“Aaaa… mẹ sắp ra… ưm. Ưm… mẹ ra” – Sau một hồi cắm ra rút vào, một dòng nước bắn ra từ âm hộ cô bắn lên nệm làm ướt một khoảng lớn…
“Hừ. Hừ” – thở dốc từng quãng, cảm giác lên đỉnh vừa rồi như trút hết mọi sức lực trong cơ thể cô…
“Mẹ… con cắn vú mẹ đau hả mẹ” – Nghe thấy tiếng kêu la phát ra từ mẹ, Đức ngây ngô tưởng làm mẹ mình đau, khuôn mặt áy náy xin lỗi mẹ: “Con xin lỗi mẹ ạ… sau con không căn thế nữa đâu ạ”
Nghe con xin lỗi, cô yêu thương nhìn con trai, đặt nhẹ đầu con lên bầu vú to lớn của mình, mẹ nói:
“Ngốc ạ… Con sao làm đau mẹ chứ… ưm… bú tiếp đi con… bú đi… mẹ cho đó” – Rút lấy bàn tay đang móc lỗ Ɩồŋ ra, giờ đây ngón tay đầy dâm thủy mà Ɩồŋ cô tiết ra. Cô không quan tâm đến nó, đặt bàn tay lên đầu con trai mà xoa nhẹ nhàng mà nói…
Nghe mẹ nói thế, cậu mới an tâm mà ôm cái bầu vú sữa to lớn mà bú. Cứ như thế hai mẹ con ôm nhau chìm vào giấc ngủ.
Cơn mưa qua đi, để lại bầu trời đêm tĩnh lặng. Trong phòng, Dương tỉnh lại ngồi lên đầu giường. Nhìn qua khung cửa sổ, dường như đang suy nghĩ gì đó khiến cô nhíu mày và lắc đầu vài cái. Quay lại nhìn con đang nằm ngủ mà lòng cô cảm thấy nhẹ nhàng.
Ánh trăng khuất sau các đám mây đen lộ ra, chiếu rọi ánh sáng vào không gian đêm. Dương ngồi nhìn ánh trăng, nghĩ thầm…
“Đức… Con là ánh trăng soi sáng cuộc đời mẹ con à… Nếu như được quay lại hôm ấy… Mẹ vẫn sẽ chọn con”
“Ưm… mẹ ơi” – Đang ngồi thất thần bỗng Dương nghe thấy tiếng con nói, quay lại nhìn con…
“À… thì ra là nói mơ” – Thầm nghĩ vậy, Dương đưa mặt xuống nhìn con trai. Khuôn mặt lúc ngủ trông thật đáng yêu làm sao. Khẽ mỉm cười, Dương nằm xuống ôm con, chìm vào giấc ngủ tươi đẹp.
…
Còn tiếp…
Để lại một bình luận