Phần 3
Thằng Cường xuống mở cửa. Người bước vào là cô Hồng, thư ký riêng của ba nó. Mắt ngấn nước, nói với nó với tiếng nức nở đứt quãng. Thằng Cường sững người một lúc rồi tự nhiên nó quay đầu nhìn lên phòng Lan. Ở đó, có một người…
Những ngày tiếp theo có lẽ là những ngày bình thường duy nhất còn lại trong ngôi nhà. Đám tang của Giang cản trở con quỷ trong thằng cưỡng trỗi dậy. Nó phải đóng cho trọn vẹn vai một đứa con hiếu thảo. Cũng vật vã khóc lóc, cũng đau khổ như ai. Chẳng một ai biết sau cái vỏ bọc ấy là một đứa con trời đánh dám làm tình với mẹ ruột của mình.
Chỉ có mình Lan biết được cái sự thật ê chề nhục nhã ấy. Tuy chưa nói gì với thằng Cường vì nhiều lý do nhưng mỗi khi chạm phải ánh mắt hau háu của nó nhìn vào, nàng đáp trả bằng ánh mắt giận dữ tóe lửa. Thằng Cường tuy dã phạm luân cấm nhưng nó cũng không dám làm chuyện tày trời đó ngay khi xác ba nó vẫn còn chưa an táng. Nó ẩn nhẫn chờ đợi một thời cơ.
Sau đám tang, Lan sợ phải chạm mặt thằng Cường. Nhưng ở chung một nhà thì điều ấy gần như là không tưởng. Nàng vẫn là mẹ của nó, có thể nó không thể giữ mình nổi khi thấy nàng phơi bày những cái đẹp nhất ra trước mặt. Nàng phải ngăn lại cái ý tưởng bệnh hoạn này không thể cho nó tiếp tục xảy ra.
Có tiếng gõ cửa phòng, thằng Cường bắt gặp ánh mắt ngại ngùng của Lan. Nàng muốn nói chuyện với nó.
– Má muốn nói chuyện với con!
– Vâng, con cũng đang chờ má nói câu đó!
Lan ngồi khẽ xuống cái giường. Ánh mắt hướng thẳng về phía Cường, ngại ngùng pha chút nghiêm nghị. Chẳng phải người mẹ nào trên thế giới cũng phải nói chuyện này:
– Cường à! Má muốn nói rằng hành vi hôm nọ của con đối với má là không thể chấp nhận. Con đã chiếm đoạt má. Đó là loạn luân! Con có biết không?
– Con thì nghĩ khác má à. Má cần một người đàn ông ngay lúc đó, và con lúc đó chỉ đóng vai một người đàn ông để cho má thỏa mãn thôi.
– Nhưng má là má của con. Hơn nữa, hôm đó tại vì cái chết của ba con làm má không còn tỉnh táo.
– Con biết điều đó nhưng má biết không? Má rất đẹp, con đã không thể nào cưỡng lại sự hấp dẫn của má.
– Nhưng con không thể làm điều đó với má? Lan hét lên tuyệt vọng. Không… không thể nào… Còn ba con, má không muốn có lỗi với ba con.
– Nhưng con yêu má, yêu thật sự, con muốn má là tình nhân của con.
Thằng Cường bất thần nhảy sổ vào Lan ngay trước khi nàng nhận ra. Nó ôm ghì lấy nàng, vật nàng xuống nằm xuống nệm.
– Không… không… buông ra…
Quá trễ, đôi tay thằng Cường giật tung cái áo của Lan rách toang. Nó cố tìm môi nàng nhưng Lan lắc đầu dữ dội khiến thằng Cường không đạt được mục đích. Nó chụp lấy bộ ngực trắng hồng của nàng rồi nút lấy nút để. Lan cố quậy thật mạnh để có thể thoát ra nhưng lại càng giúp thằng Cường tiến gần hơn tới hành vi hiếp dâm hơn. Chính vì nàng cựa quậy vùng vẫy mà cái quần dài của nàng mới tuột ra mau hơn. Cái sịp hồng chỉ còn che đậy được cái cần che. Còn cả thân thể trần truồng của nàng đã nằm gọn trong người thằng con yêu quý. Thằng Cường xé nốt tuyến phòng vệ cuối cùng rồi vục mặt vào cái Ɩồŋ thơm tho của Lan. Nó bú, nó liếm mê say.
– Không được… tao là mẹ của mày cơ mà!
– Không… bây giờ con chỉ muốn má là người tình của con, con yêu má…
Hai cái đùi của thằng Cường kẹp chặt cứng đầu của Lan. Con cặċ lông lá to dài của nó dập bành bạch vào mặt Lan. Rồi cả cái khúc thịt to tướng ấy chui tọt vào cái miệng xinh xắn của Lan mà quậy tung tóe. Lẽ ra thì Lan phải cho cái của quý ấy một phát cắn nhớ đời nhưng nàng không thể làm vì nàng trước tới giờ nàng chỉ biết nâng niu trân trọng con cặċ của chồng, chưa bao giờ dám làm nó đau. Nàng chỉ còn biết trân mình chịu đựng. Được một lúc, thằng Cường rút con cặċ ra, nó cần phải dốc toàn lực cho cái việc bú cái Ɩồŋ ngon lành của má nó. Nó lại vục mặt vào cái Ɩồŋ sâu hơn. Dường như nó muốn chui vào cái lỗ mà nhiều năm trước đây nó được hân hạnh chui ra.
– Ah… ah… tha cho má Cường ơi… đừng… mà… ah… oh… ah.
Thằng Cuờng nào để ý đến. Trước mắt nó bây giờ chỉ Lan đã không còn là mẹ mà chỉ còn là một con đàn bà với một cơ thể tuyệt mỹ và một cái Ɩồŋ ngon lành nó cần phải chiếm đoạt. Nó phải chiếm bằng được người đàn bà này. Nó tiếp tục hành vi thú tính của mình. Rồi cái việc nó bú Ɩồŋ nàng cũng có kết quả. Lan đã không còn giãy giụa nhiều mà chỉ còn hay tay cố đẩy thằng Cường ra mệt mỏi. Nàng bắt đầu cảm nhận sự khoái lạc phát ra từ cái Ɩồŋ đang được con trai chăm sóc. Nước nhờn rỉ ra ngày càng nhiều, Lan càng cảm thấy bất lực hơn. Thằng Cường dùng hai tay banh mép Ɩồŋ của nàng ra rồi cho cái lưỡi thọc sâu vào cái lỗ nhỏ.
– Ah… uh… không được… không được mà… á… á…
Cảm thấy đã quá đủ cho việc bú liếm, nó quay lại ôm chặt lấy Lan không cho nàng cựa quậy. Nhấp nhổm trên người nàng một lúc, cuối cùng nó cũng đưa được con cặċ vào cái Ɩồŋ ướt nhẹp rồi lấy đà nhận xuống một cái thật mạnh. Lan giật nảy mình, nàng rú lên, không biết do sướng hay vì kinh hãi:
– Á… á… trời ơi con ơi là con… ah… ah…
Thằng Cường nghe thấy tiếng la của má nó thì càng nắc mạnh hơn. Nó ghì chặt dầu Lan bằng hay cánh tay khỏe mạnh mà giáng những cú đâm thật mạnh xuống cái Ɩồŋ của Lan.
– Ah… ah… con ơi… má là… á… á… má… của… con… má… ah… ah…
Tay nàng huơ huơ trong khoảng không. Nàng không còn đủ sức chống lại con cặċ của đứa con. Nàng kéo đổ tung tóe đồ đạc trên cái bàn gần đó xuống giường. Thằng Cường vẫn dập con cặċ phầm phập xuống. Rồi cái đèn bàn lọt vào tay nàng. Vẫn cái tốc độ nhịp nhàng của thằng Cường. Cố hết sức, nàng đưa tay lên cho nỗ lực cuối cùng để thoát khỏi cuộc hiếp ma kinh tởm này.
– Bốp…
– Á…
Thằng Cường gần như bắn khỏi người nàng gồi từ từ gục xuống. Con cặċ to tướng nhầy nhụa nước nhờn. Lan nhỏm dậy liếc qua thằng Cường rồi chạy ra khỏi phòng, trần truồng và rã rời. Nàng đóng sập cửa phòng mình rồi đổ ụp xuống sàn nhà, cái Ɩồŋ bị giật ra khỏi con cặċ vẫn còn rỉ nước. Nàng òa lên nức nở. Ôi! Oan nghiệt.
Bên kia, đầu thằng Cường vẫn tiếp tục chảy máu…
Để lại một bình luận