Phần 6
Cường đã ngủ say, màn đêm dần dần trở nên tĩnh mịch trong căn phòng ngủ lặng lẽ của vợ chồng Trang và Cường. Tuy vậy, vẫn có một người không thể nào ngủ được, đó là Trang. Cô không chỉ đang day dứt mà còn đang nhớ lại những chuyện mà cô đã từng không phải với chồng. Tất nhiên, như đã nói, tất cả cũng đều chỉ là cảm giác say đắm và say nắng nhất thời chứ không thể cấu thành nên tình yêu và khiến Trang có thể đang tâm bỏ chồng được.
Trang bỗng nhớ lại, lúc vào công ty làm thì là khoảng đầu năm, Vinh sau khi ấn tượng với cô bạn bằng tuổi xinh đẹp thì đã chủ động làm quen và không mấy khó khăn để hai người có thể thân nhau. Mới đầu, khi Trang còn mang cơm nhà đi, họ ăn trưa cùng nhau ở phòng ăn của công ty và trò chuyện khá vui vẻ. Về sau, thậm chí là Vinh rủ Trang đi ăn trưa cùng.
Hai con người bằng tuổi nhau dường như đã bắt sóng được cùng nhau và đã trở nên thân thiết hơn bao giờ hết. Từ ngày mở cửa hàng ở Nha Trang, Cường không hề xa lánh hay bỏ mặc vợ vò võ ở nhà một mình. Tối đến anh vẫn về nhà, một tháng chỉ có đôi lần là anh phải tham gia chụp ảnh ngoại tỉnh nên có vắng nhà buổi tối mà thôi. Về cơ bản, Cường chả có gì phải mặc cảm khi vẫn làm tròn trách nhiệm của một người chồng và người cha trong nhà.
Cái thiếu của Cường là một ngày vợ chồng chỉ nói chuyện với nhau vài tiếng buổi tối, còn lại là đi ngủ trong khi thời gian giao lưu ở cơ quan lại nhiều hơn khá nhiều. Chưa kể, Cường tuy là người làm nghệ thuật nhưng lại ít quan tâm tới tiểu tiết. Bởi thế, chỉ cần một hành động tinh tế từ Vinh cũng khiến cho Trang trở nên vô cùng thích thú. Trang nói chuyện với Vinh, ăn trưa cùng Vinh và cả đi tiếp khách cùng Vinh nữa. Điều đó càng khiến cho hai người trở nên thân nhau hơn bao giờ hết.
Một bữa nọ, đó là vào dịp ngày lễ tình nhân. Lúc này thì Trang cũng đã vào công ty làm được hơn một tháng. Đúng hôm đó, Vinh báo với Trang:
– Hôm nay Trang đi cùng tôi đi tiếp khách nhé. Tối nay có một vị khách rất quan trọng.
Trang đáp:
– Tôi sẵn sàng, thưa sếp. Nhưng tối nay có đi muộn lắm không?
Vinh đáp:
– Sẽ muộn đó! Tôi ban đầu không định đi đâu nhưng vị khách này tới từ nước ngoài và rất quan trọng. Sở thích của ông này là ngắm biển đêm nên tối nay muốn ngồi với chúng ta muộn một chút. Điều này có ảnh hưởng gì tới Trang không?
Trang đáp:
– Không sao đâu! Thôi công việc là trên hết mà! Về ăn mặc thì tối nay có gì cần lưu ý không sếp?
Vinh đáp:
– Trang cứ về ăn mặc theo kiểu dự tiệc đấy, trông sao cho đẹp là được. Tuy nhiên tôi nói trước là tối nay đi khá muộn nhé, có thể qua 12h đêm một chút. Nếu Trang cảm thấy không tiện thì không sao đâu.
Trang đáp:
– Không vấn đề gì đâu, sếp yên tâm mà!
Tình cờ, tối hôm đó, Cường có buổi đi chụp ảnh ngoại tỉnh nên đi vắng. Hôm đó là 13/2 và Cường đã cố gắng sắp xếp công việc để tối mai là 14/2 có thể về nhà kịp tổ chức cùng vợ một ngày lễ tình yêu thật lãng mạn. Thôi thì tranh thủ chồng đi vắng, đi tiếp khách cùng sếp một buổi muộn tí cũng chả sao. Bởi vậy, Trang về nhà, tắm rửa và thay một bộ đồ dự tiệc thật đẹp để có mặt tối nay.
Trang mặc một bộ váy dạ hội ngắn và nó tôn lên hẳn vóc dáng cao cùng đôi chân dài miên man của cô. Có lẽ là nhìn thấy thân hình này thì khó có nam nhân nào có thể cầm lòng được. Trang sau khi thay đồ xong thì lên xe và tới công ty tầm khoảng 8h tối theo lịch hẹn để chuẩn bị cho buổi tiếp khách tối nay với một vị khách mà theo lời Giám đốc trẻ tuổi của cô nói thì là rất quan trọng. Trang tới nơi thì Vinh cũng đã tới. Vinh nói:
– Chúng ta ngồi ở quán cafe rồi đợi vị khách kia nhé. Ông này hôm nay đang đáp chuyến bay tới đây, có lẽ cũng đang di chuyển tới.
Trang nghe vậy thì không nói gì, chỉ đi cùng Vinh tới quán cafe rồi ngồi ở đó. Quán cafe này trong khuôn viên khu nghỉ dưỡng của Công ty, nó nằm ven biển và quả thực, ngồi uống nước rồi thưởng thức gió biển man mát và tiếng sóng biển rì rào thì còn gì bằng nữa. Chưa kể, hai người trò chuyện cũng rất hợp nhau nữa và khiến cuộc trò chuyện cũng trở nên thú vị hơn rất nhiều. Họ nói chuyện cười đùa cùng nhau tưởng chừng như quên cả thời gian, không còn để ý tới bây giờ là mấy giờ nữa. Cuộc trò chuyện cứ thế diễn ra, thậm chí Trang cũng chả thèm để ý bây giờ đã là mấy giờ rồi. Bất chợt, Trang nhìn đồng hồ rồi nói:
– Ôi chết, đã 10h30 rồi cơ à! Sao thời gian trôi nhanh vậy nhỉ? Mà vị khách kia thế nào, có đến không Giám đốc?
Vinh nhìn đồng hồ rồi tỏ vẻ hơi sốt ruột và lấy điện thoại ra gọi cho người đi đón khách. Vinh nói chuyện khoảng vài phút rồi nói:
– Chết thật, ông khách này hôm nay bị trễ máy bay nên đến hơi trễ xíu. Giờ ông ấy mới đáp xuống sân bay và đang di chuyển về đây. Thôi Trang chịu khó đợi chút nhé, vị khách này rất quan trọng đó.
Trang gật gù rồi đáp lại:
– Vâng sếp!
Vinh lại nói với Trang:
– Hay để thay đổi không khí, chúng ta xuống dưới biển đi dạo chút rồi ra chỗ này nhé. Đây là khu vực mà công ty mới làm, một ý tưởng về kinh doanh khá hay. Mình đi tham quan luôn trong lúc đợi ông khách kia tới.
Trang nghe vậy thì cũng chỉ biết đi theo Vinh. Có lẽ cô đã bị câu chuyện của Vinh làm cho cuốn hút khá nhiều nên chỉ biết đi cùng vị Giám đốc trẻ tuổi này. Trang đi cùng Vinh xuống bãi biển, nghe Vinh trò chuyện, thi thoảng thì lại có dừng lại để ngắm biển. Do đi bộ hơi xa nên cô đã tháo đôi giày cao gót của mình ra để đi bộ và thi thoảng cũng ngâm chân ở dưới biển nữa.
Sóng biển rì rào, bờ biển đẹp thơ mộng trong một màn đêm tĩnh mịch. Xa xa có thấp thoáng đèn của một số con thuyền. Trong bối cảnh như thế, có lẽ việc thích hợp nhất là ngắm biển và cùng nhau tâm sự. Vinh và Trang hết nói chuyện công ty lại nói chuyện tới gia đình, câu chuyện cứ thế tiếp diễn rồi thời gian lại trôi đi. Đi được một lúc, cả hai cùng đi tới một dãy bungalow được dựng dọc bờ biển. Vinh chỉ cho Trang và nói:
– Đây là khu bungalow mà công ty mới khánh thành, chuyên dùng cho các cặp đôi muốn ngắm biển và thưởng thức không khí biển một cách sinh thái nhất đó.
Trang cũng nghe nói tới loại hình này rồi nên nói:
– Công ty mình làm cái này quả thật là hay đó, một ý tưởng kinh doanh không thể chê vào đâu được.
Vinh lại đáp:
– Ý tưởng này do tập thể Phòng Kinh doanh nghĩ đấy. Ban đầu tôi thấy khá lạ mắt, sau lại thấy quả thực là hay. Nhân tiện tôi sẽ dẫn Trang đi xem một căn đặc biệt này nhé.
Trang không để ý rằng bây giờ đã 12h đêm và câu chuyện về dãy bungalow đã khiến Trang không để tâm về việc xem là vị khách kia có tới hay không nữa. Cô đi theo Vinh tới một căn bungalow chỉ cách biển chừng khoảng hơn 50 mét, bên trong căn nhà thiết kế khá đơn giản với một phòng. Trên giường đã trải đệm trắng, trên tấm đệm có xếp sẵn hình một vài bông hoa hồng và đặc biệt, căn nhà được trang trí đầy hoa hồng cùng với một ngọn nến mờ ảo khiến cho không khí trong phòng càng trở nên lung linh huyền ảo hơn. Quả thực, nhìn khung cảnh này thì có lẽ ai cũng nghĩ sẽ chỉ dành cho việc cầu hôn hoặc tỏ tình gì đó thôi. Trang cũng nghĩ vậy, cô thốt lên:
– Căn này đẹp thật đó sếp, trang trí giống như là một lễ cầu hôn hoặc tỏ tình vậy. Không biết có vị khách nào đã đặt trước thế nhỉ?
Vinh đáp:
– Đúng rồi, căn này đã có vị khách đặt trước, và chỉ đặt cho đêm nay thôi. Nhưng vị khách đó chả phải ai khác, chính là tôi đây.
Nghe Vinh nói vậy, Trang liền thốt lên:
– Không ngờ sếp cũng lãng mạn thật đó, cái này hẳn là do vợ sếp đã vào đây chơi đúng không?
Vinh đáp:
– Không! Cái này tôi dành tặng cho một người, một người con gái rất xinh đẹp đang đứng trước mặt tôi đây. Chính là… Trang đó!
Trang nghe vậy thì hơi đỏ mặt, cô đáp:
– Tôi sao lại có diễm phúc thế được. Với nữa hôm nay có phải sinh nhật tôi đâu mà sếp lại tặng quà này cơ chứ.
Vinh đáp:
– Trang nhìn đồng hồ xem mấy giờ rồi?
Trang nhìn điện thoại thì thấy đã quá 12h đêm. Trang đáp:
– Ôi đã hơn 12h đêm rồi à! Hôm nay vị khách đó chẳng lẽ lại không tới nữa.
Vinh lại nói tiếp:
– Không! Hôm nay chả có vị khách gì cả. Tôi biết hôm nay chồng Trang đi vắng, mà hôm nay lại là 13/2 nên tôi đã cố ý hẹn Trang ra đây để đúng đến 12h đêm ngày 14/2 dành tặng cho Trang điều đặc biệt này đó. Thật ra, tôi đã thích Trang ngay từ lần đầu gặp mặt rồi, bây giờ thì có thể nói đó đã yêu thực sự. Mặc dù biết Trang đã có gia đình nhưng tôi nghĩ, tình yêu thì chả thể kiểm soát hay dùng lý trí để phán xét được. Bởi thế nên tôi mới mạo muội dành tặng cho Trang một món quà bất ngờ này. Hy vọng rằng Trang sẽ hiểu tấm lòng của tôi.
Trang nghe vậy thì sững người lại không thể nói nên lời được. Dù sao thì cô cũng đã là gái có chồng rồi, lại có một đứa con rồi nữa, giờ mà nếu có chuyện gì thì quả thật không thể biết ăn nói với chồng thế nào được nữa. Tuy vậy, những ấn tượng sâu đậm về vị Giám đốc trẻ tuổi cùng món quà quá đỗi đặc biệt trong dịp lễ Tình nhân cũng như trong khung cảnh quá đặc biệt này cũng khiến Trang có chút rung động. Cô chỉ khẽ nói, giọng hơi run run:
– Tôi… xin lỗi. Nhưng tôi đã đã có gia đình rồi, sếp đừng làm thế!
Trang vừa nói xong thì Vinh đã cầm lấy tay Trang rồi nói:
– Anh yêu em Trang ạ! Hoàn cảnh của em thế nào anh biết rõ, nhưng anh không thể kiềm chế lòng mình được nữa. Hãy cho anh một cơ hội, dù rằng sau này chưa chắc chúng ta đã có thể gặp lại nhau được nữa.
Trang định lôi tay ra nhưng lý trí của cô đã như bị xóa đi tất cả. Hình bóng người chồng thân yêu như bị xóa đi tạm thời trong tâm trí cô. Bởi thế, bàn tay mềm mại của Trang đã bị bàn tay rắn chắc của Vinh nắm chặt lại, không thể rời ra được nữa. Thế rồi, Vinh lại đưa vòng tay rắn chắc ra và ôm lấy Trang thật chặt rồi đặt lên môi Trang một nụ hôn thật nồng thắm.
Trang thấy vậy thì hốt hoảng định đẩy Vinh ra nhưng rồi cảm xúc nhất thời đã át đi lý trí và khiến Trang dần buông thõng cơ thể. Sau đó, cô cũng bắt đầu vòng tay ra ôm lấy Vinh và đáp lại nụ hôn của Vinh thật mãnh liệt. Phải nói rằng, Cường chưa hề làm điều gì có lỗi với Trang, cũng không hề để Trang phải chịu trống vắng gì. Cái anh thiếu ở đây như đã nói chỉ là một chút lãng mạn trong tình yêu mà thôi.
Có lẽ thế mà giờ đây, Trang đã buông lơi cơ thể để dần đáp ứng lại tình yêu của vị Giám đốc trẻ tuổi. Đôi trai tài gái sắc bằng tuổi nhau đang ôm nhau và trao nhau một nụ hôn môi thật lãng mạn nơi bờ biển rì rào sóng vỗ này. Họ hôn nhau, môi quấn lấy môi, răng chạm vào răng và lưỡi của họ bắt đầu cũng luồn vào khoang miệng của nhau rồi quấn lấy nhau, hòa quyện vào làm một.
Trang lúc này cũng đã không ngần ngại trao nhau những dòng nước miếng thật ngọt lịm. Họ hôn nhau tới mức nước bọt đã ứa ra cả hai bên mép mà vẫn không ngừng hôn nhau như vậy. Hôn nhau một lúc, Vinh đưa tay bế Trang lên và đặt nhẹ nhàng lên chiếc giường trải đệm trắng ở trong phòng ngủ rồi sau đó kéo rèm che cửa bungalow lại. Trang cũng là một phụ nữ từng trải nên cô hiểu ngay. Trang nói:
– Đừng anh! Đừng làm chuyện đó!
Vinh đáp:
– Hôm nay là một dịp đặc biệt, nó là giờ phút đầu tiên của ngày lễ tình nhân. Chúng ta hãy cho nhau một ngày thật đặc biệt đi.
Nói rồi, Vinh lại tiến đến, nằm đè lên người Trang rồi lại hôn như mưa lên đôi môi thơm mọng rồi đến cổ và khắp người Trang. Trang như đang đê mê trong cảm giác say đắm mà vị Giám đốc trẻ tuổi mang lại. Tuy vậy, cô vẫn còn chút lý trí khi phát hiện Vinh đưa tay lên kéo hai dây áo của Trang xuống và định lột bỏ chiếc váy trắng mà Trang đang mặc trên người ra. Trang khẽ kêu lên:
– Đừng, sếp! Đừng anh! Đừng cởi áo em ra vậy!
Tuy nhiên, có chống cự mà chả đáng kể, Trang bị những kích thích tình ái che mất đi lý trí và cô đã không thể làm gì hơn mà đành phải để Vinh từ từ lột bỏ toàn bộ chiếc váy trắng của mình ra hẳn khỏi cơ thể của mình. Chiếc váy dây đã khiến Vinh tiết kiệm được thời gian và lột nó ra rất nhanh để rồi bây giờ, thân hình tuyệt mỹ chỉ có một bộ áo quần lót che chắn của Trang đang lộ hẳn ra trước mắt Vinh.
Với thân hình như thế, một chàng trai trẻ tuổi như Vinh càng không thể kiềm chế hơn được nữa. Anh hôn lên môi, cổ, vai, ngực, bụng của Trang rồi nhanh chóng đưa tay vòng ra sau lưng Trang, cởi bỏ cái móc nhôm đang níu giữ chiếc áo lót của Trang ra rồi cởi hẳn nó khỏi người Trang rồi đặt xuống bên cạnh. Động tác này đã làm cho bộ vú căng tràn như hai hòn núi lửa của Trang lộ hẳn ra trước mắt Vinh.
Vinh cũng không thể dừng được nữa mà tiến tới, đưa miệng bú nút đầu vú bên trái rồi đưa tay phải xoa bóp bầu vú bên phải. Bộ vú này vốn dĩ chỉ có chồng Trang là Cường được thưởng thức thì giờ đây, đã có người đàn ông thứ hai có diễm phúc này. Bú nút chán chê, Vinh lại đổi bên, bú nút đầu vú bên phải rồi đưa tay trái ra xoa bóp bầu vú bên trái. Hững động tác bú mút và kích thích của Vinh đã khiến Trang cảm thấy như có một dòng điện cả ngàn ampe chạy qua cơ thể vậy. Cô nhắm nghiền mắt lại, tay ôm lấy đầu Vinh và miệng thì khe khẽ rên:
– Sếp! Anh Vinh! Em… em…
Bú mút chán chê, Vinh lại đổi bên, bú mút đầu vú bên phải và đưa tay trái xoa bóp lấy đầu vú bên phải. Cứ thế, Vinh cứ đổi bên liên tục và Trang không ngừng đón nhận những cảm giác phấn khích cực độ mà Vinh đã trao cho mình hôm nay.
Kích thích bộ vú của Trang chán chê, Vinh lại lần xuống dưới, hôn lên bụng rồi đưa tay tới cởi nốt chiếc quần lót màu đen là vật án ngữ cuối cùng trên cơ thể của Trang ra và khi này, Trang đã hoàn toàn trần truồng trước mặt Vinh. Đây là lần đầu tiên Trang trần truồng trước mặt một người đàn ông không phải chồng minh cũng khiến cho Trang khẽ đỏ mặt.
Tuy vậy, đã tới nước này rồi thì khó mà thay đổi được nữa. Vinh khi này cũng hôn lần xuống dưới, hôn lên cả chiếc âm đạo đã ướt đẫm và được che phủ bởi một lớp lông mỏng của Trang. Không chỉ vậy, Vinh cũng đưa lưỡi của mình liếm sâu vào bên trong âm đạo của Trang và điều đó lại làm Trang phấn khích cực độ. Bản thân điều này Trang cũng mới được trải nghiệm lần đầu mà thôi và Trang cũng chẳng ngờ là Vinh dám liếm chỗ đó cho cô. Trang kêu lên:
– Anh Vinh! Sao anh lại hôn chỗ đó?
Vinh cũng chả cần để ý tới lời Trang nói làm gì. Anh liếm láp một lúc thì cũng lật úp Trang lại, hôn lên chiếc lưng cong, cặp eo con kiến và cả bờ mông tròn lẳn của Trang nữa. Chỉ sau lúc này, Vinh mới bắt đầu cởi áo quần của mình, chính thức không một mảnh vải che thân trước mặt Trang rồi nằm xuống. Sau đó, Vinh đưa con cu đã cương ngổng của mình tới cửa âm đạo đã ướt nhẹp của Trang rồi từ từ cắm sâu vào đó tới lút cán.
Trang đã trải qua một lần sinh nở, cửa âm đạo tuy có khít rịt nhưng cũng không thể giống như gái còn trinh được nên đã khiến cho Vinh khá dễ dàng khi đút con cu của mình vào đó. Cảm nghĩ sắp sửa ân ái với một người ngoài chồng mình cũng khiến cho Trang cảm thấy đôi chút tội lỗi. Tuy nhiên, đã đi tới chặng đường này rồi thì chắc chắn là cô phải chấp nhận nó tiếp mà thôi.
Tiếp đến, Vinh nằm xuống, hai tay ôm lấy Trang rồi bắt đầu nhấp nhổm, thụt ra thụt vào con cu của mình nơi cửa âm đạo của Trang. Trang và Vinh đang thực hiện hành vi thiêng liêng nhất của con người đó là truyền tinh giống cho nhau để duy trì nòi giống. Vậy là Trang đã chính thức cắm chiếc sừng nhọn hoắt lên đầu người chồng đáng thương của mình để ngoại tình với sếp trẻ.
Vinh và Trang khi này đang ôm nhau trên chiếc giường cưới hạnh phúc của họ trong căn biệt thự khu nghỉ dưỡng của tập đoàn. Ở phía dưới, Vinh không ngừng thụt ra thụt vào con cu của mình nơi cửa âm đạo của Trang còn phía trên, họ đang trao nhau những nụ hôn môi thật tuyệt. Đôi chân của Trang cũng dạng ra và quắp chặt lấy eo của Vinh, miệng của cô thì không ngừng kêu lên những tiếng kêu đầy nhục dục. Trang không ngừng kêu lên:
– Anh Vinh, sao anh mạnh vậy, mạnh nữa lên anh!
Đây là lần đầu hai người ân ái nên Vinh không có thay đổi tư thế gì, chỉ có một tư thế làm tình truyền thống mà thôi nhưng nó cũng đủ khiến Trang vô cùng thích thú. Cuộc ân ái vô cùng thú vị này tưởng chừng như có thể kéo dài vô tận, nhưng rồi nó cũng phải kết thúc bởi cuộc vui nào thì cũng có lúc phải tàn cả. Sau khoảng gần hai mươi phút, Vinh gồng cứng cơ thể, trân mình xuất ồ ạt từng dòng tinh trùng nóng hổi, dẻo quánh và trắng dục vào bên trong tử cung của Trang.
Trang khẽ nấc lên ba tiếng chứng minh việc mình đã lên đỉnh thế nào. Vinh cũng nhấp thêm vài cú cuối vào âm đạo của Trang và xuất nốt những dòng tinh dịch cuối của mình vào trong âm đạo của Trang. Âm đạo của Trang khi này cũng không ngừng co thắt để hút tinh trùng của Vinh vào bên trong cơ thể của mình. Tuy vậy, tinh dịch quá nhiều đã khiến nó chảy một ít ra ngoài mép âm đạo của Trang.
Như vậy là lần đầu tiên Trang đã ngoại tình, ân ái với một người đàn ông không phải chồng mình. Không chỉ vậy, người đó đã vô tư xuất tinh thẳng vào người Trang mà không dùng biện pháp gì. Khi này, Trang đã mệt quá nên cũng nằm xuống cạnh Vinh và cả hai cùng ôm nhau nằm xuống giường. Khi ôm lấy Trang, Vinh thấy Trang dường như có chút gì khó xử nên hỏi:
– Em sao vậy, ngủ đi chứ? Hôm nay em không thấy tuyệt sao?
Trang đáp:
– Nhưng mà em đã có chồng, làm thế này quả thực không hay tí nào.
Vinh đáp lại:
– Em đừng lo lắng quá như thế. Anh hứa sẽ không ai biết chuyện này đâu. Với cả là sau này kiểu gì anh cũng phải về Hà Nội để ở cùng gia đình. Thời gian ở đây sẽ không lâu dài. Hãy cho anh tận hưởng những giây phút vui sướng khi còn được ở bên em nhé.
Nghe vậy, Trang không nói gì nữa mà từ từ chìm vào giấc ngủ. Cô đã biết đến cảm giác ngoại tình này và có lẽ chả còn gì phải e ngại nữa. Bởi thế, tối hôm đó, Trang và Vinh lại thức giấc giữa đêm và họ tiếp tục ân ái thêm một hiệp nữa rồi mới ngủ hẳn để rồi sáng hôm sau, hai người thức dậy để Trang trở về nhà chuẩn bị cho một ngày mới.
Để lại một bình luận