Hắn đứng nép trong bụi lau sậy cao khỏi đầu người, cẩn trọng nhìn khắp nơi. Hắn vừa trốn khỏi trại tù nên rất lo, nếu bị chộp lại chắc chắn sẽ không cơ may nào thoát nữa. Nhà cửa ở đây rải rác, một mặt quay ra đường có cửa nẻo đàng hoàng, còn mặt sau thì trống huơ trống hoác.
Hắn có thể đột nhập vào bất cứ nhà nào để kiếm ăn và đòi một bộ quần áo trút bỏ đồ tù, song hắn chưa dám. Chỉ sợ lớ ngớ chui vào hộ có đông người thì thiệt thân là cái chắc. Bộ đồ sọc dưa tố cáo thân phận hắn ngay và người ta sẽ trói quách hắn lại nộp cho cảnh sát.
Đã mấy ngày hắn chưa có gì bỏ bụng, hắn đói lắm mà vẫn phải chờ. Phải cẩn thận dò xét xem nơi nào ít người thì mới dám xông ra uy hiếp kiếm miếng ăn. Hắn lại cũng thèm chuyện khác nữa, tù dài ngày thiếu đàn bà, hắn thấy khó chịu lạ, nhưng chuyện đó thư thả đã, việc khẩn yếu là phải giải quyết dạ dày trước đã.
Giờ này chừng như mọi người đã đi làm nên mãi chẳng thấy ai ló mặt ra. Hắn cầu mong sao vớ đúng một hộ chỉ có một hai người, rặt đàn bà càng tốt, thì hắn mới khuynh loát được. Trưa nắng gắt, nhiều lúc hắn thấy hoa cả mắt. Bụng đói, miệng khát, nóng nực làm đầu óc hắn vo ve như bầy ong bu.
Hắn nghĩ đến vợ, hắn mà bò về được thì ăn xong là đè ngay mụ ra địŧ cho phỉ những ngày thiếu thốn. Cha mẹ ơi, mới tưởng tượng tới cái vú mụ mà hắn đã muốn chảy nước miếng. Còn con cu hắn nữa, chưa gì cũng ngúc ngúc như đã thấy Ɩồŋ vợ trước mặt. Hắn nuốt ực ực dằn cơn nứng xuống.
Chợt hắn nghe léo nhéo tiếng đàn bà:
– Mày hổng ra giúp tao khiêng cái cối vô mình tao làm sao bê nổi.
Hắn thao láo dòm, căn nhà gần đó loáng thoáng có bóng một bà đang kéo lạch bạch cái cối. Hắn chờ thêm một lúc, không thấy ai ra, hắn vọt ngay đến phía sau bà.
Nghe tiếng chân, người phụ nữ quay lại, trông thấy hắn, chị ta khiếp ra mặt. Hắn ôn tồn nói với mụ:
– Chị để tôi phụ một tay bê cái cối, tôi hứa không động chạm gì tới chị đâu. Tuy nhiên, nếu chị cất tiếng la thì bắt buộc tôi phải hạ chị tức khắc.
Và để dọa dẫm, hắn nói thêm:
– Tôi có vũ khí trong người.
Vừa nói, hắn vừa thủ cườm tay to thù lù dưới vạt áo. Chị phụ nữ sợ điếng hồn, miệng ấp úng mà không dám cãi.
Hắn lệt sệt kéo cái cối vào phía sau nhà, rồi không chờ người đàn bà phản ứng, hắn nắm lấy vai áo chị biếu dẫn hắn đi lên nhà trên. Hắn giúi người chị đi trước, hắn cung tay bên lườn chị đi theo, cho chị có cảm tưởng hắn đang dí vũ khí vào người chị.
Ngang qua gian bếp, hắn với tay lấy con dao mũi nhọn uy hiếp chị. Thì ra hắn không có vũ khí gì hết, chẳng qua hù để chị sợ đừng la lối lên thôi. Bây giờ có con dao thì hắn càng làm cho chị sợ bằng chết nữa. Hắn ra dấu không để chị gọi đứa con mà lẳng lặng đưa hắn vào nhà. Kịp khi con nhỏ thấy mẹ và người đàn ông lạ hoắc thì đã trễ. Hắn nạt cô nhỏ câm miệng và nhích mũi dao vào bả vai bà mẹ, ý dọa sẽ tiêu diệt nếu cô bé la.
Cũng như bà mẹ, cô nhỏ khiếp đảm câm họng. Hắn hỏi bà mẹ ở đâu có sợi dây, chị ta sợ nên chắp tay van vỉ:
– Ông tha cho mẹ con tui, tụi này hổng dám la đâu, ông đừng hành hạ tội nghiệp.
Hắn lại nói nhỏ nhẹ:
– Tôi không có ý hại mẹ con chị, nhưng để được an toàn, chị phải để tôi trói bớt một người, chớ không con chị vọt chạy la làng thì mọi chuyện hư hết.
Bà mẹ năn nỉ riết rồi cả hai mẹ con cũng dẫn hắn đi kiếm ra sợi dây. Hắn buộc cô nhỏ đưa hai tay ra sau lưng để người mẹ trói lại, xong xuôi hắn cẩn thận dòm chừng mẹ và cột luôn hai chân cô nhỏ lại. Cẩn thận nữa, hắn còn bắt người đàn bà chỉ cho hắn chỗ cất chanh và lấy một trái tọng vô họng cô bé cho không ú ớ la gì hết.
Thấy mọi việc diễn tiến thuận lợi, giờ hắn mới đòi bà mẹ lo cho hắn ăn. Người đàn bà lúng túng mãi, hắn phải gặng:
– Nhà không có gì ăn à, chị ta gật đầu. – Hắn bực mình song làm sao hơn. Hắn dùng dằng cầm mũi dao nhọn, vẽ loằng ngoằng quanh ngực áo người mẹ mà ta than:
– Đang đói lại không có gì ăn, chắc phải cắt đỡ chút vú ngậm mới bớt cơn xót bụng.
Bà mẹ rụng rời, vội sụp xuống lạy hắn lia lịa. Hắn nạt lên:
– Tôi nói chơi mà chị làm gì chực bù lu bù loa lên vậy. Chị có cặp vú lớn như vầy, ai nỡ khét cắt mà lo.
Nói rồi, hắn lia vờn mũi dao vòng vòng theo bầu vú như dò chừng xem độ lớn cỡ nào. Chất thép lạnh làm chị phụ nữ nghe buốt nổi da gà hết trơn. Hắn hỏi trỏng:
– Vậy chớ mẹ con lấy gì sống.
Chưa kịp nghe trả lời, hắn đã đè ngang lưỡi dao ịn lên từng bên vú của chị mà đập nhè nhẹ kêu bịch bịch. Hắn lại bảo:
– Chồng đâu.
Bà mẹ cho biết ông ấy chết lâu rồi. Hắn yên chí vì biết nhà không có đàn ông. Hắn ôn tồn bảo:
– Tôi đói quá, giờ không có gì ăn thì chị cho tôi ngậm đỡ cái vú dằn bụng.
Chị nữ còn đang lùng bùng thì hắn giật ngang:
– Sao, chị không ưng hả.
Rồi bàn tay hắn đã xòe rộng ra tóm lấy một cái vú bóp mạnh. Chị ta nhăn mặt vì đau, trong khi hắn khen:
– Chồng chết mà vú bự dữ, có để thằng ông nội nào bóp hôn đó. – Chị nữ điếng hồn nào dám cục cựa.
Hắn ngồi phịch xuống cái ghế gần đó, lấy mũi dao gõ phạch phạch lên đùi và biểu:
– Chị ngồi xuống đây.
Người mẹ riu ríu nghe theo. Hắn từ phía sau thở phì phì nơi ót chị rồi đặt con dao xuống và dùng cả hai tay bóp vú chị. Hắn đằn mấy cái đầu vú muốn chèn nhẹt ra và xiết ngón tay đau muốn chết, chị chỉ xuýt xoa nho nhỏ chớ không dám la.
Hắn bóp vú một hồi thì lần tay mở nút áo. Đứa con gái nằm mở mắt thao láo dòm. Vạt áo bung ra, hai cái vú sừng sững dựng. Hắn nắm vo thành cục mỗi bên rồi bóp vắt như ép trái cam. Bầu vú của chị phòi phòi ra như đám mỡ heo bị vo lộ ra ở kẽ tay hắn. Hắn bóp, hắn xoa, hắn day, lại vê cái núm thiếu điều muốn bứt đứt ra ngoài.
Bóp vê chán, hắn lệnh cho chị đứng dậy, xoay mặt lại phía hắn. Hắn biểu chị quỳ lên đùi hắn đưa vú cho hắn bú. Chị lùng bùng với cái áo vướng víu trước ngực, hắn hét giật liệng ra ngoài. Đứa con gái nhắm mắt lại vì tội nghiệp cho mẹ. Hắn thét nhỏ:
– Mày có mở mắt ra không, mẹ, để mấy thằng con trai ngậm bú thì không mắc cỡ, còn nhìn vú mẹ bày đặt làm bộ.
Con nhỏ hết hồn phải mở mắt nhìn.
Bà mẹ quỳ yên vị rồi thì hắn chỉ cho bà đưa cái vú sát vô miệng hắn. Bà còn bị hắn bắt phải cạ cái vú qua lại cho núm cương cứng lên. Hắn vểnh môi để đầu vú cà lên nhoang nhoáng, tới khi cả hai đầu vú nhọn lên thì hắn mới bắt đầu dùng lưỡi rà thêm cho núm săn lại.
Chỉ tới khi hai vú chị bị tê tê thì hắn mới há miệng ra ngậm và mút tì tì. Hắn mút bên nào thì thò tay bóp vặt bên kia. Răng hắn cắn đầu vú đau chói lói, tay bóp quầng vú muốn bèo nhèo, lại kéo giật lưng cho chị đổ ụp xuống hắn mới chịu.
Hắn mút đầu vú chị đến lòi hẳn ra ngoài. Hắn còn dùng răng nhằn cắn cho cái núm mọng cứng lên hết cỡ. Miệng hắn bú thì tay hắn bóp, hắn muốn cả hai vú chị cũng phải sưng săn lại như nhau. Đến khi cái đầu vú trong miệng hắn nở bét ra lớn òm như cục đất sét thì hắn đưa tay lôi cho cái núm lọt vô kẽ cái răng hắn bị mất còn hở trống. Hắn ấn nhét cho đầu vú lọt nhét vô lỗ, bấy giờ hắn mới dùng lưỡi búng búng y hệt lưỡi con rắn hổ giỡn chơi với trái nho vậy.
Hắn bú nút đã đời thì bất dè chừng hắn lấy răng cắn cái núm vú nhai như nhai kẹo cao su khiến chị đau nhảy nhổm lên, giật thân hình ra. Điều này càng làm cho vú chị bị nghiến đau thấy mồ tổ, nước mắt chị ứa ra thành dòng. Con nhỏ thấy mẹ đau mà không dám khóc thì nhăn mặt lại. Hắn nạt:
– Sao mày không muốn mẹ bị cắn hả, hay là để tao cắn vú mày thay thế.
Cả hai mẹ con điếng hồn, chị phụ nữ phải vội ấn cái vú vô miệng hắn lại và miệng rên rẩm xin hắn muốn làm gì thì chỉ thực hành với chị thôi, tha cho con nhỏ. Hắn không trả lời trả vốn gì hết, tiếp tục vừa bú cắn, vừa bóp hành hai cái vú của chị. Nào dè sự xục xịch của đầu gối chị làm đụng vô cây gậy thịt của hắn làm chị hốt hoảng lên. Chèn ơi gì mà cứng tổ mẹ lại ngỏng lên thấy ớn, muốn đội cao cái quần hắn lên.
Hắn cũng nhận ra sự va chạm này nên mở lời nói giỡn:
– Sao có muốn ngậm thử hôn.
Chị phụ nữ rầu muốn chết, chị sợ muốn chết ngất mà hắn cứ cà tửng cà tang. Tuy nhiên chị nào dám góp lời vào.
Tên tù lúc này chỉ còn ngậm bú vú một bên và tay mò bóp một bên vú kia. Đang khi chị còn chưa biết hắn định giở trò gì thêm nữa thì hắn đã kéo hổng cạp quần chị và thả bung ra cho sợi thun kêu lạch bạch. Hắn không đợi chị hỏi, đã oang oang giải thích:
– Tôi bú và vọc vú chị, chắc là cái con sò ở trỏng bị ngộp, nên tôi thả giật quần chị cho nó thở một chút.
Chị phụ nữ ớn ợn lên tới óc. Đàn ông cha nào bóp vú mà hổng muốn mò Ɩồŋ, điều này trước sau chị cũng bị. Kinh nghiệm chị biết rành từ khi lấy chồng. Cha nội rị mọ bóp vú, chị mệt thấy tía xin tha. Chả hứa trên trời dưới đất là chỉ sờ bóp vú thôi, chị là vợ phải chịu phép. Chả rờ, chả bóp thét rồi a vô bú rột rột, chị thây kệ cho chả ăn như heo ăn cám cho yên. Nào dè chả bú ột ột, bóp lòi vú chị ra mà khi chị lơ mơ thì chả đã xọc tay vô mò ở dưới rồi.
Cha tù này cũng vậy. Cái thứ đói khát đàn bà hứa nhăng hứa cuội, có giữ trọn lời được đâu. Chị biết số phận chị như vậy rồi, song chị lo là lo cho con gái, lỡ chả mò bậy chị rồi lại thiếm xực thêm con nhỏ thì chết. Bề gì nó mới lớn, chuyện đàn ông đàn bà lớ ngớ có biết gì đâu. Chị thầm than khổ và khấn sao cho chả đừng đụng tới con nhỏ.
Mải nghĩ lung tung thì bàn tay hắn đã chộp lên Ɩồŋ chị hồi nào không hay. Hắn đang vò rối bung mớ lông bao giữa háng chị mà xuýt xoa kêu:
– Lông chi rậm dữ.
Hắn vuốt ngược vuốt xuôi, lại xoa tròn như gội xà bông lên tóc làm cho lông quíu lại rối beng. Chả lại càu nhàu xỏ ngón tay vô gỡ cho ngay thẳng. Cha nghịch Ɩồŋ chị như đứa con nít giỡn với con chó bông.
Tay hắn mò mò làm chị nhột nhột và hồi hộp vô cùng. Chị sợ hắn rờ phá vô trong, đó là điều sợ vậy thôi, chớ hắn có làm thì mụ nội chị cũng không dám cản. Thì đó, mấy ngón tay hắn mới thấy loe ngoe vuốt xoa lông thì bỗng đã xọc vô banh mép Ɩồŋ chị ra rồi. Tay hắn thô rám, Ɩồŋ chị lại khô vì quá sợ hãi, nên hắn có nong hai mép Ɩồŋ ra để chọt vô cái lỗ mà chưa được.
Chị thấy cửa mình bị rát òm, hắn cố chà xát cho ngón tay làm rịn nước khí ra mà không có một giọt. Hắn có vẻ bực bội, móc thêm mấy cái nữa cũng y như cũ. Hắn càu nhàu:
– Lồŋ gì khô queo như đất sét, bộ bỏ không lâu rồi hả. – Và hắn trách:
– Sao không rủ thằng nào đụ cho sướng, nhịn thèm chi cho cực.
Chị khổ sở quá sức. Hắn còn cò cưa bú và vọc vú chị trong lúc ngón tay vẫn cố banh Ɩồŋ ra để móc vào trong. Cánh tay hắn lục sục vướng với cái cạp quần làm cho hắn không đạt được mục đích, nên hắn gắt gỏng:
– Lột mẹ quần ra coi, chi mà lằng nhằng bắt ghét.
Chị riu ríu đưa tay tụt quần xuống.
Phần 2
Bàn tay hắn nắm bóp Ɩồŋ chị như người xiềng mõm con chó và hối chị đứng lên. Hắn lôi chị xềnh xệch lại phía con nhỏ. Hắn cắc cớ biểu đứa con gái:
– Đâu mày dòm coi Ɩồŋ má mày khô rang như vầy thì làm sao tao sục được.
Con nhỏ tỏ vẻ phản đối, hắn nạt lên, bất đắc dĩ con nhỏ phải nhìn.
Chao ôi, từ thuở cha sanh mẹ đẻ tới giờ nó mới thấy tận mắt Ɩồŋ má nó. Lông đã nhiều mà hai mu tè he như múi bưởi, lớn cũng cỡ cái dĩa bàn. Thịt lùm lùm lên một nạm, ngón tay người tù móc làm múi thịt ọp ẹp thấy tảng thần luôn. Giữa đám lông đen thui, bên trong lòi một cục đỏ hỏn, lình phình có miếng da vắt vẻo như tai voi và cái hột gì xoắn như trôn ốc.
Con nhỏ khiếp thì có khiếp mà thấy Ɩồŋ má cũng lẩm nhẩm so sánh với Ɩồŋ mình. Nó thấy thiệt khác nhau một trời một vực. Lồŋ nó mỏng tanh mà bà già sao dầy cui hổng biết. Nãy giờ nhìn người tù bú nút và bóp nhão nhè cặp vú má nó đã muốn ói, giờ chả lại móc như điên vô Ɩồŋ má nó làm con nhỏ cũng muốn phiêu phiêu.
Nó thấy chỗ háng rịn rịn ướt và nóng tệ mạng. Không biết có phải mồ hôi xổ ra hay là thứ nước gì tuôn nữa. Nghe tên tù nói thì nó đồ chừng chắc là nước đái, Ɩồŋ đàn bà bị vọc hẳn là nín không nổi phải xón vãi ra. Chớ không sao chả rên rẩm là Ɩồŋ má nó khô đét lại.
Tên tù hành chị phụ nữ bắt phải đứng dạng hai chân ra trên mặt con gái rồi hắn móc xoành xoạch vô Ɩồŋ. Trước hắn còn chọt có ngón giữa, sau thì thêm dần một ngón, rồi một ngón nữa. Lúc này cái Ɩồŋ bà mẹ đã bị nhét tới ba ngón tay và hắn xọc như xọc dưa. Hắn xọc Ɩồŋ lại bóp vú, mằn cho nát mẹ nó hết, miệng hắn hư hư như chó nứng. Bà mẹ giãy như sắp chết, nước mắt thi nhau chảy ròng ròng. Hắn vẫn không thấy nước ọc ra, hắn giận rút ngón tay ra, tiện thể vả vô mông chị cái đét, chửi rủa như giặc. Hắn hất chị văng đổ nhào ra đó và dọa:
– Mày mà la tao giết chết.
Hắn gầm gừ nhìn sang con nhỏ. Mắt hắn điên dại hẳn lên. Hắn nói cho đứa con gái nghe:
– Má mày hết đát rồi. Để tao thử coi mày thì sao.
Để lại một bình luận