Phần 7
Nó và ba nó không làm tình 1 tuần rồi, họ dành cho ngày trọng đại hôm nay. Cha con Duyên ăn xong thì cùng nhau rửa chén, rồi cùng ngồi ăn trái cây, họ nhìn nhau ấm áp những cảm xúc yêu đương.
Duyên đan tay vào tay ba nó, no mỉm cười thật duyên rồi tựa đầu lên vai ba nó, mùi nồng của của đàn ông, bờ vai chắc và to làm Duyên cảm thấy an toàn và ấm áp. Duyên dậy thì khá sớm, 12t nó đã phổng phao và nó luôn có một tình cảm rất khác với ba nó, Duyên không biết đấy là gì nhưng nó thích nhìn ba nó, thích ôm ba nó lắm, một cảm giác không phải tình cha con vì là tình cha con thì khi dậy thì con gái rất ngại gần cha, và 13t nó đã biết đó là gì và nó được hưởng trọn vẹn tình cảm ấy, đỉnh cao của tình cảm trong nó và không gì khác chính là tình dục.
– Bố này, Duyên thì thầm.
– Sao…
– … Duyên không nói gì… nó im lặng vì câu hỏi có phần hơi khô khan của ba nó.
– Sao thế cô bé, ba nó lại hỏi.
– Từ cô bé làm Duyên thích thú, nó miết gò má bầu bĩnh của nó lên mặt Dũng… Mình cũng gần 70 tr rồi đấy bố, dạo này con bán cũng khá lắm, đủ chi phí hằng ngày không phải dùng tiền của bố.
– Uh… cố lên, Dạo này bố lên thầu rồi, tuy chỉ sơ khai, mấy công trình lon con nhưng cũng khá lắm.
– Bố không được nuốt lời đấy.
– Nuốt lời gì.
– Cưới con làm vợ…
– Uh… nhất định thế… Dũng nhìn ra ô cửa sổ, xung quanh là những bụi cỏ um tùm. Hắn không còn cảm thấy khó khăn nữa, lòng hắn giờ nhẹ tênh, hắn chuẩn bị kỹ lưỡng cho một cuộc ra đi và ở nơi xa xôi cha con hắn sẽ thành vợ chồng, với cái khoảng cách 15t cũng không đến nổi nào khi mà con gái hắn lại cao lớn đẫy đà.
Đặt tay lên bầu vú no tròn của con gái, Dũng trìu mến nhìn Duyên, con bé nhắm mắt hơi ngửa ra sau cho ba nó dễ dàng mân mê cặp tuyết lệ. Tất cả những chi tiết gọi là nhỏ nhất trên người Duyên, Dũng đều đã biết hết, vậy mà mỗi lần chạm vào Dũng thấy lòng lâng lâng như mới lần đầu. Tách những chiếc cúc áo, Dũng lướt đôi tay thô ráp lên làn da non mơn mởn của con bé.
– Ư ư ư… Duyên run người khi đôi môi Dũng lướt trên thân thể cô.
– Con gái bố xinh quá…
– Vậy thì đừng có ăn hiếp… chăm cho thật xinh nhé… vì tất cả là của bố hết đấy. Duyên âu yếm.
– Nhất định là thế rồi… Bố vào nhé.
– Vâng… con đợi nãy giờ.
– Con bé này… bố làm cho hư hết giờ, Dũng xoa xoa lên mu con bé.
– Hôm nay bố làm mạnh đi.
– Lở hư hết của con gái bố thì sao, Dũng trêu.
– Gớm… có ai thấy đâu mà sợ, chỉ cần bố không chê là được.
– Sao lại chê được chứ… Dũng cười rồi lướt nhẹ đi vào người con bé, Duyên rít một hơi.
– Cu bố to thật.
– Con thích không… có đau không.
– Không đau… chỉ thất chật cứng bên trong… thích lắm.
– Vậy thì bố làm cho thích nhé.
– Vâng… mạnh vào nhé bố.
– Uh…
Khác với mọi ngày, hôm nay Duyên và Dũng làm tình vào ban ngày, thường thì cha con nó chỉ làm vào ban đêm tầm 9 – 10h vì làm tình ngày lở ai vô thì chết, nhưng hôm nay là sinh nhật thứ 15, một buổi SN đánh dấu sự trưởng thành của con bé. Cha con Duyên đổi không khí làm tình vào ban ngày dù là cũng đã chiều.
Nhưng thật trớ trêu, cái sự thay đổi duy nhất ấy lại gặp vần đề. Khi trong giường Dũng đóng con cu to lớn vào Ɩồŋ con gái thì bên ngoài Quang vẫn đang theo dõi. Số là có đoàn ca nhạc đến, Quang làm liều sang rủ Duyên đi chơi, dù biết con bé không lấy làm thích gì hắn và khả năng con bé không đi là rất cao nhưng hắn cũng liều.
Vậy mà hắn lại gặp cái việc này, cái việc mà hắn không hề nghĩ đến, hắn theo dõi trong sự tức giận và đau khổ. Khi Dũng rũ xuống trên ngực Duyên thì Quang cũng lặng lẽ ra về. Hai ngày trời, Quang suy nghĩ, hắn thôi không giận Duyên nữa, hắn bắt đầu nghĩ đến cái Ɩồŋ xinh đẹp của con nhỏ, hắn quyết định thỏa mãn dục tính trước.
Nghĩ là làm, Hắn canh chừng ngoài đường chớ Duyên đi bán về. Hơn 7h thì Duyên dắt xe về, cô gái xinh xắn nên hầu như ngày nào Duyên cũng bán hết dù chỉ là những món ăn nhanh bán cho CN nghèo. Khi Duyên về tới nhà, cô bé rửa tay chân rồi ngồi nghĩ, cô bé tính ra sau xem mấy con gà và đám rau để chuẩn bị ăn trưa thì Quang bước vào, dù không thích hắn nhưng Duyên vẫn tỏ ra lịch sự.
– Anh Quang vô nhà chơi… anh qua đây có gì không, Duyên cố tình hỏi xem Quang đến làm gì, cũng hàm ý kết thúc nhanh câu chuyện.
– Sao em xa lánh anh thế, Quang hỏi.
– Xa gì đâu anh… mình là làng xóm với nhau mà, Duyên cố tình nhấn mạnh để Quang hiểu cô bé không có yêu thương gì hắn.
– Duyên… Quang bước lại ngồi gần cô bé, Duyên tỏ ý khó chịu, nàng đứng lên toan bước ra sau thì Quang nắm tay cô bé lại.
– Anh làm gì thế… thôi anh về đi, em còn nấu cơm, Duyên dùng dằng bất ngờ Quang kéo mạnh cô bé lại vào má, bất ngờ Duyên vung tay tát mạnh làm Quang giật mình bỏ tay ra. Duyên quay người đi thì Quang nắm chặt tay lại, cô bé tức giận thì Quang cười nham nhở.
– Hahaha… cô làm như cô đoan trang lắm hả… giữ chặt tay cô bé, hắn kéo Duyên lại gần. Tối thấy hết rồi, cô với ba cô chơi nhau trong giường… hư, tưởng hay lắm, ai ngờ cũng là cái loại không ra gì.
– A… nh… Duyên lắm bắp không nói nên lời.
– Cô chạy đi… ngon thì chạy đi, tôi sẽ nói hết cho mọi người biết.
– … Duyên đứng chôn chân… Quang kéo cô vào buồng.
Quang ôm chặt lấy thân hình mảnh mai của cô bé, bầu ngực no đầy làm hắn thích thú. Hắn hôn vào môi, vị chát của thuốc lá làm Duyên khó chịu, cô bé cố tình né tránh, hắn hôn lên má, lên cổ rồi lần tay cởi chiếc áo thun, Duyên vùng vằng chống cự một cách yếu ớt.
Duyên đẩy hắn ra, rồi hắn lại xông vào hôn hít, sự chống cự làm Quang thêm hưng phấn. Quang đẩy con bé ngửa ra giường, Duyên cô gắn chống đỡ nụ hôn của Quang, Duyên giữ chặt lưng quần không cho Quang cởi, hắn tỏ ra bực bội.
– Bốp… Quang tát mạnh vào mặt cô bé, Cô tưởng cô gái trinh hay sao, có bỏ tay ra không.
– Anh… Duyên bất ngờ khi bị Quang đánh, con bé bật khóc, nó vùng dậy nhưng bị Quang đè xuống… Anh buông tôi ra…
– Mày la đi… để xem ba mày ăn nói sao khi chơi con gái…
– Huhuhu… Duyên vẫn khóc, nhưng cô bé không cứng rắn nữa và đồ trên người nó cũng lần lượt bị Quang lột ra, làn gió thổi qua lạnh lạnh cũng là lúc Duyên không còn gì trên người.
Duyên nghiêng mặt né nụ hôn của Quang, hắn vẫn cố cúi sát hôn cô bé, Duyên cảm nhận rất rõ sự va chạm của làn da, Duyên biết cả cô và Quang đều không còn quần áo vì cái khúc thịt của hắn đang chực chờ ngay cửa thiên đàng.
Quang nhỏm mông lên, bàn tay hắn len vào, khúc thịt bật lân cắm đúng vào cái lỗ của nàng, Duyên cắn môi nghe cơ thể mình giãn ra đón nhận sự xâm lăng ngoài ý muốn.
Tách hai chân bé Duyên ra, Quang nhỏm dậy và bắt đầu nắc, con cu của hắn nhỏ và ngắn hơn Dũng nhưng sao Duyên thấy khó chịu đến thế. Hắn bóp vú cô đau điếng, cu hắn đâm ào ào vào Ɩồŋ nàng, Duyên thấy âm đạo nóng dần rồi rát rát, Ɩồŋ Duyên bắt đầu khô lại, điều mà trước đây chưa từng có.
Duyên vẫn thường thích thú vì cái sự ẩm ướt của mình, nhiều lần Duyên đút ngón tay vào trong rồi bật cười vì Ɩồŋ nàng lúc nào những ướt ướt, nhớt nhớt, Duyên liếm thử nước Ɩồŋ, chẳng có mùi vị gì, chỉ nhớt nhớt như lòng trắng trứng gà vậy mà không biết sao ba cô lại thích thú đến vậy. Mỗi lần làm tình là nhớt của cô bám đầy cu Dũng vậy mà hôm nay nó lại khô và rát.
Duyên không khóc, cũng không chống cự, nó bám chặt gối cắn chặt răng chịu đựng. Nó cứ nằm im để mặc cho Quang làm gì thì làm nhưng thằng con trai mới lớn sung mãn nhưng yếu đuối, chỉ vài phút là Quang đã rùng mình xuất tinh.
– Đi đâu vậy, Quang hỏi khi thấy Duyên lấy đồ đứng dậy.
– Anh về đi… em đi nấu cơm.
– Chơi cái nữa rồi về.
– … Không đợi Duyên trả lời, Quang đẩy cô bé úp mặt vào tường, cặp chân dài của Duyên làm Quang phải kéo cho dạng ra, hắn đâm cu từ phía sau. Duyên gục đầu vào tường, con cu vẫn tấn công cô bé từ phía sau.
Duyên đau đớn, mệt mỏi và sợ hãi. Cô từ chối cả ba cô làm Dũng thắc mắc nhưng không dám nói. Duyên vẫn nhắm mặt chịu đựng những cuộc tình của Quang, cô yêu cầu hắn đeo BCS vì sợ có bầu nhưng trong thâm tâm cố không muốn tinh trùng người đàn ông khác vào người cô. Và cứ như thế Duyên chịu đựng suốt mấy tháng trời, và nếu như không có một sự việc.
Để lại một bình luận