Sáng hôm sau, cô cố giữ thái độ như bình thường trong lúc ăn sáng với con trai. Nhưng cô nhận ra có cái gì đó rất khác trong ánh mắt của con cô, mà mỗi lần nó lén nhìn cô, cô không thể nào hiểu nổi. Đưa đón nó hôm ấy, cô bất ngờ rằng mọi hôm, nó chỉ ôm hờ cô, mặc cho cô cố bảo nó ngồi gần lại mình kẻo ngã, thì hôm nay, nó ôm cô đầy âu yếm. Một cảm giác khó tả theo cô cả ngày hôm ấy và cô không biết nên buồn hay nên vui…
Tối hôm ấy, cô không lên phòng con nữa. Cả ngày hôm nay cô đã cố quên đi những gì xảy ra tối qua. Nhưng những ký ức đó dai dẳng hơn cô nghĩ. Mà mỗi lần cố quên đi, cô lại nghĩ đến mà bất giác thấy một sự bức bối trong cơ thể. Một sự bức bối kìm nén rất lâu bởi sự cô đơn mà dường như thời gian đã khỏa lấp mất. Sự bức bối ấy theo cô cả lên giường ngủ, trời đông miền bắc nhưng cô thấy nóng lạ thường. Đang lăn đi lăn lại trằn trọc thì cửa phòng cô mở ra một cách nhẹ nhàng, cô chỉ đóng cửa phòng chứ không khóa, nó đã trở thành thói quen. Con cô bước vào cạnh giường, trong ánh sáng lờ mờ của đèn ngủ, cô nhìn rõ khuôn miệng xinh xắn trên khuôn mặt điển trai với nước da trắng hồng ấy…
– Con khó ngủ quá ạ. Mẹ cho con ngủ chung với…
Giọng nói lí nhí ấy cô còn chưa kịp phản ứng, thân thể mảnh khảnh ấy như một chú mèo đã nhanh nhảu chui tọt vào trong chăn, len vào trong vòng tay cô, quàng tay lên eo mẹ mà kéo về phía nó. Cô vẫn còn đang hoang mang thì một giọng nói vui vẻ kèm ánh mắt tinh nghịch ngước lên nhìn cô…
– Sắp tới con thi học kỳ mẹ giúp con dò mấy môn thuộc lòng nha mẹ… sao hôm nay mẹ thơm thế ạ… hì hì…
Cô vẫn chẳng biết nói gì. Nó ngày càng áp sát vào cô như kiểu vừa bị lạnh tìm được chăn ấm. Khuôn mặt cứ dụi dụi vào vùng ngực đầy đặn của mẹ. Cô nhận ra mình không mặc áo con đi ngủ. Nó lại tiếp…
– Mai mình đi ăn phở bò đi mẹ, trời này mà ăn bát phở nóng thì thích không gì bằng.
– Ừ, mai mình đi ăn phở bò nhì, cục cưng của mẹ muốn ăn quán cô Huệ hay ăn quán gần trường?
Như một thói quen, cô vừa hỏi vừa đưa tay lên vuốt ve mái tóc của con trai. Đáp lại cũng là ánh mắt trìu mến đến ngập tràn dịu ngọt, long lanh đẹp như hạt sương đầu đông. Có cái gì đó làm cô vội tránh ánh mắt ấy, một sự xao xuyến kỳ lạ bởi gương mặt đẹp đẽ quen thuộc. Rồi lấy lý do mệt muốn ngủ sớm, cô bảo con cùng ngủ rồi mai dậy sớm, kèm một cái véo yêu vào cái mũi dọc dừa ấy làm 2 mẹ con cùng cười khúc khích. Cô không sao ngủ được nhưng vẫn nhắm mắt vờ ngủ. Cứ nhìn vào gương mặt ấy, cô sợ cô sẽ yếu lòng. Một nỗi sợ mà đến chính cô cũng không hiểu tại sao nó hiển hiện trong đầu mình. Rồi bất giác cô cảm thấy con cô úp hẳn mặt vào bên ngực trái của mình, hơi thở như mạnh dần, tay nó khẽ xoa lưng cô như cô vỗ về nó lúc bé. Sự êm ái ấy làm cô thấy lòng lâng lâng khó tả. Một cái gì lồi ra từ quần của con cô, cọ đúng vào hạ bộ của cô, làm cô gần như hốt hoảng. Rồi nó gác một chân qua người cô, cố rướn cái ấy cọ thêm vào người cô. Cô khép háng chặt lại, hơi thở dần loạn nhịp bởi dương vật đã ra khỏi quần đùi của con từ lúc nào, cái đầu to lù của nó với cái khấn rõ nét đang cọ thẳng vào phần mu của cô, còn cách 1 lớp quần ngủ. Bàng hoàng hơn nữa, cánh tay còn lại của Cún vòng lên, khẽ cởi 3 cái cúc áo trên cái áo ngủ của mẹ mà len vào lấy cái miệng non nớt ấy ngậm vào núm vú của mẹ mút như hồi còn bé. Cô phải cố gắng lắm mới ngăn không để tiếng rên phát ra. Cái lưỡi của nó như có luồng điện làm cô khẽ giật từng hồi. Miệng thì ra sức ngoạm lấy bầu ngực, eo thì liên tục di chuyển, sự cọ xát ngày càng nhanh dần, vô cùng kích thích. Một chút lý trí thức tỉnh, cô cố đẩy con ra. Cánh tay kia không còn ôm cô nữa mà chuyển qua sờ bên ngực còn lại, mân mê trước sự mềm mại của người phụ nữ một con. Sự chống trả dường như quá yếu ớt so với dục vọng, tồi tệ là nó đến từ cả 2 phía. Rồi Cún thở gấp, 2 chân duỗi như trượt rút, phóng mạnh từng luồng tinh khí lên quần mẹ. Một lúc sau, khi cơn đê mê của cả 2 tan dần, cô lấy tay tát con một cái. Sự bùng nổ của lý trí tội lỗi làm cô mất bình tĩnh. Một đôi mắt ngấn lệ ngước lên nhìn cô. Lần đầu tiên cô đánh con. Thân hình mảnh khảnh ấy chui ra khỏi chăn, chạy vội ra cửa, biến mất trong màn đêm, để lại mình cô sững sờ không thốt nên lời…
Sáng hôm sau cô dậy khá sớm chuẩn bị đưa con đi ăn phở như đã hứa. Với cô, việc gì ra việc nấy. Giận mấy thì giận, sức khỏe, dinh dưỡng của con vẫn là trên hết. Đáp lại thái độ cố giữ như bình thản của cô, Cún không như thế. Một bộ mặt ủ rũ nhất mà cô từng thấy hiện ra trước mặt cô, và cô phải đối diện với nó từ lúc bình minh tới tận khi cố gắng nuốt cho trôi bữa tối. Nó không thèm nói với cô tiếng nào, chi lắc với gật. Tình trạng đó làm cô không khỏi lo lắng song cô không có ý định thỏa hiệp vì có thể người mắc lỗi sai có thể, rất có thể sẽ là cô… tình trạng đó kéo dài mất cả tuần lễ.
Chồng cô về rồi lại đi nhanh như cơn gió, ông dường như chẳng kịp nhận ra điều gì thay đổi ở con trai. Ông thậm chí còn chẳng hiểu nổi gia đình này cần gì. Tuổi thơ cơ cực làm ông ám ảnh chuyện thiếu hụt tiền bạc cả trong giấc mơ, và các thành quả làm ăn không bao giờ làm ông thỏa mãn. Việc xa gia đình, xa vợ con luôn tạo khoảng trống cho trà xanh. Ông luôn giữ điện thoại bên mình mỗi khi về nhà, không cho vợ động tới và có rất nhiều điều về ông bỗng trở thành bí ẩn đối với cả vợ và con trai. Sự nhu mì của vợ cũng như sự gia trưởng của ông làm cho không có bất cứ câu hỏi nào cũng như chẳng có lời giải thích nào, dù rằng rất đáng có, dù ở gia đình nào đi nữa. Ông không hôn từ biệt vợ, chỉ để lại tiền sinh hoạt phí tháng rồi lại đi. Một chuyến đi mà đến cả vợ ông cũng không biết chắc bao giờ ông mới về…
Mối quan hệ giữa cô và con trai dần trở lại bình thường, dù con trai cô trở nên trầm tính hơn trước rất nhiều. Căn nhà rộng lớn vốn đã hiu quạnh nay càng hiu quạnh. Một sự lạnh lẽo vô hình đôi khi làm cô rợn cả gáy. Hôm ấy, cô diện một chiếc áo sơ mi ngắn tay nữ cùng chiếc quần âu. Lâu lắm rồi hội phụ nữ của thôn mới tổ chức liên hoan. Những ngày cuối cùng của năm dương lịch đang trôi đi. Cô rất muốn dẫn con trai đi cùng song cu cậu vốn không thích các bữa tiệc đông đúc. Cậu quyết định ở nhà và qua bữa trưa với suất cơm cánh gà đặt ngoài tiệm đầu thôn. Lâu rồi các chị em mới có dịp hội họp, khi phụ nữ tụ tập lại thì họ chịu chơi không thua kém gì đàn ông. Sau khi uống rượu men lá Bắc Kạn, rượu ngô đến túy lúy, họ chơi tăng 2 với màn karaoke cùng chương trình bất hủ “hát cho nhau nghe”. Cuộc vui kéo dài đến tận 2h chiều mới tan. Cô về nhà khi trong người đã có ngót lít rượu tạp nham đủ loại, rượu càng ngấm làm cô thêm chuếnh choáng. Những bước đi xiêu vẹo cuối cùng cô cũng về được nhà. Thật may nhà văn hóa thôn nơi tổ chức tiệc không quá xa nhà cô. Những chuyện vui trong tiệc, những chuyện phiếm, chuyện gia đình của các chị em vẫn vất vưởng trong đầu cô, cứ thế theo cô, cô quẳng túi xách xuống sàn, chả thèm cởi tất đã bám bẩn, lăn ra giường mà ngủ. Một lúc lâu sau đó, tiếng mở cửa phá vỡ sự yên tĩnh của căn phòng. Có một đôi mắt lướt trên thân thể của cô, dừng lại khá lâu trên bộ ngực căng tròn, phập phồng lên xuống theo nhịp thở. Cậu tiến lại gần mẹ rón rén như đi ăn trộm. Đôi má hây hây đỏ của cô làm Cún có cảm xúc kích thích đến lạ. Cậu khẽ đưa tay vuốt ve khuôn mặt ấy, khoảnh khắc ngọt ngào đến tan chảy. Cô đang say giấc thì bỗng cảm thấy như có ai đó xoa nắn bộ ngực của mình bên ngoài áo, được một lúc thì thô bạo giật phang hàng cúc, vén vội cái áo ngực xanh dương của cô lên mà vục mặt vào liếm mút, cô không kìm được tiếng rên khe khẽ theo từng nhịp lưỡi của người kia. Rồi người đó hơi nghiêng thân mình sang phải, dùng tay trái tiến xuống mở cúc quần của cô mà len tay vào, xoa xoa bờ mu bên ngoài quần, không dừng ở đó mà tiếp tục thọc hẳn vào trong, vừa xoa vừa day. Sự kích thích từ 2 vùng nhạy cảm cùng một lúc làm cô oằn cả người. Sự sung sướng này rất lâu rồi cô mới cảm nhận được. Cơ thể cô thành thật hơn ý nghĩ của cô rất nhiều. Sự thiếu vắng trong nhu cầu từ lâu làm “nó” chảy ra như thác lũ, mới một tí đã ướt cả ngón trỏ và ngón giữa của tay cậu. Cậu không kìm được mà rời bỏ bộ ngực trần mịn màng ấy, kéo vội cái quần âu lẫn cái quần lót đen xuống vứt ra sàn. Cậu thấy rõ mấy sợi lông lưa thưa, “cô bé” đã hơi thâm thâm, nhưng nhìn khá khít, dâm thủy đã ra ướt nhoẹt. Cậu bắt chước mấy bộ phim mà lũ bạn cho xem cùng, vục mặt vào đó mà bú mút. Từng đường lưỡi làm cơ thể cô như bị điện giật, dần mất tự chủ, tay cô huơ huơ vào không trung như người mù mất gậy chỉ đường, cùng thứ ngôn ngữ ú ớ nơi cửa miệng. Cậu khẽ vén hai bờ mu ra mà đưa lưỡi vào cảm nhận vị mặn mòi kích thích. Cậu không kìm được, vừa liếm láp liên hồi vừa thở hắt ra. Cậu tụt vội cái quần đùi xuống. Chym nãy giờ đã cương cứng, nước nhầy đã rỉ ra từ đầu chym. Cậu chẳng thèm cởi cái áo hoodie ra mà vội vàng dùng 2 tay nắm lấy eo của mẹ kéo lại gần cậu, dùng tay phải cầm chym nhét vào trong cửa mình của mẹ. Tuột lên tuột xuống 2, 3 lần nó mới vào trong được. Cậu đẩy mạnh eo về phía trước, cùng sự nhớp nháp sẵn có làm chym cậu vào tới lút cán. Một cảm giác ẩm ướt, ấm nóng, siết chặt từng hồi quanh dương vật làm cậu khoan khoái nhắm nghiền mắt mà hưởng thụ. Cảm giác sung sướng từ những cú nhấp cùng cái đầu khấc to lù ấy làm cô nhăn đôi lông mày lại mà rên không ngừng. Cô cố mở mắt, chiến thắng cái nặng nề của men rượu nơi bờ mi. Cô bàng hoàng nhận ra cậu con trai yêu quý đang cúi gằm trên ngực cô, 1 tay chống xuống nệm, một tay vân vê một bên bầu ngực, 2 chân mở rộng duỗi thẳng liên tục dùng eo nhấn chym vào sâu bên trong cô. Cô gào lên với một giọng khàn bất lực…
– Dừng lại con ơi… a… dừng lại… a… mẹ van con… a… mau dừng lại… a… không… không được đâu con… con ơi… a…
Hơi men cùng cảm giác sung sướng tội lỗi làm cô chống cự yếu ớt. 2 tay cô bị con trai chộp được ấn chặt xuống giường. Từng cú nhấp mạnh mẽ tạo thành tiếng va của da thịt làm cho sự vùng vẫy của cô trở nên vô nghĩa. Rồi con cô nhấp nhanh hẳn lên, hơi thở gấp gáp…
– Mẹ ơi… mẹ ơi… con mắc tiểu quá… con… con không chịu được nữa… mẹ ơi…
Lời còn chưa dứt, 2 chân thằng bé đã thẳng đuột ra, eo giật từng hồi, từng dòng tinh bắn sâu vào trong tử cung của cô. Thân người thằng bé lúc này áp chặt vào cô, khuôn mặt nó áp vào khe ngực cô mà thở hổn hển. 2 hàng nước mắt bất lực bởi sự bàng hoàng chảy xuống gò má cô. Cô đẩy con ra mà vội vã định chạy vào nhà vệ sinh. “Mình có thai mất thôi” suy nghĩ ấy thôi thúc cô chạy nhưng hơi men làm cô quay cuồng, cô tựa đầu, chống một tay vào cánh cửa phòng mình để lấy lại thăng bằng. Một đôi bàn tay nhẵn nhụi chưa qua lao động nắm lấy eo cô. Cô hét lên trong sự hốt hoảng rồi lại hét lên trong sự bất lực khi tay phải ấy rời khỏi eo cô, cầm chym ấn mạnh vào cửa mình cô từ phía sau. Cô muốn kêu cứu nhưng cô có kêu cũng chẳng ai nghe mà tới, mà cho dù có người nghe đi nữa, khi họ tới cứu thì cô sau này làm gì còn mặt mũi nhìn mặt xóm làng. Cô cố với tay lại phía sau hòng đẩy con ra, nhưng mọi cố gắng bị từng đợt thúc mạnh từ phía sau đẩy cho tan biến. Cay đắng thay, cô đang cảm thấy sung sướng, một cảm giác mà từ lâu lắm rồi, cô mới được nếm lại. Với đầu khấc ấy làm cô như phát điên lên. Cô thôi không giãy giụa nữa mà cô cố bám chặt vào cánh cửa để tránh bị đẩy đi xa, tiếng rên rỉ mỗi lúc một lớn làm cô bất giác cảm thấy xấu hổ vô cùng. Những cú dập mỗi lúc một mạnh rồi gấp gáp cực độ, cô mất hết lý trí mà đón nhận từng đợt tinh nóng hổi bắn vào trong mình. Một lúc sau, cơn đê mê lắng xuống, Cún khẽ rút dương vật ra khỏi người mẹ, theo sau đó là luồng tinh nóng hổi, đầy ắp trào cả ra ngoài. Cả 2 mẹ con khuỵu xuống thở dốc như vừa chạy vượt rào xong. Cô không dám nhìn thẳng vào con trai nữa, một tay cố thu 2 bên áo của cái sơ mi nữ đã bị bung mất cả cúc, chỉnh lại cái áo ngực xộc xệch, một tay che háng lại, hai chân khép chặt, cả người như dúm lại. Con trai cô lặng lẽ mặc lại quần, rời khỏi phòng, để lại một bầu không khí im ắng đến vô cùng. Cậu không ngờ rằng sự liều lĩnh của cậu vừa làm một người phụ nữ đã nguội lạnh tình ái lâu ngày lên đỉnh những 2 lần…
Cả 2 mẹ con ăn cơm tối trong một bầu không khí vô cùng gượng gạo. Cô chẳng thể nào cố tỏ ra bình thường được nữa. Viên tránh thai khẩn cấp chẳng thể nào giúp cô quên đi cảm giác sung sướng cấm kỵ ấy…
Để lại một bình luận