Thực tế là vậy nhưng Hương Tràm thật lòng không muốn ly dị chồng, phần vì đứa con đang học lớp 2 của nàng, phần vì ba mẹ cứ ép nếu bỏ chồng sẽ cho nàng sang Mỹ lấy chồng tây. Nàng đã mất cả thanh xuân ở xứ người rồi, bây giờ nàng cảm thấy không muốn rời Sài Gòn nữa, nơi đây gắn liền với tuổi thơ của nàng, những năm tháng mới lớn nổi loạn và dữ dội, và giờ đây là công việc là tình yêu là bạn bè, những thứ mang lại niềm vui sống và giúp nàng cảm thấy cuộc đời này vẫn còn ý nghĩa.
Đón con từ trường cấp một về nhà đã thấy Lương ở nhà rồi, hôm nay có vẻ anh được về sớm hơn so với bình thường, có lẽ do hôm nay là thứ sáu.
– Con chào bố, con mới đi học về – bé Hip nhanh nhảu chào.
– Bố chào con! Hôm nay đi học ngoan chứ? – Lương đon đả.
– Anh lát có đi đâu thì cho con sang ông bà ngoại nhé, hôm nay em hẹn bạn đi ăn tối. – Hương Tràm cắt ngang câu chuyện của hai bố con. Rồi không đợi Lương trả lời, nàng vội cho bé Hip đi tắm rồi sửa soạn đồ cho mình.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Hương Tràm ở trong phòng của mình chuẩn bị công tác trang điểm, mặc kệ hai bố con chơi với nhau. Trang điểm là công việc mà Hương Tràm rất coi trọng, nàng dành rất nhiều thời gian cho việc làm đẹp, có lẽ đã quen với điều đó nên Lương và bé Hip không bao giờ làm phiền trong thời gian này cả. Nàng ngắm nghía thân hình thần vệ nữ của mình trong gương, xoay đi xoay lại với vẻ hài lòng. Khi nàng ở trong phòng thường thì không bao giờ nàng bận đồ gì cả kể cả quần lót và đồ ngủ, nàng không thích sự vướng víu của những thứ quần áo đó. Có tin nhắn của Sơn: Anh đang chờ em dưới sảnh, khi nào xong thì xuống nhé, yêu em!
Chiếc đầm màu đỏ tươi mà Sơn mới tặng làm nàng rất hài lòng. Tấm lưng trần mướt mát được phô bày nguyên vẹn phía dưới còn lộ thêm một khoảng khe mông khá lớn, mông nàng nảy lên qua từng nhịp bước. Tà xẻ phía trước ước chừng cao gần đến rốn nàng, tất nhiên những dịp như thế này nàng sẽ không bận quần lót, chiếc Ɩồŋ trắng hồng thấp thoáng qua từng bước chân nàng. Có tiếng xì xào và những ánh mắt thèm thuồng xung quanh, nhưng mà kệ, hôm nay nàng đi với người yêu mà. Sơn đã đứng đợi nàng với nụ cười thường trực trên môi, ánh mắt tráng rạng ngời hãnh diện, quả thật hôm nay người yêu của anh rất đẹp.
– Người yêu anh hôm nay đẹp quá! Nhìn chỉ muốn ấy thôi!
– Xạo đi, bao nhiêu lần không chán à? – Nàng nhí nhảnh nói – thế hôm nay định đưa hai công chúa đi đâu nào?
– À, Hùng nó đặt phòng rồi, nhà hàng Nhật, mà mình đi thôi hai cô chú ấy đến nơi rồi đấy.
Phòng ăn trên lầu 5 của nhà hàng sang trọng kiểu nhật, đây là phòng ăn gia đình, rất rộng rãi và thoải mái được thiết kế đúng theo phong cách nhật bản, vừa sang trọng, lại kín đáo. Nhân viên nhà hàng cúi mình chào rồi hướng dẫn đôi bạn lên phòng mình, chiếc cửa kéo kiểu nhật hé mở, Sơn ghé mắt nhìn thì cảnh tượng bên trong khiến anh không khỏi bối rối.
Thấy thái độ người yêu lạ, Hương Tràm cũng ghé mắt xem, và nàng cũng phải giật mình. Phía trong dưới ánh đèn vàng, Tố Uyên trong bộ váy trắng thủy thủ kiểu nữ sinh nhật bản đang nằm ngửa trên ghế, hai gối để cao còn Hùng thì đang úp mặt vào Ɩồŋ nàng bà bú. Tố Uyên phát tiếng rên khe khẽ mặc dù nàng đã phải lấy tay bịt miệng. Làn da của cặp đùi trắng nõn nà làm Sơn đờ người, anh bất chợt nuốt nước miếng cái ực. Thấy động Tố Uyên giật mình ngẩng mặt lên.
– Ôi! Anh chị đến rồi à, tụi em mải đợi anh chị hơi lâu – vừa nói nàng vừa ngượng ngùng đẩy đầu Hùng ra. Cả hai sửa soạn lại quần áo chỉnh tề.
– Uh anh xin lỗi hôm nay đường hơi kẹt nên anh và Hương Tràm đến trễ, hai em không đợi lâu quá chứ – Sơn lên tiếng xóa đi bầu không khí im lặng.
Rồi như không có chuyện gì xảy ra, cả bốn người lại nói chuyện rôm rả vui vẻ. Hôm nay đồ ăn ngon nên mọi người rủ nhau uống rượu, hai cô gái uống nhiều hơn hai anh trai nhưng xem ra người muốn “ngất nhất” lại là hai anh. Ăn uống hồi lâu thì Sơn đứng dậy, có lẽ anh phải đi vệ sinh, được một lát Tố Uyên cũng đứng dậy, hai người còn lại vận cụm ly bình thường. Sơn cố gắng không loạng choạng, anh vốn giữ hình ảnh lịch thiệp trong mắt mọi người, đang đứng “xả nước cứu thân” thì chợt Tố Uyên xuất hiện.
– Anh Sơn, sao a vô đây, nhà vệ sinh nữ mà – Nàng nói nhỏ chỉ đủ Sơn nghe thấy, có lẽ nàng cũng biết anh say rồi, nhẹ nhàng đến bên để đỡ anh ra.
Chợt Sơn kéo Tố Uyên vào rồi đóng cửa lại. Giây phút bất ngờ làm nàng cứng người không nói được gì. Sơn cứ thế hôn Tố Uyên một hồi lâu, có lẽ vì hơi men nên Tố Uyên cũng đáp lại rất nhiệt tình. Tay nàng đã cầm lấy con cặċ của Sơn từ khi nào, rồi nàng nhẹ nhàng ngồi xuống bú cặċ cho Sơn, trong cơn say Sơn thấy vô cùng sung sướng. Được một lúc Sơn kéo Tố Uyên đứng dậy đẩy nàng quay mặt vào tường mà địŧ, hai người cố gắng không phát ra âm thanh, có lẽ do rượu nên Sơn địŧ rất chuẩn, làm Tố Uyên mấy lần định rên nhưng kịp ngăn lại. Hai người địŧ nhau chừng 10 phút thì ngưng, Tố Uyên thì thầm vào tai anh.
– Buồi anh địŧ đã lắm, nhưng anh không sợ chị Hương Tràm phát hiện sao, đi vào mau!
– Anh muốn địŧ em lâu rồi, hai chị em em giống nhau thật đấy địŧ ai cũng thấy sướng!
– Nếu anh thích thì thỉnh thoảng mình gặp nhau, nhưng không cho Hùng biết, em không biết anh ấy có ghen không nên phải cẩn thận.
Nói rồi hai người cùng quay về phòng ăn. Đến nơi chỉ thấy Hương Tràm còn ngồi uống, vì Hùng đã xỉu từ bao giờ, anh nằm gục xuống bàn. Hương Tràm ra dấu hai người yên lặng để Hùng nghỉ. Có lẽ trận địŧ trưa nay với Tố Uyên làm Hùng mệt. Tố Uyên ngồi kế bên Sơn, bên phải anh là Hương Tràm, còn phía đối diện là Hùng đang nằm ngủ. Cả ba nói chuyện nhẹ nhàng cho đến khi về.
Phần 2: Tố Uyên
Sáng thứ hai, sau khi đưa Hip đến trường, Hương Tràm trong bộ đồ công sở bước ra khỏi cổng trường của con, hôm nay nàng tự lái xe đến phòng tập vì Sơn bận đi làm, thường thì đầu tuần sẽ rất nhiều cuộc họp. Nàng chợt nhớ hôm nay nàng cũng có cuộc họp với các HLV về việc tổng kết hoạt động của phòng Fitness969. Đó là phòng gym do nàng tự thành lập bằng niềm đam mê với sắc đẹp và cũng là nơi mang lại nguồn thu nhập chính của nàng, nàng cảm thấy thật sự là chính mình với công việc bà chủ này. Các HLV của nàng đa phần là người Việt ngoại trừ John, anh anh người Úc mà chúng ta đã làm quen ở phần trên.
John tuy là người nước ngoài nhưng sau hai năm ở VN anh đã nói rất sành sỏi tiếng Việt. Ngoài John, phòng của Hương Tràm còn có một số HLV nữa nhưng trong đó nàng tin tưởng nhất là Kiên và Hưng. Kiên là sinh viên mới ra trường, tập thể hình từ khi mới vào ĐH nên body chuẩn sáu múi, anh có đam mê thể hình như Hương Tràm nên hai người nói chuyện rất hợp. Người còn lại là Hưng, em chồng nàng. Hưng cũng rất chăm chỉ luyện tập và cũng mới lấy bằng HLV quốc tế cách đây một năm.
Đến nơi Hương Tràm nhìn quanh chỉ thấy John và các học viên đang luyện tập, John lúc nào cũng thế, rất chuẩn chỉnh và chu đáo. Thấy Hương Tràm đến John mỉm cười chào.
– Hi Hương Tràm, em thấy trong người khỏe chưa?
– Thanks! Em khỏe rồi, có lẽ hôm đó do em nhịn từ sáng lại tập nặng nên mất sức.
– Như thế không ổn đâu em, phải ăn tập đúng bài không đốt cháy giai đoạn được.
– Ok anh John, Kiên và Hưng đâu anh, đừng quên buổi họp lúc 10 giờ sáng nay nhé.
– Nhất định rồi, Kiên nói với anh kẹt xe nên đến trễ còn Hưng đang đợi em trong phòng làm việc đó!
Rồi hai người gật đầu chào nhau, Hương Tràm vừa bước đi trong lòng cảm thấy hơi lạ, không hiểu Hưng có chuyện gì. Phòng làm việc của Hương Tràm khá rộng, phía cuối phòng kê chiếc bàn làm việc và một cái tủ và mấy cái ghế phục vụ mỗi lần họp cũng như khi có khách cần dùng tới. Trên tường phía bên trái treo một bức tranh khổ lớn hình ảnh cô gái mặc bikini đang cầm tạ tạo dáng đang tập. Cô gái đó có nước da trắng hồng hào, ba vòng chuẩn không tỳ vết, đó chính là ảnh chụp của Hương Tràm. Phía bên phải kê một chiếc giường lớn, để Hương Tràm nghỉ trưa. Rảo bước nhanh vào phía trong, Hưng đã ngồi đợi từ bao giờ vẻ mặt không được vui.
– Có chuyện gì vậy Hưng – Hương Tràm hỏi với vẻ ân cần.
– Em chia tay người yêu rồi, hôm qua, chị đừng nói chuyện gì đã xảy ra, em muốn quên chuyện đó nhưng vẫn thấy hơi buồn.
Hương Tràm không nói gì, chỉ đưa tay ôm Hưng vào lòng, những lúc thế này có lẽ một cái ôm là đủ. Đối với Hương Tràm, Hưng như đứa em trai vậy. Có gì nàng cũng nhờ Hưng giúp, và cũng rất hay tâm sự. Bất ngờ Hưng ôm ghì lấy Hương Tràm mà hôn, Hương Tràm ú ớ định đẩy ra, nhưng sức vóc nàng làm sao chống lại người đàn ông vạm vỡ là Hưng được. Phần vì nghĩ Hưng mới chia tay người yêu nên cảm xúc chưa kiểm soát được nên Hương Tràm không chống cự nữa, có lẽ lời an ủi bây giờ là chiều theo ý của Hưng. Nghĩ vậy nàng ôm Hưng chặt hơn, và hôn cậu em chồng mình nồng nhiệt hơn. Trong lòng nàng Hưng vẫn luôn là cậu em mà nàng yêu mến.
Bất chợt Hưng luồn tay qua váy Hương Tràm, tới mu Ɩồŋ nàng. Đến lúc này Hương Tràm dứt khoát đẩy mạnh, khiến Hưng cũng phải buông tay, hai người cúi mặt không ai nói gì, Hương Tràm ngồi xuống ghế làm việc.
– Có chuyện gì từ từ nói, chị hiểu tâm trạng của em nhưng chúng ta là chị em – Nàng thì thầm nhưng dứt khoát.
– Em xin lỗi chị, em đã thích chị ngay từ hồi anh Lương dẫn chị về ra mắt, nhưng em không dám nói.
– Chị cũng biết điều đó, nhưng chị dù sao mình vẫn là chị em, em có biết như thế là loạn luân không?
– Em biết, nhưng em không thể ngăn bản thân được, chuyện em lạnh nhạt rồi chia tay hết cô này đến cô khác cũng chỉ vì em không thể xóa được hình ảnh chị. Có lẽ, em nên tìm một công việc khác, không thể tiếp tục ở đây được nữa, nếu không em không thể đối diện.
– Em suy nghĩ kỹ chưa, em cũng phải bỏ bao công sức mới có được bằng HLV, chị cũng đang rất cần em giúp.
– Nhưng… – Hưng ngập ngừng.
– Thôi được rồi Hương Tràm hiểu chuyện của Hưng – Hương Tràm đã thay đổi cách xưng hô, nàng rất thương Hưng, hơn nữa phòng gym mới hoạt động ổn định, nàng cần Hưng giúp – Hưng cứ làm việc ở đây, còn chuyện… Để từ từ Hương Tràm suy nghĩ.
– Dạ vâng! – Nét mặt Hưng biểu lộ rõ sự vui mừng.
Hai người còn đang nói chuyện thì John và Kiên bước vào. Hôm nay là cuối tháng, cần phải tổng kết thu chi, trả lương nhân viên cũng như kế hoạch cho tháng tới. Hương Tràm vừa là bà chủ vừa đóng vai trò là kế toán và thủ quỹ. Nàng vui mừng thông báo tháng này doanh thu tốt, và sẽ tổ chức một chuyến du lịch hai ngày vào cuối tuần sau, thành phần gồm bốn người và Sơn. Cả ba vui vẻ tiếp tục làm việc.
Vừa trở về phòng làm việc sau buổi họp, Sơn nhận được tin nhắn điện thoại, anh mở ra xem, thì ra của Tố Uyên. “Morning anh, trưa nay nếu không bận qua đón em nhé!”. Không thấy Tố Uyên nói cụ thể chuyện gì, cũng không biết sẽ đi đâu, nhưng mặc kệ, “ok, 11 rưỡi nhé”. Rồi anh quay vào phòng làm việc. Thấm thoát cũng đã đến giờ trưa, Sơn vội vàng sắp xếp giấy tờ rồi bước ra cầu thang. Vừa đến cổng công ty, nơi Tố Uyên làm việc, đã thấy nàng rạng rỡ trong chiếc đầm công sở màu hồng nhạt, xung quanh cũng toàn nam thanh nữ tú cổ đeo thẻ, áo trắng cổ cồn rạng ngời.
– Chào em, lên xe đi. Anh chở em đi ăn nhé!
– Dạ em chào anh, không, em đang giảm cân, anh đói sao?
– À không, nhưng giờ này giờ trưa, lẽ thường sẽ đi ăn trưa là hợp lý.
– Em thích ăn nhưng ăn thứ khác! – Tố Uyên tủm tỉm.
– Ok – Sơn hơi giật mình nhưng cũng trả lời gọn.
Anh đưa nàng đến ks Tường Vi và không quên nhắn tin cho bà chủ lấy phòng trước. Đến nơi hai người tắm rửa cho hết mồ hôi rồi leo lên giường ôm nhau.
– Hôm đó được anh địŧ có tí xíu, em thèm lắm, em muốn từ nay anh em mình bí mật địŧ nhau như thế này.
– Uh được, nhưng phải sắp xếp thời gian.
– Ứ không chịu đâu, tối nào anh với chị Hương Tràm cũng địŧ nhau, không lẽ không cho em buổi trưa được sao – Tố Uyên nũng nịu.
– Được chứ, thế còn Hùng thì sao – Sơn thăm dò.
– Không sao đâu, thường thì bọn em chỉ gặp vào buổi tối.
– Nhưng anh với chị em yêu nhau mà! – Sơn chống chế.
– Thì sao chứ, anh đang sống ở thời đồ đồng hay sao? Thời buổi nào rồi, hơn nữa anh yêu chị Hương Tràm không lẽ anh không chăm sóc em gái chị sao? – Tố Uyên hờn dỗi.
– Được rồi, anh hiểu rồi, anh nói vậy chứ anh cũng thèm em lắm.
– Thế này nhé, anh em mình chỉ địŧ nhau, còn lại em vẫn là em gái của anh được chưa nào ông tướng!
Nói rồi không để Sơn trả lời, nàng tụt xuống phía dưới ngậm lấy con cặċ đã căng cứng từ bao giờ. Nói về khoản làm tình, Tố Uyên cũng không hề thua kém Hương Tràm là mấy. Hai cô công chúa được cưng chiều từ nhỏ, ba mẹ nàng là đại gia có tiếng trong làng BĐS Sài Gòn, chỉ sinh được hai cô công chúa, nhưng ông bà có tư tưởng rất tiến bộ, nên cưng chiều hai cô con gái hết mực.
Để lại một bình luận