– Trông cũng được, nhưng vài hôm nữa lông lại ra, đâm cu em rát chết luôn.
Tôi chỉ cười mà không nói gì cả. Tôi cho miệng vào húm chị, le lưỡi làm một đường từ dưới lên trên. Chị Trâm ôm lấy đầu tôi rên. Nghe chị rên khá lớn nên tôi nói :
– Coi chừng con nhỏ nghe.
Chị vừa rên vừa nói :
– Không biết nó đi đâu rồi. Thây kệ nó.
Tôi và chị Trâm chơi nhau chừng một lát rồi nằm nghỉ. Chúng tôi muốn để dành sức làm dài dài suốt ngày.
Sau khi ngủ một giấc, chúng tôi lại làm tiếp. Chúng tôi làm đủ trò. Tôi bắt chị Trâm dựa người vào tường, chổng đầu xuống giường, hai chân giang ra như người ta tập yoga, rồi tôi ngồi lên trên háng chị và cho cu vào. Chúng tôi chỉ chơi theo kiểu này được một chút rồi té nhào xuống giường và cười ré lên một cách thích thú hồn nhiên. Đang vui đùa, tôi thoáng nghe có tiếng động ở phòng bên, nên choàng vội cái khăn và chạy qua xem. Tôi sợ kẻ trộm vào lấy cái xe Dream mới mua. Hôm qua anh hàng xóm vừa bị mất cái xe Vespa Super mới tinh. Tôi tông cửa vào phòng thì thấy một bóng người từ trên chiếc xe Dream của tôi nhảy xuống đất. Đó là con Vân. Thì ra nó trèo lên xe dòm lén chúng tôi làm tình. Giữa hai phòng có một bức tường ngăn đôi. Bức tường này quá cũ, có nhiều lỗ hổng. Người ta đã trám lại các lỗ hổng ở dưới, nhưng các lỗ hổng ở phía trên vẫn còn. Nếu trèo lên một vật gì đó dựng sát tường như chiếc xe Honda thì có thể nhìn qua phòng bên cạnh. Vân cúi gầm mặt chạy xuống bếp. Có tiếng Trâm hỏi :
– Gì vậy ?
Tôi trả lời :
– Không có gì. Chiếc xe ngã vào tường.
Tôi lại qua phòng và tiếp tục… Tôi lại chơi cái trò bịt mắt làm tình để tưởng tượng đến người phụ nữ bí mật. Không hiểu sao tôi nhớ cô ta quá. Lúc nào cái khuôn mặt bị che lờ mờ trong chiếc vớ đen mỏng cũng ám ảnh tôi. Chị Trâm là người thích vui đùa với các trò chơi lạ nên không hề thắc mắc tại sao tôi thích bịt mặt trong khi làm tình và thích chị cạo hết lông.
Một hôm chị Trâm đi vắng, chỉ có mình tôi và con Vân ở nhà. Tôi đang học bài thì nó vào phòng nói :
– Cậu có truyện gì hay cho mượn xem.
– Sách người lớn con nít xem không được đâu.
– Sách người lớn nói gì mà xem không được ?
– Nói chuyện ngừa thai…
– Phải rồi, cậu nói tôi mới nhớ. Tôi cũng muốn…ngừa thai…
– Làm sao có thai được mà ngừa ?
– Bộ bà không nói cho cậu biết sao ? Tôi bị ..bị…hiếp.
– Có nói rồi. Nhưng bị hiếp cả tháng rồi thì làm sao mà ngừa.
Con Vân tái mặt :
– Chết rồi. Làm sao bây giờ.
– Nhưng mầy đã có kinh lại chưa ?
– Có rồi. Mới vừa dứt.
– Bộ có ai hiếp lần nữa sao ?
– Bậy ! Làm gì có.
-Mầy…ngu thật. Không biết gì hết, ông già bà già mầy không dạy mầy sao ?
– Ai mà dạy chuyện đó.
Tôi thấy hai mắt nó long lanh. Tôi lại nhìn ngực nó, đôi vú không còn nhỏ như chị Trâm nói mà nhô cao lên nhọn hoắt. Mới chỉ hơn một tháng mà nó đã như vậy. Có lẽ nhờ hơi đàn ông. Tôi lại nhìn giữa hai đùi nó. Nó mặt chiếc quần trắng khá chật và vừa tắm xong nước chưa khô hẳn nên cái húm hằn lên trên vải quần trông rất hấp dẫn. Tôi nuốt nước bọt nói, nửa đùa nửa thật:
– Cũng có thể có thai lắm. Phải khám mới biết được.
– Bác sĩ khám hả ?
– Tao khám cũng được.
– Khám đi !
– Mầy dám cởi quần ra không ?
– Dám.
– Vào đây. Đóng cửa lại.
Nó nhanh nhẹn đến đóng cửa ra vào và khép hai cánh cửa sổ lại, xong đến gần tôi. Tôi bồng nó để lên trên bàn học, tụt quần và xì-líp nó ra. Nó ôm lấy tôi, người run như đang bị sốt rét. Nó vừa đến tuổi dậy thì nên quá nhạy cảm. Tôi chưa kịp banh Ɩồŋ nó ra thì một giòng nước trăng trắng từ trong Ɩồŋ đã rỉ ra. Một tay tôi mân mê Ɩồŋ, còn tay kia Ɩồŋg vào trong ngực nó bóp vú. Tôi cho cu vào và ấn một cái, nhưng Ɩồŋ nó nhỏ quá, cu vào không được. Nó nhăn mặt kêu đau. Nó vẫn còn quá mới mẻ trong việc này. Tôi rút ra và ấn thêm mấy cái nữa cu mới vào được, nhưng cả tôi và nó đều nhăn mặt vì Ɩồŋ nó bị căng ra quá nhiều còn cu tôi thì bị siết quá chặt, may nhờ dâm thuỷ ra liên tiếp nên càng lúc chúng tôi chơi nhau càng trơn tru dễ dàng. Lần đầu tiên tôi làm tình với một người trẻ tuổi hơn tôi. nên cảm thấy rất hứng khởi, chỉ sau 15 phút tôi đã ra. Tôi không biết Vân có ra hay không, chỉ thấy nó nằm đờ ra như bất tỉnh.
Ngày hôm sau chị Trâm mới vừa ra khỏi cửa Vân đã xông vào phòng tôi và ôm cứng lấy tôi. Lần này tôi tụt quần nó ra, bóp húm nó và nói :
– Cạo lông Ɩồŋ đi.
– Sao lại cạo ?
– Để có cảm giác lạ.
– Có bao nhiêu đâu mà cạo với không. Muốn cạo thì cạo.
Tôi đã cạo lông…cho Vân nhưng vì tối nay phải “trả bài” cho bà Hòa theo đúng giao ước nên tôi không chơi Vân, nói là sợ chị Trâm về bất thường. Không phải vì tiền nhà và tiền ăn mà tôi phải đúng giao ước đâu, chỉ vì chữ tín mà thôi. Bây giờ tôi thừa sức chi tiêu cho việc này rồi.
Tôi đã sống không thua gì một ông vua với một bà hoàng hậu cùng hai bà phi. Ngoài việc học hành tôi chỉ phải lo “trả bài” cho ba ” bà vợ ” mà thôi. Cũng may, thời gian trăng mật đã qua, ba bà ấy cũng ít đòi hỏi tôi phải ” thuộc bài”, mỗi tuần một hay hai lần cho mỗi bà là đủ. Trong vòng nửa năm như vậy, chị Trâm và bà Hòa không hề hay biết gì về quan hệ giữa Vân và tôi, trong khi Vân cũng không hề nghĩ là tôi đã từng làm tình với bà Hòa tất cả 41 lần. Tội nghiệp cho chị Trâm, chị ấy cứ tưởng tôi là sở hửu hoàn toàn của chị. Nhưng rồi một ngày kia bỗng chị đăm chiêu nói với tôi :
– Thật là lạ, hôm qua chị tình cờ thấy bà Hòa tắm. Chẳng có một sợi lông nào cả. Trước kia đâu có vậy, một chùm đen thui giống như râu ông tướng Tàu hồi xưa.
Tôi nói :
– Chắc trời nóng quá, bà ta cạo cho mát.
– Nhưng con Vân cũng vậy, trước kia có lông bây giờ lại nhẵn thín. Không lẽ…
– Em biết tại sao rồi.
– Tại sao ?
– Họ đã nhìn thấy …của chị. Thấy …của chị đẹp quá nên bắt chước.
Chị Trâm tươi mặt hẳn lên :
– Em thiệt là thông minh.
Tôi thấy mình thông minh thật nên đã thưởng tôi bằng cách tụt quần chị Trâm ra và…
Tôi đã sống rất hạnh phúc với ba người đàn bà trong một tình thế như vậy. Có điều không hiểu sao khi làm tình với bất cứ ai tôi cũng nhớ tới người phụ nữ bịt mặt ấy. Có lẽ vì tôi đã ái mộ cô ta quá nhiều chăng ?
Một hôm tôi đang chọn mua mấy tờ báo điện ảnh tại một sạp báo thì vô tình đọc thấy một hàng tít lớn trên một tờ báo hằng ngày để ở bên cạnh: “Nữ diễn viên điện ảnh Cẩm Hà đã tử nạn máy bay trên tuyến bay Hồng Kông- Hà Nội.” Dưới hàng tít là hình của cô ta. Rõ ràng đây là khuôn mặt đã từng cắn môi tôi qua chiếc vớ đen. Rõ ràng đây là khuôn mặt đã quét một vòng tròn lớn trên đôi mắt tôi và đám người ái mộ. Tôi hoa cả mắt không đọc được nũa, mà đọc để làm gì. Thế là hết. Rõ ràng là đôi mắt ấy không bao giờ trơ lại với tôi nữa, và cũng không trở lại với bất cứ ai.
Để lại một bình luận