Trước khi kể chuyện, em có vài lời muốn nói, đây là chuyện có thật của em. Chuyện về 1 người con gái (vợ hiện tại của em) là người chủ động đã cưa đổ em như thế nào. Các bác có quyền không tin vào câu chuyện, nói em chém gió hay gì gì cũng được. Em đã suy nghĩ rất nhiều về việc có nên chia sẻ câu chuyện của em ra đây không, vì văn em theo các giáo viên đã dạy là như Ɩồŋ ấy. Nhưng cũng cố gắng viết ra để cho anh em thấy được câu chuyện khá hiếm, nhưng có thật trong xã hội hiện nay. Em viết ra đây cũng coi như là những dòng nhật ký, các bác đọc được thì đọc, không thì bỏ qua nhé.
Năm đầu tiên rời quê lên Hà Nội học (nói là quê chứ quê hương em cũng là 1 thành phố lớn đấy, Hạ Long) em đã bỏ học ở ngôi trường em đang theo học (Đại học dân lập Phương Đông) chỉ vì ham chơi game. 1 năm ở trên đất Hà Nội, chỉ ăn và chơi game (thời đấy nghiền TLBB) nghĩ lại bây giờ thấy thật lãng phí, và tội bố mẹ.
1 năm trôi qua, bố mẹ cũng biết chuyện, nhưng vẫn tin tưởng vào mình (chả biết cơ sở nào) cho mình thi lại và tiếp tục lên Hà Nội học. Lần này mình học Cao đẳng Lao Động Xã Hội. Đầu năm học, mẹ và bác ruột của mình có lên Hà Nội để tìm nhà cho mình, sau vài ngày mình đi học, còn mẹ và bác đi tìm nhà gần trường cho tiện đường đi học (năm đầu mình ở nhờ nhà bác) lăn lộn vài ngày, cuối cùng, mẹ đành nhờ đến môi giới nhà đất, mất 500k và cũng tìm được 1 phòng ưng ý. Và tại xóm trọ này, mình đã gặp người yêu đầu tiên, và cũng là cuối cùng của mình. Mình giờ vẫn hay nói với mẹ rằng, mẹ giỏi thật, tìm nhà, tìm luôn được con dâu.
Và giờ nghĩ lại, nếu năm đầu, mình không bỏ học thì làm sao mình gặp được người vợ tuyệt vời này của mình, âu cũng là cái liễn.
Tả sơ qua xóm trọ cho các bác hình dung. Khu trọ chỉ gồm 2 tầng, mỗi tầng 3 phòng riêng biệt, xếp theo kiểu chữ U đổ sang trái, phòng của em là ngay phòng đầu tiên từ cửa đi vào tầng 1, phòng vợ là phòng đầu tiên từ cầu thang lên tầng 2.
Trong những ngày đầu trọ ở đây, em và thằng bạn thân từ hồi cấp 3 của em (thằng này từng học và bỏ học cùng em và cũng đi học trường này theo em) hầu như suốt ngày chỉ quanh quẩn việc đi học và chơi game. Sau khoảng 3 ngày đầu, tụi em đã làm quen được HM (người cùng phòng với vợ em), và ngày hôm sau, chúng em mới chính thức gặp HB (vợ em, từ đây em sẽ gọi là HB cho cảm xúc) cả 2 người đều tên là H, nên lúc bấy giờ bọn em gọi là H Mập và H Bé.
HM thì cũng không có gì đặc biệt, còn HB, cảm giác đầu tiên em gặp mặt là… chả cảm xúc mẹ gì. Em không giỏi về văn chương và mô tả lắm nên chỉ tóm gọn 1 câu là, HB rất xinh, dáng chuẩn, cao khoảng 1m64, thấp hơn em vài phân.
Trải qua 20 năm FA, trong em đã hình thành suy nghĩ gái xinh chỉ là để ngắm, em cũng xác định yêu là cưới, và chỉ cần vợ mình đừng khó nhìn quá, biết nội trợ là được (đời đúng là biết đâu chữ ngờ) Lần đầu tiên cả 4 người gặp mặt, bọn em bày chơi phỏm uống nước, chỉ ai bét mới phải uống, nam 2 cốc nữ 1 cốc. Đang định bắt đầu cuộc chơi thì phát hiện ra là chỉ có 3 cái cốc, thế là nhanh như cắt, em leo xuống cầu thang lấy thêm 1 cái cốc nữa lên (mỗi người 1 cốc, không ai uống chung) và bắt đầu cuộc chơi. Trong lúc chơi, thỉnh thoảng em lại tia ngắm HB tý, những lúc HB cười trong thật dễ thương.
Đến giờ chia tay đi ngủ, trước khi lên phòng, HB đã chủ động xin số điện thoại của thằng bạn cùng phòng em (T). T đọc số nó và đọc luôn cả số em, mặc dù HB không hỏi. Sau khi đọc số em, HB có hỏi ” bạn kia tên gì nhỉ ” (Đụ má, lúc đầu đã giới thiệu mà sao giờ đã quên ngay được, mà vẫn nhớ tên thằng T mới ức chứ) Câu hỏi làm em có phần hơi buồn, mặc dù mình chả có ý gì, đang lưỡng lự và phân vân thì thằng T đã lên tiếng ” nó tên N “. Kết thúc, ai về phòng nấy. Buổi tối hôm đó, em vẫn nhớ như in câu hỏi đau lòng của HB, chả nhẽ mình chả có gì đặc biệt để người ta để ý.
Những ngày sau đó lại là những ngày bình thường của em và thằng T. Đi học, game, và thêm 1 sở thích nữa là thỉnh thoảng ngắm HB.
Mọi việc trôi qua rất bình thường, cho đến 1 hôm. Em và thằng T đang chơi game ở quán nét quen thuộc thì “Tít tít”. Điện thoại thằng T reo.
“Alo”
Đầu dây bên kia là HB, T ra hiệu cho em biết, đại khái cuộc điện thoại là hẹn bọn em ra nói chuyện tý. Ra gặp HB, bọn em 3 người đi lòng vòng, nói chuyện linh tinh được khoảng 10 phút, em thấy không hợp với cái không khí này, và không thích cuộc nói chuyện 3 người, em chủ động bảo với T “Tao quay lại quán trước đây, tý mày ra sau nhé” Em quay lại quán game, nơi em và T vẫn đang cắm máy để đấy và tiếp tục công cuộc cày cuốc.
20p sau, T quay lại quán game và bảo HB đang đợi mày bên ngoài kìa. WTF…
Thầm nghĩ “Mình với HB thì có cái mẹ gì mà nói nhỉ”. Nghĩ là thế, nhưng lòng cũng thầm vui, ít ra cũng được hot girl quan tâm, kệ mẹ là chuyện gì, ra ngoài rồi biết.
Chà chà, lại là màn đi dạo trong bóng tối.
“Về nhà với mình nhé!”
Đuuuuuù. Tim mình bắt đầu đập nhanh hơn, thầm nghĩ thật kỳ lạ, nhưng cũng nhanh chóng đồng ý, tất nhiên rồi, vui còn chả kịp nữa là…
Trên đường về nhà (từ quán net về tới phòng trọ em khoảng 5 phút đi bộ thôi) Trọng tâm của cuộc nói chuyện là:
“Cho tớ mượn quạt nhé”
A đù, hóa ra đây mới là vấn đề. Dự là 2 đứa này cử HB dùng mỹ nhân kế để mượn quạt đây mà. Không chần chừ, em trả lời luôn:
“Ừm, nhưng cậu hỏi thằng T xem”
Ơ, hình như có điều gì không ổn… sau khi nói ra, em mới thấy sự bất thường trong câu nói của em. Ngay lập tức, 1 nụ cười luôn hé, thế giới vẫn quay và HB trả lời:
“Tớ hỏi T rồi, T bảo hỏi cậu”
Đù, dính trap rồi, T ơi là T, mày đúng là bạn thân của tao mà, sao tao với mày lại hiểu nhau như thế không biết. Không còn sự lựa chọn, đành phải cho HB mượn quạt (cái quạt ở phòng HB mình đã lên 1 lần rồi mà nó chạy rất đuổi ruồi, dí mặt vào tóc còn chả lung lay). Thôi cũng may, phòng còn cái quạt tích điện nữa, xài đỡ rồi tính sau.
Để lại một bình luận