Phần 87
Ôi những con cặc to khỏe, những cái vòi truyền giống mà cả một ngày một đêm đã xọc vào lồn không biết bao nhiêu lần, đã mang đến cho Dung không biết bao nhiêu là khoái cảm nhục dục.
Nàng ước gì có thể ở lại thêm một ngày nữa để cùng họ tiếp tục hưởng thụ.
Nhưng nàng không thể ích kỷ như thế được.
Nàng phải trả họ về với thực tại để nghỉ ngơi và phục hồi thể trạng, để còn có thể làm việc và “phục vụ” mấy cô bồ nữa chứ.
Dung cố “nhịn thèm” nhưng vẫn tận tụy với từng người.
Nàng dành thời gian cho từng người rất lâu, bú với sự kiên trì bền bỉ đến kinh ngạc.
Nàng ngậm mút đầu cặc mà không để hàm răng chạm vào cái khấc.
Nàng ngoan ngoãn để cho từng người đàn ông ôm đầu nắc con cặc gân guốc vào miệng mình.
Dung không hề thấy bị xúc phạm khi bọn họ xem cái miệng xinh xắn của nàng như một lỗ lồn để giúp họ giải tỏa nhu cầu của giống đực.
Dung không xem nhẹ một ai, nàng luôn đối xử công bằng với từng người, nàng luôn ân cần đáp ứng mọi ham muốn của họ.
Ôi… một tiên nữ xinh đẹp đang quỳ trước mấy gã đàn ông phàm tục để ngụp lặn trong háng họ.
Đôi môi đỏ như son đang cong cớn bao lấy thân cu to cứng khiến cho khoang miệng bé nhỏ kia phải căng ra hết cỡ.
Với thân phận cao sang danh giá và nhan sắc tuyệt trần, thật sự Dung đang hạ mình để làm một cái việc quá mất mặt.
Đáng lẽ với giá trị như nàng thì những kẻ tầm thường kia phải nằm xuống để nàng ngồi lên mặt như một sự ban ơn.
Chính họ mới là những kẻ phải vùi mặt vào háng để liếm lồn, để được ban tặng những sản phẩm mà chỉ có cái lỗ thần tiên của nàng mới tạo ra được.
Nhưng không, Dung thật bình dị và gần gũi.
Nàng kiêu kỳ nhưng không kiêu ngạo, nàng luôn giữ cho mình hình ảnh cao sang nhưng không khinh bạc một ai.
Nàng đã hòa mình vào thế giới của nhục dục, thế giới mà nơi đó chỉ có sự hòa quyện của xác thịt để mang đến cho nhau nhục cảm.
Những người đàn ông đang đụ cái miệng của Dung biết rõ họ đang ở địa vị nào, vì thế họ đều trân quý những gì mà Dung đáp ứng.
Từ khi lao vào cuộc chơi tập thể, Dung đã nhận thấy mọi người đều yêu mến và trân trọng nàng.
Vì vậy mà nàng không chút đắn đo khi dâng hiến tấm thân ngà ngọc cho năm người trai trẻ sung mãn để họ thay nhau rút cạn bao nhiêu sinh lực thông qua cái lỗ đỏ hồng e ấp giữa hai chân.
Dung cũng đáp lại bằng sự cuồng nhiệt trong niềm kiêu hãnh đến từ thân xác.
Năm người đều muốn lên đỉnh với cái miệng duyên dáng của Dung.
Nàng mặc tình để từng người ôm đầu mình nắc đến tê dại rồi găm sâu bắn tinh vào tận cuống họng cho nàng nuốt.
Có kẻ thì đến lúc lên đỉnh rút ra sục lia lịa rồi bắn khí vào cái miệng xinh đẹp đang hả lớn hứng lấy… Cho dù là kiểu gì cũng không quan trọng, Dung hứa là chiều họ thì nàng sẽ làm.
Nàng nồng nhiệt đón nhận hàng triệu triệu tinh trùng bơi lội trong những luồng tinh dịch trắng đục nhớp nhúa.
Nàng há miệng đón lấy những gì xuất ra khỏi cái lỗ nhỏ trên đầu cặc trương to đỏ ửng từ những kẻ thèm khát từng milimet da thịt của Dung.
Nàng thầm cảm ơn những bộ phim tình dục mà nàng từng xem vì nó đã tạo tiền đề cho Dung dễ dàng đến với chuyện này.
Rồi thời gian chung sống với Khương đã tôi luyện nên một Phương Dung sành sỏi, thích nhìn thấy những dòng tinh bắn phọt ra từ đầu cu no tròn của phái mạnh vào miệng để rồi nuốt nó trong cảm giác nhơn nhớt béo ngậy cả khoang miệng.
Khi con cặc cuối cùng dừng xuất tinh, Dung nút mạnh vào đầu cu một lần nữa rồi đứng dậy đón lấy cái khăn ướt từ Minh. Nàng lau mặt và lau quanh miệng thật kỹ trước khi đưa xuống háng.
– Đừng, để anh làm sạch nó cho – Minh ngăn lại không muốn để Dung dùng khăn lau cái lồn đang nhiễu nhão.
– Thôi anh… Giờ mà anh vùi mặt vào liếm thì không biết đến bao giờ nó mới khô được. Để em tự làm.
Dung hơi hạ thấp người, háng mở rộng thêm đôi chút để có thể đưa khăn vào lau dọc khe suối. Nàng phải trở phía nhiều lần mới có thể chùi thật sạch dâm thủy. Dung trả chiếc khăn lại cho Minh trước sự phản đối của những người còn lại.
– Em bất công quá, sao chỉ đưa cho mỗi thằng Minh?
– Ơ… – Dung ngỡ ngàng trước phản ứng của mọi người – Ơ… thì khi nãy ảnh đưa khăn cho em, giờ… em trả lại thôi mà.
– Nhưng nước lồn của em đang dính trên đó, nó sẽ độc chiếm cho mà coi.
Đám đông chưa dứt lời đã thấy Minh đưa chỗ ướt nhất trên chiếc khăn vào miệng để nút. Những chỗ khác thì anh thè lưỡi liếm đến khi không còn chút vị giác nào trên lưỡi mới thôi.
– Á… Cái anh này… – Dung đánh vào vai Minh – Anh dâm vừa thôi chứ!
– Ai bảo em không để anh liếm làm chi.
– Xí… đúng là đồ quỷ mà. Còn mấy anh nữa, cũng vậy cả. Suốt một ngày một đêm còn chưa đủ hay sao?
– Em có biết là nước lồn đã quý rồi, nước từ lồn em nó còn quý biết nhường nào không? Không ai muốn bỏ phí đâu.
Nếu đang trong cuộc mây mưa thác loạn thì cách nói chuyện đó thật kích thích. Nhưng trong lúc này, khi nàng đang mặc lại quần áo chuẩn bị ra về thì những ngôn từ đó mới tục tĩu và trơ trẽn làm sao. Ôi cái gã Hoàng Minh này, nhất định mình sẽ mét lại với Liễu cho mà coi.
– Bộ thèm lắm hả? Hôm nào em qua đây ngồi lên mặt anh cả một ngày cho anh tha hồ uống, chừng đó đừng có than ngán ngẩm đó nha!
Ôi sao mình lại đồi trụy đến thế, hóa ra mình có khác gì mấy gã này? Dung tự trách bản thân khi buộc miệng nói ra những lời mà bình thường nàng không bao giờ nói được.
– Thiệt không Dung? – Minh ôm choàng lấy nàng từ phía sau – Em nói là phải giữ lời đó nha.
Dung đỏ mặt tự thẹn với bản thân, ước gì có một cái lỗ để chui xuống. Trời ơi mình lầy quá rồi, hư hỏng quá rồi. Dung thấy ngượng vô cùng, không ngờ lời nói đùa trong lúc cao hứng đã đẩy nàng vào tình cảnh khó xử đến thế. Nàng đã chiếm đoạt năm người đàn ông làm của riêng suốt mấy chục giờ đồng hồ, làm cho họ tốn quá nhiều sức lực đến gần như kiệt quệ.
Nếu còn tái diễn lại chuyện này, Dung e rằng đám bạn gái sẽ hận nàng mất thôi, không chừng tẩy chay khỏi nhóm cho coi. Còn nếu làm như vừa nói, độc chiếm một mình Hoàng Minh cả ngày lẫn đêm thì chắc con Liễu sẽ xé xác Dung thành trăm mảnh. Ôi… khiếp quá, nàng khẽ rùng mình.
– Đang nghĩ gì vậy? Em hứa rồi đó nha! – Minh khẽ hôn má nàng từ phía sau.
– Ơ… em hứa hồi nào? Em chỉ… chỉ là nói đùa vậy thôi!
– Không biết, em đã nói phải giữ lời. Đúng không mấy ông?
Minh hỏi những người còn lại và tất nhiên là họ hùa theo anh ngay. Ai trong số họ lại không muốn sở hữu riêng Dung dù chỉ một ngày ngắn ngủi?
– Thôi… thôi… Buông em ra. Kéo áo lên để em còn về. Trễ lắm rồi!
– Đừng có đánh trống lảng cô nương. Em không gật đầu xác nhận thì tụi anh nhốt em lại đây luôn đó.
– Từ từ rồi tính… Về hỏi ý bồ của mấy ông trước đi.
Để lại một bình luận