– Thụp!
Tuấn muốn nhỏm cả người dậy khi bà Dung hút mạnh trứng dái nó làm cho trứng dái chạy tọt vào họng, chưa hoảng hồn nó lại bị thêm một cái ở trứng còn lại, cái lưỡi ma quái lại ngoáy ngay lỗ đít làm nó sướng đến tê người tinh khí chực bắn ra. Nó lắc đầu nói:
– Thôi! Thôi! Đủ rồi.
– Hê! Hê! Có còn chê gái già này nữa hong?
Nói xong bà Dung với tay lấy cái comdom ở đầu giường xe vội bao chồng vào dương vật đang đẫm nước miếng của mình, rồi nằm ngửa banh hai chân ra.
Tuấn ngồi dậy, khi thấy tư thế banh hai chân làm âm hộ vồng lên và hé mở nó lại hình dung sao giống tư thế của mẹ mình khi cho tên Quang bú âm hộ quá, tự nhiên nó bắt chước tư thế của tên Quang cúi uống, cái lưỡi của nó lè ra tiến dần đến hai mép âm hộ mà lạ làm sao cái âm hộ đầy lông quăng tít này không còn là của bà Dung nữa mà là âm hộ của má nó, khi đầu lưỡi sắp chạm vào mồng đốc thì chút lý trí của đạo làm con trong người nó bừng tỉnh, nó bật ra dây xích ra xa…
– Gì vậy anh! Bà Dung ngạc nhiên hỏi.
Nuốt nước miếng vào cổ họng khô quéo của mình:
– Không có gì!
Tuấn xích đến chĩa dương vật ngay lỗ lồn nắc nhẹ.
– Oót! Dương vật chạy một cách nhẹ nhàng vào trong, nó úp mặt vào gối nhắm mắt nắc nhằm xua đuổi hình ảnh ma quái tội lỗi cứ lởn vởn trong đầu nó suốt từ chiều đến giờ.
Cảm giác khoang khoái khi dương vật nằm sâu trong âm đạo làm Tuấn thấy dễ chịu, nó thả lỏng cơ bắp và ý nghĩ tập trung cho mỗi cú nắc thật mạnh bạo vào cái thân thể trần truồng đáng tuổi mẹ nó đang nằm phía dưới người nó.
– Phạch! Phạch! Phạch!
– Ưugg… hơ… ưưgg… hơ… tiếng rên rỉ giả tạo của bà Dung làm nó bực mình.
Rồi không hiểu ma xui quỷ khiến làm sao tự nhiên nó ngồi bật dậy, gác hai chân ba Dung lên trên vai nó rồi hì hục nắc thật nhanh y hệt tư thế của Quang khi đang đụ mẹ nó, miệng nó bắt đầu lảm nhảm hay gư gừ không rõ, rồi hai chân được gác sang một bên y như tên Quang đã làm với mẹ nó, chừng vài chục cú nhấp nó đè sấp lên người bà Dung bắn tinh thật mạnh…
– Aaagggg… mẹ… ơi…
Nó thốt tiếng mẹ ra một cách vô thức.
Bà Dung đẩy nó dậy, túm cái bao vuốt ra khỏi dương vật đang xìu nhỏ lại miệng lẩm bẩm…
– Đồ quỷ! Vô đây còn đem theo mẹ nữa hả…
Nó thừ người ra một lúc rồi mặc vội quần áo vào quên cả rửa ráy tính tiền đi về, mà trong lòng đầy hối hận, lo âu, và nặng trĩu một nỗi sợ mơ hồ không thể giải bày với ai.
— Hết —
Để lại một bình luận