Phần 2
Tôi thấy mình mãn nguyện với cuộc đời bởi lẽ sinh con với người mình yêu và nhận thấy tình yêu của ông luôn đằm thắm và tôi đã có một người đàn ông để được gọi là chồng và được ông gọi là vợ. Mẹ tôi cũng chiều chuộng hai mẹ con. Suốt ngày giành việc bế và chăm nuôi cu Thắng. Con tôi cũng quấn bà ngoại hơn mẹ. Ông cũng quý con trai mình lắm. Nhiều khi tôi xót thương ông bởi con trai ruột của mình, hòn máu của mình mà không dám xưng là bố chỉ gọi cu Thắng là con nhưng xưng là ông. Tôi biết ông cũng phải kiềm chế ghê gớm lắm. Nhiều lần khi ân ái vợ chồng với ông, tôi bảo:
– Em biết mình buồn vì không được xưng bố với con. Hay là chồng để em… công khai với mẹ nhé? Em cũng nhẹ lòng, con nó cũng được có bố…
– Chưa thể được. Nếu cần công khai thì anh nói chứ không thể để em nói ra. Vợ yêu ạ!
Tôi học năm thứ 3 thì mẹ tôi báo tin lại có bầu. Tôi vui nhưng cũng có chút ghen ghen…
Ông cũng vui ra mặt. Địŧ nhau xong, ông ôm tôi rất chặt, bảo:
– Oanh có thai rồi. Anh không cho ra chợ nữa. Ở nhà dưỡng thai. Còn em cứ đi học. Con đã có anh lo chăm. Vợ cứ yên lòng nhé.
Tôi nhìn ông thầm cảm ơn người đàn ông của mình, người chồng chung của hai mẹ con tôi.
Mẹ tôi sinh con gái. Bố tôi đặt tên là Lợi, Trần Duy Oanh Lợi. Bố tôi bảo với mẹ:
– Có con gái sinh con làm… đà cho em giữ được thai, không bị sảy như trước. Anh vui lắm vợ ạ! Rồi biết đâu trời cho anh và em có thêm con.
Nghe ông nói với mẹ, dù thoáng ghen tuông nhưng tôi cũng mừng cho mẹ. Qua bao nhiêu năm, mấy lần sảy thai giờ lại đẻ được.
Thế là con Lợi kém cậu (mà thực ra là anh ruột cùng cha khác mẹ với cu Thắng) 3 tuổi. Thắng cũng thương dì và biết nhường nhịn. Bố tôi bảo:
– Bé Lợi cứ gọi anh Thắng là anh cũng được. Vì lớn hơn nên phải chiều em nhé.
Thế là cu Thắng và bé Lợi cứ anh anh, em em với nhau và rất thân thiện, quyến luyến nhau. Mẹ tôi bảo:
– Nhìn hai đứa và thấy cách chúng chơi đùa, ứng xử nhau cứ như hai anh em ruột vậy.
Khi con tôi sắp đi học lớp 1 thì ông bảo với tôi:
– Oanh lại có chửa rồi, mình ạ.
– Anh mừng hay lo?
– Mừng chứ! Việc gì phải lo? Cả em nữa, nếu chửa bây giờ càng tốt. Anh sẽ chăm sóc cả hai vợ.
Tôi và ông vốn chẳng phải kiêng cữ hay dùng bất cứ hình thức tránh thai nào.
Rồi bốn tháng sau, tôi mang thai đứa thứ 2 với ông, bố đẻ của mình.
Khi biết tôi mang bầu, ông mừng lắm. Ôm tôi, ông thủ thỉ:
– Anh rất mừng vì cả em và Oanh cùng có bầu.
Còn mẹ tôi thì bảo:
– Đã lỡ một lần chửa hoang, được bố mẹ tha thứ rồi. Nay lại có thai à? Với ai thì liệu mà trả con cho người ta. Nhà này chỉ chứa được 2 mẹ con nhà cô thôi, cứ sòn sòn đẻ thế thì…
– Cái cô này! Con nó có chửa thì mừng chứ, đẻ ra thì cả nhà phải chăm chứ trả cho ai? Tôi không trách cứ gì thì không ai được nói linh tinh.
Mẹ tôi không nói gì. Nhưng tôi biết vì mẹ sợ ông nên ra bộ mắng mỏ tôi thế thôi.
Khi bụng mẹ mới 5 tháng. Chiều tối khi ăn cơm xong, hai anh em Thắng & Lợi sang phòng bên cạnh nghịch đồ chơi mà bố mới mua cho. Mẹ tôi nói với ông và cũng như là thông báo với cả tôi:
– Em đi khám thai và siêu âm giới tính. Thai nhi phát triển tốt và… hai đứa song sinh khác giới đấy anh ạ!
Bố tôi mừng ra mặt. Ông bảo:
– Mẹ đẻ rồi đến con sinh. Còn gì bằng! Tôi vui lắm! Hai mẹ con liệu mà giữ sức khỏe và dưỡng thai cho tốt. Lúc này tôi 24 tuổi, mẹ tôi 43 còn người đàn ông của tôi đã 47 tuổi. Tôi biết ở tuổi ông còn sung sức và ham muốn tình dục lắm. Mẹ tôi thì chắc phải kiêng giữ triệt để vì sợ động thai. Phần tôi cũng 3 tháng đầu kỳ thai, tôi cũng khuyên ông:
– Em biết mình thèm lắm. Nhưng đợi qua tháng thứ 3 thì vợ chồng lại quan hệ nhé.
Hôm nay đã qua 3 tháng.
Tôi nói nhỏ với ông lúc ông ngồi xem phim. Còn mẹ tôi đã đưa 2 đứa trẻ đi ngủ và lên phòng riêng rồi:
– Xem xong thì mình vào với em nhé!
Vào phòng chưa kịp khép cửa đã thấy ông ngay phía sau. Ông ôm ghì lấy tôi mà hôn. Lột trần truồng tôi ra mà hôn hít, liếm mút khắp mọi chỗ. Lưỡi ông lướt dọc khe Ɩồŋ tôi rồi cố lách vào trong lỗ. Tôi cũng nứng quá vội cúi xuống chống tay lên giường, chổng mông lên giục ông:
– Chồng ơi! Địŧ vợ đi! Nhanh lên! Em thèm quá Bảo (tên ông) ơi!
Ba tháng thèm khát, nay tôi được bố tôi địŧ bù trong tư thế chổng mông hoặc úp thìa.
– Ngọc ơi! Vợ cứ tiếp tục đẻ con cho anh nhé. Họ Trần Duy không thể ít con…
– Vâng! Cả hai mẹ con em sẽ đẻ cho chồng nhiều con. Chỉ lo chồng vất vả…
– Đừng lo! Em thấy đấy! Em rồi Oanh sinh con, nay lại có chửa tiếp anh thấy mình khỏe hơn.
Quả thế! Từ ngày có thằng Thắng rồi con Lợi tôi thấy ông vui hơn, khỏe hơn.
Rồi mẹ tôi sinh ra hai đứa trẻ. Đứa con trai ra trước, con gái ra sau. Ông lại giành quyền đặt tên cho con.
– Con trai tên là Trần Duy Hưng, Con gái tên là Trần Duy Oanh Thịnh.
5 tháng sau đến lượt tôi sinh. Đứa con gái giống bé Lợi như tạc.
– Chồng cho em đặt tên cho con nhé? Tôi hỏi ông.
– Ừ! Vợ đặt tên cho con đi!
– Tên con là Trần Duy Ngọc Hà. Được không anh?
Ông cúi xuống hôn con, nhìn rồi ôm hôn tôi.
Vậy là 2 mẹ con tôi đều nuôi con đỏ. Mọi việc đều dồn lên vai ông. Ông không chút ngại ngần và làm chu đáo.
Ngày hai đứa trẻ sinh đôi tròn một tuổi. Ông bảo tôi trước mặt mẹ:
– Ngọc hôm nay làm cỗ mừng hai con nhé!
Mẹ tôi tròn mắt ngạc nhiên:
– Sao gọi là con? Em chứ!
– Là con anh, con em và con của Ngọc. Để anh nói, đừng ai ngắt lời anh nhé!
Rồi ông kể hết chuyện của ông và tôi. Ông nhận lỗi về mình. Lỗi dụ dỗ và cưỡng hiếp con gái ruột của mình là tôi. Mẹ tôi không nói gì.
Tôi bảo:
– Không phải tại ai cả! Tại cái duyên tiền kiếp. Yêu thì phải thế.
Rồi cả nhà sống êm ấm cùng nhau. Lũ trẻ đứa ra trước là anh, chị còn đứa nào ra sau là em. Chúng đều gọi hai chúng tôi là mẹ Oanh, mẹ Ngọc. Còn ông, thấy nét mặt ông hớn hở và trìu mến xưng bố với các con của mình.
Không biết rồi mẹ tôi còn khả năng để sinh đẻ nữa không. Nhưng tôi như tâm niệm và nhiều lần âu yếm nói với ông:
– Em còn và muốn đẻ cho anh thêm con. Họ Trần Duy không thể ít xuất đinh.
Ông ôm tôi đắm đuối.
Lúc nào chúng tôi địŧ nhau cũng đều hào hứng như buổi đầu hai bố con tôi địŧ nhau trong nhà tắm.
Tôi luôn yêu ông: Bố đẻ của tôi – Chồng tôi – Bố ruột của các con tôi và các con của mẹ Oanh – Người chồng chung của tôi với mẹ.
— Hết —
Để lại một bình luận