– Sao cặċ của mi loe ra như vậy?
– Khi nào đụ rồi, chỗ này của con cặċ sẽ tụt vào.
Nó vừa cầm đầu cặċ của nó vừa chỉ qua đầu cặċ của Sang. Sang bỗng tò mò:
– Ủa mi biết đụ rồi hả?
– Chưa.
– Sao cặċ mi lại thụt vào như vậy?
– Thì sục cặċ nhiều cũng thành như vậy.
– Sục cặċ là làm sao?
Sang thắc mắc. Thằng Tý Sún vừa mân mê con cặċ chợt cương cứng lại của nó và nói:
– Làm như thế này nè.
Vừa nói Tý vừa dùng bàn tay của nó kéo vào rồi đẩy ra con cặċ đỏ ối của nó một cách thích thú.
– Cậu làm thử đi, sướng lắm.
Sang cũng muốn thử nhưng lại thôi. Thật ra đã một đôi lần Sang thử nặn đầu cặċ của mình ra khỏi lớp da đầu mũi một chút. Những lần như vậy quả có cảm giác lâng lâng, nhất là những lúc khều ra từ dưới lớp da những vẫy bợn, đưa lên mũi ngửi cậu thấy mùi hôi hôi. Những vẫy bợn đó là những hột ké mà thằng Trường hay nói trước đây.
Những ngày tiếp theo, Sang cảm thấy cơ thể mình như đổi khác rất nhiều. Cậu thấy nứng cặċ một cách rõ ràng và thường xuyên hơn. Mỗi lần đứng gần mấy đứa con gái, cậu thấy thằng em của mình cứ ngọ ngoậy. Khổ một nỗi là cậu luôn luôn chỉ mặc quần xà lỏn, nên mỗi lần như vậy, cậu phải ké né tránh nhìn tầm nhìn của đám nhỏ chung quanh. Sang cũng đã bắt đầu có ý định tìm cách đụ con Mến hoặc con Nhi. Cậu thích con Nhi nhiều hơn. Nhưng biết chắc đụ con Mến dễ dàng hơn. Bởi vì con nhỏ này đã nằm trơ ra cho thằng Tý Sún nằm đặt cặċ trước cửa Ɩồŋ dù chỉ ở ngoài một lớp vải. Sang âm thầm rình và chờ. Con Mến mấy bữa nay cũng xuất hiện bên cạnh Sang luôn, nhưng cơ hội vẫn chưa có. Nếu đụ, cậu phải làm đến nơi đến chốn chớ không phải nhấp nha nhấp nhỗm bên ngoài như kiểu thằng Tý Sún. Cái lo của Sang là sẽ phải bắt đầu chuyện đụ đéo như thế nào. Cậu tự vẽ ra trong đầu những diễn tiến của cuc hành lạc. Sẽ cầm con cặċ như thế này này…, sẽ đút vào như thế này này…Sang lim dim.
Trời bắt đầu vào mùa mưa dông. Chiều chiều, quá xế trưa một chút Sang đã nghe những tiếng sấm vang một góc làng. Cùng với sấm là những tia chớp sáng lóe. Và chẳng bao lâu, bầu trời sẫm lại, cùng lúc những hạt nước từ trên cao xối xả tuôn xuống. Không khí oi bức dịu hẳn lạị ở nông thôn, không có thú gì hơn tắm mưa. Qua những kẻ hở của cánh cửa sổ lá sách, Sang nghe rõ tiếng gọi nhau ơi ới, tiếng cười, tiếng bàn chân chạy đuổi nhau của đám trẻ trong xóm. Tiếng của thằng Chưởng la to nhất. Sang cũng nghe ra tiếng của thằng Thoại, thằng Ninh…và cả tiếng của con Mến…Sang vứt cái áo sơ mi tay ngắn lên bộ phản, để nguyên cái quần đùi xanh lá cây, có may hai đường vải trắng ở mỗi một bên đùi, mở cửa chạy ra ngoài mưa. Lạnh, Sang cảm thấy như thế khi da thịt chạm phải những đường nước từ trời xuyên nghiêng nghiêng xuống. Nhưng không đầy vài giây, Sang thấy khoan khoái dễ chịu. Cái lạnh tan mau, Sang vừa vuốt tóc vừa chạy ra đầu ngõ. Mấy thằng nhỏ đã đua nhau chạy ra đường nước thủy lợi.
Sang định chạy theo, nhưng cậu chợt thấy một dáng người đang lui cui làm cái gì đó bên cánh trái sân gạch nhà ông Hội, chú cậu. Hình như là con Mến, Sang đoán, và chạy ngược trở vào. Con nhỏ đang vọc nước không phải là con Mến mà là con Nhi. Con Nhi mặc nguyên cả bộ đồ để tắm mưa. Gặp Nhi, Sang hơi khựng lại một chút. Nhưng rồi cậu lẳng lặng đến gần. Con Nhi đưa mắt nhìn Sang, ả mỉm cười lí nhí nói cái gì đó Sang nghe không rõ. Lúc này hai đứa đã đứng sát bên nhau rồi. Sang tinh nghịch hứng cả bụm nước trong hai bàn tay, vải lên đầu tóc Nhi. Con nhỏ cười tạt nước lại. Mưa mỗi lúc một nặng hạt hơn. Ống xối ngầm được đúc dọc sát bờ tường, dẫn nước từ mái xuống ào ạt. Sang chạy đến đầu cuối ống xối, nơi gần tiếp giáp với bậc thềm, qùy chân lấy hai bàn tay bịt ngọn nước. Dòng nước bị chận tóe ra trắng xóa. Con Nhi cũng chạy đến, nó ngồi chồm hỗm, khum lưng, bắt chước Sang giơ hai bàn tay, cùng bịt dòng nước. Cả hai đứa cùng cười. Không phải đến lúc này, Sang mới nhớ đến hình ảnh cái Ɩồŋ con Nhi. Cậu đã nhớ đến cõi kỳ lạ ấy từ hồi nãy. Cái hồi nước mưa dán chặt lớp vải quần vào người nó. Nhưng bây giờ, trong đầu Sang cái hình ảnh độc đáo ấy hiện rõ mồn một. Rất táo bạo, Sang lòn tay từ đàng sau mông đít con Nhi rờ tới. Con nhỏ hết hồn đứng phắt dậy. Sang chưa kịp có phản ứng, con Nhi lại ngồi sụp cuống, cười. Sang cũng cười giả lả. Nhưng con Nhi bất thần chộp mạnh vào cu Sang một cái. Thì ra con cặċ của Sang cứng ngắt từ lúc nào. Được thể, Sang đưa tay, từ chính diện, bụm gọn cả cái Ɩồŋ con Nhi. Cậu úp tay trên mu Ɩồŋ con Nhi thật lâu, máu trong cơ thể Sang nóng ran dưới mưa. Cậu nói trổng, lớn tiếng, trong tiếng nước đổ ào ào :
– Chờ đây, ngoắc tay thì vào nghe !
Nói xong Sang theo lối nhà ngang trở vào nhà. Cậu cởi cái quần ướt, vắt đại trên cây sào tre, thay cái quần đã để sẵn. Sang lên nhà trên. Hai hôm nay ông Hội có việc phải ra tỉnh. Bà Hội phải đi coi đám làm công mấy rẫy dưa. Nhà không còn ai, cơ hội ngàn vàng.
Sang chạy lên nhà trên. Nhà trên của ông Hội chia làm bốn ngăn, kế ngăn để ngủ lớn là ba ngăn phía trên. Trong ba ngăn này có hai bức tường làm ranh giới. Hai bức tường này có những khoảng trống ở giữa, sát nền gạch hoa được xây kín. Mỗi ngăn đều có cửa mở ra sân trước. Ngăn bên phải để một bộ bàn nước, đây là nơi tiếp khách. Ngăn giữa rộng bằng ba lần hai ngăn hai bên, là nơi đặt những bàn thờ có treo nhiều câu liểng sơn son thép vàng và có nhiều bức hoành phi treo cao, khắp bốn vách. Ngăn bên trái bỏ trống. Ngăn này ít khi mở cửa, ngoại trừ mùa gặt, dùng để chứa lúa còn trong giai đoạn phơi nắng.
Con Nhi đang chờ ở cửa trước ngăn này. Sang mở hé cửa, ngó trước dòm sau. Trời vẫn còn mưa to, đám nhỏ chưa có đứa nào chạy trở lại. Chúng đang say tắm mưa cùng lúc với bơi lặn theo đường nước thủy lợi. Sang vừa ngoắc vừa ra dấu cho con Nhi khom người xuống.
Con nhỏ gần như bò trên bậc thềm. Vào đến nhà, nó mới thấy sợ. Sang tưởng nó ngại làm ướt nền gạch hoa, nên bảo :
– Kệ nó, chặp sẽ lau.
Nhưng rồi cả hai đứa chẳng biết làm gì. Sang thấy con Nhi như run lên, có lẽ nó bị lạnh. Cậu cầm cái khăn lông riêng của mình đưa cho nó:
– Lau đi.
Con Nhi riu ríu làm theo. Nước từ bộ đồ của nó đã ướt một khoảnh gạch hoa. Sang đã thấy bạo dạn hơn. Cậu nắm tay kéo con Nhi kéo xuống. Và trong im lặng, cậu kéo nhẹ cái quần ướt của nó xuống. Lúc này con Nhi đã ngồi bệt trên nền nhà và rồi nằm vật ra, để yên cho Sang kéo hẳn cái quần ra khỏi hai ống chân. Hai bàn tay nó khum lại đậy lên trên cái mu trắng nõn. Sang không cởi quần, cũng không kéo xuống, cậu chỉ cần vén một bên ống, con cặċ đã thẳng đứng ra phía ngoài. Con Nhi đã nằm ngửa, hai bàn tay đã bỏ xuôi hai bên hông. Sang nằm úp lên trên con Nhi. Cậu không dám nhìn vào Ɩồŋ con nhỏ. Một phút lúng túng, cậu thò tay cầm con cặċ của mình, phỏng chừng vị trí cái Ɩồŋ, dí tới, đầu cặċ nhọn của cậu rõ ràng đang nằm nơi khe hở của Ɩồŋ con Nhi. Nhưng không hiểu sao, cậu đút thẳng xuống. Mỗi lần nhấn mông nó cứ trượt ra ngoài. Sang vẫn đinh ninh rằng lỗ Ɩồŋ nằm thẳng một đường. Chính vì thế, với góc nắc 90 độ, con cặċ cứng của Sang không thể nào mở lối vào bên trong. Chỉ có cái đầu mũi tiếp được giữa hai mép Ɩồŋ, còn hoàn toàn nằm ở ngoài. Con Nhi lúc này đã nứng quá rồi, nó nằm đờ ra, ư ư trong miệng. Nó thấy mũi con cặċ của cậu Sang chích chích vào khe của nó nóng nóng, đã hết sức, nhưng sao bên trong Ɩồŋ nó thấy ngứa vô cùng. Nó ước chi con cặċ của cậu Sang chạy tụt vào. Nhưng quả thật nó chưa biết đụ ra làm sao. Nếu lỡ cặċ cậu Sang chạy vào trong, rồi mắc cứng như mấy con chó mắc lẹo thì chết. Nó nằm yên đê mê rạo rực. Sang vẫn không ngừng chích chích con cặċ của cậu vào mép Ɩồŋ con Nhi, trượt bên này, trượt bên kia càng làm cậu thấy nứng không chịu nổi. Và chẳng bao lâu, cậu nghe nhói từ hai hòn dái săn cứng, rồi đầu cặċ như tê đi, một dòng nước vọt ra, sướng. Con Nhi hình như cũng khoan khoái tuyệt vời. Nó nhắm mắt nằm yên một lúc, khi Sang ngồi dậy, nó mới dùng năm ngón tay chùi chùi cái miệng Ɩồŋ. Sang nhìn theo cử chỉ của con Nhi và thấy Ɩồŋ nó vun cao trong lúc mép Ɩồŋ như nở rộng ra hơn. Cậu lại thấy nứng, đưa tay bàn úp lên, ngón giữa của cậu để ngay giữa đường khe, cảm nhận hết cái hâm hấp nóng từ Ɩồŋ con Nhi bốc ra. Sang định trèo lên chích lại nhưng mưa bên ngoài đã nhẹ hạt. Cậu kéo con Nhi ngồi dậy, và trong lúc nó mặc lại b đồ ướt, Sang dặn:
– Trưa mai nghe.
Con Nhi gật đầu.
Với lần khai cu đầu tiên, rõ ràng Sang chưa biết làm tình. Cậu không hề biết hôn, cũng không biết sờ mó. Cặp vú của con gái đối với cậu hãy còn vô cùng xa lạ.Cậu đã từng nghe nói hai chữ bóp vú, nhưng với cậu, mục tiêu chính là cái Ɩồŋ, vì cậu nghĩ đó chính là cái ổ của con cặċ. Và đụ là hai cái dính vào với nhau. Cậu chỉ thắc mắc sao loài chó, loài heo chơi nhau, thì rõ ràng con cặċ của chúng chạy mất vào bên trong, còn cậu thì vẫn nằm ngoài nguyên con. Sang nghĩ bụng sẽ hỏi thằng Tý Sún, hoặc thằng Trường cho ra lẽ. Nhất là, như thằng Tý Sún nói, đụ rồi thì da đầu cặċ của cậu sẽ tụt ra, sao cậu thấy con cặċ của mình vẫn y chang như trước.
Sau cơn mưa dông trời nắng chang. Sang ra sân nhà ngang, đứng dội mấy gáo nước lên người, tiện tay vò cái quần đùi mặc tắm mưa lúc nãy. Nhà vắng không có ai nên cậu ở truồng, trong khi kỳ cọ, cậu mới phát hiện hình như dưới dái cậu có nhú một vài sợi lông, cậu rùng mình khi mân mê hai hòn dái, dội thêm mấy gáo nước, Sang tỉnh người xỏ lại cái quần xà lỏn. Sang tạt qua bàn ăn, lấy một củ khoai rồi trở lên nhà trên, dự định sẽ mở cửa trước, nơi bàn khách để nhìn xem có thằng nào đến thì kêu vào đá kiện chơi.
Ngay khi một trong hai cánh cửa hé mở, Sang gặp nụ cười nham nhở của thằng Tý Sún. Không để cho Sang kịp hỏi câu nào, Tý Sún đã mau mắn rủ Sang ra gò mã xem thằng Trường sẽ làm thịt con Dậu xóm trong, chiều nay.
Trường là một đứa chăn trâu thuê lành nghề. So với đám trẻ làng, hắn có số tuổi đời trộng nhất. Dễ chừng đã mười lăm. Những câu chuyện liên quan về tình dục của Trường vẫn thường được đám đàn em của Sang kể lại một cách rành rọt, hấp dẫn. Theo chúng, Trường đã đụ được nhiều người, từ mấy con nhóc đến mấy chị hơ hớ chưa chồng. Gần đây nhất, hắn đã chơi chị Tư ở sát cạnh nhà hắn vào một buổi trưa, trước đôi mắt thưởng thức của thằng Tý Sún. Một thằng nhải ưa rình mò, chứa đầy một bụng chuyện đụ đéo của thiên hạ.
Tý Sún kể lại. Trưa nào một Trường cũng dắt trâu về, cột trâu trước ngõ tre, cho trâu nằm nhai lại. Trong lúc đó hắn vào nhà đánh một giấc. Sát nhà của Trường là mái tranh của mẹ con chị Tư. Không biết từ bao giờ, chị Tư có thói quen, cứ vào giờ ngọ là qua nhà Trường, rất tự nhiên xuống bếp lấy ít đóm than còn đỏ, được mẹ Trường chôn giữ dưới tro, mang về nhóm lửa, thổi sẵn bữa ăn chiều cho heo. Nhà của Trường cũng chỉ có một mẹ già thường phải đi làm cỏ, gặt hái thuê, vắng nhà luôn. Với một thân thể đang phát triển ở tuổi hai mươi, từ cái mông săn cứng muốn bức ra khỏi lớp vải quần, đến nụ cười, ánh mắt như luôn luôn khuyến khích, kêu gọi của chị Tư, Trường chăn trâu không thể không muốn đụ cho được chị Tư một lần, nhất là đã nghiền sau khi xơi mấy con nhỏ chăn trâu, cùng tuổi nó, hoặc nhỏ hơn, nhưng chưa có thân hình gợi dục như chị Tư, để hoàn tất dự định, Trường lên kế hoạch. Hắn đã thông minh dương một cái bẫy khá tinh vi.
Một hôm, cột trâu ở đầu ngõ xong, Trường vào nhà mang một cái chõng tre đặt ngay trước cửa bếp, hắn nằm dài ra đó sau khi đã rửa sạch những vết bùn lấm trên cơ thể. Hắn vọc con cặċ cho thật cương cứng, vén ống quần đùi lên cho cặċ chỉa thẳng ra ngoài, nằm chờ đợi. Khi nghe tiếng bước chân của chị Kư đến ngoài hiên nhà, hắn nhắm mắt như ngủ say. Theo thường lệ, chị Tư bước thẳng xuống bếp. Chị bỗng giật mình, khựng lại. Không nhìn, nhưng Trường biết chị Tư đang hết hồn, nghe ngóng. Rõ ràng chị đã nhìn thấy con cặċ lõ của hắn. Hình như chị muốn quay lưng trở ra. Nhưng kìa, chị đã trở lại. Với bước chân gượng nhẹ hơn, chị Tư đến gần cái chõng tre. Chị chăm chú ngó, hẵn thế. Và chị đang nuốt nước miếng, hơi thở có vẽ nặng nề, dồn dập hơn. Nhưng rồi chị bước về hướng bếp, run run gắp một cục than. Lúc này, Trường hơi hé mắt quan sát. Chị Tư mặc một cái áo cánh màu nâu không có gì đặc biệt. Nhưng cái quần vải ú đen bỏ sát, kẻ hở tiếp giáp giữa hai bờ mông lộ hẳn ra cả hai tảng thịt căng phồng. Trường có cảm tưởng bờ mông chị Tư biết thở.
Trường nhìn, nước miếng ứa ra nhưng không dám nuốt. Con cặċ hắn đã cứng càng cứng hơn. Chị Tư đã quay mình trở lại. Trường nhắm kỹ mắt.Hắn muốn vờ ngáy lên vài tiếng, nhưng sợ mất tự nhiên nên cố giữ yên lặng.Và khi chị Tư lưỡng lự dừng lại bên chõng, Trường điều khiển con cặċ gật lên gật xuống thật hùng dũng, khiêu khích. Chị Tư đã thấy nóng ở hai bên háng. Máu chị chảy rần rần từ tầm nhìn đến hai đầu vú và đổ ụp xuống âm hộ. Chị nghe cái mu Ɩồŋ của chị giựt giựt liên hồi, nhất là khi nhìn thấy con cặċ của một Trường gật gù ra cái chiều chào hỏi. Chị biết rõ Trường đang thức, nhưng chị không bước đi nổi. Khe Ɩồŋ chị đã rịn ra một dòng nước ấm áp. Chị khép chặt hai bắp đùi, khéo léo đặt bàn tay xuống mu Ɩồŋ, vuốt nhẹ lên vài cái. Chị thầm nghĩ nó là một thằng lõi ranh, mới có mười mấy tuổi đầu, sao con cặċ của hắn lại to đến thế. Cái điệu này chắc hắn đã biết đụ. Hắn đụ ai? Chị Tư hỏi thầm. Và bức rứt nghĩ tiếp, con cặċ đó mà đút vào Ɩồŋ chị thì sướng phải biết. Nghĩ đến đó, chị Tư lại nghe nước trong Ɩồŋ chị không còn rịn nữa mà nó ứa ra một cách khoan khoái. Chị Cư run run bàn tay, định chụp lấy con cặċ của một Trường, một con cặċ chị chỉ thấy trong tưởng tượng lâu nay, nhưng rồi chị kìm giữ được mình, lặng lẽ và nặng nề quay đi.
Để lại một bình luận