Phần 2
Thấy em gái ở nhà, tôi không kìm được nên hôn em nó, đúng lúc mẹ tôi đụng phải Lưu Ly, mẹ tôi đỏ mặt quay người bỏ đi. Đến đêm ân ái với em gái, dục vọng tích tụ bao ngày được trút hết, em gái hét ầm lên “Á Á A…”, đột nhiên tôi nghe thấy mẹ bên cạnh vài tiếng ho khan “khụ khụ…”, tựa hồ rất không hài lòng với sự tự mãn của chúng tôi. Em tôi và tôi mỉm cười hiểu ý và buông tay ra rồi từ từ chậm lại… cho tới khi xuất tinh xong, tôi ôm em gái Lưu Ly nói chuyện phiếm, không khỏi tò mò hỏi:
– Lưu Ly ơi, Sơn và Tú Trinh dạo này thế nào rồi?
– Dạ! Họ sinh được một cô con gái, biệt danh là Đào Tiên. Dì Hoa mẹ của hai người họ đã chuyển về ngôi nhà cũ của chúng em thuở trước và hiện ở bên cạnh luôn. Dì giúp Tú Trinh chăm sóc bọn trẻ vào ban ngày, và Tú Trinh đón chúng vào ban đêm. Bây giờ mẹ chồng – con dâu không có việc gì, còn có nụ cười, tựa hồ chưa từng có xung đột.
Tôi hớn hở: “Ôi, Tú Trinh sinh ra một cô con gái, lại là một đứa con ruột thịt của tôi với nàng ấy, vì do chồng Tú trinh là đàn ông vô sinh nên nhờ tôi thụ tinh dùm, nhưng tôi chưa từng gặp qua con gái ngoài giá thú này. Tôi là một người đáng tin cậy, và tôi đã hứa với Sơn sẽ không liên quan gì đến đứa trẻ này, vì vậy tôi đã kìm nén sự mong mỏi trong lòng và không đi gặp đứa trẻ Đào Tiên ấy”. Tôi hỏi:
– Thế Sơn ngày nào cũng vắng nhà à?
– Em nghe nói anh ấy nghỉ việc ở nhà máy nhựa, nhưng hình như anh ấy bận rộn hơn. Hiếm khi thấy anh ấy trong làng.
Tôi đã lâu không gặp Sơn, và tôi thực sự muốn nói chuyện với thằng bạn thân mình một lúc. Điều khiến tôi cảm động hơn nữa là ban ngày con gái tôi ở cạnh nhà tôi, vì vậy tôi đột nhiên muốn gặp con bé. Ngày hôm sau, khi tôi đi đến bức tường của sân, tôi đột nhiên phát hiện ra một khoảng trống, được chặn bởi những thân cây ngô. Tôi hỏi em gái chuyện gì đang xảy ra, em gái tôi nói rằng trước đó trời mưa rất to, và một phần bức tường trong sân bị cuốn trôi, vì vậy em đã tìm một số thân cây ngô để chặn lại, và không ai quan tâm quá nhiều. Tuyệt vời, đó cũng là một ơn trời ban cho tôi. Bây giờ tôi dễ dàng nhìn trộm con gái mình hơn nhiều.
Đến trưa, tôi nghe động tĩnh ở sân bên cạnh, nên tôi rón rén đến khoảng trống và nhìn qua những thân cây ngô. Một cô bé đang nói chuyện với thím Hà mẹ chồng của Tú Trinh trong sân, cô bé có khuôn mặt ửng hồng, lông mày rậm và đôi mắt to, giống hệt Tú Trinh khi còn nhỏ. Hình như hầu hết con gái tôi đều được thừa hưởng ngoại hình của mẹ ruột, nhưng không biết tính cách của chúng có giống mẹ không? Cô bé nán lại một lúc trước khi bước vào nhà. Để được gặp con gái nhiều hơn, tôi ở lại thêm một ngày.
Buổi tối dậy đi vệ sinh, chợt nghe tiếng bước chân nhè nhẹ ở sân bên cạnh, tôi giật mình, chẳng lẽ có người xấu sao? Nghĩ đến mối quan hệ giữa gia đình Sơn và tôi, tôi không thể ngồi yên. Thế là tôi lại lặng lẽ đến khe hở, hé một khe nhỏ nhìn ra sân… Một bóng đen len lén nhìn đây đó, nhẹ nhàng đi tới cửa, khẽ đẩy một cái, cửa không tiếng động mở ra, bóng đen quay đầu lại nhìn một chút, sau đó trực tiếp đi vào trong phòng. Này, thật sự có trộm sao? Tôi nhặt một thanh gỗ, gạt những cọng ngô sang một bên, lẻn vào gầm cửa sổ để nghe ngóng động tĩnh trong nhà.
– Mẹ, sau này đừng làm như vậy nữa, con trai của mẹ rất sợ hãi, nhỡ có người phát hiện thì sao?
Là giọng nói của thằng Sơn. Sau đó là giọng nói của dì Hà:
– Xem ngươi nhát gan, sao lại nhát như vậy? Chỉ cần chúng ta cẩn thận, làm sao có thể bị phát hiện? Mau lên đi, mẹ đang nứng Ɩồŋ, mẹ đã chờ con mấy ngày nay rồi. Mua lên… địŧ mẹ đi… nứng quá!!!
– Mẹ, sao mẹ không tìm một người đàn ông tốt để làm tình, con trai của mẹ thật sự rất sợ… Ngộ nhỡ Tú Trinh vợ con biết thì sao?
– Mẹ chỉ quan tâm đến con thôi, con cho rằng mẹ già sao? Vậy con có nghe nói qua “Chồng già vợ trẻ là tiên, Vợ già chồng trẻ thì sướng như tiên trên trời” chưa! Mẹ cái gì cũng không hơn Tú Trinh vợ con, chỉ là lớn tuổi hơn một chút, vả lại mẹ có kinh nghiệm tình trường?
– Mẹ ơi, bây giờ con cứ gặp ác mộng, mơ thấy chúng ta bị bắt và bị bắn.
– Hây dza!! Đánh rắm gì với ba cái trò mơ với ác mộng chứ hả? Hai chúng ta cùng lắm là bại hoại đạo đức, sao có thể là tội… Ô ô, nhìn con kìa, con cặċ thật mềm, mẹ bú cho con để con cu nó cứng lên nha…
Cuối cùng tôi cũng hiểu rằng Sơn có quan hệ loạn luân với mẹ của anh ấy! Sợ hãi và sợ hãi, tôi nghĩ tốt hơn hết là mình nên chuồn đi thật nhanh. Không ngờ càng lo lại càng phạm nhiều sai lầm, vừa quay người định bước đi thì đá phải hũ dưa chua, một tiếng “bíp” giòn tan như sấm sét từ trời xanh giáng xuống khiến tôi sững người ở đó… Người trong phòng cũng nghe thấy tiếng động, cửa rầm một tiếng mở ra, Thằng Sơn nó nhìn đến thấy tôi, sắc mặt nó biến đổi, xông tới túm lấy tôi rồi lôi vào phòng. Dì Hà vừa mặc áo khoác lên người, hai bầu vú to lủng lẳng, nửa thân dưới vẫn để trần làm lú cái mu Ɩồŋ tot to mập ú, thấy tôi vào là yên tâm, hỏi tôi:
– Vừa nãy ở bên ngoài có nghe tiếng tôi không? Cái cửa sổ rồi có nghe thấy gì nữa chưa?
Tôi không dám nhìn dì ấy, và không dám nói một lời nào. Thằng Sơn thẫn thờ nhìn tôi, sau đó đột nhiên giơ tay tự tát vào miệng mình, khóc nói với tôi:
– Nhân, người bạn tốt, tôi không phải người, tôi là cầm thú, anh đang nghĩ về mối quan hệ trước đây của chúng tôi, nhưng xin anh hãy… Giữ bí mật cho chúng tôi!
Tôi lúng túng gật đầu, chỉ muốn chuồn thật nhanh. Nhưng dì Hà nói vô:
– Nhân, đừng nghe những lời nhảm nhí của con trai dì. Đó là lỗi của tôi. Tôi đã dụ dỗ con trai mình.
Dì Hà đột nhiên khỏa thân bước tới và tát vào đũng quần, tức chỗ mu Ɩồŋ mập ú của bà ấy hai cái. Nói:
– Tất cả là lỗi của ông chồng của tôi. Do ngứa ngáy chỗ đó quá tôi không chịu nổi, nên tôi muốn tìm con cặċ của con trai mình mà địŧ… Cái chuyện dâm dục luân thường này không liên quan gì đến nó, là dì của con coi rẻ, không trách được thằng Sơn.
Tôi ngạc nhiên liếc nhìn dì Hà, dì cũng đang nhìn tôi với ánh mắt rực lửa, áo khoác ngoài không cài khuy, bầu ngực lộ ra, lông mu giữa đũng quần rậm rạp ướt át… Tôi không dám nán lại lâu hơn nên lẩm bẩm:
– Dạ! Con không nói đâu. Dì Hà cứ yên tâm đi!
Nói xong… Rồi tôi nhanh chóng chuồn đi. Sau khi đi về, Lưu Ly em gái tôi lấy làm lạ hỏi sao tôi ở đó lâu thế? Tôi nói bụng cồn cào nhưng em gái tôi không nói gì thêm. Sáng hôm sau, dì Hà đột nhiên đến gặp tôi và nói rằng tôi cần phải ra sân giúp đỡ. Mẹ và em gái giục tôi nhanh lên mà không mảy may nghi ngờ cái chuyện chính tôi là dì Hà tò te với thằng Sơn. Tôi cắn răng đi theo dì Hà đến nhà dì, dì Hà bảo tôi ngồi cạnh chiếc giường, rót cho tôi một ly nước và nhìn tôi một cách kỳ lạ. Tôi khó chịu vặn vẹo mông, không dám nhìn thẳng vào mắt dì Hà. Bây giờ ở nông thôn điều kiện tốt hơn, đại đa số người đều thay giường chứ không còn cái chõng tre nứa nữa, chỉ có dì Hà nhà cũ là còn có cái chõng tre nứa này. Dì Hà nói:
– Nhân, khi con rời đi ngày hôm qua, thằng Sơn đã nói với dì rằng nó sẽ hoàn toàn cắt đứt quan hệ đó với dì, và nó sẽ không bao giờ làm như vậy nữa.
Tôi gật đầu nói:
– Dì yên tâm, cháu sẽ không nói gì đâu.
Dì Hà cười và nói với tôi:
– Dì nghĩ chuyện này nên nói rõ ràng với con thì tốt hơn. Thằng Sơn đã rất buồn kể từ khi sinh ra cô gái đó. Nó muốn có một bé trai, nhưng Tú Trinh không sinh theo ý muốn, sau này nó sẽ không nối dõi tông đường được. Thằng Sơn đã uống rượu được một thời gian, suốt ngày say khướt, Tú Trinh không quan tâm, thậm chí còn làm xấu mặt thằng Sơn. Dì thấy có lỗi với con trai mình, lần nào dì cũng đến hầu hạ nó. Tú Trinh đưa đứa trẻ về nhà mẹ đẻ, Sơn con trai dì lại say và nôn mửa khắp người, dì lột quần áo của nó và lau người cho nó, không ngờ khi dì lau mông cho nó thì con cặċ nó lại cứng lên… Thật là tất cả là do dì ngứa với nứng Ɩồŋ… Dì nghĩ dù sao thì con trai nó cũng say rồi chắc có lẽ không biết, nên dì mới cởi quần nó, rồi nhét cái của mình vào cu nó và nghịch vài lần, nhưng tình cờ làm Sơn nó thức giấc. Thấy vậy, nó đã kinh hãi, khóc lóc, tự tát mình, tự xưng mình là cầm thú… Nó đau lòng, dì không thể, cho nên dì không trách nó, bời vì dì muốn làm như vậy…(@ – @)…
Tôi thẫn thờ nhìn dì Hà, không ngờ dì lại là người như vậy. Dì Hà nhìn tôi cười cười, ngồi bên cạnh siết chặt tay tôi nói tiếp:
– Nhân… Sơn dù sao cũng còn nhỏ, cái đó vừa dày lại vừa cứng, dì có hứng nên mới nói như thế này, sao vậy? Công dụng của việc hối hận ư? Cứ kết thúc đi! Dì chỉ cưỡi lên người nó và tự mình làm chuyện đó, tức để con cặċ chui vô lỗ Ɩồŋ mà nhấp “phành phạch…”. Thằng Sơn lúc đầu không hợp tác, nhưng sau đó có thể nó sẽ cảm thấy thoải mái nên đẩy con cạc mình lên. Khi nó xuất tinh, dì không cảm thấy thỏa mãn. Dì tiếp tục bú cặċ nó thật mạnh, và sau đó dì làm một lần nữa… Từ đó trở đi, cứ vài ngày dì lại ngứa và nứng Ɩồŋ nên lại rủ thằng Sơn đến để đụ, mặc dù thằng Sơn nó rất miễn cưỡng nhưng nó không dám không đến, vì sợ dì sẽ đến chỗ nó, và nhà sẽ để gây rắc rối.
Tôi nghe mà nóng hết cả người, dì Hà đột nhiên ghé miệng vào tai tôi, nóng nảy nói:
– Nhân, con có thấy dì rất đa tình không, sao lại quan tâm đến những thanh niên như con và thằng Sơn??(@ – @)…
Tim tôi đập thình thịch, tôi lắp bắp:
– Dì, dì… dì không có lẳng lơ. Chỉ là…
– Không, tại dì sặc sỡ với nứng Ɩồŋ ở tuổi hồi xuân!(@ – @)…
Dì Hà nói xong thì thò tay đến đũng quần của tôi, xuyên qua quần xoa xoa dương vật của tôi, giống như kiểu: Ngươi thích ta sặc sỡ kiểu nứng cặċ sao… Một tâm lý kỳ lạ khiến tôi quay đầu lại nhìn dì Hà đang tràn đầy dục vọng và nói:
– Con thích… Chim bướm lắm dì…(@ – @)…
– Hừ… Cái đồ biến thái…(@ – @)…
Thế là bàn tay của dì Hà càng mạnh hơn, xuyên qua quần xì làm tôi cảm thấy không vui chút nào, dì còn thò tay vào đũng quần tôi chơi đùa với con cặċ của tôi, miệng dì còn hôn lên mặt tôi. Dục vọng của tôi cũng bị con dâm dục trong người dì nó khơi dậy, tôi đưa tay sờ cặp vú to của dì, dì Hà cởi quần dài và quần lót của tôi ra, thèm thuồng nhìn chằm chằm vào con cặċ của tôi, rồi dì dùng tay xoa xoa. Sau vài cái vuốt ve, dì Hà cúi xuống và cắn một miếng. Dì Hà bú cặċ tôi, miệng lẩm bẩm:
– Ngon quá… ngon quá, ngọt quá, thèm quá. Đúng là cu của trai trẻ có khác…(@ – @)…
Dì Hà vừa ăn con cặċ của tôi, vừa cởi quần áo, một lúc sau dì hoàn toàn trần truồng, dì nhả con cặċ của tôi ra, dùng tay xoa xoa hai lần, hài lòng cười nói:
– Được, được rồi. Đúng là giống tốt…(@ – @)…
Sau đó, dì Hà một mình nằm trên chõng tre nứa, hai chân dang rộng, hướng thẳng âm hộ về phía tôi, cười dâm đãng nói:
– Nhân, mau lên, cho lỗ Ɩồŋ dì mấy phát, để cho nó được vui vẻ nào? Mau lên… nhanh đụ dì đi! Nứng quá… nứng Ɩồŋ và ngứa quá ôi… ngứa…(@ – @)…
Thế là “Phịch…” một tiếng, tôi nhảy lên chõng tre nứa, rồi cầm con cặċ to cứng như thanh sắt đâm vào Ɩồŋ dì Hà một tiếng “thình thịch”, dì Hà lớn tiếng nói:
– Ôi, mau đụ… mau… Vào đi Nhân, cho Ɩồŋ dì nó ăn cu con đi…(@ – @)…
Tôi biết những gì một con dâm dục nó bùng phát sẽ như thế này cần là một cú đụ mạnh mẽ, vì vậy tôi đã ngừng lịch sự và đẩy mạnh thô bạo.
– Hừ… “phạch phạch… phạch phành phạch…” Huơ huơ… Dì, dì có thoải mái không?
Tôi thở hổn hển hỏi nhưng mà dì ấy lại nói:
– Ồ, á á a ưm… Đừng gọi dì là dì Hà trong lúc làm tình, hãy gọi dì bằng biệt danh “Hoa Dâm Bụt”…(@ – @)…
Dì Hà có vẻ say sưa, có lẽ dì ấy thấy biệt danh này. Tôi đang nắc “phạch phạch…” nhưng vẫn hỏi:
– Thế thì thằng Sơn có bao giờ gọi dì là “Hoa Dâm Bụt” chưa…(@ – @)…
– Ồ, dì là mẹ ruột của nó, nó không dám gọi như thế đâu. Còn con thì không sao, cứ gọi dì thế nào cũng được, vì chúng ta là người ngoài mà! Á Á Aaa… Dì thích đàn ông gọi dì bằng biệt danh “Hoa Dâm Bụt” Ư Ư… lắm á á…
– Dì hà, Sơn có thoải mái khi anh ta chịch dì không?
Tôi cảm thấy có lỗi khi hỏi câu hỏi này, nhưng tôi thực sự muốn biết. Và dì cũng trả lời:
– Hư hư ư… Nó chỉ là không thể buông tay, nó luôn ủng hộ dì… Nhưng mà nó cũng rất thoải mái khi chuyện đó xảy ra, dì biết điều đó.
– Thế dì còn muốn nó địŧ dì sao…(@ – @)…
Tôi càng ngày càng sa đọa. Dì Hà lại nói tiếp:
– A A… Nghĩ xem, tại sao con trai dì không muốn? Nhưng hôm qua nó còn sợ hãi nói sẽ không bao giờ làm như vậy nữa… Con có biện pháp nào khiến nó quay đầu lại không?
Dì Lưu rất nghiêm túc nói như vậy chứ không hề ngượng ngùng. Người phụ nữ này thực sự không phải là một kẻ tán tỉnh bình thường, không có gì lạ khi Tú Trinh dám gọi dì ấy là một kẻ tán tỉnh cũ trên đường phố. Mẹ chồng Tú Trinh tái mặt khi so sánh lúc đó… Đột nhiên tôi nghĩ đến mẹ vợ tôi, Hạnh và tôi đến thăm bà khoảng một tháng một lần, cơ thể bà đã bình phục hoàn toàn nhưng bà không nhớ gì cả. Bà không biết Hạnh và tôi là người thân duy nhất của bà. Chao ôi, tôi rất mong có phép màu xảy ra, tôi lại được trở về với mẹ vợ như xưa…
Làm được một lúc, dì Hà chắc cảm thấy tôi không đủ sức nên lật người tôi trèo lên, hai tay giữ lấy cặċ tôi, ngồi xổm xuống háng bắt đầu địŧ tôi một cách thô bạo… Tôi thật không ngờ dì Hà đã ngoài năm mươi tuổi mà có thể lực tốt như vậy, mông không chỉ phập phồng mà còn lăn qua lăn lại phía trước lắc lư điên cuồng, giao hợp phát ra tiếng “phạch phạch… á á…”, dâm thủy chảy ra làm ướt cả lông mu của chúng tôi… Con cu của tôi cọ xát vào nếp gấp của âm hộ bà, và mặc dù tôi nghiến răng, tôi vẫn bị hạ gục bởi háng bà, và những dòng tinh bắn vào trong âm hộ của bà òng ọc. Dì Hà lăn qua, tách đùi ra và thở hổn hển. Tôi nhanh chóng mặc quần áo và muốn về nhà. Dì Hà liếc xéo tôi một cái:
– Hừ… Gấp gáp gì, kéo quần lên rồi đi à?
Tôi thấy dì ấy nói vậy thì cười nói:
– Ồ… Con chỉ sợ mẹ và em gái con nghi ngờ nên con về sớm hơn thì hơn.
Dì Liu đang định nói thêm gì đó thì đột nhiên cửa mở ra, thằng Sơn bước vào phòng, thấy tôi đang ngồi trên mép giường chõng tre nứa, còn mẹ anh ấy đang trần truồng phơi bày âm hộ trên giường, dì ấy sửng sốt. Tôi cũng thật ngu ngốc, sao vừa rồi lại quên cài cắm cửa lại? Bây giờ để cho thằng Sơn nhìn thấy tôi đụ mẹ nó, thật khủng khiếp… Thằng Sơn vừa quay người đi ra ngoài, dì Hà đã lo lắng gọi tôi:
– Nè! Con… Mau đuổi theo kéo Sơn về nhà đi! Chắc nó muốn bỏ đi đó.
Tâm trí tôi đã tê liệt, vì vậy tôi lao ra ngoài theo phản xạ và đuổi theo thằng Sơn đang chạy về phía cổng sân. Thằng Sơn ban đầu muốn thoát khỏi tôi, nhưng không hiểu sao nó đột nhiên từ bỏ và ngoan ngoãn theo tôi trở về nhà. Sau khi vào nhà, Sơn giống như một học sinh tiểu học mắc lỗi. Dì Hà vẫn chỉ mặc một chiếc áo khoác, nói với thằng Sơn:
– Sơn, ngồi ở đây, mẹ có chuyện muốn nói với con.
Thằng Sơn ngồi trên mép của chiếc chõng tre nứa với một bên mày thấp. Dì Hà trầm giọng hỏi:
– Hôm nay con tới đây làm gì?
– Con sợ mẹ sẽ bị chuyện ngày hôm qua làm cho choáng váng, cho nên tới xem một chút.
– Hừ, thật khó cho con hiếu thuận như vậy, thật sự là con thật sự chịu không nổi chuyện đó sao? Con nói từ xưa đến nay mẹ con làm tình cũng đều tốt chứ có sao đâu? Mẹ cũng chưa từng thấy qua bọn họ bị trời đánh, mẹ không sợ mười tám tầng địa ngục, con sợ cái gì?
Lời nói của dì Hà uy lực vang dội. Thằng Sơn đáp lại:
– Mẹ, con chỉ sợ người ta phát hiện.
– Mẹ con ta làm chuyện ái ân này cũng gần hai năm rồi, ai mà biết được? Hôm qua Nhân thật tình cờ, nếu không phải bức tường trong sân có kẽ hở, nó đã không phát hiện ra chuyện này. Nói thật, mẹ cũng đã chơi với nó rất nhiều lần, con nghĩ xem có thoải mái không?
Thằng Sơn suy nghĩ một lúc, nhưng do dự gật đầu. Dì Hà nói tiếp:
– Vậy thì tốt, hiện tại mẹ con ta lại tới bến nữa nào.
Thằng Sơn ngạc nhiên nhìn mẹ mình, rồi nhìn tôi, không thể tin được hỏi:
– Bây giờ? Anh Nhân…
Tôi vội đứng dậy muốn ra ngoài, tôi không muốn làm bóng đèn của hai mẹ con. Nhưng mà dì Hà táo bạo nói:
– Ồ!! Không cần đi, hai người các ngươi cùng nhau lên đi, hôm nay mẹ chấp hai đàn ông trẻ tuổi này chơi, dù sao chuyện đã như vậy, không cần xấu hổ, cứ vui vẻ đi một chút, bởi một mình con trai thật sự không làm cho mẹ sướng được.
Tôi và thằng Sơn nhìn nhau thất thần “Trời đất quỷ thần thiên đại ơi…”, không ngờ trên đời lại tồn tại một người phụ nữ dâm đãng và vô liêm sỉ như vậy. Dì ta thấy hai đứa bọn tôi đứng ngơ ra thì hối thúc:
– Nè! Sao còn đứng đó? Cởi quần áo ra đi!
Dì Hà sốt ruột thúc giục. Ngay khi đầu óc nóng bừng, tôi đứng dậy và cởi khuy thắt lưng quần. Thằng Sơn nhìn tôi, sửng sốt và nói với mẹ anh ấy:
– Hãy để anh Nhân… chơi cùng mẹ đi, tốt hơn hết là con nên đi.
Anh ấy nói rồi lại rời đi. Dì Hà lại nói:
– Dừng lại… Hôm nay van cầu con xóa sạch khuôn mặt cũ của mẹ, vậy mà con còn phải rời đi sao? Vậy mẹ nói cho con biết, nếu con hôm nay rời đi, sau này đừng nhận mẹ là mẹ của con nữa, mẹ sẽ giả bộ rằng mẹ không sinh ra con nếu có ai hỏi. Con cứ nói con bất hiếu với mẹ, con có biết “hiếu” là gì không? Mấu chốt là “hiếu thuận”! Con ngay cả lời mẹ nói cũng không nghe, sao có thể? Con nói về lòng hiếu thảo?
Thằng Sơn nghe những lời này của mẹ nó thì sửng sốt, người đàn ông thường can đảm này lại yếu đuối và do dự hơn tôi khi đối mặt với tình huống tai tiếng như vậy của mẹ anh ấy, xem ra nếu mình quan tâm đến mọi thứ, mình sẽ hỗn loạn. Dì Hà nói với con trai:
– Sơn… Con đi đóng cửa lại đi.
Thằng Sơn lúc này sắc mặt âm trầm bất định, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi, đi ra ngoài cài then cửa sân, khi trở vào cũng chốt luôn cửa nhà chính. Dì Hà lúc này đã cởi hết quần áo, giục con trai:
– Nè! Mau cởi, mau cởi… quần áo đi Sơn?
Thằng Sơn do dự nhìn tôi cởi quần áo, tôi hiểu ý anh ấy muốn tôi đụ trước, tôi cũng khiêm tốn ý bảo anh ấy đụ trước, dù sao cũng là mẹ anh ấy, anh ấy là chủ nhà, còn tôi là khách. Dì Hà sốt ruột:
– Nè! Hai người không cần tranh cãi, cùng đến với nhau đi.
Thằng Sơn sắc mặt đỏ bừng, cuối cùng cởi quần áo đi vào trong mê cung. Dì Hà rũ bỏ áo khoác, kéo tôi và thằng Sơn đến bên cạnh, vui vẻ nói:
– Đúng vậy, hôm nay ba người chúng ta sẽ có một khoảng thời gian vui vẻ bên nhau! Nhân nghĩa, công bình và đạo đức gì đều là chuyện nhảm nhí, và họ đều là lừa dân chúng. Chuyện như vậy trong “thâm cung bí sử” có rất nhiều, người bình thường chúng ta sao không làm được?
Nói xong, dì một tay sờ sờ dương vật, bất mãn nói với thằng Sơn:
– Con cu của con sao nó không cứng mà mềm như vậy? Nhìn anh Nhân kìa, nên học một chút… Lại đây, ta bú cu cho hai ngươi…
Tôi ngạc nhiên khi thấy dì Hà há miệng ngậm dương vật của tôi vào miệng, bú liếm, một lúc sau dì quay đầu ngậm cặċ của thằng Sơn vào miệng mà mút. Thằng Sơn bí mật liếc nhìn tôi, sau đó xấu hổ quay đầu đi, nhưng tôi thấy rằng con cặċ của anh ấy đang nhanh chóng sung huyết và cương cứng. Hài lòng, dì Hà nhổ cặċ ra, lười biếng nói:
– Được rồi, Sơn, con đụ trước đi, mẹ cho con địŧ trước.
Dì Hà nằm trên giường tre, dang rộng hai chân và kéo con trai lên người mình. Thằng Sơn quay đầu lại nhìn tôi, tôi gật đầu với anh ta, và anh ta đút cặċ vào âm hộ mẹ anh ta “phộc phộc”… Dì Hà thoải mái kêu lên “Á…” một tiếng, quay đầu lại nhìn thấy tôi vẻ mặt chán nản, vẫy vẫy tôi:
– Nè! Lại đây dì bú cặċ con cho.
Cảnh tượng này kích thích tôi mạnh mẽ, tôi nhích lại gần dì, đút cặċ vào miệng dì Hà, dì Hà quay đầu lại ngậm lấy rồi dùng lưỡi liếm. Nhưng cũng không làm tôi thỏa mãn được cơn khát, thấy thằng Sơn nhắm mắt say sưa trong khoái cảm tình dục, tôi chợt nảy ra một ý, nhổm dậy ngồi xổm trên mặt dì Hà, nhét xiên con cặċ vào miệng dì mà nắc lên nắc xuống “phộc phộc…”. Giọng của dì Hà thay đổi sau khi bị tôi làm tình thúc cu vào miệng, thằng Sơn mở to mắt ngạc nhiên, khuôn mặt tím tái khi nhìn thấy cảnh này, và anh ấy liếc nhìn tôi. Tôi thấy rằng anh ấy không tức giận và khó chịu, mà hơi ngạc nhiên và ghen tị. Sơn không dám nhìn tôi, anh ấy thậm chí còn nhắm mắt lại, nhưng động tác của anh ấy rất bạo lực, giống như pít – tông, đánh một cái “tát” vào háng dì Hà mẹ của Sơn, khiến dì ấy hét lên “Á… Á…”
Tôi cưỡng hiếp miệng dì Hà như âm hộ, lúc ba nông một sâu, lúc dài lúc ngắn… Khuôn mặt dì Hà bị tôi bóp méo biến dạng, nước miếng chảy ra từ khóe miệng, tôi không thể nói được. Tục tĩu như thế. Sau mấy lần bị cặċ tôi bóp nghẹn, dì Hà mới thoát ra được, thở hổn hển trách tôi:
– ỌE… ỌE… Cháu ơi, cháu muốn bóp cổ dì à? Cháu đâm sâu đến tận cổ họng của dì rồi… đó… ỌE ỌE…
Tôi trêu chọc nói:
– Cái gì? “Hoa Dâm Bụt”, không phải dì thích như vậy sao?
Thằng Sơn ngạc nhiên nhìn tôi và dừng động tác đụ “phập phập” vào Ɩồŋ mẹ mình, có lẽ nó không ngờ rằng tôi lại dám gọi biệt danh “Hoa Dâm Bụt” của mẹ mình trước mặt nó. Nhưng dì Hà rất có ích, dì lập tức cười nói:
– Ưm… A… Hoa Dâm Bụt… Ư hư… Nhân, con muốn chơi với Hoa Dâm Bụt tư thế nào cũng được. Ôi sướng quá! Á Á Aaa…
Lúc này khuôn mặt của thằng Sơn đã lấm tấm mồ hôi vì vừa rồi nó đã làm việc chăm chỉ. Dì Hà đau khổ nói:
– Ưm… Mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi… Con có thể cùng anh Nhân thay đổi để đụ mẹ mà, cũng có thể nếm trải cảm giác này.
Thằng Sơn bị cám dỗ, và rút con cặċ ra khỏi Ɩồŋ mẹ nó vẫn còn đang rỉ nước dâm thủy của dì Hà, và đưa cu vào miệng mẹ nó. Dì Hà ngậm miệng há hốc, chăm chỉ thực hiện “oral sex” với con trai, thằng sơn cũng thúc cặċ vào miệng dì Hà nắc “phộc phộc…” như tôi lúc nãy. Tôi chồm tới đút con cu to cứng của mình vào Ɩồŋ dì Hà. Hai người cùng nhau chơi với con người dâm đãng dưới trướng. Một lúc sau, dì Hà đứng dậy và quỳ trên chõng tre nứa như một con cún, để con trai dì đụ dì từ phía sau, còn tôi thì ngồi xổm trước mặt dì và đâm con cặċ của tôi vào miệng dì. Dì Hà vặn mông đón nhận cú đâm lút cán của con trai, đồng thời dì Hà nhả con cặċ của tôi ra, quay sang nói với con trai:
– Nè! Sơn, hãy gọi mẹ… gọi mẹ bằng biệt danh… “Hoa Dâm Bụt” đi.
Thằng Sơn có chút hưng phấn, thanh âm thay đổi nói:
– Huơ huơ… “Hoa Dâm Bụt…” huơ huơ…
Dì Hà lớn tiếng đáp lại:
– Này… Con trai, con có nghĩ mẹ con đang tán tỉnh hay không?
Thằng Sơn nghiến răng nói:
– Sao? Mẹ đúng là một con người dâm đãng! Bởi trong Ɩồŋ mẹ nó nóng hơn Tú Trinh… Nóng hơn cô ấy nhiều!
– Ư hư… Vậy con thích nó như thế nào?
Thằng Sơn nghe tới câu này thì không trả lời, và chỉ ậm ừ một lúc sau… Dì Hà nói:
– Vậy thì đẩy mạnh hơn, vào sâu hơn… đi.
Quả nhiên, thằng Sơn nó vặn mã lực, trong lúc địŧ mạnh, nó đã tát vào mông mẹ mình hai cái, giọng nghẹn ngào nói:
– Bà đúng là đồ dâm dục, đáng đời bị địŧ…
Dì Hà không những không giận con trai mình mà lại còn rất phấn khích hú lên “Á Á…”, mông kịch liệt vặn vẹo, trông càng giống một con cún cái đang vẫy đuôi cầu xin tha thứ con cún đực nên đụ nhẹ một chút. Sau khi làm việc này một lúc, dì Hà yêu cầu tôi nằm ngửa trên chõng tre và dì đụ tôi trên đó như kiểu cưỡi ngựa xem hoa rơi, rồi bảo thằng Sơn đứng bên cạnh, rồi dì ngậm con cặċ của con trai mình trong miệng bú mút “chụt chụt…”. Sau hơn 20 phút, tôi bị dì ấy cưỡng bức đến cao trào, tôi hét lên:
– Ớ, Hoa Dâm Bụt ơi, con muốn xuất tinh, con muốn xuất tinh vào âm hộ của dì… Hự hự…
Khi dì Hà nghe thấy điều này, bà thậm chí còn đi xa hơn, đồng thời mạnh mẽ nuốt và nuốt lấy dương vật của con trai mình. Tinh dịch của tôi phun lên đến tận cùng âm đạo của dì Hà như một đài phun nước có áp suất cao, và cùng lúc đó thằng Sơn thở hổn hển như một con bò, và đưa khẩu súng trong miệng của mẹ mình. Dì Hà rất thỏa mãn bởi sự va chạm của hai luồng tinh dịch. Dì Hà nuốt xuống tinh dịch của con trai, liếm liếm khóe miệng, nói:
– Ưm! Con dù sao còn nhỏ như vậy, chảy nhiều như vậy, nóng như vậy, nhưng lại làm mẹ no nê…
Dì Hà lau hạ bộ lộn xộn của mình, và nói đầy ẩn ý với Sơn và tôi:
– Nè! Từ giờ trở đi, hai người thực sự là anh em nghe chưa?
Thằng Sơn và tôi nhìn nhau không nói. Lúc tôi rời đi, thằng Sơn lặng lẽ đi theo tiễn tôi. Trong sân, Sơn kéo lấy tôi, trên mặt lộ ra vẻ chán nản cùng bất đắc dĩ:
– Anh Nhân, sao em lại cảm thấy mẹ mình giống như “thiên nữ u hồn” vậy, em phải làm sao bây giờ?
Tôi an ủi nó:
– Ồ, em đừng có lo lắng quá, không nghĩ ngợi gì thì cứ sống vui vẻ là tốt nhất rồi. Bởi “thiên nữ u hồn” ít ra cũng có lợi…
Thằng Sơn nhìn tôi và lo lắng hỏi nữa:
– Vậy! Bây giờ anh có đang coi thường em không? Vợ và mẹ em đều để anh chơi hết cả rồi…
Tôi sửng sốt, nói:
– Hừm… Nghĩ thật là có lỗi, mày năn nỉ tao chơi với vợ mày để có con, còn mẹ mày, tao không biết ai chơi với ai…
Thằng Sơn cũng cảm thấy những gì mình nói không phù hợp, vì vậy nó đã thay đổi giọng điệu và nói với tôi:
– Ồ! Tôi chỉ cảm thấy rất khó chịu. Tôi là một người đàn ông chính trực, làm sao tôi có thể theo kịp những thứ lộn xộn này? Dù tôi có tính cách yếu đuối, nhưng tôi không thể làm điều đó mỗi ngày với mẹ mình được. Vui vẻ, đôi khi tôi thực sự ghen tị với cuộc sống tốt đẹp của anh.
Tôi khai sáng cho thằng Sơn:
– Ồ!! Kỳ thực chúng ta đều là người thường, em có hạnh phúc hay không chủ yếu là ở tâm tính của em. Ví dụ như em bằng lòng và vui vẻ, dễ thích nghi với hoàn cảnh, tự nhiên sẽ cảm thấy hài lòng.
Thằng Sơn nghe tôi nói xạo nhưng nó vẫn cúi đầu suy nghĩ, nhưng không trả lời. Khi tôi về đến nhà, chỉ có mẹ tôi ở trong nhà, mẹ liếc tôi và hỏi:
– Sao con lại ra cái sân đó?
Tôi nói:
– Dạ! Không… Không có gì ạ?
Mẹ tôi lắc đầu:
– Con ở đó lâu như vậy, xem ra con đã rất nỗ lực, cho nên không thể đi vận động à? Mẹ có thể cảnh cáo con, nên tránh ra một chút đi. Bởi vì mẹ của thằng Sơn, đó không phải là điều tốt con trai à…
– Hả??? Cái gì? Mẹ nói sao??
Tôi sửng sốt, nhưng mà mẹ tôi nói nữa:
– Hừ!! Bởi mẹ thằng Sơn là một cái giày hỏng nổi tiếng trong thôn chúng ta, không biết đã cùng bà ta ngủ với bao nhiêu đàn ông rồi, khi chồng bà ta còn sống căn bản không lấy bà ta, bây giờ người đàn ông đó đã chết, bà ta là thậm chí còn vô luật hơn, bất kể tuổi tác của bà ấy, chưa kể không biết xấu hổ… Mẹ không quan tâm đến chuyện người khác, vì vậy con đừng lên thuyền của bà ấy, kẻo bà ấy chở con vào động bảy con yêu nhền nhện đó biết chưa?
Tôi vừa định nói thì em gái tôi vào phòng, hóa ra Lưu Ly vừa đi vệ sinh xong. Em gái tôi nhìn tôi một cách kỳ lạ và hỏi mẹ tôi:
– Mẹ, mẹ đang nói về cái gì với anh Nhân vậy ạ?
– Ồ! Không… Mẹ có nói gì đâu.
Thế là mẹ tôi đứng dậy và bỏ đi. Em gái tôi lại nghi hoặc nhìn tôi hỏi:
– Nè! Anh Nhân, anh có vẻ hơi không bình thường, sao vậy?
– Ơ!!! Không… có gì đâu em gái.
Đương nhiên là tôi phủ nhận thẳng thừng, không thể để em gái tôi biết chuyện giữa tôi với dì Hà. Buổi chiều khi tôi đi, mẹ thừa lúc em gái tôi không chú ý, ghé vào tai tôi nói nhỏ:
– Nè! Con có Hạnh vợ con và Lưu Ly em gái con rồi, con nên bằng lòng đi, đừng gây phiền phức cho mẹ… Kẻo bị “HIV” đó biết chưa?
Tôi gật đầu… Rồi lên đường trở về với Hạnh vợ tôi…
Để lại một bình luận