Phần 6
Đang hít ngửi mùi Ɩồŋ của mẹ từ chiếc quần lót, bên ngoài có tiếng của Duyên làm Dương giật mình.
“Dương dậy đi… bạn tới tìm kìa.”
“Em ra đây.”
Dương giấu quần lót của mẹ dưới gối, sau đó ra khỏi phòng.
“Đứa nào tìm em thế?” Dương hỏi chị gái.
Duyên đáp: “Thằng Tiến nhà cuối làng ấy.”
Duyên hôm nay mặc chiến áo ba lỗ nữ màu trắng ôm sát cơ thể, chiếc quần jean cộc rách tua rua nhìn như gái phố đi đêm. Ngực Duyên cũng thuộc dạng nảy nở nên khi mặc áo bó thì sẽ phô ra toàn bộ, những đường hoa văn của chiếc áo lót in ra cả bên ngoài là đủ hiểu áo ba lỗ nàng mặc tương đối mỏng.
Khe ngực của Duyên lấp ló bên trong lớp áo, Dương cao hơn chị nên chỉ hơi cúi xuống là nhìn rõ. Khe ngực nàng trắng nõn, nhìn mà muốn úp mặt vào ngay.
“Nhìn gì, móc mắt giờ!” Thấy em trai nhìn ngực mình. Duyên trừng mắt đe dọa, sau đó đi xuống bếp.
Dương nhìn theo cặp mông tròn trịa của chị gái mà cười biến thái, cặp mông này sớm muộn cũng thuộc về hắn.
Dương mặc cái áo phông vào, bỏ điện thoại túi quần rồi đi ra cổng. Bên ngoài có một thằng ngang tuổi Dương, da hơi đen, người cũng hơi gầy cắt quả tóc đầu 3 phân. Mặt nhìn khá hổ báo, đó là thằng Tiến bạn chí cốt của Dương, vì nó đen lên thường bị gọi là Tiến đen.
“Địŧ mẹ… ngủ giờ mới dậy à bố gọi rát cả cổ.” Tiến thấy Dương ra mở cổng thì nói.
Dương hỏi: “Có việc gì?”
Tiến nhăn mặt: “Đi ngắm gái… có con bé hàng xóm tao trên thành phố về chơi, nuột thôi rồi.”
Dương sáng mắt, hai thằng leo lên con xe đạp cà tàng của Tiến rồi phóng đi.
Đi được 5 phút thì tới cổng nhà Tiến, Tiến và Dương vứt xe trong sân rồi đi bộ sang nhà hàng xóm của Tiến.
Hai thằng như trộm chó, đứng ngoài đường ló đầu qua bờ trường nhìn vào trong nhà người ta.
Trong sân có một cô gái xinh đẹp, mái tóc nhuộm màu hạt dẻ dài ngang vai. Cô gái mặc chiếc quần legging lửng đen bó sát cặp đùi thon thả trắng ngần. Nàng mặc chiếc áo phông rộng dài qua mông che đi phần thân dưới.
Nàng đang nô đùa cùng một đứa trẻ 2 tuổi trong sân, khi nàng quay mặt lại thì Dương và Tiến như trúng tiếng sét ái tình. Nàng quả là xinh đẹp, đôi mắt bồ câu long lanh trên gương mặt hài hòa thanh tú, đặc biệt là bờ môi đỏ mọng ướt át nhìn mà muốn cắn.
Dương nhìn đứa bé và hỏi Tiến: “Mé, có con rồi à?”
Tiến lắc đầu: “Điên, đấy là con của anh trai nó. Nó hơn mình có 1 tuổi thì con cái ở đâu.”
Dương nghi hoặc: “Mày biết kỹ thế, đã điều tra rồi cơ à.”
Tiến vênh mặt: “Hàm xóm mà lại, em này tên Thủy. Gái quê mình nhưng lên thành phố học từ bé nên mày đéo biết.”
Dương nhìn chiếc áo rộng của Thủy, tuy đẹp nhưng che giấu hết nội thất bên trong nói: “Đẹp mà không biết ăn mặc, cái áo kia che mẹ hết rồi còn đâu.”
Tiến nhe răng ra cười: “Sáng nay tao đi qua, em ấy sơ vin áo trước… mu to vãi Ɩồŋ luôn.”
Nghe vậy Dương hứng thú lắm, ước được nhìn thấy mu của Thủy.
“Vào tán đi.” Dương xui dại Tiến.
Tiến lắc đầu: “Hàng này để ngắm thôi, cỡ anh em mình mỡ đâu mà húp… nó ngoan vãi Ɩồŋ có chơi bời gì đâu. Mà kể cả nó chơi bời thì trai phố nó thông rồi anh em mình có cái nịt.”
Dương mặt méo đi: “Ừ… chán thật.”
“Hai thằng kia!” Giọng một người đàn ông quát lên làm cho Dương và Tiến giật mình dựng tóc gáy.
Cả hai quay sang phía tiếng quát, một người đàn ông ngoài 50 tuổi. Tay cầm cần câu và xô cá đi về phía này, vẻ mặt hung dữ đó, cái bụng bia đó… ông Địa.
Ông Địa là chủ căn nhà này, là hàng xóm nhà Tiến, là ông nội của Thủy. Ông tên Địa vì bố mẹ ông đặt tên như thế, ông Địa khó tính và ghét đám choai choai như Dương và Tiến vì ông có mấy cây xoài đến mùa ra quả là chúng nó vặt sạch.
Dương và Tiến mấy năm trước cũng hay trộm xoài nhà ông Địa nên bị ông cần dép đuổi mấy lần. Vì thế hai thằng lúc bình thường thì to mồm nhưng khi thực sự gặp ông Địa lại sợ mất mật.
“Chạy!”
Dương vỗ đầu Tiến, hai thằng cong đít chạy về nhà thằng Tiến trốn.
“Mẹ cha hai thằng ôn, tính rình mò cháu gái ông à.” Ông Địa mặt đỏ phừng mặt quát, sau đó đi vào trong sân khóa cổng cẩn thận.
Dương và Tiến chạy được về nhà Tiến thì thở phào nhẹ nhõm.
Dương ngồi xuống đầu hè nhà Tiến, vừa lau mồ hôi vừa nói: “Phù, lão Địa này cứ như ma vậy làm hết hồn.”
Tiến về nhà rồi thì cởi áo ra, khoe cơ thể gầy và làn da đen. Vì Tiến gầy nên 6 múi lộ ra. Tiến đứng gồng rồi hỏi: “Nhìn đi, tao sắp thành lực sĩ rồi đó.”
Dương chề môi: “Lực cái quần què, nhìn đây này!”
Dương vén tay áo lên gồng chuột, tuy hắn hơi nhiều thịt nhưng phải công nhận bắp tay to, chuột bự. Nếu chăm chỉ tập thể thao thì người khá đẹp và đô.
“Bụng mày mỡ nhiều như lợn, lực sĩ người ta cơ bắp cuồn cuộn.”
“Mày thì như bộ xương khô.”
Hai thằng chê bai nhau rồi bật cười, sau đó Tiến nói: “À… mẹ tao mới mua hộp kem trong tủ, làm cái cho mát.”
“Ừ… lấy đi.” Dương gật đầu, hắn cũng đang nóng và thèm một cây kem mát lạnh.
“Mày vào lấy đi, tao đi vo gạo nấu cơm cái.” Tiến đùn đẩy.
“Ơ kìa, nhà mày mà.”
“Nhà tao nhưng mày vào đến cả trăm lần, vào lấy đi.”
“Mẹ mày.” Dương mắng sau đó lết mông đi vào nhà Tiến lấy kem.
Tủ lạnh nhà Tiến thì ở trong bếp, muốn đi xuống lấy kem thì phải đi qua phòng khách.
Dương vừa gãi đít vừa đi thì thấy trên ghế gỗ dài ở phòng khách mẹ thằng Tiến đang ngủ.
Nói về nhà Tiến, nhà có hai mẹ con. Mẹ Tiến tên Thoa, là một người phụ nữ không có chồng và cũng chưa lập gia đình.
Nghe đâu bảo Thoa có gò má cao tướng sát phu nên không ai dám lấy, mặc dù Thoa cũng khá là ngon nghẻ. Thoa chửa Tiến trong một lần đi phụ hồ trên thành phố, gã thợ xây kia biết tin thì bỏ của chạy lấy người.
Vậy là cô gái 23 tuổi mang nặng đẻ đau, đóng vai trò cả bố và mẹ để nuôi lớn Tiến. Nhà Tiến được xét vào diện hộ nghèo, Thoa lại một mình nuôi con nên được bà con hàng xóm rất quan tâm.
Tuy Tiến có hoàn cảnh đặc biệt nhưng không vì thế mà Dương xa lánh, thậm chí còn thân thiết.
Dương đứng lại ở phòng khách, Thoa nằm ngửa chân hơi dạng ra ở ghế dài. Miêu tả một chút về Thoa thì nàng là một người phụ nữ chịu thương chịu khó.
Năm nay nàng 37 tuổi, Thoa không xinh hay nói đúng hơn là bình thường. Da cũng không trắng do công việc chính là phụ hồ, chiều cao của nàng trung bình so với phụ nữ. Tóc tai cũng không ăn diện mà bình thường cứ buộc lên thôi.
Vì một mình nuôi con nên nhìn Thoa già hơn tuổi, khác với Tiến gầy thì Thoa lại khá tròn trịa, chắc là do cơ địa chứ nàng ăn có đáng là bao.
Chính vì khá có da có thịt nên Thoa rất múp, vú to, bụng mỡ, mông bự, Ɩồŋ múp.
Có lẽ nhiều người sẽ chê nhưng đối với Dương, chỉ cần hắn thích thì dù già trẻ lớn bé xấu đẹp gì bắn húp hết.
Ban đầu Dương cũng không để ý mấy tới mẹ bạn thân nhưng sau đêm qua chén được mẹ. Dương lại có cảm giác thích những người phụ nữ lớn hơn mình nhiều tuổi.
Dương ngó ra ngoài không thấy Tiến đâu, hắn tiến về phía chiếc ghế dài nơi Thoa đang nằm để ngắm.
Thoa mặc bộ đồ lanh hoa hoét rộng, quạt thổi vào người khiến cho quần áo ép sát cơ thể, vú lồi ra, mu Ɩồŋ cũng phơi phới như chờ ai đó đến chén.
Dương trong đầu liền nảy ra ý chén mẹ bạn. Hắn ngồi xuống chạm vào tay Thoa đang đặt trên bụng và gọi.
“Cô Thoa ơi… cô Thoa.”
Không có phản ứng gì, Dương liền nhân cơ hội bóp vú nàng. Cảm giác khá mềm và đàn hồi, cũng giống vú mẹ hắn vậy. Thoa có mặc áo lót nên cảm giác bóp không phê cho lắm.
Dương nhấc tay lên rồi nhẹ nhàng đặt vào mu Ɩồŋ múp rụp của Thoa. Hắn chỉ đặt đó và cảm nhận, mu Ɩồŋ Thoa cao và múp hơn mẹ hắn nhiều, có lẽ lông cũng rậm và nước cũng nhiều.
Dương lấy điện thoại chụp bàn tay mình đang đặt lên mu Ɩồŋ mẹ bạn, sau đó đứng dậy đi vào trong bếp lấy kem. Thằng Tiến không biết gì, cứ tưởng Dương ăn mảnh kem trong đó nên hơi lâu.
Dương lấy kem ra ngoài cùng Tiến ngồi ăn, vị kem vừa ngọt vừa mát giúp vơi đi phần nào cái nóng của mùa hè oi ả.
Ăn xong Dương nói: “Thôi tao đi về đây.”
“Về làm đéo gì? Ở đây chơi thêm lúc đã.” Tiến níu kéo.
Dương lắc đầu: “Thôi, mai tao lại sang chơi.”
“Ừ.”
Dương đi bộ về nhà, trong túi quần nắm chặt thứ gì đó. Trên móc treo quần áo cạnh nhà tắm của gia đình Tiến thiếu mất một cái quần lót của Thoa.
Dương chưa ngày nào là ngóng mẹ đi làm về như hôm nay, đen thay hôm nay mẹ hắn tăng ca nên chiều tối mới về.
Dương chán quá tìm cách trêu và soi hàng chị gái. Nhưng có vẻ Duyên biết thừa ý định của em trai nên khá là cẩn thận. Mỗi lúc Dương nhìn vào khe ngực của nàng là Duyên lại lườm hắn rồi cảnh cáo: “Mày nhìn nữa tối về chị bảo mẹ.”
Dương giờ đâu còn sợ mẹ, hắn nhởn nhơ nói: “Chị bảo đi, em sẽ bảo lại rằng do chị thất hứa lừa em rửa bát.”
Hai chị em đang lời qua tiếng lại thì điện thoại của Duyên reo lên, có người gọi tới.
“Đợi đó!” Duyên lườm em trai, sau đó nhìn điện thoại rồi mặt hớn hở.
“Alo chị Dung.”
“Ừ… Đang làm gì đó có rảnh không lát có shipped giới giao hàng thì lấy hộ chị… hàng 0 đồng.”
“Em rảnh, mà hàng gì thế chị?”
“À, cái máy xay sinh tố ấy mà, chị săn sale.”
“Vâng… mà bao giờ chị mới về chơi?”
“Có lẽ tuần sau.”
“Vâng.”
Dung là chị cả của Duyên và Dương, hơn Duyên 4 tuổi và đã lập gia đình được 1 năm. Quê chồng của Dung ở trong tỉnh nhưng khác huyện, cũng cách nhà Dương tới gần 20km. Dung từ lúc lấy chồng thì khá ít về nhà, có khi là một tuần, có khi là cả tháng.
Biết tin chị cả tuần sau sẽ về chơi, Dương trong đầu nảy ra những ý nghĩ khó đoán.
Hắn vào trong phòng khóa trong cẩn thận, sau đó mở ngăn kéo bí mật dưới bàn học ra. Bên trong là bộ sưu tập quần lót với đầy đủ màu sắc, kiểu dáng thì hơi chung chung.
Dương móc trong túi qua chiếc quần lót màu đen của mẹ thằng Tiến rồi đưa lên mũi ngửi, vẻ mặt phê pha hưởng thụ rồi gấp ngay ngắn cất vào trong ngăn kéo.
Bộ sưu tập quần lót của hắn có tổng cộng 13 cái, tương đương của 7 người mỗi người 2 cái. Còn thiếu một cái của mẹ thằng Tiến là đủ chỉ tiêu mỗi người 2 cái.
Chủ nhân của những chiếc quần lót đó là mẹ, hai người chị của hắn, cô hàng xóm gần nhà, bác hàng xóm cuối ngõ, bà nội, và bây giờ là Thoa mẹ thằng Tiến.
Kể từ lúc biết thủ dâm và xem sex, Dương thích sưu tầm quần lót để thỏa sự biến thái. Số quần lót này là chiến tích của năm học lớp 9 của hắn, sánh đôi với thành tích học tập khá tốt.
Dương đóng ngăn kéo, khóa lại rồi cất chìa khóa ở một nơi mình hắn biết.
Trưa hôm đó có 3 bố con ăn cơm thôi, nhìn mặt bố buồn như cứt ngâm thì Dương đoán được chắc bố đang nghĩ về chuyện đêm qua.
“Bố ăn đi bố!” Duyên thấy bố chán nản thì nói.
“Ừ!” Bố đáp gọn lỏn, sau đó nhấc đũa và cơm vào miệng.
Chiều hôm đó, Dương lại cùng đám bạn đi tắm sông trong đó có cả Tiến đen. Khi cả đám đang ngụp lặn như rái cá thì phát hiện ở gần đó, có một cái bao tải trôi đến, nhìn cái bao tải khá mới lại còn lềnh bềnh trên mặt nước, Dương và đồng bọn sợ vãi đái lao lên bờ.
“Vãi Ɩồŋ, cái bao gì kia?” Cả đám hỏi nhau trong hoang mang.
Tò mò xen lẫn sợ hãi, đó là cảm giác trung của tất cả lúc này. Dương xui dại Tiến: “Mày xuống vớt lên xem nào.”
Tiến trợn mắt: “Có đầu buồi, mày đi mà vớt.”
Cả đám đùm đẩy nhau, cuối cùng có một đứa gan dạ cầm cành cây khều cái bao dạt vào bờ. Nó cầm cành cây thọt thọt vào bao để xem vật bên trong là cái gì.
“Mềm mềm chúng mày ạ!” Thằng đó bủn rủn tay chân.
Tiến mắt to hơn người nhưng vẫn chỉ đạo thằng bạn nói: “Mày mở cái bao ra xem nó là cái gì… biết đâu có gì đó giá trị.”
Thằng kia cũng liều mà mở ra, cái bao buộc khá chặt. Khi mở ra cả đám vỡ lẽ vì bao nhiêu áo lót phụ nữ hết đát rơi ra.
“Con mẹ nó tưởng có thằng giấu xác người bên trong… haha!” Có thằng nào đó xem phim quá 180 phút bật cười nói.
Dương về nhà lúc 5h chiều, khoảng thời gian tan ca của mẹ. Làng này cũng có khá nhiều phụ nữ làm tại xí nghiệp đó nên khi về là về cùng nhau giống như học sinh tan học vậy.
Có mấy chị chỉ ngoài 20 và cũng có những cô gần u50 rồi, nhưng điểm trung của họ là đều mặc quần bó tối màu, chẳng thấy ai mặc loại quần khác như quần jean chẳng hạn.
Nhìn những cặp mông đủ kích cỡ đi ngang qua trên những chiếc xe máy, xe đạp điện mà Dương không khỏi thích thú. Niềm vui mỗi ngày của hắn vẫn đơn giản như vậy.
Có điều hắn mong chờ nhất là mẹ, vì kể từ giờ phút đêm qua mẹ và hắn đã ở trong mối quan hệ đặc biệt.
Để lại một bình luận