Hiếu cũng ngượng nên lại cắm mặt xuống ăn lấy ăn để. Cứ vậy mà không khí đó duy trì đến chiều, lúc này Hiếu đang lo són đái vì cả ngày nay chị Hương không nói gì với nó cả…
“Có khi nào chỉ giận mình không, mà rõ ràng mình giả vờ ngủ rồi mà, hay là chị ấy biết mình giả vờ rồi, trời ơi làm sao đây”
Ngồi vừa wc nghe tiếng nỗi buồn của mình rơi xuống nước mà tâm trạng Hiếu rối bời, không biết làm sao cho phải. Uể oải vác mình ra khỏi wc, nó nhìn quanh nhưng không thấy chị Hương đâu cả, nó xuống tầng dưới hỏi cũng không thấy chị, giờ nó hoảng thật sự, chị nó có gì chắc nó hối hận chết mất. Nó chạy lên nhà lấy điện thoại gọi cho chị, có tiếng đổ chuông nhưng điện thoại Hương còn ở trong phòng nó.
“Điện thoại thì để đây, khu này phong tỏa thì chị ấy đi đâu được trời”
Đầu nó bỗng lóe lên:
“Có khi nào…”
Rồi vội vã chạy lên tầng thượng của khu trọ. Tới nơi, nó quét mắt nhìn quanh hết khoảng sân rồi dừng lại ở một góc nhà nơi có giàn hoa tơ hồng đang quấn quanh lên các cột lan can, nơi đó một bóng người con gái đang đứng hai tay co ro hứng đợt gió lạnh. Nó chạy đến thật nhanh rồi lay mạnh đôi vai gầy của Hương như thể chị nó sắp biến mất luôn vậy.
“Chị đi đâu lên trên này vậy, có biết em lo lắm không?”
Thoáng giật mình nhưng nhìn vẻ mặt lo lắng của cậu em khiến má Hương ửng hồng rồi phì cười:
“Cũng biết lo cho chị à?”
Hương lại quay sang bên kia tường, nơi ánh mặt trời cuối ngày đang dần biến mất.
“Ba mất rồi Hiếu à, chị mới nhận được tin cô 3”
Câu nói nhẹ nhàng phát ra từ miệng Hương làm Hiếu như người mất hồn, từ nhỏ giờ chỉ có ba cha con chăm sóc, ba làm lụng đủ mọi nghề nuôi hai anh em lên đến đại học, vì vậy mà sức ba nó yếu dần, tháng trước bác sĩ bảo ba tránh vận động mạnh, người nhà theo giỏi chăm sóc thường xuyên vì nguy cơ đột quỵ rất cao, nhưng nó không ngờ điều này lại đến nhanh như vậy, nó còn chưa kịp làm gì để trả nợ cho ba. Giờ nó hiểu sao chị lại đột nhiên lên trên này, lúc nhỏ hai chị em hay ra đồng chơi cùng với ba khi ba làm đồng đến khi mặt trời xuống núi, ba cha con mới dắt tay nhau về nhà. Hiếu bước tới nhẹ ôm Hương từ phía sau, thủ thỉ:
“Chị còn có em mà, em sẽ lo cho chị”
Nép vào lòng Hiếu như con chim nhỏ, Hương cũng không kiềm chế được nữa mà bật khóc. Hai chị em đứng đó một lúc lâu, khi đèn đường và đèn toàn nhà bật sáng, Hương cũng đã nín khóc, tâm trạng nàng đã đỡ hơn rất nhiều…
“Mình xuống nhà thôi, hết phong tỏa mình về thăm ba ha”
“Ừm, xuống ăn cơm thôi, cũng trễ rồi”
Bữa cơm qua loa rồi cả hai đi ngủ vì ai cũng có tâm trạng. Mong rằng ngày mai sẽ ổn thôi.
Sáng sớm thức giấc đập vào mắt Hương là gương mặt ngủ say của em trai nàng, qua ngày hôm qua nàng mới biết Hiếu quan trọng với mình thế nào và nàng cũng biết mình quan trọng với Hiếu không kém. Đưa tay vuốt nhẹ tóc Hiếu, nàng thì thầm như chỉ để nàng nghe được:
“Hình như chị thích em mất rồi”
Phần 5
Khóc cả chiều qua khiến tâm trạng Hương khá hẳn lên, nàng nhí nhảnh vui cười trở lại làm Hiếu cũng vui lây. Nó ngồi chống cằm nhìn chị Hương đang làm cơm, những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, chảy xuống cả cái cổ trắng ngần làm nó nuốt nước bọt. Hương lừm nó một cái rồi bào:
“Không lại phụ đi, ở đó mà ngồi hóng”
“Hehe, tạo cơ hội cho chị trổ tài còn gì nữa”
“Thôi không cần, lại lặt phụ đống rau này coi, không tao cho nhịn à”
“Rồi rồi, tới liền”
Uống hết cốc nước rồi nó cũng lại phụ chị, chuyện cũng không có gì đến khi chỗ nó ngồi lặt rau lại là sau lưng Hương, thành ra tầm mắt nó trúng ngay vào cái mông tròn, cong vênh trong lớp quần mỏng của chị nó. Nuốt ực một ngụm nước bọt, nó ngồi lặt rau mà không rời mắt được tuyệt tác trời ban này. Cũng vì vậy mà nó bị mắng té tát vì lặt rau không đâu ra đâu, cái gốc thì lấy, ngọn thì vứt, rau lá nham nhở thấy phát hoảng. Ăn cơm xong, nó bị đạp ra rửa chén trong tiếng cười khoái chí của chị Hương.
“Lại đây nằm với chị này”
Đang lau tay thì nó nghe thấy tiếng chị Hương, hơi thoáng bất ngờ không biết bà này lại dở trò gì đây, nhưng trái với suy nghĩ của nó, Hương kéo nó xuống nệm rồi nép vào lòng nó làm nó không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Một lúc sau Hương mới mở miệng…
“Hiếu có thương chị không”
Nó nhìn xuống thấy chị mình cũng đang nhìn lên, bỗng nó cảm thấy thứ gì đó thôi thúc:
“Không”
Mặt nàng thoáng thất vọng, cúi xuống tiếp tục nép vào lòng nó.
“Em… em… em yêu chị”
Nó lấy hết can đảm nói ra trong khi mắt nó nhắm tịt. Còn Hương thì quá bất ngờ, nàng không nghĩ em trai nàng lại bạo dạn như vậy, thấy gương mặt đỏ như trái gấc của Hiếu, má nàng ửng hồng, rồi nàng nhướng người trao cho nó một nụ hôn, một nụ hôn đúng nghĩa, một nụ hôn của đôi nam nữ đang yêu nhau… Hai người họ quấn lấy nhau, lưỡi nó tìm vào khuôn miệng của Hương mà mút lấy mút để. Hương ghì chặt đầu nó như sợ nó chạy mất. Đối với họ giờ đây xung quanh không còn ý nghĩa gì nữa, họ muốn đắm chìm vào tình yêu của riêng mình, cho dù tình yêu đó có trái với luân thường đạo lý. Lúc này nàng đang ngồi lên hạ bộ của nó, khúc thịt trong quần nó bắt đầu cộm lên, chọc vào nơi thầm kín nhất của nàng. Hương cũng chẳng kém, nàng vừa hôn, vừa cạ thân mình lên khúc thịt nóng hổi kia. Hôn một lúc lâu, cả hai mới chịu rời nhau, vừa nhìn nhau cả hai đều bất giác mỉm cười, bây giờ chẳng điều gì có thể ngăn cản họ nữa.
“Nói lại xem, em yêu ai?”
Nàng nhìn nó hỏi…
“Em yêu vợ em”
“Ai là vợ em?”
“Em sẽ cưới chị”
“Kkk, thật không?”
“Xạo làm chó!!”
Nàng cười tươi rồi hai người họ lại lao vào nhau, quấn lấy nhau như thể đây là lần cuối cùng.
“Uhmmm, em yêu anhhhhh”
Cúi xuống hôn cổ Hương nó cũng gầm nhẹ “anh cũng yêu emmm”.
Chiếc váy lụa mỏng tanh bị nó hung hăng xé rách, lộ ra một cõi bồng lai tiên cảnh khiến nó phải mất mấy giây mới định thần lại được…
“Chị đẹp quá!”
Hương ngượng ngùng nhưng vô cùng hạnh phúc:
“Từ giờ nó là của em, tới hôn nó điii, ahhh”
Tiếng rên của Hương như một liều kích thích, nó lao vào cởi nốt chiếc áo ngực rồi chiếm hữu lấy bộ ngực đồ sộ kia.
“Uhmm, đúng rồi… ahh, bú mạnh… mạnh nữa, ohhh”
Lúc này nó vừa bú vú bên này, một tay nắn bên vú còn lại, tay kia thì tiến xuống khám phá nơi cuối cùng bên dưới. Chiếc quần lót ren màu hồng cũng đã bị nó cởi ra nốt, Hương e thẹn dùng tay che đi nhưng vẫn lấp ló vài cọng long tơ trông vô cùng gợi dục. Nó đứng dậy cởi hết những gì còn sót lại trên mình, lộ ra con cu khủng bố, đầy gân guốc bị giam giữ trong quần từ nãy đến giờ. Hương nhìn qua mà nuốt nước bọt…
“Hôm trước nó cạ mình cũng đã biết nhưng không ngờ lại to hơn cả mình tưởng tượng”
Hương chồm dậy cầm lấy nó…
“Để chị làm em sướng nha, hì”
Nó cũng không phản đối để Hương chạm vào con cu đang nóng hổi của nó, vừa mới cho vào miệng nó đã suýt không kìm được, vì quá sướng:
“Từ từ chị ơi, sướng quá…”
Hương cười dâm rồi tiếp tục bú mút. Một phút sau nó cũng không chịu nổi mà phóng tinh xối xả vào miệng Hương, nàng có chút sặc nhưng vẫn cố gắng nuốt hết dòng tinh ấm nóng.
“Sao nay yếu vậy ông tướng, hôm kia cạ tui cả đêm mới ra mà”
Nàng vừa cười vừa nói khiến nó đỏ hết mặt, ra là chị nó đã biết hết.
“Giờ em bù nhé, khà khà”
Nó lật ngửa Hương xuống nệm rồi lần mò xuống khe suối hồng kia. Nàng cười khanh khách:
“Từ từ thôi, của chị nhạy cảm lắm”
Nói vậy thôi chứ Hương nứng như điên từ nãy giờ, chỉ mong Hiếu đút con cu to lớn của nó vào càng nhanh càng tốt. Nó dường như không quan tâm mà gục mặt vào Ɩồŋ Hương bắt đầu bú mút say sưa. Nàng càng lúc càng sướng, rên lên trong vô thức:
“Ahhhh, đúng rồi liếm mạnh lên Hiếu ơi… Uhmmm đó đó, chỗ đó chị đang ngứa, liếm mạnh Ɩồŋ chị đi, aaaaa”
Cơn nứng mạnh cộng với việc được em trai bú Ɩồŋ khiến Hương ra nhanh chóng, nhưng nàng vẫn chưa thỏa mãn. Lúc này con cu của nó đang dần to trở lại chỉ chờ chực được đâm sầm vào cái cửa thiên thai kia. Hương vừa thở vừa mỉm cười nói:
“Hiếu, sau hôm nay chị là của em rồi, chị vui lắm, nhưng mà…”
Chưa kịp nói hết câu miệng nàng đã bị môi nó lấy đầy, cùng lúc đó nó cũng thúc mạnh con cu nóng hổi vừa hồi sinh vào cửa mình Hương khiến cả hai sướng ngất.
“Em không quan tâm gì hết, em chỉ biết em yêu chị và chỉ cần chị ở bên em thôi”
Nghe lời nói chân thành từ Hiếu, Hương mỉm cười hạnh phúc, mọi khúc mắc trong lòng nàng đã tan thành mây khói.
“Đụ chị đi, ahhhh”
Như chỉ chờ câu nói đó, nó nhấp liên tục vào cửa mình Hương khiến nàng như lên tận mây xanh, mỗi cú thúc đều chạm đến tử cung làm nàng sướng muốn tê dại cả người.
“Ahhh, chị sướng quá Hiếu ơi, chị yêu emm, hơ hơ hơ, đụ chị… địŧ chị mạnh lên, ahhh”
Đã ra 1 lần nên rất dai sức, Hiếu lật chị mình nằm sấp lại, đưa cu lại tiếp tục nhấp.
“Chị ơi, Ɩồŋ chị sướng quá… Ahhhh, ngày nào em cũng phải đụ mới đã được”
Cong người hứng từng cú dập như vũ bão của Hiếu, nàng cả người tê dại, giờ đây nàng chỉ biết hưởng thụ cơn khoái cảm mà em trai mình mang lại. Nhấp thêm trăm cái thì Hiếu đột ngột tăng tốc, dập như pittông vào Ɩồŋ chị mình, khiến Hương chỉ biết ú ớ dùng tay nắm chặt tấm nệm.
“Chị ơi, địŧ chị sướng quáaaa, em raaaaa”
“Ahhhhh, chị cũng ra đây, Chị sướnggggg hơ hơ”
Nhấp thêm vài cú cuối cùng nó bắn tinh như thác cuốn vào sâu trong tử cung của Hương hòa quyện vào dòng âm tinh của nàng tạo thành một hỗn hợp đặc sệt trào ra cả cửa mình.
Hai chị em ôm nhau nằm nghỉ mệt sau khi đạt cực khoái, Hương vừa thở vừa thủ thỉ:
“Khiếp, bắn hết vào Ɩồŋ chị, chị có thai thì sao”
“Có thì nuôi, gì mà sợ đâu”
Hương cười ký đầu cậu em trai:
“Thôi đi ông, học còn chưa xong, nuôi nỗi ai”
Nói rồi nàng nép mình vào người Hiếu. Hương thấy thật hạnh phúc, cả về thể xác lẫn tinh thần, giây phút này nàng đã xác định không thể sống thiếu Hiếu được nữa. Hiếu cũng vậy, nó càng thương chị nó nhiều hơn, không phải chỉ vì ham mê nhục dục, mà nó yêu chị thật sự, nó muốn cưới người con gái này, muốn cùng chị sống hết quãng đời còn lại.
Đêm đó, hai người quần nhau thêm 2 hiệp mới chịu tắm rửa cho nhau rồi đi ngủ. Cuộc sống hai người sang trang mới từ đó, sau khi thành phố dừng dãn cách xã hội, Hiếu và Hương dọn hết đồ về quê thăm Ba rồi sang Thụy sĩ định cư, nơi mà không ai biết họ là ai. Không lâu sau họ kết hôn và Hương có thai, sinh ra một bé gái kháu khỉnh. Bé được hai vợ chồng đặt tên là Ngọc Hà…
…
Còn tiếp…
Để lại một bình luận