Con bé Hằng vẫn đang ngồi nghiên cứu hồ sơ trong phòng ở công ty thì có tiếng mở cửa phòng. Vy bước vào hỏi:
Vy: Em xem hồ sơ đến đâu rồi?
Hằng: Dạ, cũng tàm tạm.
Vy: Ừ, giờ cũng gần 12h trưa rồi, em đi ăn trưa với chị.
Vy giả vờ quên, không trả quần cho con bé, xem nó thế nào? Nó cũng không dám đòi, đứng dậy, đi theo Vy, hai chân khép nép. Vy lái xe chở nó đến chỗ cơm trưa văn phòng. Đến nơi, hai chị em vào ngồi ở một bàn trong cùng, con bé ngồi hướng ra cửa. Mâm cơm 5 món thịnh soạn được dọn ra.
Vy: Em ăn đi.
Hằng: Dạ, cơm ở đây nhìn ngon quá chị, chắc mắc tiền lắm chị hả?
Vy: Em lo gì, chị mời mà, em ăn đi không thôi đói.
Hai chị em đang ngồi ăn thì bỗng nhiên con bé giật mình, khép nép hai chân.
Vy: Sao vậy em?
Hằng: Dạ, hai ông kia cứ nhìn chằm chằm vào dưới chân em, không biết có thấy không nữa.
Vy: Chắc không thấy đâu, cái bọn đàn ông rách việc, kệ nó đi. Nó nhìn thấy mà không làm gì được thì chỉ thèm mà chết thôi. (Vy cười với vẻ mặt dâm dục). Cái quần lót chị mặc rồi, để tối chị về giặt rồi mai mang trả em nhe. Chút nữa chị dẫn em đi mua cái khác mặc đỡ không thôi em ngại.
Ăn cơm xong, Vy chở con bé đến một shop chuyên bán đồ lót. Chị chủ chừng 30 tuổi đon đả ra chào.
Bà chủ: Ôi, khách quen, lâu rồi em mới ghé.
Vy: Dạ, cũng lâu, chị coi chọn giúp em mấy cái chip cho con bé này.
Bà chủ: Lấy loại nào đây em…
Hằng: Dạ… dạ (ậm ừ)
Vy: Chị chọn cho nó mấy cái mini chip lọt khe ấy cho nó mặc váy ôm.
Bà chủ tỏ vẻ sành sỏi, lựa lựa mấy cái trên móc…
Bà chủ: Đây, em vào mặc thử mấy cái này xem ok không? Sướng nhe, được sếp Vy dẫn đi mua sắm.
Con bé cầm lấy mấy cái quần vào phòng mặc thử.
Bà chủ: Bữa nay hàng về có mấy cái lọt khe, hai dây nhỏ xíu, siêu nhỏ luôn, mặc thoải mái lắm, em muốn thử không.
Vy: Vậy à, chị kiếm cho em mấy cái, sẵn em cho con bé một cái.
Bà chủ lấy 5 – 6 cái quần lót nhỏ xíu, đưa cho Vy. Vy cầm lấy một cái trắng tinh, mang vào phòng thay đồ, đưa cho con bé.
Vy: Em thử mặc cái này xem thoải mái không?
Hằng: Dạ, mà sao nó nhỏ xíu chị ơi.
Vy: Đâu, chị xem nào. Nói rồi Vy mở cửa phòng thay đồ, bước vào bên trong. Vy với tay vén cái váy con bé lên xem. Con bé mắc cỡ, khép nép. Vy giật mình, trời, cái quần bé xíu. Miếng vải tam giác mỏng chỉ đủ che cái lỗ, hai cái mép bướm căng tròn của con bé lòi hẳn phân nửa ra hai bên. Vy thấy khoái chí.
Vy: Đẹp đó, em lấy cái này về mặc cho thoải mái. Nghe chị đi, mặc vậy thì mặc váy vào mới đẹp. Ai vạch váy em lên xem đâu mà lo, mà sợ bị thấy. Thôi em mặc luôn cái này đi về. Mấy cái lúc nãy vừa không? Chị tặng em luôn.
Hằng: Dạ, em cảm ơn chị.
Vy: Sẵn ở đây, chị mặc thử mấy cái, em xem giúp chị nhe.
Vy và con bé đứng trong phòng thử đồ. Vy cởi cái quần lót của con bé ra, móc lên rồi mặc cái quần lót siêu nhỏ vào. Xong rồi Vy vén váy lên hỏi con bé. Cái miếng vải nhỏ xíu không che nổi cái lỗ bướm to của Vy. Hai cái mép bướm trắng hồng nhưng to đùng, banh ra hai bên. Cái bướm vĩ đại của Vy khoe hẳn ra trước mắt con bé. Con bé nhìn chằm chằm, ngỡ ngàng.
Vy: Em thấy đẹp không?
Hằng: Hơi Kỳ kỳ sao đó chị vì nó nhỏ quá. Mà của chị to thật, nhìn đã quá.
Vy: Gì chứ? To mà thích à? Chị lại thích nhỏ nhỏ, xinh xinh như của em. Chứ to quá nhìn cũng ớn.
Con bé gật gật rồi trả lời Vy…
Hằng: Vậy mà không biết sao em lại thấy thích của chị hơn, nhìn nó mạnh mẽ, hoành tráng lắm. Hi…
Vy cảm giác được dường như mấy chiêu kích thích của mình đã có tác dụng, vậy là cá đã sắp cắn câu. Vấn đề ở đây chỉ còn là thời gian. Cứ từ từ. Vy mừng thầm trong bụng. Sau khi thử quần xong, Vy chở con bé về lại công ty.
Vy: Hẹn em ngày mai, ngày đi làm chính thức đầu tiên nhe.
Hằng: Dạ, em chào chị…
Phần 1
Vy sinh ra trong một gia đình giàu có. Học xong thạc sĩ quản trị kinh doanh, cô bắt đầu nối nghiệp cha, thừa hưởng điều hành một công ty cung cấp mỹ phẩm nhỏ khoảng 2 chục nhân viên. Ở cái tuổi 25, cô khá tươi tắn, trẻ trung, xinh đẹp. Làn da trắng hồng, thân hình đồng hồ cát của cô luôn làm cho mọi thằng đàn ông gặp cô đều thèm thuồng. Tuy nhiên, ở cái tuổi ấy rồi mà vẫn chưa có một mối tình vắt vai, bởi cô chẳng ưa gì mấy thằng đàn ông. Và một điều đặc biệt là cô rất có cảm tình với những cô gái xinh xắn, dễ thương. Nhưng, bởi cái mác học thức, danh giá nên cô khá kín tiếng, giữ tư cách. Hằng ngày, cô chỉ đến công ty làm rồi về nhà, ít khi đi chơi, giao lưu bạn bè. Thú vui duy nhất của cô là nằm ở nhà xem những cuốn tạp chí về người mẫu, thời trang nữ. Đôi lúc, cô ngồi cả buổi ở văn phòng công ty chỉ để ngắm mông và ngực của một cô bé nhân viên.
Hôm nay là một ngày đặc biệt, cô có hẹn một bé sinh viên mới ra trường phỏng vấn. Con bé khá xinh, cô đã tốn cả tuần ngồi xem hồ sơ xin việc mới chọn ra được. Cô đang tuyển thư ký, và cô muốn bé thư ký phải thật xinh. Buổi sáng, cô dậy thật sớm, trang điểm kỹ càng, lựa một cái váy xòe màu đỏ ngắn hết cỡ, mặc kèm với cái áo sơ mi dài tay màu trắng. Trông cô như một nữ sinh, rất teen. Tuy nhiên, hôm nay, bất chợt tâm trạng cô thay đổi, cô không muốn làm một đứa con gái ngoan hiền nữa. Suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên cô cúi xuống, đưa tay tuột phăng chiếc quần lót nhỏ cho vào túi xách. Cô muốn mình thật sự thoải mái, tự do như khi ở nhà, lúc mà cô thường chỉ mặc đầm ngủ, không mặc quần lót.
Đồng hồ báo 8h, cô lái xe lên công ty. Chiếc xe 4 chỗ vừa đến cửa công ty, bác bảo vệ nhanh nhảy chạy ra mở toang cổng, cúi đầu chào cô, rồi hướng dẫn cô đỗ xe vào một góc. Cô xuống xe, bước những bước nhanh nhẹn vào bên trong. Khi vừa đến cửa kính, đang chờ cửa tự động bật ra, cơn gió nhẹ nâng cái váy ngắn cô đang mặc. Khoảnh khắc ấy, cặp mông trắng hồng của cô lồ lộ. Cô hơi bị bất ngờ, lấy tay đè váy lại. Lúc này có một nhân viên nữ đi ra, thấy vậy liền tươi cười, gật đầu chào kèm theo lời khen: “Hôm nay chị đẹp và sexy quá.”
Cô thấy vui lạ lùng. Tuy nhiên trong lòng đầy thắc mắc, không biết con bé có nhìn thấy mông của cô, có phát hiện ra cô không mặc quần lót không nữa. Mà nghĩ ngợi làm gì cho mệt, cô cắt ngang suy nghĩ, đi nhanh vào phòng. Ngồi một lúc thì cô đi ra toilet. Bất chợt đi ngang và nghe được con bé nhân viên lúc nãy đang kể với một đứa khác:
“Mày biết hôm nay tao thấy gì không? Nói nhỏ cho nghe, lúc sáng tao thấy sếp đi vào, mặc cái váy ngắn, bị gió bay, mà bên trong hình như không mặc quần lót, lộ hẳn cặp mông ra luôn”
Đứa kia đáp lại:
“Chắc mày nhìn lộn đó, đừng nói bậy sếp biết là chết”
Lúc này Vy thật sự bối rối, mới lần đầu mà đã bị phát hiện, lại còn bị nó đi bêu rếu nữa, cảm thấy rất bực tức. Chẳng lẽ cho nó nghỉ việc? Mà nhà nó cũng đang khó khăn, thôi tội nghiệp. Mình phải nghĩ ra cách gì đó chơi xỏ nó mới được. Đang suy nghĩ thì Vy lóe ra ý tưởng: “Hôm nay nó cũng mặc váy xòe hơi ngắn, rồi, mày chết với bà”. Vy đi toilet nhanh rồi vào phòng, cầm điện thoại, gọi ra chỗ con bé Thư:
VY: “Em vào phòng, chị có việc cần gặp em”. Con bé không biết chuyện gì, thấy Vy nói giọng nghiêm khắc nên cũng lo sợ. Nó gõ nhẹ cửa rồi rụt rè đi vào.
Vy: Em ngồi đi, sáng nay chị nghe em kể chuyện gì đó với bé Thắm, chuyện gì mà bàn tán xôn xao?
Lúc này mặt nó biến sắc, ấp úng:
Thư: Dạ, có chuyện gì đâu sếp.
Vy: Sao mà không có được? Nghe kể vui vẻ lắm mà, sao trong giờ làm mà bán tán xôn xao chuyện tào lao? Lần sau mà như vậy nữa chị cho thôi việc nhe.
Thư: Dạ, em xin lỗi chị, em hứa sẽ không tái diễn nữa.
Vy: Hôm nay em mặc váy cũng xinh đó, banh hai chân ra, giở váy lên.
Thư: Làm gì vậy sếp?
Vy: Cứ làm đi…
Con bé mặt đỏ bừng, không dám cãi lời, từ từ banh chân, vén váy lên.
Vy: Chà, mặc cái quần lót hồng dễ thương quá. Rồi, giờ cởi quần lót ra.
Thư: Dạ không được…
Vy: Vậy sao em kể chuyện hay lắm mà. Không được thì đi ra viết đơn xin thôi việc mang vào đây.
Lúc này nó không biết làm gì hơn, mà cũng không muốn bị mất việc nên làm theo. Nó từ từ cởi cái quần lót ra cầm trên tay.
Vy: Rồi, mang lại đây cho chị…
Vy cầm cái quần lót của con bé trên tay rồi ra lệnh:
Vy: Giờ chị giữ cái quần lót của em, do hôm nay em làm sai quy định công ty nên chị phạt em không được mặc quần lót đến hết giờ làm.
Thư: Không được đâu chị ơi, em còn phải đi ra ngoài nữa, rồi gặp khách hàng, đi ăn nữa.
Vy: Không nhưng nhị gì cả, em ra ngoài làm việc tiếp đi. Chị mà phát hiện em kiếm quần lót khác mặt là tiêu với chị nhe.
Con bé lúng túng, đứng dậy, lấy tay đè lấy váy, đi ra ngoài. Nhưng vừa đi được mấy bước thì bị Vy gọi lại.
Vy: Dưới sàn có mảnh giấy rác, em nhặt giúp chị cho vào giỏ rác.
Con bé cúi xuống nhặt. Đúng là cái váy nó cũng hơi ngắn. Khi cúi xuống, cả cặp mông trắng, căng mịn của nó cũng phơi ra ngoài. Nó e ngại lấy tay che rồi đi ra ngoài.
Vy cảm thấy hả hê vì đã trừng phạt được nó, cho nó biết thế nào là mắc cỡ. Lúc này Vy vẫn cầm cái quần lót của nó trên tay. Ngẫm nghĩ một hồi, Vy cảm thấy bị kích thích với cái quần lót hồng hồng nhỏ xinh của con bé. Vy đánh liều đứa lên mũi ngửi. Cái quần hơi ướt vì mồ hôi và nước nhờn của con bé. Cộng thêm cái mùi hơi khai khai của nước tiểu. Vy cảm thấy kích thích lạ lùng. Cô đưa tay xuống dưới váy, len vào trong váy, nhẹ quét ngón tay ngay cái lỗ đã ướt đẫm. Cảm giác rùng mình, cô xoa xoa được vài cái thì không chịu nổi nữa. Dường như cái quần lót của con bé quá kích thích. Cô trân mình, giật giật, nước nhờn bắn ra ào ạt, ướt cả vạt váy, chảy ra ghế. Cô đắm mình, ngồi ngả người lim dim. Bỗng có tiếng gõ cửa, cô giật mình. Con bé lễ tân dẫn theo con bé Vy hẹn phỏng vấn vào. Vy lật đật chỉnh trang tư thế, kéo váy che cái chỗ ướt nhẹp trên ghế…
Nói về con bé sinh viên mới ra trường mà Vy hẹn phỏng vấn hôm nay, nó khá trẻ, mới 20 tuổi. Khuôn mặt xinh xắn, làn da trắng hồng. Điều đặc biệt là cặp ngực nó khá đồ sộ. Tại sao Vy biết được điều này? Sau mấy ngày ngồi lọc, xem hồ sơ xin việc, Vy đã chấm nó bởi vẻ xinh xắn. Cô đã lấy địa chỉ email mà con bé gửi hồ sơ đến, cho vào facebook search. Vậy là dễ dàng tìm ra facebook của nó. Dáng người nó cũng khá cao, chừng 1m6. Một điều đặc biệt là danh sách bạn nó toàn con gái, hầu như không có con trai. Vy đặt một dấu chấm hỏi lớn với trường hợp này nên đã ưu tiên hẹn phỏng vấn mặc dù nó chỉ mới ra trường, chưa có kinh nghiệm.
Trở lại với phòng giám đốc. Lễ tân dẫn con bé bước vào, giới thiệu giám đốc. Nó gật đầu chào Vy kèm theo nụ cười tươi rói. Vy bị đứng hình 5 giây. Trời ơi, con bé xinh quá, nó xinh hơn trong hình nhiều. Hôm nay nó mặc cái áo sơ mi trắng dài tay, váy đen trông rất bắt mắt. Vy kêu con bé lễ tân ra ngoài và bắt đầu cuộc phỏng vấn.
Vy: Em tên Hằng đúng không? Em ngồi đi.
Hằng: Dạ. Nó nhẹ nhàng ngồi xuống ghế sofa.
Vy: Chị cần một thư ký, biết sơ sơ kế toán. Em học kế toán trường gì ra?
Hằng: Dạ em học trường Đại học Công nghiệp Thực Phẩm, nhưng hệ trung cấp.
Vy: Em mới ra trường à? Vậy là còn khá trẻ, chưa có kinh nghiệm?
Hằng: Dạ, em chưa có kinh nghiệm, nhưng nếu chị cho cơ hội, em hứa sẽ hết sức cố gắng.
Vy: Chị thì dễ lắm, chị không cần mấy người học cao, nói chuyện trên trời. Chị chỉ cần mấy đứa hiền, chịu khó, lễ phép là được. Còn công việc thì chỉ cần học dần là được. Công việc cũng không quá khó.
Hằng: Dạ, vậy nếu được tuyển dụng, em sẽ làm những việc gì vậy chị?
Con bé còn khá ngây thơ, có phần trẻ con. Nhìn cái dáng ngồi banh hai chân của nó thôi là Vy đủ kích thích rồi. Bên trong nó mặc cái chíp trắng rất đẹp. Nghĩ lung tung rồi bất ngờ Vy trêu đùa con bé.
Vy: Em chỉ cần mỗi ngày mặc váy ngắn đi đến đây, đi ăn trưa cùng chị, đi shopping, chuẩn bị, lựa chọn quần áo cho chị đi gặp đối tác là được.
Hằng: Chỉ vậy thôi hà chị? (Ngơ ngác)
Vy cười òa lên, xua tan sự căng thẳng trên mặt con bé.
Vy: Chỉ đùa thôi, em sẽ phụ chị soạn các văn bản, lưu trữ, chuẩn bị các hợp đồng, ghi chú lịch làm việc, họp, gặp gỡ đối tác… và một số việc lặt vặt thôi. Công việc cần sự cẩn thận, không quá khó đâu, chị nghĩ em sẽ làm tốt.
Hằng: Nếu được nhận, em hứa sẽ hoàn thành tốt mọi việc chị giao. Mong chị cho em cơ hội.
Vy: Thỉnh thoảng phải đi công tác, em có thể đi công tác xa cùng chị trong vài ngày không?
Hằng: Dạ có ạ.
Vy: Tốt. Em ở Sài Gòn một mình hay với gia đình?
Hằng: Dạ, em ở trọ một mình.
Vy: Em có người yêu chưa? (Cười)
Hằng: Dạ chưa ạ.
Vy: Em có yêu cầu mức lương hay điều kiện gì không?
Hằng: Dạ, vì em mới ra trường, nên mức lương chị cứ trả theo năng lực, chứ em không dám yêu cầu ạ.
Vy: Tốt, vậy ngày mai em có thể đến làm việc. Chị trả em lương thử việc 3 triệu rưỡi trong tháng đầu. Sau đó lương chính thức của em là 4. 5 triệu. Em sẽ ngồi cùng phòng với chị, góc bàn đằng kia, còn phòng ngoài kia là phòng kinh doanh. Ngoài đó sẽ rất ồn ào, khó tập trung làm việc. À, chị còn có một yêu cầu nhỏ.
Để lại một bình luận