Phần 10
Trời vừa tờ mờ sáng thì Xuân từ từ thức giấc. Nàng phải mất vài giây mới nhớ lại những gì đã xảy ra tối hôm qua. Tim đập thình thịch Xuân lúng túng nhìn quanh… nàng nằm trên cái giường lớn, một bên là thằng Hiếu, một bên là Tâm, cả hai đang ngủ say.
Xuân rùng mình: Nàng không thể nào ngờ được là chỉ trong chốc lát, nàng đã làm một chuyện động trời như vậy! Nàng thở dài tự trách mình sao lại để cho mọi chuyện đi vào hướng này, một hướng đi quá mới lạ làm nàng chùn chân lo lắng. Đến tầng này tuổi, tưởng đâu là cuộc sống cứ bình lặng mà trôi đi một cách nhàm chán cho đến cuối đời thì đùng một cái ông Trời lại cho nàng gặp gỡ một cô gái lạ thường… cô ta đã khơi lại trong nàng những ước mơ thầm kín và kéo nàng vào một vùng mới lạ và rồi tối hôm qua nàng đã bị cuốn đi một cách mạnh mẽ, nàng đã không có sức để cưỡng lại.
Xuân quay sang nhìn thằng Hiếu… nàng ngắm nhìn gương mặt bảnh trai mà không khỏi đỏ mặt: Nàng đã trao thân cho người con trai này! Xuân rùng mình nhớ lại cảm giác khổng lồ khi cơn sướng khoái ập đến làm nàng choáng váng mặt mày. Đã lâu lắm rồi nàng không còn biết thế nào là thăng hoa, phải lui lại ít nhất là hai mươi năm trước khi nàng 15, 16 tuổi… khi nàng khám phá ra tình dục và tập tễnh biết thủ dâm để biết thế nào là sướng khoái…
Cùng lúc thằng Hiếu tỉnh giấc.
Nó nhoẻn miệng cười:
– Chào cô! Cô có ngủ ngon không?
Xuân ngượng ngùng gật đầu.
Thằng Hiếu kéo cô lại để ôm cô vào lòng. Phản xạ tự nhiên làm cô cố gượng lại nhưng khi thằng Hiếu ôm được cô rồi thì cô không có can đảm để chống cự nữa. Cô khám phá lại cảm giác dễ chịu khi được nằm trong lòng một người đàn ông… mùi hăng hăng, nồng nồng của đàn ông làm cô bỡ ngỡ… Thằng Hiếu hôn lên mái tóc của cô vừa vuốt ve âu yếm lưng của cô làm cô nhũn người ra. Khi bàn tay ôm ấp mông đít của cô thì cô nổi da gà nhưng cô không phản kháng làm thằng Hiếu mừng thầm.
Thằng Hiếu dịu dàng nắm lấy bàn tay của Xuân rồi đặt lên con cu nóng ấm của nó.
Cô ngượng ngùng thầm nghĩ: “Anh chàng này sung sức thật! Mới sáng dậy mà đã cương cứng lên rồi.”. Lại một cảm giác xa xưa đang trở lại! Con cu thật hùng dũng không ngờ làm Xuân rụt rè siết nhẹ trong tay. Xuân chợt nhận ra là mình thật may mắn! Đúng lý ra thì người con trai này nằm ngoài vòng tay của nàng, anh ta vừa trẻ, vừa đẹp trai vậy mà… ngay lúc này nàng lại được anh ta ôm ấp!
Xuân bẽn lẽn nói nhỏ:
– Cô… cô… rất sung sướng…
Thằng Hiếu thò tay xuống mà nâng niu mu lồn của Xuân. Tối hôm qua, trong lúc hấp tấp nó không được nhìn gần mu lồn của nàng nên hôm nay nó muốn kiểm tra cho rõ. Nó hơi ngạc nhiên vì Xuân có rất ít lông, chỉ lưa thưa vài cọng.
Thằng Hiếu bật hỏi:
– Ồ cô có ít lông ghê! Có phải cô tỉa không?
Xuân mắc cỡ quá. Hồi nào giờ chưa có ai lại phê bình chỗ kín của nàng như vậy.
Xuân vùng vằn:
– Sao mà… vô duyên vậy! Người ta có ít lông thì kệ người ta.
Thằng Hiếu cười hì hì:
– Em thích những mu lồn ít lông mà! Cô cho em được nhìn nghe?
Trước khi Xuân phản ứng thì thằng Hiếu đã trườn người xuống mà nằm vào giữa hai đùi nàng.
Xuân thất kinh, vội vã đưa hai tay ra mà kềm cái đầu của thằng con trai vừa ríu rít nói:
– Không được đâu… không được đâu!
Nàng hoảng sợ vì hai lý do. Thứ nhất là hồi nào giờ chưa có người đàn ông nào mà lại đút đầu vào háng của nàng như thằng Hiếu! Xuân biết có hai người đàn ông, chồng nàng và người bạn trai thuở còn học Trung Học. Nàng có quan hệ tình dục với cả hai nhưng họ không bao giờ làm chuyện kỳ cục như thằng Hiếu đang làm. Nhưng lý do thứ hai càng quan trọng hơn: Nàng mắc cỡ vì không thể nào để cho Tâm nhìn nàng trong giây phút cực kỳ thầm kín này.
Tối hôm qua dù biết có Tâm trong phòng khi thằng Hiếu làm tình với nàng nhưng lúc đó bóng tối như là một màn che! Còn bây giờ dưới ánh sáng rành rành như vầy thì Xuân không thể nào để cho người thứ ba nhìn nàng phơi lồn ra cho thằng Hiếu chăm sóc. Điều này vượt khỏi mức chấp nhận của Xuân, dù sao nàng vẫn còn rất nhiều rào cản tâm lý.
Phần_ Tâm thì nàng đã thức và đang theo dõi cặp tình nhân đang ôm ấp nhau. Nàng thầm tự hào là mình đã áp dụng được cái triết lý “không ghen” của Quân, nàng nhìn Xuân được thằng Hiếu làm tình và nâng niu mà không hề có cảm giác ghen tuông, ganh tị dù qua cả tuần nay bên cạnh thằng Hiếu thì nàng đã biết mình yêu thương nó một cách sâu đậm.
Khi thấy Xuân hoảng hốt đẩy thằng Hiếu ra, không cho nó chăm sóc vùng kín của mình thì Tâm hiểu ra ngay tâm lý của Xuân. Nàng mỉm cười, lẳng lặng đứng dậy rồi ra mở cửa, qua phòng của Xuân mà nằm.
Thấy Tâm không còn ở bên, Xuân yên tâm hơn nhưng thằng Hiếu phải năn nỉ nàng một lúc thì Xuân cực chẳng đã mới chịu để cho nó nằm vào giữa hai đùi mà chiêm ngưỡng lồn của nàng.
Thằng Hiếu suýt xoa khen không ngớt vì mu lồn của Xuân thật sự có rất ít lông. Chỉ có một chùm lông lưa thưa trang điểm cái mu gồ lên thật cao. Lông tuy ít nhưng dài và rất mịn… Thằng Hiếu thích thú nắm mấy cọng lông mà vuốt làm Xuân ngượng đến đỏ mặt. Tuy nhiên nàng cũng bắt đầu thấy thích thích và không hối tiếc nữa khi đã để cho thằng Hiếu chăm sóc lồn của mình như vậy.
Thằng Hiếu ngước mắt lên nhìn người tình:
– Em thèm được bú cô… cô cho phép em nhe?
Xuân vùng vằn lo lắng vì chưa bao giờ nàng được bú lồn nhưng rồi nàng cũng nhắm mắt gật đầu.
Khi thằng Hiếu ngậm hai mép lồn vào miệng thì Xuân giật bắn người lên, cảm giác quá mới lạ làm nàng không cầm được một tiếng rên đầy ngạc nhiên và thích thú. Nàng run run đặt hai tay lên mái tóc bồng bềnh của thằng con trai mà vuốt ve…
Bên phòng kia, Tâm mỉm cười thích thú khi nghe tiếng rên của Xuân. Hôm qua nàng đã được chứng kiến lần đầu cảnh tượng vô cùng dâm dật của hai người đang làm tình với nhau và hôm nay nàng lại được sống một tình huống tuy khác biệt nhưng không kém phần dâm dật khi nằm đây mà lắng nghe những âm thanh tử phòng bên. Tự nhiên Tâm lại nhớ đến chuyện mà thằng Hiếu đã kể cho nàng nghe khi nó được cơ hội nhìn lén ba mẹ làm tình với nhau. Tâm nghe rạo rực lạ kỳ trong lòng.
Thằng Hiếu dùng hết kinh nghiệm của mình để bú Xuân làm nàng không còn biết trời đất gì nữa. Chỉ còn lại những đợt sướng lan tỏa từ hạ bộ ra đến đầu ngón tay ngón chân. Đã vậy, thằng Hiếu còn trét chất nhờn lên ngón tay rồi thúc vô hậu môn của Xuân làm nàng uốn éo kêu lên một tiếng thất thanh rồi để mặc cho dòng khí tuôn ra tung tóe… nàng ra bao nhiêu thì thằng Hiếu nuốt lấy bấy nhiêu… nó cứ ngoáy mạnh ngón tay trong lỗ đít làm Xuân vừa đau vừa sướng cực kỳ…
Khi tất cả đều lắng xuống thì Xuân ôm thằng Hiếu mà khóc rấm rứt. Nàng khóc vì sung sướng, nàng khóc vì hạnh phúc quá to lớn. Nàng đã tìm lại được tình dục sáng lạng trong vòng tay của người con trai này. Nàng thầm cảm ơn Tâm, người bạn gái mới gặp đã tạo điều kiện cho nàng được hưởng giây phút tuyệt vời này. Trong người nàng một luồng sinh lực mới nổi lên cuồn cuộn, nàng cảm thấy yêu đời như chưa bao giờ. Nàng ôm siết thằng Hiếu mà tiếp tục khóc làm thằng con trai cũng xúc động theo.
Thằng Hiếu nâng cằm của người thiếu phụ lên rồi nhẹ nhàng mớm lấy môi của nàng.
Xuân bối rối để cho thằng con trai nút lưỡi mình. Đây là lần đầu tiên nàng cảm nhận được sự thích thú khi được hôn môi, những lần trước nàng không có cảm nhận gì đặc biệt. Xuân buông lỏng người ra, trong một trạng thái hoàn toàn tùng phục và hiến dâng. Cách biệt tuổi tác không còn là một vấn đề nữa, Xuân thầm biết là ngay từ giờ phút này mình đã hoàn toàn thuộc về thằng con trai này, nó đã chinh phục mình một cách toàn diện.
Chợt một ý tưởng nổi lên làm Xuân lo lắng hoảng sợ: Tim nàng nhói lên khi nhận ra là mình đang sợ mất thằng Hiếu. Dù mới biết thằng Hiếu nhưng nàng lại gắn bó với nó một cách thật mau chóng. Nàng biết là thằng Hiếu là người tình của Tâm. Tâm đã để cho nó đến với nàng có lẽ vì Tâm thương hại nàng và muốn cho nàng một cơ hội để tìm lại thú vui của tình dục… nhưng rồi ngày mai sẽ ra sao?
Xuân cố gạt ý nghĩ tiêu cực đó qua bên… nàng bấu víu vào thằng Hiếu để hôn trả lại nó. Nàng vụng về tìm lấy lưỡi của thằng con trai mà nút.
Khi xuống ăn sáng, thằng Hiếu kéo Tâm ra riêng mà nhăn nhó nói:
– Chị nghĩ gì mà lại đẩy cô Xuân vào tay em? Em cứ lo lo…
Tâm trìu mến vuốt má thằng Hiếu:
– Em lo cái gì?
– Chị là người phụ nữ mà em yêu thương nhất đời. Em không muốn mất chị đâu. Cô Xuân chỉ là thú vui nhất thời…
Tâm tình tứ nhìn thằng con trai:
– Bộ em nghĩ là chị muốn dùng chị Xuân để kiếm cớ mà xa rời em sao?
– Chị Hai, em muốn được ở bên chị suốt đời thôi. Em hứa là sẽ không ngó ngàng đến bất cứ người con gái nào khác.
Tâm cảm động:
– Em yêu của chị! Chị cũng muốn như vậy dù rằng tất cả còn tùy thuộc vào anh Quân. Chị sẽ năn nỉ ảnh để cho chị em mình được tiếp tục đến với nhau. Chị không muốn mất em đâu.
Im lặng một lúc, Tâm lại nói:
– Ngày mai mình về lại Sài Gòn, chị rối tung lên đây! Chị lo không biết anh Quân sẽ quyết định ra sao đây.
– Nếu ảnh không cho phép thì sao? Lúc đó em sẽ dẫn chị trốn đi thật xa…
Tâm cười gượng:
– Không được đâu, chị còn bé Thủy nữa mà… hay là… em giữ chị Xuân làm bức bình phong?
– Là sao?
– Để che mắt người ngoài đó. Mình không thể ngồi đây mà chờ anh Quân, mình phải chủ động và có kế hoạch riêng để bàn với ảnh.
– Chị nói đúng.
– Cái lợi với chị Xuân là chỉ biết gần hết chuyện của chị em mình. Nếu em cặp với chỉ thì với cái bức bình phong đó mình vẫn có thể giữ mối quan hệ tình cảm với nhau mà không ai dị nghị. Anh Quân sẽ dễ chấp nhận hơn.
Thấy thằng Hiếu trầm ngâm, Tâm nói tiếp:
– Nếu em cặp với cô gái nào khác thì chưa chắc cô ta chấp nhận để cho chị em mình quan hệ với nhau.
Rồi nàng cười nhỏ:
– Với lại em thích những người đàn bà lớn tuổi hơn em mà! Từ cô Thảo đến cô Xuân… em còn dám tóm luôn chị hai của em nữa!
Để lại một bình luận