Phần 1
Tôi nằm chổng mông cho anh nhét buồi vào mép Ɩồŋ nhầy nhụa dâm thủy của tôi mà thúc, mà giã liên hồi.
Tôi nín thở đón hứng và cảm nhận một cách cuồng nhiệt. Cái bụng chửa 7 tháng của tôi cứ theo nhịp địŧ của anh mà dập dềnh trên nệm.
Sau khi trút hết sinh khí qua những đợt tinh trùng bắn sâu vào lỗ Ɩồŋ tham lam của tôi, Quân nằm vật ra giường mà tay vẫn vân vê núm vú của tôi.
– Giải lao tí nhé Nhàn.
– Vâng! Anh nghỉ chút đi. Từ sáng đến giờ 3 – 4 lần vật bà bầu này rồi. Để em đi nấu cơm. Con nó cũng sắp về rồi đấy. Gần 11 giờ rồi…
Tôi đứng dậy, vào nhà vệ sinh ngồi xuống cho dòng chất nhờn đục hòa trộn giữa tinh trùng của Quân và dâm thủy của tôi tự chảy ra ngoài rồi phụt nước, lấy dầu tắm rửa sạch, lau khô… rồi vào bếp làm nhiệm vụ nội trợ của người vợ, người mẹ và một Osin tự nguyện trong nhà.
Tôi đẻ ra Quân tại nhà và bà đỡ không ai khác là ông – bố đẻ ra tôi & và là người đã làm tôi có thai để sinh ra Quân cho ông. Năm ấy tôi 17 còn ông 45 tuổi. Mẹ tôi đi lao động ở nước ngoài đã 6 – 7 năm chưa một lần về nước và cũng chẳng thư từ, điện thoại hỏi han gì đến bố con tôi.
“Coi như con không có mẹ và bố không có vợ. Con gái ạ! Ai hỏi thì bảo là bố xin con ở bệnh viện nhé. Đừng bao giờ chờ mong người đàn bà thất đức ấy quay về,” – Câu nói này ông nói với tôi bất cứ khi nào hai bố con ngồi chuyện bên nhau.
Năm tôi bước sang tuổi 16, những ý nghĩ về sinh lý xuất hiện dần dần và chế ngự phần lớn thời gian khi tôi ngồi một mình. Thêm vào đó là phim ảnh, là cuộc sống đời thực và nhất là những câu chuyện thì thầm mà lũ con gái chúng tôi vừa ngượng vừa thích kể với nhau.
Một buổi tối, sau bữa ăn, tôi hỏi:
– Sao bố không lấy vợ khác đi hả bố?
– Đợi con lớn, học xong có công ăn việc làm thì bố mới tính…
– Thế bố không có… nhu cầu sinh lý à? Hay là bố có cô nào rồi chứ gần chục năm nay…
– Không! Bố chưa hề có ai khác.
Tôi ngậm ngùi quay mặt nén lau nước mắt. Tôi khóc vì thương ông.
Rồi…
Một đêm, chả biết trời xui đất khiến sao đó mà mưa bão đột ngột gào rú ngoài sân vườn. Tôi sợ quá, tung chăn dậy không kịp xỏ dép và cứ nguyên thân trần chỉ mặc sịp và áo 2 dây như mọi khi lao sang giường bố. Mới được vài bước tôi va vào ông cũng đang đi về phía giường tôi. Tôi ôm chầm lấy ông mà vẫn còn run sợ vì tiếng sấm và ánh chớp chói lòa. Qua ánh sáng của tia chớp, tôi thấy ông lực lưỡng và cởi trần…
Ông cũng ôm chặt tôi như che chở và an ủi:
– Đừng sợ! Mưa bão, sấm chớp đầu mùa thôi mà. Bố định sang xem con có đạp tung chăn xuống đất như mọi khi không… Thôi, về giường ngủ đi con…
Từ khi da thịt của hai bố con tôi chạm nhau, tôi đã cảm nhận ra sự khác lạ & quyến rũ của giới tính. Có một thứ cảm xúc bùng dậy trong tôi. Tôi càng ôm ông chặt hơn, hai bầu vú căng tròn cứ ấn mạnh và di chuyển trên ngực ông. Tôi nhắm mắt và hổn hển khi tay ông nhẹ nhàng sờ rồi xoa nhẹ, rồi bóp hai bầu vú tôi. Tôi vít đầu ông để hôn lên trán, lên má rồi dừng nơi miệng ông. Ông hào hứng hôn tôi và lùa lưỡi vào khoang miệng tôi…
Cái gì đến thì đang đến. Cả hai bố con không thể dừng và dường như không ai muốn cưỡng lại chính mình. Tôi đã thành đàn bà bởi ông, người bố đẻ của tôi. Chúng tôi thành vợ chồng. Khi cái thai trong bụng được 3 tháng, ông bảo:
– Mình bán nhà ra thành phố ở, Nhàn nhé. Ở đấy không ai biết mình là hai bố con…
– Vâng! Tùy anh. Sao cũng được. Miễn là có anh bên cạnh…
– Anh cảm ơn vợ (Câu Vợ lần đầu tiên ông gọi tôi)
Thế là chúng tôi rời bỏ mái nhà mà ông đã cùng mẹ tôi gây dựng, nơi tôi sinh ra và đã sống, quen thuộc từng viên gạch trong gần 17 năm để đi cùng ông người đàn ông đầu tiên, người mà từ nay tôi gọi là chồng và được ông thương yêu, âu yếm, chăm bẵm và lo toan mọi công việc…
Cũng lạ là khi tôi sinh con không hề đau đớn, khổ sở như bao phụ nữ khác. Đang đi vào nhà vệ sinh thì thấy nước ối nóng hôi hổi chảy xuống đẫm hai đùi. Tôi vội ngồi xuống và gọi to:
– Anh ơi! Em đẻ rồi… Nhanh…
Ông lao vụt vào, vừa lúc tôi rặn mạnh. Một cái đầu nhỏ xíu thò ra đến hết chỏm mũi. Ông nhẹ nhàng túm và giục tôi:
– Vợ rặn mạnh đi để anh kéo và đỡ con ra.
Tôi làm theo. Một cảm giác hẫng hụt như bị trống rỗng, nhẹ bỗng phía trong. Con tôi đã chào đời.
Ông nhẹ tay lau khắp mặt và khắp người cho đứa bé. Mốt tiếng oe oe rõ to cất lên sau cú phát nhẹ của ông vào mông nó, tôi trào nước mắt vì sung sướng và hạnh phúc. Ông tự tay cắt rốn nhau cho con rồi lau rửa cho tôi. Đoạn, ông đưa cho tôi bế con, mắt ông sáng lên:
– Con trai em ạ!
– Vợ cảm ơn chồng đã cho em của quý…
– Anh phải cảm ơn em nhiều hơn. Anh yêu Nhàn lắm…
Phần 2
Tôi và Cương bán nhà, ôm đứa con trai vừa 3 tháng tuổi ra thành phố. Một căn nhà nhỏ hai tầng trong một con ngõ rộng ông đã mua từ khi tôi có chửa. Ông không cho tôi đi làm ở bên ngoài.
– Việc của em là chăm con. Anh đi làm kiếm tiền nuôi hai mẹ con. Số tiền bán đất & nhà ở quê, anh sẽ gửi Ngân hàng đứng tên Nhàn. Mình chi tiêu dè sẻn để tích lũy cho mai sau, vợ nhé.
Dân cư hàng phố cũng chẳng quan tâm hay tò mò đến chúng tôi – cặp vợ chồng chênh lệch về tuổi tác. Nếu có cũng chỉ vài ba ánh nhìn chẳng biết là họ nể phục ông già mà có cô vợ trẻ hay thương hại tôi còn trẻ thế mà chịu làm vợ ông già đáng tuổi cha chú. Kệ họ! Vợ chồng tôi vẫn yêu thương, đằm thắm và si mê nhau. Tôi luôn vòi ông địŧ bất kể lúc nào khi tôi nứng Ɩồŋ. Ông cũng hùng hục và cuồng nhiệt khi địŧ nhau với con gái.
Thằng Quân được 3 tuổi, tôi lại muốn đẻ tiếp. Rồi tôi có thai. Đủ tháng tôi sinh ra con gái. Tôi sinh vào ban đêm. Cũng tự tay ông đón đỡ. Ông đặt tên con là Dạ Quỳnh.
– Như bông hoa Quỳnh nở về đêm chỉ có vợ chồng mình thấy nét đẹp và hương thơm của con gái. Ông hôn tôi và nói như vậy.
Tôi làm trọn đầy vai trò của một người vợ hiền của ông.
Thấm thoắt thoi đưa, hai đứa con đã thành học trò lớp 4 và lớp 1 rồi. Trên mái đầu của ông đã lấm tấm những sợi bạc sớm ở tuổi 57. Còn tôi, người đàn bà 27 được yêu chiều và nhàn nhã nên… như ông khen”Vợ mình cứ đẹp như tiên thế này mà chồng thì hom hem, lụ khụ mất rồi…”. Tôi ôm ông và giữ chặt bằng nụ hôn.
– Đừng! Bố đừng nghĩ linh tinh nữa nhé. Vợ anh – Con gái của anh vẫn mãi yêu chồng. Em chỉ vì anh, vì các con suốt cuộc đời. Em yêu chồng đến phát điên, Cương ạ!
Vợ chồng tôi dành cho nhau tình thương của bố và con gái, Bố con tôi luôn dành cho nhau tình nghĩa của vợ chồng.
Hạnh phúc cứ hiện hữu dù năm tháng qua mau.
Khi thằng Tiến Quân vào Đại học (18 tuổi) và con Dạ Quỳnh học lớp 10, tôi mới 35. Con Quỳnh nằng nặc đòi bỏ học để ở nhà giúp mẹ “Lo cho hai người đàn ông trụ cột” – như nó bảo.
Ông quyết không cho con bỏ học. Ông bảo:
– Không! Đi học là… nhiệm vụ của con. Chăm sóc bố và anh đã có mẹ Nhàn.
– Nhưng con thương mẹ, yêu bố…
Tôi bảo:
– Thương mẹ, yêu bố không phải bằng việc bỏ học nhé Quỳnh. Hãy thể hiện tình yêu thương bằng cách khác.
Tôi không ngờ câu nói của tôi không khác gì vẽ đường cho hươu chạy đến khi nhận ra thì đã quá đà. Chẳng biết bằng cách nào mà con Dạ Quỳnh lại quyến rũ được chồng của tôi, bố của nó.
Khi nó 18 tuổi. Nó trâng tráo báo tin có chửa và tuyên bố quyết để đẻ.
Tôi không tin nhưng rồi biết tính con không nói xạo bao giờ.
Tôi cũng chẳng dám nói với chồng và với Quân con trai.
Cũng chẳng để tôi phải hỏi đến tác giả của cái bào thai nó đang mang trong cái bụng đã lùm lùm. Nó nhẹ nhàng mà sành sỏi bảo:
– Là con của con với người con thể hiện tình yêu theo cách khác như mẹ đã nói.
– Nhưng người đó là…
Chưa cần nghe hết câu hỏi của tôi, nó nói nghiêm túc:
– Là bố Cương. Con yêu bố và đã gạ gẫm bố khi bố say rượu đấy!
– Thế… bố…
– Không! Khi địŧ nhau xong rồi bố mới mắng con và bảo mẹ biết thì bố chết vì bố quá yêu mẹ. Mẹ giận là bố… đi chết. Bố giờ cũng là chồng của con, bố để của đứa trẻ trong bụng con đấy. Bố mà có sao con cũng đi theo bố! Kệ mẹ với anh Quân…
Nói xong nó ôm mặt khóc và nghẹn ngào: “Đừng… đừng chết b… bố ơi. Mẹ đừng giận bố. Là do con muốn thế”
Đất dưới chân tôi như sụp xuống. Ghen với con và giận cả 2. Nhưng tôi biết tính Cương. Nếu căng thì ông sẽ bỏ mẹ con tôi mà tính quẩn. Nếu thế tất cả chúng tôi sẽ đều mất ông. Tôi mất chồng, các con tôi mất cha. Con gái tôi mất bố và mất người mà nó bảo đó cũng là chồng của nó.
Tính lại thì ông vừa là cha vừa là chồng tôi và ông cũng vừa là cha vừa là chồng của con gái tôi – cháu ngoại của ông.
Phần 3
Bụng con Quỳnh ngày càng to.
Cương vẫn địŧ tôi đều đều nhưng không còn hăm hở như trước nữa. Tôi biết vì sao.
Bởi Quỳnh trẻ đẹp hơn mẹ và có khi còn dẻo mỏ nịnh Cương.
Nhiều khi trong bữa ăn Quỳnh còn nũng nịu một cách rất lẳng lơ, đĩ thõa với bố mặc tôi và Quân tròn mắt nhìn. Cương cũng có vẻ chiều chuộng con gái như đã từng chiều tôi trước đây.
Một lần, tôi thấy Cương quỳ xuống hôn lên cái bụng căng tròn của con Quỳnh khi nghe Quỳnh giục: “Anh hôn con của chúng mình đi anh!”.
Đã qua rồi cái sự cuồng ghen trong tôi bởi tôi biết và đã chấp nhận sự thật phũ phàng. Bố đẻ trở thành chồng của tôi và cũng chính ông lại thành chồng của con gái của tôi với ông.
Tôi dần dần cũng thấy nhạt tình với ông, mặc dù tôi vẫn yêu ông đến điên cuồng.
Bởi tôi đã có một bờ vai.
Quân ôm tôi, ấp mặt mẹ vào vồng ngực căng tròn của chàng trai 18, vỗ về:
– Thôi mẹ ạ! Khóc để làm gì? Buồn khổ cũng thế thôi. Em Quỳnh với bố đã như vậy thì còn nói gì được nữa? Nhưng mẹ đừng để lộ ra ngoài kẻo người ta chê cười…
– Nhưng mẹ tức! Ai đời lại như thế này.
– Thì bố với mẹ chả như thế thì sao sinh ra anh em con?
Ừ nhỉ! Quân nói đúng quá.
Tôi nảy sinh ý định trả thù Cương và con gái. Tôi quyết thực hiện ý đồ ngoại tình với chính con đẻ của ông và tôi: Quân.
Người đàn bà 36 tuổi còn ngồn ngộn xuân tình và dư thừa kinh nghiệm quyến rũ được cả bố đẻ làm chồng như tôi thì thằng con trai 18 chỉ như đứa trẻ trai trước cô giáo dạy mẫu giáo.
Từng bước tôi lôi Quân gần lại phía mình.
Quân vẫn vô tư tiếp nhận sự gần gũi ngày càng gia tăng của mẹ.
Cái gì đến, sẽ đến. Nhưng thật không ngờ nó đến nhanh thế.
Một chiều…
Quân ôm chầm lấy tôi, vừa xoa lưng mẹ vừa gấp gáp:
– Mẹ! Con yêu mẹ!
– Mẹ cũng yêu con mà Quân. Sao hôm nay bỗng dưng lại nói thành lời thế này?
– Không! Con yêu mẹ như…
– Như gì? Tôi tròn mắt ngạc nhiên và tò mò hỏi.
Quân đưa bàn tay ấm nóng lùa vào vạt áo tôi và nói nhỏ:
– Như… vợ!
Trời đất ơi! Chàng đã đi nhanh hơn cả tôi. Tôi cứ ngỡ mình phải là người chủ động đưa con trai lên giường để làm chồng.
– Thật không Quân? Quân yêu Nhàn như vợ thật không?
Quân gật đầu nhìn tôi khi hai tay đã ôm trọn hai bầu vú mẹ.
– Chồng ơi…
Rồi hai mẹ con xoắn vào nhau từ đấy.
Con Quỳnh đẻ sinh đôi hai đứa con gái chứng tỏ Cương còn sung sức lắm.
Thi thoảng Cương cũng sang với tôi. Dù vẫn địŧ nhau với Cương nhưng tôi cũng thấy kém hứng.
Lồŋ của tôi bây giờ chỉ hứng và nứng khi nghĩ tới cái buồi của Quân.
Không biết họ có bàn bạc với nhau trước không mà Quỳnh rồi đến Cương nói muốn về quê.
– Không! Anh và con Quỳnh cứ dắt nhau về đó mà sống. Em và Quân ở ngoài này quen rồi. Vả lại…
Tôi bỏ lửng câu nói vì cái thứ đang cựa quậy trong bụng tôi – Đứa con của tôi với Quân mới sang tháng thứ 2 của thai kỳ.
Rồi Cương và Quỳnh dắt díu nhau về quê thật.
Chẳng biết ở đó người ta gọi ông với Quỳnh là gì? Ông – Cháu? Bố – Con hay Vợ – Chồng? Khi tôi kể chuyện này thì Quỳnh đã đẻ lần thứ 3. Bốn đứa con với ông (Bố & chồng tôi. Ông ngoại – Bố rồi thành chồng của Quỳnh).
Bông Dạ Quỳnh của ông còn ra hoa hàng đêm để dìu ông đến vườn địa đàng tình ái. Nhưng sâu trong tôi, tôi vẫn yêu Cương đến điên dại…
Với Quân, vợ chồng tôi tâm đầu ý hợp từ mọi khía cạnh sinh hoạt của cuộc sống. Với Quân, tôi cũng sinh ra cho chồng (con trai mình) 3 đứa con kháu khỉnh. Quân rất thương vợ và ba đứa con. Thỉnh thoảng Quân cũng giục tôi và các con về thăm bố Cương và cô Dạ Quỳnh.
Khi chỉ có mặt tôi cùng hai người đàn ông của mình, ánh mắt tôi nhìn họ vẫn cháy bỏng nồng nàn một tình yêu và sẵn sàng ngã vào lòng từng người để nói:
“EM YÊU ANH ĐẾN ĐIÊN DẠI”
— Hết —
Để lại một bình luận