Phần 9
Lụa mệt lả sau màn giao tình cuồng nhiệt, nhanh chóng ngủ thiếp đi. Không gian yên ắng chỉ còn lại tiếng thở nhẹ của nàng.
Đợi Lụa ngủ say, lão Lý nhẹ nhàng trèo xuống giường, mò vào trong buồng.
Lão leo lên giường ôm lấy cái Mận, con bé vẫn chưa ngủ hẳn, giật mình mở mắt:
– Ông… ông Lý.
– Cho ông ngủ cùng với nhé – Lão cười cười rồi hôn lên má con bé.
– Cháu sợ mẹ mắng.
– Mẹ cháu ngủ rồi, đừng lo – Lão xoa bụng con bé.
– Thế cũng được ạ.
Lão ghé sát tai con bé thầm thì:
– Lúc chiều chưa chơi xong, giờ chơi tiếp nhé.
Nói rồi lão luồn tay vào quần con bé sờ soạn. Cái Mận nhớ cảm giác sương sướng hồi chiều nên cũng không phản kháng gì, nằm im cho lão mân mê. Ngón tay lão vuốt ve cái mu nhẵn thín rồi lại mơn trớn hai mép thịt nhỏ nhắn, da thịt trẻ con mềm mại khiến lão thích thú, cặċ lại bắt đầu cương cứng. Mân mê một lúc, lão bắt đầu đút ngón tay ra vào liên tục trong cái bướm nhỏ xinh của Mận.
Con bé run rẩy, một cảm giác ngứa ngáy, rạo rực, sảng khoái cùng lúc xâm chiếm âm hộ nó, người nó bắt đầu nóng ran. Lão Lý không đút cả ngón tay vào mà chỉ đút một chút, vì lão biết bướm con bé vẫn còn trinh cho nên cần phải nâng niu nhẹ nhàng, nhưng chỉ vậy thôi cũng đủ khiến con bé quắn quéo cả người lại vì kích thích. Hai đùi con bé khép chặt lại, hơi thở ngày càng dồn dập. Lão Lý rút ra đút vào ngày càng nhanh, nghe rõ tiếng nhóp nhép, con bé nhăn mặt lại, rên khe khẽ, tay bấu chặt xuống chiếu. Lão Lý chậm dần lại, thì thầm vào tai nó:
– Sướng không cháu?
Trẻ con ngây thơ không biết nói dối, có sao nói vậy, con bé gật đầu.
– Ngày nào ông cũng làm cháu sướng như vậy nhé?
Con bé chần chừ một chút rồi cũng gật đầu.
Lão rút ngón tay ra, đưa lại gần ngửi. Mùi vị cái Ɩồŋ non nớt của con bé khiến lão mê mẩn, dục vọng trỗi dậy mạnh mẽ. Lão ngồi dậy kéo quần con bé xuống, Mận đưa tay giữ nhưng không kịp, chả mấy chốc đã bị lão lột truồng. Lão banh hai chân con bé ra, kề đầu cặċ vào cửa Ɩồŋ. Con Mận ngơ ngác không hiểu gì nên hơi giãy giụa, lão cúi xuống thầm thì:
– Ngoan nào, để ông làm cháu sướng hơn nữa nhé.
Con Mận nghĩ ông Lý sắp làm giống như làm với mẹ nó, tính tò mò kèm một chút sợ sệt khiến nó nghe lời lão, thôi không giãy nữa. Lão Lý đặt đầu cặċ ở chính giữa hai mép thịt nhỏ nhắn rồi từ từ ấn vào. Đầu khấc vừa chui vào được một chút thôi lão đã thấy sướng hết cả người. Con Mận thì ngược lại, nó nhăn mặt vì đau đớn khi khe thịt nhỏ nhắn đang bị một vật to dài cố gắng đâm vào. Con cặċ từ từ tách hai mép thịt ra rồi tiến vào từng chút một, Ɩồŋ trẻ con nên rất chật chội, việc đút vào không hề dễ dàng.
Con bé đã bắt đầu rên lên vì đau, lão vội đưa tay bịt mồm nó, hông vẫn chậm rãi đẩy vào. Lúc cặċ đi vào được nửa non thì thấy vương vướng cái gì đó. Lão dừng lại, hít một hơi sâu rồi dùng sức nhấn mạnh vào. Con bé giãy nảy lên vì đau đớn, chân tay quẫy đạp, cuối cùng con cặċ lão cũng nằm trọn vẹn trong cái Ɩồŋ nhỏ bé của cái Mận. Lão sung sướng tận hưởng khoái cảm khi con cặċ được siết chặt trong cái Ɩồŋ chật chội của con bé, cảm giác đê mê khó tả. Con Mận thì run rẩy vì đau đớn, cảm giác như cơ thể bị xé toang, nước mắt nó trào ra.
Lão găm cặċ trong Ɩồŋ con bé một lúc, đợi cho nó bớt đau rồi mới từ từ rút ra, rồi lại nhẹ nhàng ấn vào. Mỗi lần ấn vào mang lại cho lão khoái cảm tê dại, cái Ɩồŋ con bé thật chật chội, siết chặt lấy cặċ lão như muốn nuốt trọn vào trong. Nhưng lão sung sướng một thì cái Mận đau đớn mười. Lồŋ nó quá nhỏ bé so với cặċ lão, mỗi lần rút ra đâm vào giống như một nhát dao xé rách cái Ɩồŋ mỏng manh.
Nó khóc lóc giãy giụa, cơ thể run rẩy, trán đầm đìa mồ hôi nhưng lão không quan tâm, lão phải thỏa mãn con cặċ trước đã. Hông lão vẫn ra vào nhịp nhàng trong khi một tay bịt miệng con bé. Vì là trẻ con nên không có nhiều dâm thủy, tuy vậy chỉ một chút nước nhờn cũng đủ khiến cặċ lão ra vào dễ dàng hơn.
Lão chưa bao giờ đụ trẻ con, khoái cảm mới lạ khiến lão càng hưng phấn, nhịp đẩy mỗi lúc một nhanh dần. Lồŋ con bé đã rỉ máu, vừa do màng trinh bị rách, vừa do mép Ɩồŋ bị tổn thương khi bị oanh tạc bởi con cặċ to dài của lão. Con Mận giãy giụa ngày càng mạnh, tuy vậy sức trẻ con không thể thoát được một gã đàn ông trưởng thành đang khao khát tình dục. Giãy được một lúc thì nó vừa đau vừa mệt, đành run rẩy nằm im cho lão thỏa mãn, nước mắt ướt nhòe hai bên gối. Cứ như thế, trong căn buồng mập mờ ánh sáng, lão Lý hối hả đụ cái đứa chỉ đáng tuổi con cháu mình.
Lụa mơ màng tỉnh giấc khi thấy hơi lạnh mơn man da thịt. Mọi lần ngủ lão đều ôm chặt lấy nàng không buông nên dù có trần truồng vẫn thấy ấm. Lụa quay sang không thấy lão đâu, tưởng lão về rồi nên ngồi dậy mặc quần áo. Chợt nàng nghe tiếng giường cọt kẹt trong buồng, âm thanh quen thuộc khi làm tình khiến nàng nhanh chóng bừng tỉnh. Con Mận đang ngủ trong đó, nàng ngây ra vài giây rồi chợt giật bắn người, vội vã chạy vào. Cảnh tượng trước mắt khiến Lụa bàng hoàng, lão Lý đang đụ con gái nàng phầm phập.
Lụa chết lặng một lúc rồi mới định thần trở lại, khẽ quát lên:
– Ông Lý… ông đang làm gì thế này?
Lão dường như không quan tâm, vẫn đẩy cặċ ra vào đều đặn trong Ɩồŋ con bé. Lụa lao tới cố đẩy lão ra, giọng gấp gáp:
– Ông Lý, ông buông con bé ra, em xin ông, ông buông con bé ra.
Lão Lý bỏ tay bịt miệng con bé ra, chống hai tay xuống giường tạo thành thế vững chãi, Lụa đẩy mãi không xong, nàng khóc lóc van xin:
– Em xin ông, ông muốn em bao nhiêu lần cũng được, em chiều ông tất, ông bỏ con bé ra đi.
Lụa vừa nói vừa đẩy, Lão vẫn gồng người bám chặt xuống giường, con Mận đau đớn khóc không thành tiếng, mặt nhăn nhó nhìn mẹ cầu cứu. Lụa đau xót nhìn con, ánh mắt bùng lên giận dữ, dùng hết sức đẩy con thú đang xâm hại con gái mình ra:
– Đồ khốn nạn, bỏ con tao ra ngay, khốn nạn…
Đã quá muộn, lão Lý đang đụ phầm phập bỗng dừng lại, người cứng đờ, từng dòng tinh trùng tuôn ồ ạt vào trong âm đạo con bé.
– Bốp!
– Hự!
Lão Lý rên lên một tiếng, mắt trợn ngược, mồm há hốc rồi đổ gục xuống, máu từ sau gáy tuôn ra xối xả. Lụa run rẩy đánh rơi cái chân đèn cầy bằng sắt xuống nền nhà, khuôn mặt bàng hoàng không còn giọt máu. Nàng đẩy con thú mất nhân tính ra khỏi người cái Mận lúc này đang run rẩy vì đau đớn, sợ hãi. Hai mẹ con ôm nhau khóc nức nở, máu chảy lênh láng nhuốm đỏ cả một góc buồng.
Mãi tới chiều hôm sau người ta mới phát hiện xác ông Lý trong buồng nhà vợ chồng Điền, trên người không mảnh vải che thân. Cả nhà Điền thì biến mất không một dấu vết, ngay cả con chó cũng được dắt đi. Người ta đồn là ông Lý định cưỡng hiếp Lụa, trong lúc giằng co thì bị Lụa đánh chết. Cũng có người nói ông Lý và Lụa tòm tem với nhau, Điền về nhà bắt gặp tại trận nên ra tay giết ông Lý, rồi mang cả nhà bỏ trốn. Ai nấy bàn tán xôn xao, sự việc gây chấn động khắp cả huyện suốt một thời gian. Cáo thị dán khắp nơi, vợ chồng Điền bị quy vào tội giết người.
Bầu trời đêm dày đặc những ngôi sao hợp lại thành sông thiên hà lung linh kì vĩ. Ánh trăng lọt qua khe cửa rọi lên thân hình kiều diễm một tấm áo choàng màu bạc. Lụa ngồi dựa lưng vào tường, tựa cằm lên hai đầu gối, mắt đăm chiêu nhìn hai cha con ngủ say giấc. Điền dẫn hai mẹ con chạy trốn ngay trong đêm, cứ đi mãi, đi mãi đến nơi không một ai biết về vụ giết người kia. Hai vợ chồng đều đau đớn vì những gì đã xảy ra, chỉ còn biết khóc thương số phận rồi nương tựa vào nhau bắt đầu làm lại cuộc đời ở nơi xa lạ. Nhưng mọi việc không kết thúc đơn giản như thế.
Lụa đưa tay bụm miệng, cố ngăn những tiếng nôn ọe đã xuất hiện mấy ngày nay. Nàng gục mặt lặng lẽ khóc. Cái thai này là của chồng nàng hay của lão Lý, nàng không hề chắc chắn. Sinh linh bé bỏng này có thể là kết tinh tình yêu của nàng và Điền, nhưng cũng có thể là hậu quả của mối tình dơ bẩn mà chính nàng tham gia. Sự đau xót, tủi nhục một lần nữa giằng xé ruột gan người vợ trẻ. Ngọn đèn dầu vẫn tỏa ánh sáng hiu hắt, ôm ấp những con người khốn khổ giữa màn đêm lạnh lẽo.
— Hết —
Để lại một bình luận