Hiền lật đật chạy theo tôi. Tôi để cái rổ lên trên nóc chạn bát, kéo cái quần sang một bên. Hiền ngơ ngác:
– Cái gì thế anh? (Ngố thế không biết, chả bù bây giờ)
– À, cái anh để đái
– Sao không giống em (Lại càng ngố)
– Vì anh là con trai mà
Hiền gãi đầu, gãi tai, tay đưa vê vê bím tóc và đột nhiên kéo cái cạp quần rồi nhìn vào của mình.
– Hôm nào cho em xem rõ hơn nhé!
– Không được đâu.
– Đi mà anh! Em muốn xem.
Tôi không biết nói gì hơn! Bỏ vội tay xuống và úp bát vào chạn.
– Trang ơi! Hiền ơi!
Ồ, tiếng của cô Thảo, mẹ 2 nàng. Tiếng gọi bình thường như bao ngày nhưng hôm nay đã giải cứu cho tôi trong hoàn cảnh khó xử.
Hai cô nàng vội chạy ra đón mẹ, vồn vã:
– Sao hôm nay mẹ về lúc này?
– Mẹ nhận được điện ở quê bà ốm nên phải chuẩn bị để về quê gấp. Ủa, Long đấy hả cháu? Ở nhà vui không?
– Dạ!
Tôi bỏ lửng. Giá mà bà biết chuyện chúng tôi thì chả biết nên gọi là vui hay buồn nữa nhỉ?
– Mẹ để con dắt xe giúp mẹ. Trang dịu dàng
– Mẹ đưa túi xách cho con. Cô em nhí nhảnh cầm ngay túi xách của mẹ.
Cô Thảo vội bước lên gác, vừa đi vừa nói:
– Hiền về quên cùng mẹ, chị Trang ở nhà trông nhà độ vài hôm rồi mẹ về nhé. À, nhớ cho lợn gà ăn con nhé! Long ở nhà có gì giúp Trang hộ cô nhé!
– Vâng, mẹ yên tâm ạ. Trang ngoan ngoãn và bước đi theo mẹ nhưng không quên quay về phía tôi đưa một ánh mắt vô cùng hàm ý.
– Dạ được thưa cô. Hè bọn cháu cũng rảnh mà. Tôi nói với theo
Được khoảng 10 phút sau, cô Thảo và Hiền cũng đã chuẩn bị xong đâu vào đấy. Tôi bước tới đỡ túi đồ cho cô:
– Cô để cháu đỡ cho. À! Đợi cháu về thay quần áo 1 lát rồi cháu sang và cùng Trang đưa cô với em Hiền ra bến xe cô nhé.
– Ừ! Cháu nhanh lên nhé!
Tôi vù chạy về nhà. Loáng 1 cái, tôi đã mặc xong quần áo và dắt chiếc xe đạp sang nhà Trang.
– Mẹ để con lai mẹ, Long lai em Hiền giúp tớ nhé. Trang nhanh nhảu
– Ừ! Nhanh lên các con.
Tôi lịch kịch đưa túi đồ cho Hiền cầm lấy, ngồi lên xe, Hiền nhảy thót lên phía sau. Trang dắt xe còn cô Thảo khóa cửa, cổng.
Trên đường đi, cô Thảo và Trang tỏ ra rất căng thẳng, sốt ruột, lo lắng. Còn Hiền thì nhí nha nhí nhảnh, huyên thuyên đủ điều với tôi. Hiền không biết vô tình hay cố ý, cứ ôm chặt lấy eo tôi, ngực Hiền cạ vào lưng tôi. Cảm giác mềm mềm, êm êm, thinh thích lan toả khắp người. Lúc đó tôi thầm nghĩ giá mà được sờ Ɩồŋ của Hiền, làm đủ trò thì thích nhỉ.
– Đến nơi rồi! Giọng cô Thảo cắt ngang suy nghĩ của tôi
– Mẹ và em Hiền đi vào đây. Hai con về đi. Nhớ buổi tối cửa nẻo cẩn thận con nhá. Lợn gà nhớ cho ăn đầy đủ. Mấy hôm nữa mẹ về.
– Vâng ạ. Mẹ cho con gửi lời hỏi thăm các ông bà và các cô chú thím ở quê mẹ nhé! Trang vẫn rất tỏ ra “người lớn”.
– Ừ!
– Cháu chào cô. Anh chào em. Chúc cô và em đi đường may mắn. Có gì ở nhà cháu giúp bạn Trang.
– Cô cảm ơn nhé! Hai đứa về cẩn thận nhé.
Tôi và Trang quay xe. Vừa về đến nhà, Trang hỏi tôi:
– Lúc Long ở trong bếp, Trang thì bận còn cái Hiền nó trêu đùa gì Long đấy mà nó có vẻ thích thú thế?
– Không có gì đâu.
– Không có thật?
– À thì nó tưởng Long cầm cái gì của nhà Trang, dấu trong quần.
– Chỉ được cái! Trang lườm yêu tôi.
– Nghiêm túc mà!
Tôi vừa nói vừa đưa tay vuốt nhẹ mái tóc óng ả của Trang vẫn còn thơm mùi bồ kết rồi nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt long lanh.
Trang ngước nhìn tôi, đưa hai tay qua hông tôi, bụng ưỡn về phía trước thì thầm:
– Long à! Trang yêu Long
– Long cũng vậy.
Tôi hơi cúi xuống, hôn vào đôi môi xinh tươi của nàng. Trang đáp trả cuồng nhiệt, nồng nàn.
Trang nghiến chặt lấy tôi, con cu tôi cạ vào Ɩồŋ Trang cứng nhắc. Cái quần xanh chéo cứng là thế nhưng cũng đùm lên một đống.
– Khiếp! Người gì mà! Nàng lại lườm yêu tôi
– Vì Long yêu Trang mà! Tôi cười.
Rồi chả đứa nào bảo đứa nào, tôi và nàng tự cởi quần áo cho nhau thật vồn vã. Chả mấy chốc, trên người tôi chỉ còn cái quần đùi còn nàng còn duy nhất cái xi líp bao cấp.
Tôi hôn nàng dồn dập, dồn dập, hai tay khám phá khắp cơ thể yêu thương gợi tình,… Nàng đáp trả nồng nàn. Tay nàng đưa vào quần tôi, bóp chặt đầu dương cụ. Bóp đến độ tôi đau quá suốt la lên. Ngón tay trỏ và ngón giữa của nàng lần xuống dưới một chút và nâng nhẹ hai hột cà của tôi. Tôi thích lắm, thích không thể tả. Tôi đưa tay vào bím nàng thì trời ơi, nó ướt nhoẹp tự bao giờ. Hai cơ thể hừng hực xáp vào nhau. Nóng bỏng!
– Trang còn đau không?
– Có! Nhưng Trang vẫn thích được Long chiều Trang tiếp
– Long cũng vậy.
Hai đứa vừa hôn vừa kéo nhau đến cái giường đơn gỗ lát. Giường bé là vậy mà hai đứa vẫn cảm thấy rộng lắm.
Tôi đặt nàng nằm xuống và tụt quần Trang rồi cũng tự tụt quần mình ra. Chiếc quần lót của nàng ướt đẫm.
Tôi áp mặt vào ngực nàng, yêu quá! Tôi thầm nghĩ và hôn lấy hôn để, rồi trườn lên trên hôn say đắm vào bờ môi yêu thương, hôn hết chỗ nọ chỗ kia còn hai tay thì vẫn bóp bóp, xoa xoa ngực nàng.
Rồi tôi lại trườn xuống phía dưới. Vì tôi quá yêu nàng nên tôi muốn được làm nàng cảm thấy điều đó.
Tôi mân mê mấy sợi lông mọc khá ngăn nắp trên bím nàng, nàng lim dim thụ hưởng trong cảm xúc. Tôi đưa nhẹ miệng xuống, rà rà cằm tôi vào âm hộ. Nàng thích lắm:
– Nữa đi, nữa đi Long, Trang sướng quá!
Mới chỉ thế thôi mà nước non lại tiếp tục luôn như suối chảy. Tôi bất giác cắn nhẹ vào mép Ɩồŋ nàng rồi rà lưỡi xung quanh âm vật, cắn nhẹ từng bên một bắp đùi non của nàng rồi tự nhiên tôi muốn đưa lưỡi mình vào sâu bên trong bím nàng. Một vì ngai ngái, mằn mặn, khưn khửn hơi khó chịu tí nhưng bị đè nén, dập tắt ngay bởi tôi quá yêu nàng.
Lưỡi tôi tiếp tục thám hiểm bên trong, quét xuống phía dưới gần lỗ đít nàng rồi lại đưa lên. Cứ như vậy, liên tiếp, liên tiếp,…
– Ôi ôi ối … sướng quá Long ơi… nữa … n.. ữ.. .a …đ …..i ….
Tôi vồ vập ngoáy sâu trong lỗ Ɩồŋ nhỏ xíu của nàng. Từng chập, từng chập, Trang rên la không ngừng nghỉ những tiếng kêu lạ tai, thống khoái,…
Lát sau, chả hiểu vì sao nữa mà tôi đưa dương cụ ngay trước mặt nàng. Nàng vồ lấy nó như vớ được báu vật. Vồn vã, nàng cắn nhẹ ngay đầu cặċ tôi và mút cứ như mút cái kem thời bao cấp. Có lẽ vì bản năng tự nhiên của những con người dành tình yêu thương cho nhau nên nàng không ngần ngại chăng?
– Thôi thôi Trang ơi, Long ra mất! Tôi thụt người lại vì cảm giác sắp xuất tinh đang lan toả.
– Không sao, Long cứ cho ra đi. Trang muốn nuốt trọn tinh tuý của tình yêu.
Nói rồi nàng lại mút tiếp khá thành thạo mà tôi cảm giác đến ngờ vực. Độ phút sau, tôi bắn tinh tung toé đầy miệng nàng. Cảm giác bắn ra không ngừng nghỉ. Nàng nuốt trọn từng giọt tinh quý giá:
– Mùi lạ lắm, hơi lợm và ngầy ngậy Long à!
Nàng vừa liếm môi, vừa nói trông thật dâm đãng, tay nàng vẫn cầm chặt buồi tôi và thi thoảng liếm qua liếm lại như vớt vát. Cảm giác nhồn nhột khó tả. Nhưng hình như với cái tuổi mười 17, 18 đầy sức sống nên chỉ độ dăm phút sau, buồi tôi lại cương cứng.
– Long đút vào đi. Trang thích như vậy. Nàng âm yếm nhìn tôi thành khẩn, chờ đợi.
– Được thôi.
Tôi đưa người nhẹ nhàng xuống. Trang bắt đầu chỉnh buồi tôi đúng lỗ sung sướng một cách dễ dàng và tôi bắt đầu nhấp trong lỗ Ɩồŋ đầy dịch thủy yêu thương.
– Trang còn đau không?
– Hơi rát một chút nhưng không sao! Long cứ tiếp tục đi!
Cú liên hoàn này thật lâu. Trang hưởng ứng ghê lắm. Mắt nàng lim dim tận hưởng. Được vài phút nữa thôi nàng đã bắt đầu quờ tay rồi bíu chặt vai tôi, miệng ú ớ không rõ câu gì:
– Long ơ..i…. Trang … r….a… ôi… uhm ….
Nàng phải đến độ 2 lần nữa như vậy mà buồi tôi vẫn cương cứng. Tôi muốn cho ra lắm rồi. Trang và tôi đều bắt đầu thấm mệt. Mồ hôi khắp người tôi chảy ra như suối.
– Long cho ra đi!
– Ừ! Long đang cố đây.
– Cố lên anh!
Chỉ mỗi tiếng “anh” của nàng tôi làm tôi sung sướng không thể tả. Ngày nào hai đứa còn mày tao chí tớ thế mà bây giờ … thân thương thế! Tôi dồn toàn tâm, toàn sức và nhấp. Từng cú đập phành phạch, nhọp nhẹp của hai bộ phận cạ vào nhau làm tôi thêm cảm hứng.
Tôi cũng không nhớ bao lâu nữa nhưng tôi cũng cho ra được. Lần này có vẻ ít hơn 2 lần trước nhưng cũng đủ để có thêm cả triệu sinh linh …
Sau cú đó, tôi nằm phủ phục trên người nàng, thở dốc. Nàng vẫn lim dim hưởng thụ:
– Nếu mình có em bé, Long cưới em chứ?
– Tất nhiên rồi! Nó là thành quả yêu thương mà!
Nàng long lanh ánh mắt nhìn tôi như thầm cảm ơn.
Tôi nhớ lúc đó cũng khá muộn rồi, tôi nghĩ cần phải về nhà nên tôi giục nàng:
– Mình đi rửa ráy nhé em!
– Vâng, anh yêu!
Hai đứa tôi ra bể nước, lại xì xụp rửa cho nhau sau trận chiến. Rửa xong, nàng mặc quần áo, cài từng khuy áo cho tôi như tôi là con nít vậy. Nhưng tôi cảm thấy vui lắm. Tôi hôn nàng lần nữa:
– Anh phải về đã. Có gì tối anh sang nhé!
– Vâng.
Tôi về nhưng bữa đó tôi không thể sang nhà nàng được vì bố tôi muốn đưa tôi đến nhà một người bạn làm đại sứ ở Liên Xô để giới thiệu và muốn sau này tôi sang đó du học.
Tôi buồn lắm và có lẽ nàng cũng vậy.
Sớm hôm sau, khi cả tập thể đã đi làm, chúng tôi lại hội ngộ và ôi chao. Đó quả là những ngày “lao tâm khổ tứ”. Chúng tôi lên đỉnh không biết bao lần. Ba ngày mẹ nàng và em nàng đi vắng là ba ngày thật tuyệt vời. Tôi cũng không nhớ rõ lắm nhưng có lẽ phải đến tầm trên 10 lần chúng tôi đã làm tình cùng nhau.
Ngày thứ 4, mẹ nàng và em nàng trở về nhà. Chúng tôi buộc phải dừng lại chuỵên tình cảm mà chỉ lén lút những nơi thầm kín.
Rồi cái kim lâu ngày nó cũng lòi ra. Mẹ nàng biết chúng tôi yêu nhau nhưng có lẽ bà chưa biết chúng tôi từng quan hệ với nhau. Nhưng vốn là tri thức nên bà cũng tỏ ra rất tự nhiên và tôn trọng chuỵên của chúng tôi.
Một hôm, tôi đang cùng ngồi vẽ (tôi rất thích vẽ) trước cửa nhà thì mẹ nàng bước tới. Bà nói rất nhẹ như không muốn ai nghe thấy:
– Cô có chuyện muốn nói với cháu.
– Dạ vâng thưa cô.
Tôi ngoan ngoãn nhưng khá sợ vì không biết là chuyện gì vì khuôn mặt bà lúc đó khá nghiêm túc.
– Hôm vừa rồi, Trang nó kêu đau bụng. Cô đưa nó đi khám bệnh và phát hiện ra rằng, nó bị u nang buồng trứng, phải phẫu thuật cháu ạ. Cô biết là cháu yêu nó nhưng cháu có biết là nguy cơ rất cao sau phẫu thuật là nó không thể có con không?
– Dạ cháu…
Tôi chả biết trả lời bà thế nào vì tôi không hiểu chuyên môn và chưa đánh giá được tầm quan trọng của vấn đề.
– Cô hiểu. Cô đã hỏi nó quan hệ với ai vì cô còn phát hiện nó không còn trinh trắng nữa. Cô cũng biết chuyện của hai đứa.
Tôi thất thần, cứng miệng không nói được gì vì cảm giác như vừa bị phát hiện ra điều gì đó thật ghê ghớm. Định thần lại, tôi hùng dũng:
– Cô yên tâm, chúng cháu yêu nhau nên cháu không sợ điều gì cả
– Cháu chắc chắn chứ?
– Vâng ạ. Mặc dù cháu chưa biết mức độ của nó nhưng cháu không sợ vì cháu yên Trang và Trang cũng vậy.
– Thế thì tốt rồi.
Nói rồi bà mới nói với tôi rằng ngày mai nàng sẽ phẫu thuật, muốn tôi sẽ ở bên cạnh nàng sau khi phẫu thuật xong.
Hôm sau, tôi làm theo lời bà. Tôi bước đến giường bệnh động viên Trang:
– Em cố lên. Anh sẽ luôn bên em!
Nàng cười thật tươi và luôn miệng nói “anh đừng lo”. Nhưng số phận nghiệt ngã trớ trêu vì trình độ y học thấp kém nên đó cũng là lời cuối mà nàng đã dành cho tôi.
Sau đám tang của nàng, tôi như kẻ thất thần. Suốt ngày chỉ lao vào học để quên đi mọi thứ. Năm sau, tôi trúng đại học và được cử sang Liên Xô để học.
Sau 2 năm học, tôi về nước lần đầu tiên. Người tôi muốn đến gặp đầu tiên chính là nàng. Đó cũng là ngày giỗ của nàng. Tôi đến bên mộ nàng, tay cầm bó hoa hồng trắng, đặt lên mộ. Ảnh nàng vẫn xinh tươi trong khung kia như ngày nào. Tôi lặng lẽ ngắm nàng mà nước mắt chan hòa.
– Long hả cháu.
Giật mình quay lại, cô Thảo, mẹ nàng đứng sau lưng tôi tự khi nào.
– Ủa, chú và em Hiền đâu cô?
– Em Hiền học trong Sài Gòn, đợt này em đang thi nên không về được. Xa xôi quá cháu ạ. Chú thì đi công tác đặc biệt ngoài đảo Trường Sa cũng không về được. Còn mỗi cô thôi.
– Dạ.
Tôi đáp gọn lỏn và thầm chia buồn với bà. Tôi và bà thắp hương cho Trang lần nữa cùng các ngôi mộ xung quanh rồi hai cô cháu lặng lẽ về.
– Cuộc sống bên đó thế nào cháu? Bà lại đánh tan suy nghĩ của tôi
– Dạ cũng tốt cô ạ. Hồi cháu mới sang, ăn uống không quen, giờ thì cháu quen rồi.
– Ừ! Bơ sữa của Tây có khác nhỉ. Cháu đã là đàn ông rồi.
– Dạ! Tôi cười đáp
Mâm cơm cúng được dọn lên. Tôi và bà cùng thắp hương thầm cầu nguyện cho nàng an lành nơi chín suối.
– Cháu ở lại ăn cơm với cô nhé!
– Dạ, thế thì cháu phải về qua nhà xin phép đã cô ạ.
– Ừ! Sang ăn với cô cho vui. Cô thui thủi buồn lắm.
Tôi quay về nhà một lát rồi quay sang nhà cô. Vừa vào tới nhà tôi thấy cô bước lên chiếc ghế đẩu để lấy tiền vàng xuống. Nhưng chả hiểu thế nào cô luống cuống. Tôi chạy vội lại đỡ cô và vô tình hai bàn tay rắn chắc được rèn luyện hàng ngày của tôi bíu chặt lấy ngực của cô. Thú thật lúc đầu tôi không nghĩ gì nhưng tự dưng con cu lại ngóc đầu lên thật nhanh không chủ định.
Để lại một bình luận