“Á, đừng mà anh, chỗ đó bẩn”. Quả thật, từ khi cưới Đạt tới giờ, Trân chi biết được cái kiểu truyền thống chưa đi đến chợ đã tiêu hết tiền của Đạt, chứ làm gì được hưởng mấy trò bú liếm này.
Dũng sẹo là một gã giang hồ dày dặn, chỉ với hai ngón tay và cái lưỡi của mình, lúc thì bú mút hột le, khi thì cho lưỡi vào trong Ɩồŋ Trân ngoáy ngoáy, khi thì lấy hai ngón tay gãy gãy lên điểm G, chỉ trong vài phút mà gã đã làm Trân lên đỉnh. Nàng không ngừng rên rỉ, Mông và chân của Trân giật giật, đít nàng cong lên, nước Ɩồŋ tuôn ra như suối. Ra bao nhiêu Dũng sẹo uống bấy nhiêu một cách ngon lành, Trân vật người xuống thở hổn hển.
Lúc này Dũng sẹo mới cởi cái quần lót ra, khoe con cặċ to dài 18 cm. Không chỉ Trân há hốc mồm mà bên phòng kia Đạt cũng vậy, và anh thấy tủi thân vô cùng. Cặc của Dũng sẹo dài gần gấp đôi cái khúc thịt bé nhỏ của Đạt.
Con cặċ ấy bự cỡ 2 phần 3 lon nước yến. Đầu cặċ đỏ ửng như một quả nấm to. Dọc thân cặċ là những đường gân xanh càng làm nó thêm mạnh mẽ, hấp dẫn. Dũng sẹo nói với Trân: “Bú cặċ cho anh đi em”. Trân ấp úng đáp: “Em không biết làm đâu anh.” Dũng sẹo cười hề hề, không biết thì để anh dạy.
Dứt lời, Dũng sẹo đưa con cặċ về phía miệng Trân, rê rê cái đầu khấc trên đôi môi đỏ mọng của nàng. Lần đầu tiên Trân tiếp xúc với một con cặċ gần đến như vậy. Suốt 3 năm qua, chưa một lần Đạt yêu cầu Trân làm thế. Không phải vì Đạt không thích, mà do lúc chưa cưới Trân, đôi khi Đạt đi mát xa với mấy ông bạn, nhân viên mút thì chưa tới 30 giây Đạt đã out rồi. Bởi vậy Đạt ám ảnh không dám nhờ Trân làm trò này, anh sợ xấu hổ với vợ.
Lúc này đây, cái mùi cặċ của Dũng sẹo, cái mùi ngai ngái, nồng nồng từ nơi hấp dẫn nhất của con đực xộc vào mũi Trân, làm nàng choáng váng. Đây là mùi cặċ đàn ông đấy ư? Sao mà nó đê mê quyến rũ đến thế. Nó dần kích động cái bản năng dâm đãng của giống cái bên trong Trân. Nàng hé cái miệng nhỏ xinh, ngậm cặċ của Dũng sẹo vào.
“Ừm, vậy đó em, giống như ăn kem vậy. Ui, đau anh. Em đừng có để răng cọ vào cặċ anh như thế. Đúng rồi, dùng môi với lưỡi thôi. Đó, em cứ mút như thế”
Dũng sẹo vừa dạy bảo vừa ấn cái đầu Trân gục gặc ngậm lấy cặċ của mình. Mặc dù cố gắng lắm Trân mới ngậm được hơn phân nửa con cặċ của Dũng sẹo, nhưng cái cảm giác ấm nóng của một khúc thịt cứng ngắc trong miệng mình làm Trân thích mê. Nghe lời Dũng sẹo dạy, khi cặċ gã đã ở bên trong khoang miệng của Trân rồi, nàng dùng cái lưỡi trơn nhẫy của mình vuốt ve, liếm láp trên đầu khấc và cả thân cặċ của Dũng sẹo. Đâu chỉ có vậy, đôi môi dễ thương của nàng cũng bao bọc xung quanh cặċ Dũng sẹo. Má Trân hóp vào, những tiếng bú mút chụt chụt vang lên từ miệng Trân hòa cùng tiếng rên của Dũng sẹo như tạo nên một bản tình ca đầy nhục dục.
Đạt ngồi xem mà thấy vừa thèm vừa nể Dũng sẹo. Đạt thèm được ở vị trí của Dũng sẹo bây giờ, một tay đặt lên đầu Trân ấn nhẹ cho nàng gục gặc lên xuống bú cặċ. Anh nể vì Trân bú hơn 10 phút rồi mà chưa thấy dấu hiệu gì Dũng sẹo sắp ra cả.
Cuối cùng, có lẽ đã mỏi miệng, Trân nhả cặċ của Dũng sẹo ra. Toàn thân cặċ đỏ ửng đã ướt nhem, bóng lưỡng vì nước bọt của Trân. Dũng sẹo đặt Trân ngửa ra rồi đặt hai tay lên đùi Trân, bẹt háng nàng ra. Gã chồm lên cạ cạ cái đầu khấc căng bóng vào giữa hai mép Ɩồŋ đỏ au xinh đẹp của Trân. Đạt lấy Trân đã 3 năm nhưng anh xài chẳng hao tí nào, mu nàng mum múp, mép Ɩồŋ căng đỏ chứ không có chút cà vạt hay thâm đen gì.
Miết miết đầu khấc một hồi Dũng sẹo mới loay hoay nhét nó vào Ɩồŋ Trân được. Âm đạo của nàng vẫn còn bót quá. Trân hơi nhăn mặt một chút vì đau. Dũng sẹo trượt cặċ vào từ từ rồi gã bất ngờ đâm lút cán.
Trân hét lên một tiếng chói tai vì đau đớn, nước mắt nàng ứa ra. Trân cảm giác như Ɩồŋ mình bị rách toạc ra vậy, đau còn hơn khi bị phá trinh. Con cặċ dài 18 cm to như cái dùi cui của Dũng sẹo chọt lút cán vào như thế thì con gái nào chịu cho nổi?
Dũng sẹo thấy Trân khóc thì cười an ủi: “Em ráng chịu chút nhé. Lát sẽ sướng lắm”. Gã bắt đầu nhấp nhè nhẹ. Một cảm giác đau rát, thốn thốn từ Ɩồŋ của Trân lan ra khắp thân cô. Nhưng trong cái đau ấy, những làn sóng sung sướng cũng dập dìu phát ra, làm Trân tê tái. Lần đầu tiên Ɩồŋ Trân được lấp đầy bởi một khúc thịt nóng hổi như thế.
Dũng sẹo dần tăng tốc và bắt đầu dập mạnh hơn. Tiếng hai bộ phận sinh dục va vào nhau bành bạch, cặp trứng dái căng như hai quả bóng của Dũng sẹo đập vào mông Trân theo từng nhịp nắc.
Trân đã quen dần và bớt đau hơn. Cái sướng dần dần chiếm hẳn ưu thế. Bằng chứng là nước Ɩồŋ Trân tiết ra càng lúc càng nhiều. Hai bàn tay Trân bấu víu xuống ga giường như tìm điểm tựa. Ban đầu Trân còn rên khe khẽ, nhưng những dịp đập như máy khâu từ cặċ Dũng sẹo làm Trân càng lúc càng sướng không chịu nổi. Nàng rên lên thành tiếng chứ không thể nào kiềm chế nổi nữa: “Ư, uhm, ư, ư, ôi sướng… ư, ư, hức hức, ư… Em sướng lắm… Ôi, sướng quá… ưu ưm”
Những cơn cực khoái dồn dập tới, người Trân cong lên, hai mông đít và cặp đùi giần giật, nàng hẩy háng lên cao vì sướng quá, mà làm như thế cặċ Dũng sẹo dập xuống càng vào sâu hơn, Trân càng thốn mà lại càng sướng hơn. Co giật 7 – 8 nhịp như thế thì Trân mệt nhoài nằm hẳn xuống, thở hổn hển. Dũng sẹo biết ý cũng dừng lại, gã bú vú Trân rồi hỏi: “Ra rồi hả em?”. Trân không đáp nổi nữa, con cặċ vĩ đại của Dũng sẹo vẫn còn ngâm trong Ɩồŋ nàng, cái sướng vẫn từ đó lan tỏa ra khắp nơi trong Trân, nàng chỉ biết dùng đôi mắt đen láy ươn ướt nhìn Dũng sẹo và khẽ gật gật đầu.
Dũng sẹo vuốt ve Trân và hôn hít nàng một tí, rồi khi Trân đã đỡ mệt, gã lại lật Trân nằm nghiêng vào thế úp thìa. Ở tư thế này, đôi tay gã lại tự do nhào nặn, bóp vú Trân. Còn ở trên, hai cái miệng của Trân và Dũng sẹo gắn chặt vào nhau như hai thỏi nam châm, hai người nút lưỡi nghe chùn chụt. Bên dưới, cặċ Dũng sẹo lại dộng vào Ɩồŋ Trân một cách không thương tiếc. Những tiếng rên rỉ của Trân không thoát ra nổi nữa vì miệng nàng đã bị miệng và lưỡi của Dũng sẹo lấp đầy rồi. Dũng sẹo dập chừng 15 phút như thế thì gã rên lên ồm ồm rồi xuất tinh xối xả vào Ɩồŋ Trân, trong khi nàng cũng co giật vì cực cảm. Hai người ra cùng một lúc.
Chừng một lúc thì Dũng sẹo trượt cặċ dần ra khỏi Ɩồŋ Trân. Hai người nằm ngửa ra thở hồng hộc. Dũng sẹo lại xoay qua hôn lên môi Trân rồi ôm nàng vào lòng. Trân gá đầu áp lên tảng ngực rắn chắc của Dũng sẹo, nàng dùng những ngón tay thon dài mịn màng của mình khám phá, sờ nắn khuôn ngực của Dũng sẹo. Còn gã cũng dùng bàn tay to bè chai sạn vuốt ve tấm lưng trần trắng nõn, mát lạnh của Trân, lâu lâu còn đưa tay xuống bóp đít nàng nữa.
Một dòng tinh dịch trắng đục từ Ɩồŋ Trân dần chảy ra ngoài. Đạt ở bên kia phòng nhìn qua màn hình mà thấy xót xa cho vợ mình quá. Lồŋ Trân đúng là bị Dũng sẹo chơi cho tan hoang. Ban đầu Ɩồŋ Trân chỉ hơi hé mở thôi, mà Dũng sẹo đụ nàng tơi tả đến nổi cái khe âm đạo xinh xắn ấy đã bị nong ra thấy một cái lỗ đỏ hồng tròn tròn nho nhỏ, mãi mà chưa khép lại được, nhớp nháp từng bệt trắng vì tinh dịch và dâm thủy.
Đạt thương Trân mà cũng thấy tủi thân mình. Cưới Trân về chỉ có đêm động phòng và mấy lần sau là Đạt được chơi chân trần. Còn vì Trân chưa muốn có con lại sợ tác dụng phụ của thuốc ngừa thai nên toàn bắt anh đeo bao cao su. Thế mà bây giờ Trân lại để Dũng sẹo bơm đầy tinh dịch vào âm đạo như thế. Đạt đâu hiểu rằng vì anh sinh lý yếu nên Trân muốn anh đeo bao để làm tình lâu hơn một chút, dù cải thiện chẳng bao nhiêu nhưng có còn hơn không.
Bên kia phòng, Dũng sẹo và Trân vẫn nằm trần truồng ôm ấp vuốt ve nhau. Chợt Trân nấc lên nhè nhẹ, rồi khóc thút thít, đầu nàng vẫn để trên ngực Dũng sẹo.
Gã hỏi Trân: “Gì vậy? Sao em khóc?”
Trân không trả lời, cứ thút thít như thế một lát rồi nàng chồm lên nằm trên người Dũng sẹo, cặp vú căng mọng của Trân ép lên ngực gã, hai tay Trân âu yếm giữ lấy gương mặt phong trần của Dũng sẹo, nàng hôn lên khắp chỗ trên mặt Dũng sẹo rồi dùng ánh mắt yêu thương nhìn thẳng vào Dũng sẹo nói: ‘Em cảm ơn anh. Vì anh đã cho em biết thế nào là nỗi sung sướng của một người đàn bà.
Cảm giác được ôm ấp trong một vòng tay rắn rỏi, được dựa đầu vào một bờ vai vững chắc. Lúc nãy anh làm mà em cứ muốn ngất lịm người đi vì sung sướng. Em cảm ơn ông xã. Vợ yêu chồng nhiều lắm’. Dứt lời Trân vòng tay qua cổ Dũng sẹo ôm siết như sợ đánh mất gã vậy. Môi cô lại tìm đến miệng gã mà hôn ngấu nghiến.
Ở phòng bên kia Đạt cũng khóc. Những giọt nước mắt tủi nhục. Lần đầu tiên thay vì xưng hô ‘anh’, “em”, Đạt đã nghe Trân gọi Dũng sẹo là chồng, rồi ông xã, lại còn xưng là vợ. Một cảm giác ghen tuông, tức giận dâng tràn trong ngực Đạt.
Dù vậy, Đạt cũng cảm thấy yêu Trân và có lỗi với cô. Hóa ra bấy lâu nay ở với Đạt, Trân chưa một lần được sung sướng. Đạt vô tâm quá, khi làm tình anh toàn ra sớm, hưởng một mình rồi lăn qua ngủ khì, Trân cũng không trách chồng mà chỉ im lặng chịu đựng. Nghĩ như vậy, Đạt càng cảm thấy thương Trân hơn.
Ngoài những cảm giác đó, bên trong Đạt còn một cảm giác khang khác, gờn gợn. Hình như anh cảm thấy hơi thích thích khi nhìn Trân oằn mình rên rỉ, tê dại đi vì sướng như thế. Hình ảnh đó Đạt chưa được thấy bao giờ. Một cô giáo đoan trang hiền thục như Trân mà nằm oằn oại, rên xiết theo từng cú nắc như đóng cọc của bạn tình như thế, nó làm Đạt thấy kích thích.
Hơn thế nữa, dù lắc đầu không muốn thừa nhận, nhưng Đạt cũng cảm thấy biết ơn Dũng sẹo. Nhờ gã mà vợ mình được lên tiên như thế, coi như Đạt cũng cảm thấy đỡ có lỗi, vì nếu trước đây Đạt không thể thỏa mãn Trân, thì cái giao kèo với Dũng sẹo coi như là Đạt đã gián tiếp làm Trân sung sướng. Nghĩ vậy Đạt cũng thấy đỡ buồn hơn.
Tiếng cười khúc khích của Trân cắt ngang luồng suy nghĩ của Đạt. Bên kia, trên cái giường ngủ trước kia của vợ chồng Đạt, Dũng sẹo và Trân lại lao vào nhau. Từng âm thanh dâm dục lại vang lên. Họ quần nhau thêm hai hiệp tới 4h sáng mới mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
— Hết —
Để lại một bình luận