Tác giả: Đỗ Hưng
Phù… Rảnh rỗi quá không có việc gì làm, viết mấy dòng linh tinh chơi vậy.
Nó, 1 thằng thanh niên năm nay 21 tuổi, đã qua cái thời bẻ gãy sừng trâu từ lâu lẩu lầu lâu lắm luôn rồi. Gia đình chỉ có 2 chị em, chị thì đã bỏ nhà theo chồng từ nhiều năm trước, đã có con, hiện tại cũng gần 5 tuổi rồi đấy (tí tuổi mà đã được lên chức cậu rồi hehe) thằng bé kháu khỉnh lắm, nhưng chẳng hiểu làm sao mà nó lại không thích chơi với trẻ con mặc dù nhiều lúc bà chị hay đùa: “Tính mày trẻ con bỏ mẹ ra, y như thằng Bin”.
Nhà nó thì làm nông chăn gà nuôi lợn trồng lúa… Nhưng mà nó là con út trong nhà nên được bố mẹ chiều từ nhỏ nên nó khá là nghịch ngầm từ ở lớp đến ở nhà. Nó có thằng bạn thân tên L, nhà 2 thằng ở khá là gần nhau nên ngày nào nó cũng vào nhà thằng L chơi, 2 thằng chơi với nhau từ thời quần thủng đít đi dép tổ ong cụt mũi và khâu vài chỗ.
Thằng L này nó béo từ khi mới lọt lòng vì bố nó béo mà. 2 Thằng chơi với nhau nhiều đến nỗi mà người lớn hay trêu là “Thằng H với thằng L nhìn như 2 bố con ấy nhể haha” mấy ông mấy bà cứ thế mà bò ra cười, hồi đấy nó còn nhỏ có biết ngại là gì đâu, cứ thấy người khác cười nó cũng nhe cái hàm răng mà rụng mất vài chiếc ra cười đáp lễ.
Oh mà lúc đấy cũng đúng thật thằng L nó béo giống bố nó nên mới lớp 1 mà nó như thằng lớp 5, đi với nó cơ bản là không lo bị bắt nạt. Nó nhớ ngày đầu tiên nó vào lớp 1 nó chẳng quen biết ai hết, mẹ nó chở đến trường bằng chiếc xe đạp Thống nhất từ thời bà ngoại nó để lại và giao nó cho cô giáo chủ nhiệm nhờ cô giúp đỡ cho nó.
Nó thì cứ lẽo đẽo theo mẹ đi đâu thì nó theo đấy, đến lúc mẹ về thì nó bật khóc nức nở ngay giữa sân trường, cô giáo thấy nó khóc liền chạy ra vỗ về an ủi nó…
Ngày đó nó thích chơi điện tử lắm, bố nó mua về một cái đầu DVD Qisheng có 2 tay cầm để chơi game và có đĩa game 300 trò (Contra, mario, bomberman… ) suốt ngày cứ đi học về là nó lao vào ngay để chơi, có những hôm nó đi học về thấy nhà vẫn còn khoá cửa, chắc bố mẹ nó vẫn chưa đi làm về, nó liền chui vào nhà qua lỗ ánh sáng trên cửa sổ để chơi game.
Bố thấy nó chơi nhiều ảnh hưởng đến việc học nên đã dấu đi 2 chiếc tay cầm và bẻ tan cái đĩa game trước mặt và cho nó 1 trận no đòn vào mông. Nó khóc nhiều lắm, nó giận bố nó nhiều lắm, nhưng mà trẻ con dễ khóc dễ quên, sang ngày hôm sau nó đã chẳng còn nhớ gì nữa rồi.
Ở trên lớp, nó là 1 thằng lầm lỳ ít nói nên nó cũng chẳng chơi với ai ngoại trừ thằng L, nhưng nó lại học khác lớp. Vào cuối những năm cấp 1 trong làng có cửa hàng nhà anh T cụt. Sở dĩ gọi là T cụt bởi vì ngày còn trẻ anh ý thích chơi pháo, trong một lần “rang thuốc pháo” cho khô nhưng hơi quá lửa, thuốc pháo bùng lên bị cháy xém bàn tay phải nên phải cắt bỏ (nghe giang hồ đồn) và từ đó anh đã quyết tâm tu chí làm ăn với vợ là chị N.
Cửa hàng của anh T cụt thì lại ở ngay đầu ngõ nhà nó, đi vài bước là ra đến nơi, nó chạy tót thật nhanh bằng cửa sau nhà anh T cụt để tránh những cặp mắt soi mói của những người hàng xóm không mấy thân thiện và cũng để dành lấy cứ điểm, đó là 2 máy playstation one, hồi đó loại máy chơi game này rất thịnh hành với những huyền thoại như rămbô lùn, tam quốc diễn nghiã, chưởng kiếm, takken, Cảnh sát đường phố, fifa bóng đá…
Phải rất khó khăn nó mới có thể chiếm được một máy để chơi bởi vì quá đông các thành phần, từ thanh niên đến những thằng như nó, giá mỗi lần chơi là 2k một giờ. Nó khoái nhất là trò rămbô lùn, nó hay rủ thằng L béo và thằng N hơn 3 tuổi ở gần nhà nó chơi cùng, thời gian đầu nó không để ý thời gian cho lắm, về sau chơi nhiều nó mới cảm thấy lạ bởi vì nó bảo với anh T cụt là nó chơi 2h nhưng mới chơi được có 1h30p thì màn hình tắt cái phụp tối đen như mực, mấy thằng đứng cạnh nó thì cứ nhao nhao vào tranh máy của nó,
Bọn nó tranh dữ lắm nên nó cũng phải trả máy mặc dù trong đầu nó hiện lên không biết bao nhiêu câu hỏi mà nó không trả lời được, tại sao mới có 1h30p mà đã hết giờ nhỉ? Để giải quyết vấn đề này, một lần nó vào quán của anh T cụt mua hàng, nó để ý đến khu vực chơi game nằm ở góc đằng sau nhà, bên cạnh là cái cửa ra vào, có kính màu đen, nó thấy anh ý đứng nép nép một góc sau cái kính đen trên tay cầm chiếc điều khiển tivi. Và đã không nhầm nó đoán là anh ấy sẽ dùng điều khiển để tắt tivi từ đằng sau chiếc kính ấy.
Từ đó nó gần như không vào chơi nữa, nó cũng cảm thấy sợ dần đều những trận đòn mà bố mẹ nó bắt được. Nó quay sang quyết tâm học hành vì thời gian này cũng cuối cấp rồi, không học cẩn thận trượt thì bome.
Phần 2
Cơn mưa rào bất chợt trút xuống làng quê như khóc thương cho những con người có hoàn cảnh éo le. Nó nhớ ngày ấy hệ thống thoát nước ở trong làng vẫn chưa được làm, mỗi khi mưa xuống thì đâu đâu cũng ngập tràn trong biển nước, nó thích thú rủ lũ bạn đi tắm mưa bắt cá rô vui lắm, những kỷ niệm ấy có lẽ nó sẽ không bao giờ quên được…
Kết thúc những năm tháng dưới mái trường tiểu học nó cũng quen được khá là nhiều bạn mặc dù đến bây giờ nó cũng chẳng nhớ được là quen những ai chắc là mấy đứa bạn cùng làng. Trường cấp 2 của nó nằm ngang bằng với trường cấp 1 thuộc kiểu nhà 1 tầng mái ngói truyền thống phía bên trái ngoài cùng là nhà kho tiếp theo là 7 phòng học và cuối cùng là phòng tin học vuông góc với phòng tin học là phòng hoá học, phòng hội đồng và phòng hiệu trưởng phía trước các lớp học là nhà để xe, xa xa phía bên kia đường đó là 2 phòng học thêm cũng thuộc kiểu nhà mái ngói. Trong suốt 4 năm cấp 2 nó chỉ học 1 cô chủ nhiệm duy nhất nhà ở xã bên cao tầm 1m65 tóc để mái chéo dáng người nhỏ nhắn đậm đà.
Cấp 2 và những người bạn!
Lớp 6.
– H ơi mày biết mấy giờ rồi mà không dậy ăn cơm mà còn nằm lỳ trên giường tối qua đi chơi với đám bạn mất dạy hả biết hôm nay mày khai giảng không hả? – Mẹ nó gọi nó khi đang rang cơm.
– Dạ con xuống liền đây mấy giờ rồi hả mẹ?
– Cha sư bố nhà mày gần 6h rồi đấy đi đánh răng rửa mặt đi hay là để tao bảo với bố mày làm hộ cho mày, cấp 2 rồi đấy con ạ.
– Ui mẹ nấu gì mà thơm thế ạ nhìn là thấy ngon rồi hihi. – Nó bá cổ mẹ trống lảng.
– Thôi đi ông tướng vệ sinh cá nhân nhanh lên.
– Vầng. Hihi Chả là trước giờ nó vẫn ngủ cùng với bố mẹ hết cấp 1 nó mới chuyển sang ngủ với chị. Chị của nó là con gái thì biết rồi đấy hôm nào cũng dậy từ sớm dậy làm gì thì các bạn nữ chắc là đoán được rồi. VSCN xong xuôi nó oánh phát 2 bát cơm rang no căng bụng. Chị nó để lại cái cặp màu đen có quai đeo thời điểm này chị nó cũng mới lên lớp 11 rồi. Quần vải đen áo trắng đồng phục cũ hồi tiểu học đi dép tổ ong tóc mái bờ rô đeo cặp vắt chéo 1 bên. Nó 3 chân 4 cẳng co giò chạy đến nhà thằng L.
Các bạn đừng hỏi tại sao nhà nó có xe đạp mà không đi nhé bởi vì thời điểm đó nó có biết đi xe đạp đâu mãi cuối năm lớp 8 nó mới biết đi xe đạp cơ. Hơi buồn. À mà nó cũng có 1 thằng bạn thân nữa tên là T nhà thằng T thì gần ngay nhà thằng L nhưng mà nó chỉ học đến lớp 3 là nhà thằng T chuyển vào trong Nam ở từ đó nhóm tam quỷ mất đi 1 thành viên chỉ còn lại nhuỵ quỷ.
– Cháu chào cô ạ L đâu rồi cô – nó thấy cô D mẹ thằng L đang quét rác dưới sân.
– L nó đang ở trên nhà đấy cháu lên với nó đi.
– Dạ vâng Nói qua về nhà thằng L thời còn học tiểu học nhà nó cũng là nhà 1 tầng như bao nhà khác nhưng bố mẹ nó làm kinh doanh mây tre đan nên kinh tế nhà nó phất lên như diều gặp gió sang cấp 2 thì bố mẹ nó cũng xây được nhà 2 tầng khá là rộng rãi chuyển hết đồ đạc lên nhà mới nhà cũ thành cái nhà kho để hàng hoá.
Nó chạy lên tầng trên cùng là phòng của thằng L thì chỉ thấy thằng em của L vẫn đang ngủ. Nó đi xuống nhà vệ sinh thấy đóng cửa nó nhìn qua cái lỗ bé tí ở cửa nhà vệ sinh thì thấy thằng L đang ngồi ị trên tay là quyển truyện Cô nan gương mặt rất chi là dễ chịu.
– L ơi nhanh lên mày sắp muộn rồi đấy – nó đứng ngoài cửa hét lớn.
– Ờ tao biết rồi gì mà hét to thế – Thằng L bực tức nói.
– Tao hét để cho mày dễ ra chứ còn sao nữa, lần nào tao vào nhà mày chơi cũng phải đợi mày ở dưới này gần tiếng đồng hồ mày ngủ ở trong đấy không ra luôn hả?
– Rồi rồi tao ra đây nói nhiều vãi như con Huê mãi.
– Ơ đệch không có Huê mãi Huê miếc gì hết nhá nhanh lên tao ra ngoài cổng đợi.
Nó ra được tầm 5p thì thấy thằng L đi ra 2 thằng đi trên con xe đạp qúa khổ so sới ngoại hình của thằng L. Tất nhiên người lai là… nó.
Mây và tóc em bay trong chiều gió lộng Trời làm cơn mưa xanh dưới những hàng me Em cùng lá tung tăng như loài chim đến Và đă hót giữa phố nhà Ôm cuộc sống trong tay bên đời quá rộng Tuổi thần tiên yêu dấu dưới ngôi trường kia Em cùng đóa hoa lan hay quỳnh hương trắng Thơm ngát từ đất đai quê nhà Có tình yêu Thời thơ ấu, bướm hoa và chim cùng mưa nắng Em đứng bên trời tự do, yêu đời thiết tha Bao đường phố em qua nắng lên đứng chờ Đường dấu chân em đi đến những miền xa Thăm ruộng đất bao la những làng quê cũ Mùa cây trái níu chân về Như là những bông hoa trong thành phố này Tuổi đời mênh mông quá búp non đầu cây Em về giữa thiên nhiên em cười em nói… như sóng đùa biển khơi…
Nó đang thả hồn giữa bản nhạc đang được phát trên loa phát thanh thì có tiếng gọi kéo nó trở về thực tại:
– Ê ê bị làm sao đấy H cứ đơ đơ tao gọi mấy lần mày điếc không nghe thấy à – thằng L nói.
– À tao đang suy nghĩ xem cấp 2 có giống như cấp 1 không.
– Giống là giống thế đéo nào được. Xuống xe đê đến trường rồi.
Nó xuống xe tiến về đám bạn đang ngồi túm tụm dưới gốc cây bàng.
– 2 Tụi mày làm gì mà giờ mới đến thế – 1 thằng lên tiếng.
– Mày hỏi thằng L đấy – nó phản kháng.
– Ghế đây này ngồi đi.
Buổi lễ khai giảng qua đi nhanh chóng bằng những màn biểu diễn văn nghệ của các anh chị khối trên.
Khối 6 của nó được chia thành 2 lớp 6a và 6b. Xã nó có 4 thôn những đứa ở thôn Kinh Hào và Kinh Nậu vào chung lớp 6a còn Duyên Hà với Lãm Khê vào lớp 6b. Buổi học đầu tiên cơ bản cũng không có gì ngoài việc cô giáo chủ nhiệm tự giới thiệu về bản thân và bầu ban cán sự cho lớp và viết thời khoá biểu. Theo quy định của trường thì khối 6 vào buổi sáng phải đến sớm để dọn vệ sinh sân trường có 2 lớp thì cứ luân phiên thay đổi nhau.
Lên cấp 2 bản tính của nó vẫn lầm lỳ ít nói nên nó chỉ chơi với mấy thằng con trai, vào giờ ra chơi thay vì tụ tập ngoài sân nó chỉ ngồi yên một chỗ lấy phấn vẽ lên bàn mấy hình bậy bạ có mấy thằng thấy vậy xúm lại chỗ nó tò mò xem nó vẽ cái gì thì phá lên cười râm ran 1 góc lớp. Những hôm nào chán quá thì nó rủ lũ bạn đi đáp bàng rồi dùng gạch đập ra lấy nhân ăn.
Lớp 7 lớn hơn được một tí nó đã bắt đầu biết để ý đến những cô nàng trong lớp đặc biệt nó cũng hay nhìn lén cô nàng lớp phó học tập ngồi ngang hàng với nó nhưng ngồi ở dãy bên kia cô này có đặc điểm là lúc nào cũng có đeo một chiếc kính không biết là cận thật hay là để cho đẹp mồm hơi nhỏ nhưng rất nói nhiều. Nó cũng chỉ nhìn thôi chứ nó vốn rất nhát gái nên chẳng bao giờ chủ động làm quen với ai và cho đến bây giờ thì cũng chỉ đỡ hơn được chút xíu.
Ở lớp vì có nhiều đứa tên giống nhau nên thường hay phân biệt kiểu như Ha Hb Tra Trb cho dễ gọi. Tính nó hiền lắm nên hay bị mấy thằng lớp trên bắt nạt mà cũng vì cái dáng đi rất là khác người đã gây ra cho nó không biết bao phen khổ sở. Có lần nó bị mấy thằng lớp trên tóm lại ngay giữa sân trường bắt nó đi kiểu người mẫu 2 tay chống hông lắc lắc cái mông vừa đi phải vừa hát khiến đám học sinh hiếu kì nhìn thấy cười đểu còn nó thì ngượng chín mặt nhưng không giám kêu vì sợ bị đánh.
Trong một tuần của đời học sinh của nó cái ngày mà đáng trông chờ nhất có lẽ là buổi chiều ngày thứ 6 có tiết thực hành tin học mới gần hết tiết toán thôi mà mấy đứa con trai ngồi dãy bàn trên đã nhốn nháo hết lên rồi đến khi có trống đánh hết tiết thì cả lũ phi rầm rầm ngoài hành lang để vào trước chọn một cái máy tính ngon nhất để vào internet mấy lớp khác thấy chúng nó chạy qua thì cứ tưởng là đánh nhau.
Nó ngồi gần cuối nên chẳng được ngồi máy lần nào cũng thế cũng chỉ đứng xem chúng nó chơi game mà thôi có thằng mất dạy ngồi máy trong cùng còn mở cả phim con heo ra xem nó vừa đứng đằng sau xem vừa cảnh giới mấy lần suýt bị ông thầy dạy Tin bắt được may mà nó nhanh mắt thấy có người vào là nó hô ngay nên lần nào cũng chót lọt.
Ở làng bên có mở một tiệm nét nhà bà L gần ngay nhà thằng V bạn cùng lớp với nó. Có những buổi sáng được nghỉ nó nói dối bố mẹ là sang nhà thằng V học thêm nhưng thực chất là vào tiệm net nhà bà L để chơi game online chat chit yhaoo linh tinh tiền thì nó nhịn ăn sáng hoặc bán sắt vụn lông ngan lông gà cho mấy bà đồng nát có khi nó còn xin lận tiền học của bố mẹ thêm hai ba chục ngàn chỉ để chơi game ( Mất dạy lắm phải không nhưng thế vẫn chưa ăn thua gì so với 1 vụ trộm mà nó làm năm lớp 8 đâu) vậy mà bố mẹ nó cũng không hề biết cứ tưởng thằng con ngoan lắm ngoan vừa các bạn nhỉ.
Để lại một bình luận