Phần 4
Một tuần nữa trôi qua, mẹ Hữu Bằng chọn một ngày lành tháng tốt, đến nửa đêm khi không ai biết, hai mẹ con bọn họ bí mật đi chùa trong thị trấn. Mẹ anh mặc chiếc váy giống như áo cưới màu đỏ tươi viền vàng trông rất lộng lẫy, còn Hữu Bằng cũng mặc chiếc vest mới. Bây giờ bà ấy như cô dâu còn Hữu Bằng như chú rể, bà ấy ngượng ngùng cúi đầu trước mặt con trai, còn anh thì nhỏ vài giọt nước dãi từ trên chiếc cổ trắng như tuyết của mẹ mình.
Đến đây, Hữu Bằng cởi chiếc vòng cổ mà bố anh đã tặng cho mẹ anh lúc trước, rồi anh đeo chiếc vòng mà anh đã mua cho mẹ anh hôm bữa, như thể đánh dấu rằng kể từ giây phút này mẹ anh đã trở thành vợ của anh vậy. Sau buổi lễ, hai mẹ con cầu nguyện hạnh phúc trước con hổ gỗ kỳ lạ. Sau bữa ăn lễ hội, hai mẹ con làm tình say đắm ở đó luôn. Bà ấy phấn khích bởi lén phén với con trai bà, nên nói: “Con trai, mỗi lần ở bên con, đều giống như lần đầu tiên của mẹ. Con cho mẹ thật nhiều hạnh phúc, nhưng đêm nay là đêm đầu tiên đặc biệt của chúng ta. Đêm nay, mẹ không chỉ là mẹ của con mà còn là giống như vợ của con”
– Mẹ, mẹ đã là người phụ nữ của con rồi, từ nay về sau con có thể gọi mẹ là Nghi Đình được không?
Nghe câu này thì mẹ anh hơi đỏ mặt, ngượng ngùng gật đầu. Sau đó, anh nói với bà ấy: “Nghi Đình, đêm nay là một ngày đặc biệt. Đêm nay là đêm đầu tiên của chúng ta không còn gọi là mẹ xưng con nữa. Mà đổi cách xưng hô khác, và tất nhiên cách xưng hô này duy chỉ có hai người chúng ta biết và lập trình mà thôi… thế nên, Nghi Đình. Anh muốn em sinh cho anh một đứa con mập mạp.”
Lúc này mẹ anh không có nói gì, nhưng sau đó một vài phút thì bà ấy vùi đầu vào tay Hữu Bằng nói: “Con ơi, theo phong tục của chúng ta, trách nhiệm đầu tiên của người phụ nữ làm người vợ tốt là sinh con cho chồng. Mẹ vui mừng nếu sinh con cho con, tối nay mẹ sẽ đóng vai người vợ và mong sao sẽ có bầu!”
Thế là đêm đó, hai mẹ con bọn họ tiếp tục quan hệ tình dục. Có lẽ con hổ gỗ đó có tác dụng thần kỳ, anh tiếp tục xuất tinh năm lần trong âm đạo của mẹ anh, mong bà ấy sớm mang thai giọt máu của anh cho trọn vẹn. Khi làm tình cuồng nhiệt xong, cuối cùng anh mặc quần áo vào, anh ôm thân thể người mẹ trần truồng vào lòng rồi đưa mẹ anh ra một con sông nhỏ cách đó không xa để tắm rửa cho bà ấy.
Khi đến bờ sông, Hữu Bằng tìm một chỗ thật vắng vẻ, đặt mẹ anh xuống đất, trải chiếc váy hoa phượng đỏ rực ra. Ánh trăng ban đêm rất đẹp, làn da của mẹ anh rất trắng, thậm chí dưới ánh trăng còn có ánh ngọc trai mềm mại nên anh có thể nhìn rất rõ. Dù Hữu Bằng và mẹ mình đã ở bên nhau nhiều lần nhưng đây là lần đầu tiên anh ấy cẩn thận chiêm ngưỡng vẻ đẹp của bà ấy… người phụ nữ đã trở thành vợ anh từ bây giờ trở về sau, và tất nhiên chỉ có hai người họ tự biết tự nghĩ mà thôi, chứ ngoài ra thì không có ai dám chấp thuận cho mẹ con họ là vợ chồng với nhau cả.
Nằm dưới ánh trăng sáng thì mẹ anh ngượng ngùng nhắm mắt lại và nhờ anh đỡ bà ấy dậy. Ngực mẹ anh không quá to hay thẳng nhưng duyên dáng vẽ nên những đường cong tuyệt đẹp trên ngực, anh cảm thấy mình thật may mắn khi có được một người phụ nữ như mẹ mình đây. Đột ngột anh bế bà ấy xuống nước, để bà ấy đứng trong nước và rửa sạch phần thân dưới của bà ấy bằng nước.
Sau đó, anh để mẹ mình tắm ở đó còn anh thì bơi vòng quanh bà ấy một lúc, dần dần nhìn dáng vẻ duyên dáng của mẹ mình, anh lại hưng phấn ham muốn tình dục trở lại, lặng lẽ bơi theo mẹ mình trong làn nước đêm trăng. Lúc này nước vừa ngập vào giữa đùi mẹ anh, thế là anh ôm lấy vòng eo thon gọn của mẹ mình và mẹ anh kêu lên “ơ… a…”, lúc đó mẹ anh mới nhận ra là anh chứ không phải là “ma da” và bình tĩnh lại, để anh vuốt ve hai cái gò mông trắng như tuyết của bà ấy.
Hữu Bằng chơi trò “mèo vờn chuột” được một lúc, anh dùng cả hai tay ôm lấy đôi gò bồng đảo của bà ấy và kéo chúng ra hai bên. Mẹ anh hơi phản kháng nên nắm lấy tay anh định ngăn lại nhưng mà bà đã nắm lấy tay anh đặt lên mông của bà, Hữu Bằng thấy vậy thì dùng cả hai lòng bàn tay nhào nặn cái mông của mẹ mình thật say sưa. Một lúc sau, anh mở rộng lòng bàn tay của mình ra hết cỡ, rồi lòng bàn tay của anh xòe ra ôm trọn bờ mông mây mẩy và chiêm ngưỡng từ phía sau. Hai múi thịt của bờ mông đóng chặt, giống như nụ hoa cúc, thế là anh đưa tay chạm vào, rồi làm cho mẹ anh toàn thân căng thẳng, rồi anh dùng ngón tay chọc vài cái, bỗng thấy cái bông cúc nhỏ đã khép chặt lại.
Bây giờ đứng dậy, bà ấy để anh đỡ eo rồi bước sâu xuống nước cho đến khi nước nhấn chìm đôi mông hồng hào của bà ấy. Anh nắm lấy cẳng tay của mẹ mình và bảo bà ấy ngả người ra sau, rồi dương vật của anh hiện đang ở dưới háng mẹ mình được đưa vào âm đạo một cách trơn tru, rồi anh lại bắt đầu bơm. Vì sức nổi của nước nên anh dùng tư thế này để đưa mẹ anh lên đỉnh thêm lần nữa trong làn nước đó.
Khi về đến nhà thì mẹ anh đã ngẫm nghĩ xem hôm nay bà ta lên đỉnh mấy lần rồi. Bây giờ là bốn giờ sáng. Từ giờ trở đi, chỉ cần tìm được cơ hội, hai mẹ con sẽ ở bên nhau. Mẹ anh lúc nào cũng chủ động, bởi vì mẹ anh đang ở đỉnh điểm ham muốn tình dục và luôn có ham muốn mãnh liệt, mỗi lần anh cởi quần lót của mẹ anh ra, phần thân dưới của mẹ anh luôn ẩm ướt. Mẹ anh nói với anh rằng chỉ nghĩ về anh thôi là bà ấy đã thấy ướt át và chưa có ai khiến bà ấy phấn khích đến thế.
Đôi khi hai mẹ con dường như phát điên, chỉ cần có cùng ham muốn là hai người sẽ chọn ngay địa điểm để quan hệ. Một lần, khi mọi người vẫn còn ở nhà, Hữu Bằng thấy mẹ mình bước vào phòng tắm và thế là anh lặng lẽ đi theo bà ấy. Mẹ anh không khóa cửa, khi cánh cửa phòng tắm mở ra thì bà ấy nhìn thấy anh, rồi anh nhìn thấy mẹ mình vẫn đang đi tiểu, anh cứ mặc kệ sự phản đối của mẹ mình mà bế thân hình bà ấy lên. Lúc này mẹ anh còn chưa kịp tiểu xong thì anh đã trực tiếp ấn bà ấy vào thành bồn tắm, dùng cặp mông tròn trịa trắng như tuyết, nâng cơ thể bà lên cao và làm tình với bà từ phía sau. Bà ấy hốt hoảng nói: “Con trai, sẽ có người vào đó”
Lời mẹ anh thì thầm nhưng anh thì phớt lờ và tiếp tục cho đến khi hai mẹ con cùng nhau đạt đến cao trào. Khi xuất tinh xong, anh kéo quần lót của mẹ anh lên để bà ấy không thể lau được thứ chất lỏng mà anh mới bơm vào trong âm đạo của bà, bởi mục đích của anh là muốn bà ấy mang thai mà. Dù chuyện ngoại tình của hai mẹ con không bị phát hiện nhưng suốt thời gian còn lại trong ngày, mỗi khi nhìn thấy mẹ mình ôm bụng, cau mày xấu hổ, anh lại rất phấn khích vì biết rằng tinh dịch của mình đang rỉ ra từ cửa mình của bà ấy. Lúc này, âm đạo rỉ ra ngoài và nhỏ giọt vào quần lót của bà ấy.
Một đêm nọ, Hữu Bằng thức dậy và khao khát mẹ mình đến mức anh phải lẻn vào phòng ngủ chính. Tại đây, anh thấy mẹ đang nằm cạnh bố, tấm chăn mỏng đắp trên người tuột ra, lộ ra thân hình vô cùng gợi cảm. Anh nhẹ nhàng lay mẹ mình dậy, ra hiệu cho mẹ im lặng, thì thầm rằng anh muốn mẹ rồi trở về phòng. Hai phút sau, mẹ anh bước vào. Hữu Bằng vui sướng ôm mẹ mình nằm nghiêng và đặt bà ấy lên giường, rồi bắt đầu cởi quần áo của hai mẹ con ra. Bà ấy nói: “Con trai, mẹ biết mẹ là vợ của con, khi con cần mẹ nên ở bên cạnh. Nhưng con vào phòng mẹ như lúc nãy, chúng ta đang gặp phải rủi ro không đáng có.”
Dù bà ấy phản đối nhưng anh vẫn hôn mẹ mình, anh lột trần mẹ anh ra và sau đó bắt đầu thực hiện hành vi quan hệ tình dục bằng miệng với bà ấy trong đây. Một lúc sau, lỗ âm đạo của mẹ anh ướt đẫm, anh liền nằm lên người mẹ anh, rồi anh nhét dương vật cương cứng vào lỗ âm đạo đang ẩm ướt của mẹ anh và bắt đầu làm tình cuồng nhiệt. Sau này, khi bà ấy rời xa anh, mẹ anh nói với anh rằng: “Con trai, sau này khi con muốn có mẹ, giống như đêm nay, con có thể vào phòng mẹ lay mẹ dậy, mẹ sẽ đến bên con”
Nghe câu này từ mẹ mình thì anh háo hức được một lúc thì đêm hôm sau, với nụ cười trên môi, mẹ anh xách chăn (mền) bước vào phòng anh và nói với anh: “Mẹ nói với bố con rằng, do tối nào ông ấy cũng say và mẹ không chịu nổi mùi hôi của rượu nên mẹ sẽ đến ngủ ở phòng của con. Bố con cũng đã đồng ý nên kể từ bây giờ mẹ sẽ là của con mỗi tối.”
Những lời ấy như câu thần chú mà Hữu Bằng rất thích, nên anh tóm lấy thân thể bà ấy và thả vô số nụ hôn lên bà ấy như những giọt mưa. Anh nói giọng rất phấn khích: “Mẹ ơi, từ nay chúng ta có thể giống như một cặp đôi thực sự rồi.”
Trong hai năm tiếp theo, hai mẹ con bọn họ rất cẩn thận, tận dụng mọi cơ hội an toàn để đắm chìm trong thú vui loạn luân của mình. Đôi khi, “Hữu Bằng – Nghi Đình” chỉ ở bên ngoài hai ngày, trong hang động hay trong rừng rậm, sống như thú rừng, để hưởng cảm giác hoang dã. Cha anh thì mãi lo làm việc và rượu chè nên không bao giờ nghi ngờ những chuyến đi chơi thường xuyên của anh và mẹ mình, mà chỉ coi anh vẫn là một đứa con hiếu thảo, nào đâu ông không có ngờ đứa con trai yêu quý của ông nó thích loạn luân cơ chứ! Thực ra, Hữu Bằng nghĩ cha mình hẳn phải rất vui, bởi khi vợ và con trai hay cằn nhằn lúc ở nhà, bây giờ hai mẹ con đi vắng và ông ấy có thể say khướt mà không phải lo lắng gì.
Lại hai năm sau nữa, có nghĩa là tình cảm loạn luân giữa hai mẹ con “Hữu Bằng – Nghi Đình” đã được bốn năm. Lúc này, em gái Hữu Bằng đã có thai với một người đàn ông ngoại thành và lấy chồng ở tỉnh khác. Và Hữu Bằng cũng gặp được cơ hội tốt là được đến Thượng Hải học kinh doanh, chỉ cần làm tốt thì sau này có thể ra nước ngoài. Hữu Bằng giờ đây ở xa quê hương, anh buồn bã nghĩ rằng mối quan hệ của anh với mẹ mình sẽ kết thúc ở đây, nhưng hai mẹ con lại có một tình yêu sâu đậm với nhau và mẹ anh cũng có thể coi như là “mối tình đầu”, người chưa bao giờ rời quê hương miền Tây Nam Bộ, thực ra chỉ đơn giản là vậy. Ở phố thị sầm uất này, anh phải kêu mẹ anh học cách đi tàu và đi hàng ngàn dặm đến Thượng Hải để thăm anh nhiều lần, rồi cũng nhờ bà ấy giúp chăm sóc cuộc sống của anh cho tốt hơn cho khỏi buồn tẻ. Có lẽ ông trời đã khôn ngoan tính toán, khi nhận được tin cha anh nghiện rượu và được phát hiện chết trước tượng hổ bằng gỗ, anh và mẹ anh cảm thấy bàng hoàng, nhưng mà điều này cũng cho thấy hai mẹ con “Hữu Bằng – Nghi Đình” sẽ không còn thấy bóng dáng ông ấy nữa vì đã chết.
Bóng dáng người chồng, người cha sẽ không còn liên quan nữa với hai mẹ con. Câu tạm biệt rồi cũng thốt ra và người còn người mất âu cũng là số phận của tạo hóa tuần hoàn. Bây giờ, mẹ anh chính thức dọn về ở với anh, họ quấn lấy nhau như đôi vợ chồng mới cưới. Và Hữu Bằng cũng rất vui vì bà ấy, người đã phản bội bầu không khí thịnh vượng yên bình của đạo lý, đã trở nên táo bạo trong vấn đề tình dục và sẵn sàng chấp nhận ham muốn tình dục mạnh mẽ của con trai là Hữu Bằng đây.
Đến đây, không gian riêng của hai người không còn ai cản trở, nên anh hôn và vuốt ve bà ấy say đắm mọi lúc mọi nơi. Anh vén váy bà ấy lên, và ôm hôn Nghi Đình mẹ mình cuồng nhiệt. Bởi vì Hữu Bằng, anh ta có phong cách thô lỗ chỉ làm tình với cái mông của bà và phải quan hệ tình dục với anh ít nhất hai lần một ngày.
Ba tuần sau, khi hai mẹ con anh chuyển đến sống cùng nhau, mẹ anh ngượng ngùng nói với anh rằng kinh nguyệt của bà chưa đến. Sau đó, hai mẹ con hồi hộp chờ đợi, khi bà ấy lại nói với anh rằng bà ấy đã được xác nhận có thai, cả hai mẹ con đều rất vui mừng. Những ngày còn lại, Hữu Bằng nhìn mẹ mình mang bầu đứa con trong bụng đi lại, gương mặt rạng ngời niềm hạnh phúc chỉ có của một người phụ nữ mang thai, nhất là giờ đây mẹ anh đang mang trong mình hạt giống là con anh, anh rất tự hào về điều đó, dẫu rằng sau này khi anh chết đi, anh sẽ bị trừng phạt dưới cõi âm tỳ địa phủ…
Chín tháng sau, hai người có một cô con gái nhỏ xíu đáng yêu chào đời. Đây là thành viên mới trong gia đình của hai người họ, đối với gia đình mà hai người có trước đây, nó rất quan trọng đối với hai mẹ con anh lúc này. Nói ra có vẻ gần, nhưng thực ra nó xa như một thế giới khác… Với thành công đầu tiên của anh, gương mặt mẹ anh tràn ngập niềm vui và mẹ anh mong sẽ sinh thêm con cho anh sau này nữa, nếu bà ấy vẫn còn có sức khỏe tốt, cũng như vẫn còn ham muốn tình dục thì mới sinh thêm con cho anh được.
Khi con gái mới sinh nhỏ xíu của anh chào đời không được bao lâu, công ty đã gửi anh ra nước ngoài công tác. Với số tiền dành dụm được trong nhiều năm, anh đã nộp đơn xin nhập quốc tịch nước ngoài để gia đình có thể định cư ở nước ngoài luôn. Cắt đứt mọi ràng buộc với quá khứ, anh và mẹ anh đã trở thành một cặp vợ chồng thực sự, không ai có thể nghi ngờ thân phận của anh với mẹ anh nữa, bởi nơi đất khách thì làm lại ván bài mới mà thôi…
Ở nơi xứ người, quê hương thứ hai của Hữu Bằng. Ban ngày thì anh đi làm, mẹ anh thì ở nhà chăm sóc đứa con thông minh, đáng yêu, và mỗi đêm, khi con anh ngủ say trong nôi, đó là khoảng thời gian hạnh phúc của hai mẹ con “Hữu Bằng – Nghi Đình”. Mẹ anh vẫn dịu dàng với anh như thuở trước, lúc còn ở trong nước chứ không có thay đổi, chỉ có thay đổi duy nhất là quê hương bỏ lại…
Dù quê hương trong hai mẹ con vẫn luôn giữ, tuy màu đất có chút thay đổi nhưng bà ấy vẫn nhạy cảm và ân cần như vậy đối với Hữu Bằng. Cứ mỗi khi anh cởi quần lót của mẹ anh ra, một lượng lớn mật ong đã rỉ ra từ mông bà ấy, như thể bà ấy đang chờ đợi tình yêu của con ruột của bà. Sau khi tắm rửa lau chùi cho nhau sạch sẽ, hai mẹ con “Nghi Đình – Hữu Bằng” lại về phòng ngủ và làm lại cuộc tình kéo dài không bao giờ chán…
— Hết —
Để lại một bình luận