Phần 3
Thời gian cứ thế trôi đi, bé Anh và Phúc sống vui vẻ dù khá thiếu thốn. Ngày hai đứa nhỏ đi nhặt rác chiều về đi chat rồi ăn rồi làm tình. Hai đứa làm ngày nào tiêu hết ngày ấy, mỗi ngày chỉ kiếm chừng 20 – 30k nhưng chúng vui lắm, chúng toàn ăn bánh mì, mì tôm uống nước trà đá trong mấy quán cơm.
Nhưng chúng vẫn dành ít để đi chat, đó là sở thích của chúng dù Anh chỉ mới lớp 3 và Phúc cũng chỉ biết đọc biết viết. Nhưng có một điều là bé Anh không gầy gò mà ngày càng phổng phao xinh đẹp. Nó và Phúc còn chụp hình cùng nhau, tấm hình mà có lẽ là cuối cùng của hai đứa trẻ.
Trong một lần tranh giành việc nhặt ve chai, nó đánh nhau với mấy thằng nhóc. Lúc nhỏ nó hay theo mấy đứa trong khu trọ đi học võ, nó chỉ học lén thôi nhưng con bé có bộ não thuộc loại tuyệt nên nó giỏi lắm. Học hết lớp 3 nhưng biết dùng máy tính thành thạo, theo học lén võ có 2 năm mà nó đánh như tay luyện võ thứ thiệt, nó còn biết thổi lá thành những bài hát du dương nghe êm tai. Nhưng nó phải chọi với 5 thằng là quá sức với nó, nó bỏ chạy, cả đám đuổi theo thì lúc đấy Phúc xuất hiện.
– Bốp… Tiếng cây đập vào đầu nghe chát chúa, con Anh quay lại thì Phuc quỵ xuống, nó ném cái cây về phía Anh, con bé cầm lấy lao đến, có vũ khí con bé trở nên lợi hại hơn, nó đánh đám kia chạy hết.
– Anh Phúc… nó gào lên và chạy theo xe khi người đi đường đưa Phúc vào bệnh viện… Chấn thương nào, gãy đốt sống cổ, dập dây thần kinh trung ương… Phúc không qua khỏi, nó không có người thân nên bệnh viện giữ lại. Có lần đọc báo nói về hiến xác, Phúc nói với Anh là sau này sẽ hiến xác vì chẳng có đất mà chôn, tưởng là nói vui nhưng lại là thật, nhưng nó mới 12t không có quyền ký nên tâm nguyện người yêu nó xem như bỏ.
Bé Anh bỏ chỗ ở lang than ra cầu Long Biên, nó thấy tiền trong túi xách người đi đường, nó lấy trộm nhưng tay nghề nó kém quá và bị bắt. Người ta giao nó cho công an, họ mời bà ngoại nó đến làm giám hộ nhưng bà không đến, đoàn thanh niên phải đứng ra làm giám hộ. Nó bị giáo dưỡng 3 tháng, việc này không những chả giúp gì cho nó mà còn cho nó quen mấy nhóc móc túi, và món nghề 2 ngón của nó trở nên tinh vi hơn.
Giữa năm 2012, nó ra trại, nó lại lê la về cầu Long Biên, ở đây nó xảy ra liên tiếp mấy vụ đánh nhau mà nó luôn là phần thắng. Cứ thế nó được xem như đại ca của khu này với tên gọi Phượng Hoàng. Nó móc túi tinh vi, nó đánh nhau rất dữ nên mặc nhiên ai cũng nể sợ nó và tôn nó như đàn chị dù nó chỉ 12t. Chỉ chưa đầy 2 th, nó có gần chục đàn em, trong đó có những tên lớn tuổi như Hải “Sấu” sn 1996, Tờ “Cà Na” sn 1991, Hoàng “Đạo” 1986…
Nó chiếm lĩnh gầm cầu Long Biên, với chục tên đàn em khó ai dám tranh dành lãnh địa với nó, không những thế nó đi đến đâu là bọn du côn khiếp sợ đến đó. Phía trong chân cầu Long Biên là chỗ ngủ của nó và cũng là nơi nó chiêu đãi đàn em mỗi khi có thành quả cao, nó ra quy định, cứ thằng nào kiếm được nhiều tiền hoặc có những chiến công hiển hách thì sẽ được bà chị tuổi teen thưởng cho một đêm làm tình.
Giữa tháng 10 – 2012, cả Hải “Sấu”, Hoàng “Đạo”, Phụng “Điên” cùng kiến được nhiều, còn cướp được tiền của nhóm giang hồ nhí nam chợ Long Biên.
– Hôm nay cả 3 thằng cùng làm tính sao chị hai, Hải hỏi, trong khi cả đám đang quây quần, nhóm của nó hơn chục đứa nhưng không khi nào tụ họp đủ cả, chỉ vào t3, t5 và t7 là thời điểm giao tiền và nhận quà từ bà chị là đông đủ.
– 3 thằng tao thưởng 3 thằng.
Vậy là cả đám tản ra, chúng tìm chỗ ngủ hoặc đi chơi vì kết quả đã có, những kẻ làm tình với Phượng Hoàng là Hải Sấu, Hoàng Đạo và Phụng Điên. Trên cái đệm lớn, bé Anh hóa thành một con gái gọi thật sự, dâm đãng nhưng xinh đẹp. 4 cơ thể trần truồng, bé Anh bò bú cu từng thằng một.
– Bé Phượng bú đã quá, Phụng Điên thều thào.
– Thằng chó, chị hai mày dám kêu vậy hả, Hải Sấu lên tiếng.
– Nhưng Phượng Hoàng nhỏ hơn tao nhiều tuổi mà.
– Mày điên rồi hả, Hoàng Đạo xen vào.
– Không sao, đây là làm tình không phải làm ăn, cứ thoải mái đi, thực ra tôi nhỏ hơn mấy anh nhiều, cứ làm gì mấy anh thích, miễn sao khi làm ăn phải trật tự là được.
– Ok, sư tỷ.
– Giờ tụi em bú Ɩồŋ sư tỷ nghen. LẦn đầu làm tập thể thế này thích thật.
– VẬy thì cùng nhau cố gắn đi, bé Anh nói.
– Lở cả đám làm một phi vụ hoành tráng sư tỷ tính sao.
– VẬy thì chia ra nhóm, tôi chiều nguyên đêm.
– Thật hả.
– Ùh… thôi làm đi.
– Một mình thì tụi em được chơi 2 – 3 cái vậy còn 3 đứa tình sao.
– Tùy… thử xem tôi mạnh hơn hay mấy anh mạnh hơn.
U u u… một đứa bú Ɩồŋ, một đứa bú vú còn một đứa hôn miệng, cô bé rên ư ử, trời về đêm xe chạy rần rần trên cầu, chẳng ai biết bên dưới lại có một cuộc hoang lạc tập thể như thế cả. Màn bú liếm diễn ra trong sự phấn khích của 4 con người, bé Anh từ lâu sống như con thú hoang nên làm tình nó cũng hoang dại không kém. Nó nằm tận hưởng sự đê mê trong từng thớ thịt Ɩồŋ mà bọn con trai kia mang lại.
– Úi… nó kêu lên và mở mắt, thằng Hoàng đã cắm cu vào Ɩồŋ nó, nó mỉm cười… Chơi thật mạnh xem ai chơi kêu to nhất nào… Bốp bốp bốp… âm thanh nhục dục vang vang.
Bé Anh bò như con chó, thằng trước đụ miệng, thằng sau đụ Ɩồŋ, thằng giữa thì ngồi bóp vú, 3 thằng xoay tua để không thằng nào phải nhịn Ɩồŋ quá lâu. Lồŋ con bé đẹp lắm, những sợi lông lưa thưa càng làm nó thêm hấp dẫn. Nó thương thằng Phúc lắm, nó luôn nhớ về thằng Phúc, bây giờ nó là thủ lĩnh rồi, một tiếng của nó bao người e sợ, hễ nó thèm chỉ cần alo là có thằng về làm tình với nó bất kể ngày đêm, giờ nó biết cách sướng rồi, nó lâu lâu đi bán dâm để đổi gió.
Nó nằm lên mình thằng Phụng nó nhịp, lâu lâu thằng Hoàng và thằng Hải nâng đít nó lên cho cu thằng Phụng rớt ra rồi thay thế, nó chổng mông cho 2 thằng kia đụ rồi lại nhịp xuống cho cu thằng Phụng lút vào.
Từ 9h đến 12h đêm, nó làm cho 3 thằng đàn em xuất khí tổng cộng hết 9 lần. Bé Anh cũng mệt lắm nhưng 3 thằng đàn em thì mệt hơn, chúng lăn quay ra ngủ. Bé Anh ra bờ sông ngồi, gió hiu hiu, nó nhớ thằng Phúc lắm nó rửa mặt rồi đi vào, nó kéo cái mền đắp, nó chui vào giữa rồi ngủ thiếp đi… Trời đã dần về sáng.
Thời gian cứ trôi, con bé càng lớn càng xinh đẹp. Đám đàn em thích lắm, một bà chị non trẻ lại xinh đẹp, đặc biệt là cách đối đãi của nó cực kỳ độc đáo. Nó phân chia chiến lợi phẩm rất công bằng theo những đóng góp, người có thành tích xuất sắc thì còn được thưởng riêng một đêm mây mưa cùng bà chị xinh đẹp. Nó không biết những đàn chị khác có làm thế không nhưng cách làm của nó được lòng đàn em lắm.
Lại mùa xuân nữa lại đến, mùa xuân 2013, con bé đã bước vào cái tuổi 13. Con bé đẹp mê hồn, cuộc sống ngày chợ búa đêm gầm cầu không làm nó bớt xinh, đám đàn em dữ tợn nên con bé khá an toàn trong cuộc sống đầy cạm bẫy này.
Nó là một bà chị đúng nghĩa, nó đánh võ rất tuyệt dù chỉ là học lén, có lẽ nó có bộ não thuộc hàng tốt nên nó nghĩ ra những chiêu thức móc túi cực kỳ tinh vi, rồi những cuộc trộm cắm được lên phương án kỹ lưỡng như phim hành động.
Tất cả tạo nên một Phượng Hoàng khu vực cầu Long Biên.
Nhưng bên trong nó vẫn là một đứa con gái nhút nhát, yếu mềm và luôn cần đàn ông cả trong sự che chở lẫn tình dục.
Trong đám đàn em 12 thằng của nó hầu hết đều đã từng quan hệ với con bé, có thằng không thể vượt lên dẫn đầu, khi về thứ 2 thì con bé cũng phóng khoáng thưởng cho một lần, thế nên không đứa nào quá bức xúc.
Thực ra tụi nó đều có bạn gái, những đứa con gái lang thang như tụi nó nhưng bé Anh rất có nguyên tắc nên tui kia không đưa về sống cùng.
Trong đám con trai quanh bé Anh thì chỉ duy nhất thằng Chiến là chưa lần nào thưởng thức bà chị thơm ngon dù thằng bé chỉ thua nó có mấy tháng tuổi.
Do là nhỏ nhất nên dù cố gắn Chiến cũng chỉ đóng vai trò phụ trong các phi vụ trộm cắp hoặc móc túi thì cũng chả tinh vi bằng nên bị bắt canh giới hoặc cản đường mà thôi.
– Chị Phượng… Chiến ngập ngừng đứng cạnh bé Anh.
– Gì… con bé không quay lại vẫn im lặng nhìn dòng sông Hồng lừng lững trôi.
– Em Em…
– Nói đi, làm gì vậy.
– Em theo chị từ những ngày đầu tiên…
– Uh… bé Anh quay lại nhìn nó, gương mặt xinh đẹp nhưng sắc của con nhỏ làm thằng bé sợ cúi mặt.
– Vậy Chiến muốn gì… nó hỏi nhẹ.
– Em em… em tức lắm.
– Lý do.
– Em chưa lần nào được thưởng, Chiến nói lẹ như sợ ai cướp mất.
– Thế thì vươn lên đầu hoặc về nhì.
– Em không có cơ hội, em toàn bị bắt canh giới… nhưng… nhưng em đã có lần thay chị vào trại trong một vụ trộm.
– Thế ah… LẠi đây, thằng Chiến run run tiến lại gần, dưới gầm cầu hôm nay có 4 thằng, Chiến và 3 thằng nhóc khác. 3 thằng kia ngồi im không nói gì… BÉ Anh tuột quần thằng Chiến xuống đất, cầm con cu bỏ vào miệng bú, thằng nhóc run lên dữ dội. Kỹ năng bú cu của bé Anh đã điêu luyện, nó bú chừng 2 – 3 phút thì thằng Chiến rùng mình xuất tinh, con bé mút sạch rồi đứng lên hôn vào môi, nó nhả hết tinh trùng vào miệng thằng Chiến.
– Bốp, bốp bốp… Bịch… Tùm… Con bé tát và đá thằng nhỏ văng xuống sông, mấy thằng kia láo nháo đứng nhìn… đưa cái khăn, con bé nói một thằng nhanh nhảu lấy cái khăn đưa cho bà chị.
Thằng Chiến lóp ngóp bò lên, nó run run… con bé nhìn thằng Chiến nghiêm mặt.
– Dám kể công hả.
– Dạ em… em xin lỗi chị, tại em…
– Thay đồ đi.
– Dạ… thằng nhóc thay bộ đồ.
– Con bé bước vô sau chân cầu thang nói nhỏ với thằng Chiến… lấy cái túi bóng to gấp lại rồi theo tôi.
– Dạ…
– Chị hai đi đâu vậy, cần tụi em theo không.
– Thôi ngủ sớm đi, 10h rồi đó.
– Dạ…
Con bé đi trước, thằng Chiến ôm cái tui bòng theo sau. Tụi nó mua rất nhiều túi bóng to hơn cả người, trời Hà Nội về đông rất lạnh, đắp mền là không đủ ấm vã lại mền rất đắt và dễ dơ nên chui vào cái túi, thân nhiệt tỏa ra không thoát được tạo hơi ấm.
Con bé đi qua bên kia cầu, đi xuống một bãi bồi, bãi bồi như cái lưỡi thè ra liếm một mảng con sông, trời đêm nay trăng rất sáng. Bãi cát phẳng rộng với vài lùm cây nhỏ lởm chởm như những sợi lông trên cái mu Ɩồŋ trắng của con bé Anh. Trên cầu Long Biên có thể nhìn rõ dưới bãi cát này, nó lại một gốc cấy có tán rộng chừng hơn mét, cao khoảng 2m.
– Hái ít tán lá trãi dưới gốc cây này Chiến.
– Dạ. Thằng bé làm theo, chỉ ít phút nó đã trải một bãi rộng đến 2 – 3 người ngồi vừa.
– Trãi cái túi ra giữa.
– Dạ… Thằng bé làm theo. BÉ Anh lên ngồi trên cái túi, thằng Chiến vẫn đứng im, con bé nhìn nó cười…
– Chiến có khí lâu chưa.
– Dạ… chừng 2 tháng.
– Có khí rồi thèm chị phải không.
– … Dạ…
– Con bé rút cái điện thoại ra… gần 11h rồi, con bé nằm ngửa ra… không chơi ah.
– Dạ…
– Không lẽ chơi mà bắt con gái người ta tự cởi đồ hả, nó mỉm cười thật duyên.
– Dạ…
– Thôi không dạ nữa, nhanh đi con ngủ… cho Chiên chơi đến khi nào mệt thì thôi.
Thằng Chiến ngồi sát con bé, tay nó lần cởi cái áo thun ôm lấy cơ thể xinh xắn của bé Anh, cái áo lót hững hờ che cặp tuyết lê trắng đầy của con nhỏ, Chiến loay hoay không biết mở, con bé cười.
– Đây, mở ngay phía trước nè… Thằng Chiến tủm tỉm, nó kéo cáo áo ngực con Anh để sang một bên, nó lần xuống cái quần… Khoang, bú vú em đi, nó xưng em ngọt lịm. Thằng Chiến cúi xuống bú, bản năng giúp nó bú rất thành thạo, bé Anh rên ư ư ư… Lấy tay xoa mu Ɩồŋ em đi… ư ư ư. Thằng Chiến xoa xoa cái mu Ɩồŋ cao của con bé, cái quần đùi thun ngắn củn chạy tới chạy lui ma sát làm con bé Anh rên siết không ngừng.
Bé Anh tự tay cởi quần mình ra, nó thả cái quần sang một bên, nó duỗi hai chân… Được tận tay sờ lên cái Ɩồŋ thật làm thằng Chiến súyt ngất vì sướng. Cái mu Ɩồŋ con bé Anh nhô lên cao, những sợi lông mượt và lưa thưa chạy theo một đường chừa hai bên một khoảng rộng trắng phau. Thằng Chiến úp cái tay lên cái mu, quá tuyệt cho một cảm giác đê mê.
Vú con bé Anh to, đầu vú nhô ra và thâm lại, kết quả của những trận hoang lạc mây mưa, nhưng cái bầu vú đang lớn vẫn căng cứng, lốn con bé Anh cũng vậy, cái lỗ thì thâm nhưng cái mu vẫn đẹp, đặc biệt là hai mép vẫn căng vì đơn giản là Ɩồŋ nó đang lớn nên việc bú cắn của bọn đàn ông không là cho mép Ɩồŋ nó thè ra được. Dưới ánh trăng sáng vằn vặt thằng Chiến cứ đặt một tay lên vú, một tay lên lô`nmân mê mà không biết làm gì, điều này làm bé Anh nhớ thằng Phúc, cũng những hành động ngây ngô mà nó yêu điên loạn.
– Miệng thì bú đầu vú, lấy 2 ngón tay móc vào trong Ɩồŋ… ư ư ư, đúng rồi đó.
Con Anh kéo thằng Chiến lên hôn rồi lại đẩy xuống bú vú, nó cầm tay thằng Chiến đẩy mạnh vào Ɩồŋ nó, nó rên ư ử, nó cảm nhận chính là tay thằng Phúc lần đầu tụi nó ân ái. Lần đó nó mới hơn 10t, nó cũng còn ngây ngô nhiều nhưng sau 2 năm, nó là một chuyên gia trong tình dục. Hôm nay nó lại được hưởng cái vụng về của một thằng con trai, nó thích và nhớ lắm cái cảm giác năm xưa. Con Anh kéo thằng Chiến lên thì thầm.
– Bú Ɩồŋ em đi.
– Bú làm sao, thằng Chiến lo lắng.
– Cứ bú sao tùy anh, nhanh lên bú em đi.
– Uh…
Thằng Chiến bò xuống háng, con bé Anh cong chân cho Ɩồŋ banh ra, Thằng chiến áp miệng vào miệng Ɩồŋ, nó thấy là lạ, nhớt nhớt và mùi Ɩồŋ ngai ngái, nhưng nó đâu có sợ, nó thèm lâu rồi mà. Thằng Chiến lè lưỡi vào liếm, tuy nó vụng về lắm nhưng con bé Anh thấy thích vô cùng, nước cứ thế trào ra.
– Nước gì ra ướt nhẹp hết.
– Ư ư ư… Chiến uống hết đi, liếm hết đi…
Thằng Chiến làm theo, cũng không có gì là ghê, chỉ là khi nuốt nó hơi nhớt nhớt mà thôi. Thằng Chiến bú lâu, lâu lắm, con Anh cứ quằn quại đến lả người. Nó xoa đầu thằng Chiến.
– Mệt quá Chiến ơi… hừ hừ hừ…
– VẬy hả, giờ sao, thằng Chiến lo lắng.
– Không sao, ý em nó là anh làm em sướng lắm.
– Thật hả, thằng Chiến mừng ra mặt.
– Ừ, anh giỏi lắm… giờ thì địŧ em đi.
– Thật hả.
– Ùh… thật… Thằng Chiến hấp tấp cởi đồ, con Anh nhìn nó mỉm cười… từ từ, Ɩồŋ này giờ là của anh, không bay mất đâu mà sợ. Nó nói đúng cái câu nó trêu thằng Phúc năm xưa, nước mắt nó tràn ra, thằng Chiến thấy nó khóc, thằng Chiến lo lắng.
– Sao Phượng khóc.
– Không có gì, tại sướng quá thôi.
– Vậy hả.
– Uh… cho vô đi, ngồi xổm ấy… rồi đặt cu và đẩy vào đi… Ứ… Con Anh rít lên khi con cu chui vào… nhấp từ từ thôi không rơi ra… Í… thấy chưa, trên đó làm gì có lỗ mà đâm.
– Hihihi, Chiến xin lỗi, tại sướng quá, Phượng dạy Chiến nhé.
– Rồi… đấy quen chưa.
– Uh, tốt rồi.
– Đẩy chân em lên… ừ tỳ vào khủy chân đẩy mạnh lên ngực… Rồi, đấy mặc sức mà chơi nhé… Ư ư ư… anh Phúc ơi… ư ư ư, con Anh lầm bầm gọi tên người yêu nó, cũng cái con cu nhỏ nhỏ, chạy ra chạy vô làm nó thích gì đâu… Sao chơi có kiểu thế, không đổi ah.
– Tại… Thằng Chiến lưỡng lự.
– Chưa coi phim sex bao giờ ah.
– Có coi nhưng sợ Phượng…
– Không có gì, đêm nay Phượng là của Chiến, cứ chơi thỏa thích, Chiến cứ điều khiển đi, Phượng làm theo.
– Thật á.
– Thật… Thằng Chiến thả chân con bé xuống, dạng rộng ra cho người nó lọt vào háng con bé, nó nằm lên mình con Anh, miệng bú vú con cu thì thục trong Ɩồŋ… Uh, mạnh vào, đàn ông mà, cứ chơi cho đã đi, ra rồi nếu còn thích thì chơi tiếp.
– Uh… Mình chơi bé nhé.
– Ok… Con bé bò, thằng Chiến quỳ phía sau. Nó dạng chân con bé ra một chút vì chân con bé dài quá. Nước mắt con be rơi rơi, nó khóc vì sướng tê ở cái Ɩồŋ và vì nó cứ có cảm giác phía sau là thằng Phúc, thằng Phúc cũng thích kiểu này lắm.
Để lại một bình luận