vậy mới có cái cảnh đối phương tự ghen tự giận rồi tự làm lành với tôi. Giờ cũng vậy, tôi chẳng nhắn tin, chẳng đuổi theo … mà quay trở vào quán làm việc tiếp … Kết thúc ngày với 2 cái áo mới trên tay mang về phòng … mỏi mệt, cũng nằm suy nghĩ một tí về nhỏ, về món quà của một ai đó và chìm vào giấc ngủ.
Sáng … tiếng điện thoại báo thức reo vang … tôi tỉnh dậy đi ra mở cửa cho thoáng nhà … Hôm nay không phải đi học sáng có lẽ sẽ chạy qua quán chơi. Vừa mở cửa tôi suýt té ngửa vì một người đang ngồi trước hành lang phòng tôi. Là nhỏ Thy … cái mặt chù ụ … liếc tôi một cái rùi đi thẳng vào phòng, bật quạt lên ngồi im chẳng nói gì hết. Tôi suýt phì cười, nào giờ toàn nhìn thấy cái mặt lạnh lùng bất cần của nhỏ chứ chưa từng thấy cái mặt giận này hết, nhìn dễ thương thiệt.
Tôi chẳng nói gì, đi vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân … Xong xuôi đi ra ngồi xuống kế nhỏ để ngắm người đẹp. Cái mặt quạu xụ xuống … vậy mà vẫn đẹp, vẫn dễ thương làm tôi nhìn mãi không chán … chắc hết chịu nổi với thái độ của tôi … nhỏ quay qua đánh liên tục vào ngực tôi (sáng sớm đã bạo lực gia đình rồi) … đánh kiểu gì cứ như đang đánh bóp cho tôi, thiếu điều tôi quay lưng lại cho nhỏ đấm vài cái vào lưng cho khỏe … Tôi cười nắm lấy tay nhỏ
– Hả giận chưa cô nương
– Không thèm
Tôi cười đi rót ly nước đưa cho nhỏ … ực một hơi hết ly nước nhỏ gắt
– Thay đồ đi ăn sáng
– Rồi tuân lệnh
Tôi đi thay quần áo, tính lấy cái áo mới hôm qua mặc vào … mà không ổn mặc lúc này chắc nhỏ bay vào xé áo tôi luôn không chừng … thôi ráng nhịn kiếm cái áo khác mặc đỡ … Ăn sáng xong … tự nhiên nhỏ bắt tôi chở đi vòng vòng cuối cùng dừng lại ở một cái shop quần áo có vẻ to to … đi vào trong, shop nhiều quần áo quá … nào giờ tôi chẳng bao giờ đi shop quần áo để mua gì cả … nhưng hôm nay tự nhiên được trở thành người mẫu bất đắc dĩ để nhó ướm thử hết cái áo này đến cái áo khác … ướm đã bắt tôi mặc thử vào … hành xác đi ra đi vào cái phòng thay đồ cả tiếng đồng hồ nhỏ cũng chọn được 4 – 5 cái áo gì đó … Lại chạy vòng vòng, lại ghé shop, lần này là thử quần … tiếp tục công việc trong im lặng và giữ cái mặt lạnh lùng đặc trưng của mình … nhỏ lựa được thêm 1 cái thắt lưng, 1 cái nón và 1 đôi giày nửa rồi mới chịu cho tôi chạy xe về nhà … hix về đến nhà rã rời chân tay … mệt hơn làm phục vụ cả ngày trời luôn. Vậy mà còn không chịu tha cho tôi …
– Đứng dậy lấy mấy đồ hùi nảy ra thử đi
– Chi nửa … muốn giết người hả … đứng hết nổi rùi
Tôi nằm hả họng thờ phì phì … Chắc cái dáng vẻ mệt mõi của tôi vui lắm nên nhỏ bật cười khúc khích
– Thui ráng đứng dậy mặc đồ vào thử em coi
– Mặc chi hoài … mệt chết lun nè
– Người ta mua đồ mới cho mà than thở hoài … dậy điiiiiii
Sax thì ra cô nương nhà tui đang cố gắng thể hiện cái sự ghen bằng cách mua nhiều quần áo hơn cái người tặng áo cho tôi hôm qua … bó tay … vậy cũng nghĩ ra được nửa, con gái khó hiểu thiệt … Hà hà vậy là khỏe … nhìn mặt chắc hết giận tôi rùi thì phải … tự nhiên ở đâu ra quá trời quần áo mới … dzô mánh … ngày nào cũng ghen thế này thi sướng nhỉ … nghĩ vậy tôi cười khì khì trước con mắt ngơ ngác của nhỏ … kệ hổng quan tâm … tôi nằm lăn dài ra nhắm mắt … mệt quá ai làm gì làm ngủ 1 giấc rồi tính. Còn nhỏ thì hổng chịu ngủ, ngồi lấy quần áo ra ngắm nghía, rồi tự cười một mình … y chang tự kỷ luôn … ngắm nghía đã cũng chịu nằm xuống chui vào ngực tôi
– Trời nóng mún chết còn rúc rúc dzô chi nửa
– Kệ … cho chết
Tôi lắc đầu nằm im … cuối cùng hơi thở của cả 2 đứa cũng đều đều như tiếng máy quạt đang quay . Kết thúc một ngày giận đầu tiên của nhỏ kể từ khi quen tôi.
Để lại một bình luận