Phần 4
Sau khi tới ngân hàng đổi tiền và đi ăn, Tuấn và Hồng tới một khách sạn ở gần bến xe. Vừa đóng cửa phòng, hai người ôm ghì lấy nhau. Tuấn dìu Hồng tới giường, đặt Hồng nằm ngửa, một nửa thân trên giường, còn nửa thân từ ngã ba trở xuống nằm ở thế rất khêu gợi. Hai người hôn nhau say đắm. Miệng Tuấn đi xuống cổ, rồi xuống ngực. Hồng cởi mấy khuy áo, kéo nịt vú lên cổ, ghì đầu Tuấn vào hai vú. Miệng Tuấn mê man ở hai núm vú. Thân dưới, cặċ Tuấn đè lên mu Ɩồŋ. Hồng nâng mông, cởi quần kéo xuống, nói như líu lưỡi:
– Cho em cọ một tí.
Tuấn cởi quần, đặt con cặċ đã cương cứng trườn khe Ɩồŋ lên mòng đóc, rồi trườn xuống đến lỗ. Khe Ɩồŋ đã đầy nước. Hồng vừa thở hổn hển vừa nói:
– Đâm vào cho em mấy cái…
– Để lát nữa. Bây giờ đi tắm đã. Ở đây mình thong thả chứ đâu có vội vã nhìn trước nhìn sau như ở cái chòi Bàu Sen.
Hồng nâng mông lên:
– Không vội, nhưng cứ đâm vào cho em mấy cái. Em đang nứng – vừa nói Hồng vừa cầm cặċ cương cứng đút vào Ɩồŋ.
Tuấn không cưỡng được, ôm vai Hồng dập theo tiếng rên ưm… ưm… với tiếng nói: Chết mất anh ơi… Tuấn dập thêm chục cái nữa, rồi rút ra:
– Để lát nữa. Đi tắm đã em – Nói rồi kéo quần Hồng lên. Nhìn vào mắt Hồng lơ mơ chưa tỉnh, Tuấn bảo:
– Em nằm một lúc cho tỉnh. Anh đi tắm trước.
Tắm xong bước ra, vẫn thấy Hồng còn nằm, Tuấn đến nâng nàng dậy:
– 4 Giờ phải ra xe đấy cô nàng. Mình nên về sớm một chút.
Hồng gật đầu, đứng dậy bước vào phòng tắm.
Trong phòng tắm bước ra, Hồng quàng chiếc khăn bông đến trước Tuấn, mở hai đầu khăn tắm. Vú lớn, Ɩồŋ to lông rậm thì Tuấn đã biết, nhưng bây giờ nhìn vú, Ɩồŋ trên thân thể trần truồng trắng ngần, chàng bị cuốn vào một bức tranh khỏa thân tuyệt mỹ. Tuần nghĩ đến những lúc nhìn hai vú Hồng dưới chiếc nịt vú mỏng và mu Ɩồŋ nhô cao dưới lớp vải đen trong cái chòi sau bếp ở Bàu Sen, nên cúi xuống cắn Lồŋ, hôn vú, rồi nói:
– Em tới nằm xuống giường để anh nhìn một lúc. Anh muốn tìm lại sự thèm muốn khi nhìn hai vú và mu Ɩồŋ em dưới lớp vải mỏng ở cái chòi…
Hồng hôn Tuấn, rồi đến giường bỏ khăn nằm ngửa quay chân về phía Tuấn. Nàng mở rộng hai đùi, mắt lim dim nhìn Tuấn.
Chừng 15 phút sau, Tuấn bước đến giường, cởi quần áo quăng qua một bên, cúi xuống hôn Hồng từ đầu cho đến chân, cắn hai đùi, cắn mu Ɩồŋ, rồi liếm dọc khe Ɩồŋ đã đẫm nước. Miệng bú liếm Ɩồŋ, hai bàn tay xoa nắn hai vú, Tuấn nhớ lại những đêm thò tay qua bức vách ván bóp Ɩồŋ, xoa nắn vú và nhớ lại sự thèm Ɩồŋ lúc đó…
Hồng nẩy mông lên khi Tuấn liếm và day mòng đóc. Cơn nứng như thác đổ xuống, nàng dướn mu Ɩồŋ lên mặt Tuấn:
– Anh ơi, hưởng Ɩồŋ đi, nứng lắm rồi.
– Nước Ɩồŋ ra nhiều quá, liếm mãi không hết.
– Nước ra cho anh đó. Nứng cho anh đó. Hưởng Ɩồŋ đi, đang nứng lắm, hưởng đi…
Nhìn khí Ɩồŋ tuôn đầy khe Ɩồŋ, chảy xuống bẹn, nhòe nhoẹt ở hai đùi, Tuấn quỳ lên, cầm cặċ đã cương cứng hết cỡ nhấp vào lỗ Ɩồŋ đầy nước… rồi đi vào, nhưng đi rất chậm để hưởng sự chiếm đoạt từng phân cái lỗ mà chàng đã thèm khi ở nhà tù Vũng Tàu… Đi tới cùng, rồi rút ra, đâm vào chậm… cứ thế cặċ ra vào rất chậm để hưởng cơn nứng với sự co giật, run lên từng cơn của cái thân trắng ngần của Hồng…
Hồng nói như mê sảng: Hưởng Ɩồŋ đi… hưởng đi, em đang nứng… dập mạnh cho vỡ ra đi… Hồng vừa nói, vừa nâng mông sàng, sẩy với những cái hất lên. Hai chân lúc co lên ngang nách, lúc duỗi thẳng ngang hông để đón những cái dập… Bỗng Hồng trỗi đạp, hất mông với tiếng kêu: Tuấn ơi, em chết rồi… Em chết…
Tuấn biết Hồng đã tới cơn sướng kích ngất, nên dập mạnh liên tục để hưởng sự Ɩồŋg lộn của cái thân nóng với hai má đỏ và đôi mắt thất thần của Hồng. Khi Hồng ngừng trỗi đạp, nằm yên, Tuấn để cặċ trong Ɩồŋ khoảng 15 phút, rồi lại dập từ chậm đến nhanh và chẳng bao lâu, Hồng lại hất mông, sàng sẩy, trỗi đạp, co duỗi hai chân cho những cái dập vào sâu hơn với những tiếng rên ằng ặc… và tiếng nói: Nứng lắm, hưởng Ɩồŋ đi, đéo cho nát ra đi… Tuấn tận hưởng cơn nứng với những cái dập mạnh, thỉnh thoảng rút ra, nhìn mu Ɩồŋ phồng lớn, hai mép Ɩồŋ mọng đỏ với mòng đóc là một cục thịt đỏ, Tuấn biết Hồng đang nứng cực độ nên trườn đầu khấc trên khe Ɩồŋ…
Hồng ưỡn mu kêu lên: Nứng chết mất, đâm vào đi… đâm vào đi…
Tuấn vòng tay ôm cổ Hồng với câu nói: Thèm Ɩồŋ…
– Thèm thì đéo đi, dập cho nát ra đi… đâm vào dập đi… Em đang nứng… hưởng Ɩồŋ đi…
Sau mấy chục cái dập mạnh, Tuấn biết mình sắp tới, nên vừa dập vừa day và Hồng kêu lên thét lên: Em chết rồi, Tuấn ơi… Tuấn ra cùng với tiếng thét của Hồng. Hai người đã tới cơn sướng kích ngất cùng nhau. Tuấn nằm yên vùi mặt vào khe vú Hồng…
Sau khi trả phòng, trên đường ra bến xe, Hồng nói:
– Morong chắc có khách sạn. Tới bến xe Morong em sẽ hỏi.
Tuấn nói:
– Morong là quận. Một thị trấn sầm uất như thế, phải có khách sạn chớ.
– Có khách sạn thì mỗi Chủ Nhật mình sẽ ra Morong với nhau.
Tuấn cười:
– Ở nhà tù Vũng Tàu hay ở Bataan, anh chỉ là người đi theo em – Tuấn dừng lại ghé tai Hồng nói nhỏ: Đi tù mà được hưởng Ɩồŋ của cô tên Hồng. Cảm ơn cô Hồng Bàu Sen.
— Hết —
Tác giả: Vu Sơn
Để lại một bình luận