Phần 51
Hôm sau dậy thì thằng Tuấn đã đưa Lan Anh về, mới nhận chức nhưng tôi gọi điện bảo nghỉ vì ốm rồi nằm ở nhà mà dưỡng sức. Thằng Tuấn đưa Lan Anh về rồi đi làm luôn, đến chiều tối mới đi về nhà.
Thấy tôi nằm khểnh ở nhà xem ti vi thì thằng Tuấn nói:
– Ô hôm nay xin nghỉ nằm ở nhà à? Chắc là hôm qua bị Lan Anh quần cho không chịu được nữa chứ gì!
– Mệt là một phần, cái thứ hai đúng như mày nói rồi đấy, quần không thể nào mà chịu được. Đến bây giờ mà còn ê ẩm cả người đây này!
– Hô hô.. tưởng mày sung sức lắm mà.
– Sung thì cũng sung nhưng mà làm sao có thể bì lại được so với người yêu của mày cơ chứ. Tao là tao hết chịu nổi luôn. Ê hết cả người đây này, làm bốn nháy chứ có ít gì đâu.
Thằng Tuấn cười hà hà thích chí lắm. Nó hất hàm bảo tôi:
– Thôi, đi ăn thịt chó với tao cho bồi bổ lại thể lực.
– Trời nóng thế này mà ăn thịt chó thì chịu sao thấu. Thôi đi làm ít thịt dê đi, cũng bồi bổ đấy nhưng mà ngon lành thì thôi rồi.
– Ừ! Cũng được hì hì!
Nói xong hai đứa đi luôn. Vừa đi thằng Tuấn vừa quay lại hỏi chuyện tôi:
– Ê mày! Hôm qua làm với Lan Anh như vậy có nói chuyện gì không?
– Làm thì làm chứ nói chuyện gì nữa. Nhưng mà nói chung là sướng, vợ mày khéo còn hơn vợ thằng Linh đấy.
– Hứ! Lan Anh thì làm sao mà dâm bằng Diệp được. So với Diệp thì còn kém xa. Nhưng nói chung dùng cũng tạm. Chắc hôm qua sướng lắm hả?
– Sướng thì cũng sướng nhưng mà sướng nhất là được làm cái kiểu đứng đấy. Chân Lan Anh dài nên làm kiểu đó phê thật.
Thằng Tuấn cười hề hề mà nói:
– Tao là tao cũng thích cái kiểu đấy, nhìn cặp mông lồng bàn mà doggy kiểu đứng là phê lòi tòi phòi ra.
Hai đứa ra quán dê gọi hai bát tiết canh rồi mấy đĩa xào, đĩa luộc nhâm nhi rồi nói chuyện. Tôi kể cho thằng Tuấn quả Lan Anh bảo cả Mai Anh làm cùng nữa, thằng Tuấn hí hửng lắm vì nếu trông duyên thì Mai Anh duyên nhất, dáng người không cao nói chung là cân đối nhưng được cái da trắng vô cùng.
Nghe tôi bảo thì thằng Tuấn nói lại:
– Ê mày! Không biết thằng Tú có đồng ý không nhỉ?
Tôi cười bảo nó:
– Thằng Tú thì chắc cũng đồng ý thôi, swing quan trọng là vợ chứ không phải chồng. Ví dụ như tao mà đồng ý nhưng Giang ở nhà mà không đồng ý thì cũng chịu. Có chăng thì phải mời em My hay em Hồng đóng thế!
Thằng Tuấn nghe tôi nói thì tặc lưỡi cái rồi bảo:
– Thôi kệ đi, mai kia ví dụ mà có hội đó thì mày cứ mời một cái, miễn đủ quân số là được chứ sao. Mà biết đâu rủ cái Giang lại được máy bà chị bồi dưỡng cho lại thích.
– Ừ! Cũng có thể thôi nào nhậu tiếp.
Hai thằng nhậu đến tối thì về mà lăn ra ngủ. Rượu quê cùng với thịt dê khiến nó ngấm vô cùng. Sáng hôm sau quần áo chỉnh tề tôi với thằng Tuấn đến công ty rồi đi làm ở hai phòng khác nhau.
Mọi việc quấn lấy chúng tôi đến cuối tuần. Cuối tuần thì thằng Tú cũng về, mang một đống đồ tây cất trong tủ lạnh rồi quần áo cho hai đứa tôi nữa.
Thằng Tuấn mắt chữ O mồm chữ A hỏi:
– Sao tự dưng mày có hứng đi mang một đống quần áo rồi đồ ăn về làm gì vậy mày, hai đứa tao quen sống cái thời sinh viên quen rồi mày.
Thằng Tú quay lại cười nói:
– Có phải tao mua cho hai đứa mày đâu, đừng nghĩ tao tốt thế nhé. Mai Anh về nước chơi nên mua đồ tặng quà chúng mày đấy.
Hai đứa tôi quay lại tủm tỉm cười với nhau rồi quay lại bảo thằng Tú:
– Thế hóa ra mà Mai Anh về nước. Kiểu này là mày phải gọi Mai Anh đến đây nhé.
– Được rồi. Yên tâm đi, mà hôm đó gọi tất cả đi ăn luôn, được chưa.
– Ờ được. Thôi quà đâu đưa hai chúng tao đi cất. Quý hóa quá.
Nói xong thì tôi với thằng Tuấn lấy quần áo mà vào phòng của mình. Thằng Tú tưng hửng ra nhìn mặt cay cú lắm.
Mấy hôm say thì Lan Anh, Tuấn, tôi với vợ chồng thằng Linh thêm cả Tú với Mai Anh gặp nhau mà đi nhậu.
Cả một đám đang ăn uống thì tôi nói:
– Công nhận là Diệp mát tay thật đấy! Làm mối hai phát thàng công hai phát luôn.
Diệp vẫn nở một nụ cười dâm đãng mà nói lại với tôi:
– Em có làm mối làm mai gì đâu, tự dưng hai cái cặp này cứ dính dính lấy nhau rồi dính chặt luôn đấy chứ.
Tôi với Diệp cười tí tởn cùng nhau thì thằng Linh nói luôn:
– Cũng công nhận hai cái ông tướng này ỉm ỉm thật, chẳng biết gì mà đùng một cái thôi xong luôn, đánh nhanh thắng nhanh còn hơn cả mình.
Tôi ra vẻ tiu nghỉu rồi nói:
– Mỗi tao là chậm chân nhất thôi nhỉ. Chán quá.
Mấy đứa bĩu môi rồi trêu chọc tôi. Chúng tôi ngồi nghe Mai Anh kể về cuộc sống bên Úc rồi những cái hay cái lạ bên đó.
Mọi người nói chuyện vui vẻ rồi chia nhau ra lấy đồ vì chúng tôi ăn buffet. Đi cùng với Diệp ra lấy đồ tôi tủm tỉm cười mà bảo Diệp:
– Lâu không nhìn Mai Anh công nhận xinh hơn xưa nhiều nhỉ.
– Thế trước kia nó xấu à?
– Không! Ý anh là xinh hơn chứ không phải trước kia xấu. Mà nhìn dáng ngon thế, y hệt em đấy. Thế dạo này còn thèm nữa không?
– Vẫn như mọi ngày thôi. Hứ, nhìn cái mặt anh là lộ ra chữ đểu rồi.
– Anh đểu cái gì đâu.
– Đểu thật còn gì nữa, chỉ được cái hỏi đểu em là không ai bằng thôi. À mà anh với cái Lan Anh cũng quấn lấy nhau rồi đúng không?
– Ừ! Hì hì, thằng Tuấn cũng muốn thử nên thử luôn, đang bảo bao giờ vợ chồng em với cặp Tuấn với Lan Anh làm cùng đấy.
Diệp tủm tỉm nói:
– Thế thì phải rủ thêm cả cặp Tú với Mai Anh nữa chứ nhỉ. Mà anh cũng phải gọi Giang lên chứ, thiếu người là không ổn đâu.
– Giang mới học cấp ba thế thì làm sao mà kéo lên được, thôi hôm nào anh tìm người đóng thế được không nào. Cũng kém Giang có một tuổi thôi nhưng ăn chơi lắm, không phải là dạng vớ vẩn đâu. Ý anh là quen thân đấy.
– Ừ! Được rồi ! Nhưng mà có sợ lộ ra thế này thế khác không?
– Chẳng có việc gì mà phải sợ cả. Thoải mái mà, thế Lan Anh nói gì với em?
Diệp tủm tỉm nhìn tôi rồi cười hì hì, rảo bước đi gắp đồ vào đĩa rồi mới quay lại nói:
– Trông thế này mà cũng khỏe phết còn gì nữa. Cả đêm quần với nhau tận bốn cái cơ mà.
Tôi tủm tỉm cười mà hỏi lại:
– Lan Anh nói rõ thế cơ à?
Diệp mỉm cười gật đầu rồi còn nói thêm về mấy thứ Lan Anh nói cơ. Công nhận phụ nữ với nhau cũng thoải mái mà tâm sự cái chuyện đó thật. Có gì cũng nói được với nhau hết. Lấy thức ăn xong chúng tôi quay lại bàn thì Mai Anh cũng sang cụng ly rồi nói chuyện với tôi:
– Dạo này mấy anh làm cùng công ty chắc tụ tập suốt nhỉ.
– Nói là cùng công ty nhưng mà cũng có tụ tập được đâu em. Mỗi đứa một công việc chạy đi chạy lại suốt ấy mà. Có thằng Tuấn với thằng Tú là được nhiều tiền thôi chứ anh được ít lắm.
– Gớm! Thấy anh nào cũng giỏi mà bảo được ít tiền thì ai tin cơ chứ.
– Thật mà, em cứ hỏi người yêu em với thằng Tuấn này là biết mà.
Nghe tôi nói thì thằng Tuấn gật đầu lia lịa nói:
– Đúng rồi đấy! Bọn anh đói ăn lắm, toàn người yêu nuôi thôi. Có nhiều tiền thì chỉ mỗi thằng Linh là được nhiều nhất nhỉ.
Cả lũ gật đầu thì thằng Linh không cãi được nữa. Nói chuyện phiếm tất cả với nhau rồi lại chia ra mà tâm sự chuyện riêng tự. Lan Anh quay sang chỗ tôi tủm tỉm cười rồi nói:
– Này anh thấy Mai Anh có ổn không? Dạo này thấy hàng họ nó còn ngon lành hơn trước đấy!
– Anh thì thấy ổn nhưng không biết thế nào. Nhìn thì có vẻ bình thường lắm, chẳng để lộ một vẻ gì cả. Nói chung là rất khó tiếp cận, hì hì. Hay em thử nói chuyện bóng gió với nó xem thế nào.
– Thế có muốn làm với nó ngay không?
– Em anh còn muốn đè ra huống hồ là Mai Anh.
Tôi nhỏ to với Lan Anh như vậy thì Lan Anh bấu nhẹ vào đùi tôi cái mà lườm. Cái nháy mắt của Lan Anh làm tôi không biết Lan Anh đang bày cái trò gì sau lưng cả. Đột nhiên Lan Anh khều khều Mai Anh đi với nhau.
Vừa đi hai người vừa tủm tỉm cười đùa. Lan Anh nói nhỏ gì đó mà Mai Anh đánh nhẹ vào cái mông căng mọng của Lan Anh rồi đỏ lựng hai gò má lên nhưng sau đó cũng gật đầu.
Để lại một bình luận