Phần 3
Ngọc Trinh lặng lẽ nằm trên người ông Long, ngón tay cô vuốt ve môi ông Long. Ông Long cũng nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng nóng hổi, lấm tấm mồ hôi của nàng. Họ cứ nằm yêu như thế, tận hưởng cảm giác tuyệt vời bên nhau, không ai muốn rời xa nhau.
“Anh… chúng ta làm sao đây…”
Ông Long thực sự không biết phải trả lời câu hỏi của nàng như thế nào. Ông chỉ mở miệng cắn nhẹ lên ngón tay nàng, ông cũng đang nghĩ vấn đề này, nhưng vẫn chưa biết phải làm như thế nào.
“Trinh à, anh cũng không biết phải làm sao. Chỉ biết rằng anh không thể sống thiếu em.”
Ông Long nói xong, hôn nhẹ lên trán Ngọc Trinh. Ông nói: “Anh không thể sống thiếu em” là lời nói từ tận đáy lòng ông, từ khi ông quan hệ với Ngọc Trinh đêm qua, ông biết rằng ông đã yêu nàng rồi. Ngay cả khi đang đứng lớp, ông vẫn không ngừng nghĩ đến nàng, hình bóng nàng cứ ám ảnh ông, có lúc ông còn muốn chạy về nhà để gặp nàng.
Kể từ khi vợ mất, ông luôn thờ ơ với mọi ham muốn, danh lợi, ông chỉ muốn sống cho qua ngày. Nhưng bây giờ ông muốn Ngọc Trinh có một cuộc sống hạnh phúc, ông cảm giác như đang hồi xuân, toàn thân ngập tràn năng lượng.
“Anh… mẹ chồng trước đây hẳn là người rất hạnh phúc.”
“Anh không rõ bà ấy có hạnh phúc không, hiện giờ anh chỉ muốn làm cho em hạnh phúc thôi.”
Sau khi nghe ông Long nói xong, Ngọc Trinh ôm ông Long chặt hơn, đồng thời gật đầu trả lời:
“Vậy chúng ta cứ duy trì cuộc sống như vậy nhé, đừng nói cho anh Tâm biết chuyện này.”
“Anh đồng ý.”
Ngọc Trinh ngước nhìn khuôn mặt trưởng thành có chú nhăn nhó của ông Long, nghĩ rằng cô sẽ mãi yêu người đàn ông này, dù ông ấy có là bố chồng của mình đi chăng nữa. Cô bất giác áp môi mình vào môi ông Long, ông Long đưa lưỡi ra mà khám phá từng chút một trong miệng nàng.
Khi lưỡi ông Long rụt lại, lưỡi của Ngọc Trinh đuổi theo, trườn qua miệng ông. Ông Long mút mạnh lưỡi của Ngọc Trinh, khi miệng họ hé mở, nước miếng động thành một đường dài trên môi. Ngọc Trinh nghĩ rằng tình yêu của họ cũng như đường thẳng này, một tình yêu mãi không gián đoạn. Ngọc Trinh áp má mình vào má ông Long mà mơn trớn.
“Anh… em muốn đi tắm”. – Ngọc Trinh quấn chăn ngồi trên giường.
“Ừm, anh muốn tắm với em, được không?”
“Vâng”. – Ngọc Trinh trả lời với gương mặt đỏ ngượng ngùng.
Ông Long bế Ngọc Trinh đi về phía bồn tắm, Ngọc Trinh dùng tay ôm cổ ông Long, nhẹ nhàng nép vào lòng chàng. Giờ phút này, Ngọc Trinh cảm tháy mình và chàng như một cặp vợ chồng mới cưới vậy.
Vào phòng tắm, ông Long dùng vòi sen tưới lên người nàng, trong khi Ngọc Trinh cứ né tránh vòi nước mát lạnh, hai người họ như những đứa trẻ đang đùa nghịch với nhau vậy.
Cuối cùng, ông Long lấy sữa tắm thoa lên người Ngọc Trinh, tay ông từ từ lau xuống vai nàng, rồi thoa lên bầu ngực đầy đặn và săn chắc của Ngọc Trinh.
Ngọc Trinh cũng chủ động giúp ông Long bôi sữa tắm, tay ông Long đặt trên bầu ngực Ngọc Trinh, một lúc sau mới lau xuống, nhẹ nhàng lau sạch lông mu và lỗ nhỏ của Ngọc Trinh.
Ngọc Trinh cũng dùng tay chạm vào dương vật ông Long, nàng hơi do dự một chút rồi lau sạch dương vật ông Long. Hiện giờ trong lòng cô, người đàn ông trước mặt không phải là bố chồng, mà là người cô yêu, những gì cô làm là cách cô thể hiện tình yêu của mình.
Cuối cùng, khi cơ thể dính đầy bọt xà bông, họ cứ ôm chặt lấy cơ thể của nhau mà hôn thật chặt, họ ôm chặt như muốn hòa làm một thể. Trong đầu họ bây giờ không còn gì khác ngoài mong muốn dùng cơ thể của mình truyền tải tình yêu cho đối phương.
Ông Long bảo Ngọc Trinh quay người lại, ông ôm nàng từ phía sau, ông hôn lên chiếc cổ trắng ngần của Ngọc Trinh, hai tay xoa nắn bộ ngực của nàng. Tay Ngọc Trinh cũng ôm lấy đầu ông Long, đầu cô không ngừng vặn vẹo theo nụ hôn của ông Long. Cả hai như muốn thời gian ngưng lại, để họ có thể mãi bên nhau như thế này.
Ông Long ngồi vào bồn tắm, Ngọc Trinh ngồi trên đùi ông, họ cứ thế ngồi trong bồn tắm, tấm lưng mịn màng của Ngọc Trinh dính chặt lên ngực ông Long, mông nàng ngồi trên đùi ông.
Ông Long hít sâu mùi hương từ tóc Ngọc Trinh từ phía sau, tay không ngừng xoa nắn bộ ngực nàng, trong khi đó Ngọc Trinh nhắm hờ mắt lại mà tận hưởng sự mơn trớn của ông. Nàng thích cảm giác bàn tay cứ nhẹ nhàng xoa bóp vú nàng.
Con cặċ ông Long từ từ cương lên, đâm vào mông nàng, ông cũng không khỏi bất ngờ, năm nay ông hơn 50 tuổi rồi, lại vừa xuất tinh cách đây không lâu, thế mà giờ con cặċ ông lại cương cứng lên đầy sức sống.
Ông không biết sức sống này từ đâu mà có, phải chăng là cơ thể Ngọc Trinh đã kích thích sức sống mãnh liệt từ sâu trong người ông. Ông hôn lên vành tai nàng, rồi mút lấy chiếc cổ nhạy cảm của cô…
“Ưm… ah… ưm… ưm…”
Tiếng rên dâm đãng của Ngọc Trinh kích thích sự ham muốn của ông Long, một tay ông rời bỏ vú nàng, từ từ di chuyển đến Ɩồŋ nàng rồi nhẹ nhàng vuốt ve, trong khi đó một tay vẫn tiếp tục nắn bóp bầu vú mềm mại của cô, trong lúc đó đầu vú nàng sớm đã cương lên cứng ngắc.
“Ah… ah…”
Họ cứ thế nằm trong bồn tắm, mà mơn trớn, vuốt ve nhau. Không ai nói với nhau một lời nào, đối với họ, không cần lời nói để thể hiện tình yêu của mình, họ dùng hành động để thể hiện tình yêu, cảm nhận tình yêu của đối phương qua từng phản ứng của nhau.
Sau khi trở về phòng, Ngọc Trinh nằm ngửa và nhắm hờ mắt. Ông Long đứng bên giường, cẩn thận chiêm ngưỡng thân thể nõn nà, đầy đặn của Ngọc Trinh. Đối với ông, cơ thể hấp dẫn của Ngọc Trinh chính là một kiệt tác của tạo hóa.
Cơ thể trần trụi của Ngọc Trinh bị ánh mắt của ông Long làm cho nóng hết cả lên, cô xấu hổ quay người lại, để cơ thể mình nằm nghiêng.
Ông Long ngồi bên cạnh Ngọc Trinh, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể nàng, từ từ vuốt ve cổ, rồi lại trườn xuống hông, rồi xuống dưới thắt lưng nàng. Sự thô ráp của các đầu ngón tay khiến Ngọc Trinh cảm thấy rờn rợn, khi ngón tay ông Long chạm đến mông Ngọc Trinh, nàng bất giác rên rỉ:
“Ưm… ưm… đừng… ưm…”
Cơ thể nàng dần trở nên ngứa ngáy khó chịu, nàng không thể bình tĩnh nữa, nàng cứ vặn vẹo người né tránh ngón tay ông Long.
Sau khi ông Long lật người Ngọc Trinh nằm ngửa ra, ông dùng đầu lưỡi mơn trớn núm vú nàng, tay ông không ngừng xoa bóp bầu vú một cách mạnh bạo…
Đầu vú Ngọc Trinh nhô lên hết cỡ, ông Long dùng tay phải vê vê đầu vú còn lại, tay trái ông thò xuống dưới, không ngừng xoa xoa lên mu Ɩồŋ nàng.
“Ôi… đã quá… ôi…”
Sự kích thích của ông Long khiến Ngọc Trinh ngập tràn khoái cảm, đồng thời lại dâng lên cảm giác thèm muốn, cô chỉ muốn ông Long sẽ mạnh mẽ đâm vào âm hộ cô. Cô không ngừng vặn vẹo cơ thể, ông Long cũng biết nàng đang rất hứng tính, nhưng ông vẫn tiếp tục liếm mút đầu vú và mát xa mu Ɩồŋ nàng.
“Ôi… nhanh… nhanh nữa lên… ôi…”
Cơ thể Ngọc Trinh nóng như lửa đốt, lông Ɩồŋ thưa thớt gọn gàng đã nhầy nhụa dâm thủy, Ɩồŋ cô đang thèm khát con cặċ ông Long, nó nóng rực lên, môi Ɩồŋ nàng sưng lên đến phát đau… cô liên tục hẩy hẩy hạ bộ mình, rên rỉ cầu xin ông Long:
“Anh… anh… đừng hạnh hạ em nữa… nhanh lên… cho em đi… anh…”
Ông Long dạng chân nàng ra mà ấn con cặċ của mình vào cái Ɩồŋ đẫm nước của nàng. Trong khi ông Long dùng quy đầu nhẹ nhàng trượt lên trượt xuống giữa hai môi âm hộ đang sưng lên hết cỡ thì Ngọc Trinh đã không còn chịu đựng được nữa, nâng eo mình lên, chủ động nuốt chửng quy đầu ông Long vào trong Ɩồŋ mình. Khi ông Long từ từ đưa con cặċ vào, môi Ɩồŋ Ngọc Trinh tự động hút lấy cặċ ông.
“Ôi… sướng quá… ah… ah…” – Ngọc Trinh rên rỉ và ngả người ra sau. Tuy không còn đau, nhưng vẫn còn hơi tức tức ở Ɩồŋ.
Khi dương vật ông Long chạm đến phần sâu nhất trong Ɩồŋ Ngọc Trinh, nàng rên lên thành tiếng dưới khoái cảm của cú đâm từ con cặċ to dài đó. Một số người thường nói không cần phải cặċ to, chỉ cần đủ dùng, kỹ năng giỏi là được, nhưng cũng phải nói rằng, càng to thì khoái cảm càng lớn, sự cọ xát của thành Ɩồŋ với da cặċ cũng mạnh mẽ hơn, tất nhiên sẽ sướng hơn.
“Ah… sướng quá… phê quá… anh ơi… nhanh nữa đi… nhanh nữa…”
Lý trí của Ngọc Trinh bị biến mất hoàn toàn trước con cặċ to dài của ông Long. Ngay khi con cặċ ra vào, nàng rên càng ngày càng lớn. Mỗi cú đâm của ông Long làm cho nàng sung sướng vô cùng. Cái nóng từ cặċ ông cộng với sự ma sát trên từng sợi gân lên thành Ɩồŋ nàng đem lại cho nàng khoái cảm triền miên, cứ dồn dập tấn công đầu óc nàng.
“Ôi… nhanh… em không chịu nổi… ôi… sướng quá… sướng quá…”
Ngọc Trinh hai tay ôm lưng ông Long, lúc này đang hăng say dập vào người nàng, chân tay nàng run lên sung sướng… ông Long cứ tiếp tục thích một cách mạnh mẽ, một cơn cực khoái mạnh nhất từ trước đến nay ập đến nàng làm nàng lạnh toát cả người.
Ngọc Trinh những tưởng cơn cực khoái thứ 2 này sẽ là lần đạt cực khoái cuối cùng trong hôm nay, nhưng ông Long vẫn tiếp tục dập nhanh hơn, tiếng rên rỉ của Ngọc Trinh đã trở thành tiếng khóc. Từng thớ thịt trong lỗ Ɩồŋ có bóp liên hồi, bóp nghẹt con cặċ của ông Long.
“Không chịu được nữa… em chết mất… ôi sướng… sướng quá…”
Dưới tiếng rên đầy dâm đãng của Ngọc Trinh, ông Long gồng cứng người lên, bắn tinh trùng nóng hổi vào tử cùng nàng, làm nàng tê tái, đạt cực khoái một lần nữa.
Ông Long không rút con cặċ ra ngay mà cứ thế ôm lấy nàng, để cho nàng nằm trên người ông, ông thích cảm giác được nàng nằm trên người ông sau khi xuất tinh. Như thế ông có thể cảm nhận được cơ thể non trẻ của nàng đang thỏa mãn như thế nào.
Ngọc Trinh nằm trên ông Long mà mê man trong cơn sung sướng, cơ thể vẫn còn run lên sau 2 cơn cực khoái liên tiếp. Ông Long ôm lấy Ngọc Trinh, vuốt ve lưng cô:
“Em sướng không?”
“Em sướng…”
Ông Long cảm thấy tự hào khi nhận được lời khẳng định của nàng, ông ôm Ngọc Trinh chặt hơn, đồng thời hôn lên môi nàng.
“Ngủ thôi em…”
Nói xong, họ ôm nhau, thỏa mãn chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau ông Long lên giảng đường mà lòng tràn ngập tình yêu, tâm trạng hết sức vui vẻ. Ngay cả các giảng viên khác cũng nhận ra:
“Có chuyện gì vui hay sao mà thấy Thầy yêu đời thế?”
“À không… không có gì đâu.” – Nói rồi ông tiến vào lớp.
Sau khi về nhà, ông Long thấy đôi giày của Tâm ngoài cửa, ông biết con mình đã về.
Ông trở về phòng mà lương tâm không khỏi cắn rứt, ông không dám ra ngoài cho đến bữa tối.
Trong bữa ăn, ông tránh ánh mắt của đứa con trai, đối với câu hỏi của đứa con, ông cũng trả lời cho qua chuyện. Ông Long lén nhìn Ngọc Trinh, Ngọc Trinh có vẻ hơi chột dạ. Khi Tâm rời khỏi bàn ăn, trong lòng họ như trút được gánh nặng.
“Đừng lo.”
Sau khi ăn xong, ông Long đi ra phía sau Ngọc Trinh, vỗ nhẹ vào bờ vai nàng vài lần. Điều này khiến nàng cũng có chút vững tâm.
Sau khi Ngọc Trinh đi tắm, cô ngồi trước bàn trang điểm mà chải tóc. Thành Tâm nằm trên giường, nhìn vào cơ thể của vợ mình, con cặċ anh căng cứng lên. Anh lặng lẽ đi đến sau lưng nàng, bất ngờ véo lấy bầu ngực đầy đặn của Ngọc Trinh.
“Á!!” Động tác thô bạo của Tâm khiến Ngọc Trinh giật mình.
“Đừng… bố… còn chưa ngủ…”
“Thì sao… chúng ta đã lâu chưa ‘làm’ rồi.”
Nói xong Tâm vội cởi quần áo mình, trong khi Ngọc Trinh vẫn cứ loay hoay, không muốn cởi quần áo mình ra.
“Không… để khi khác đi anh…”
Tâm không để ý đến thái độ khác lạ của nàng, anh cứ nghĩ là nàng đang xấu hổ vì bố anh còn thức. Anh vội cởi quần áo của Ngọc Trinh ra, véo vú nàng một cái rồi thọc tay vào Ɩồŋ nàng mà móc mạnh.
“Á… em đau… đau quá…”
“Đau à… để anh dùng con cặċ làm cho em sướng nhé…”
Nói xong anh nhấc hai chân của Ngọc Trinh lên vai, cầm con cặċ nhỏ bé đến tội nghiệp của mình mà thọc vào Ɩồŋ nàng.
Ngọc Trinh cau mày, cắn môi, một cơn đau rát truyền đến. Không phải vì cặċ chồng nàng to, mà là Ɩồŋ nàng còn khô, chưa có chút dâm thủy nào.
Ngọc Trinh nhẹ rơi nước mắt. Tâm nhìn nàng rơi nước mắt, cứ tưởng nàng đang sướng đến phát khóc, lại dập nhanh hơn.
Ông Long ở phòng bên, nằm nghe tiếng động từ phòng con trai mình, ông biết là hai đứa đang làm gì. Ông lôi chăn lên mà ngửi mùi hương còn sót lại trên người Ngọc Trinh để lại. Nhưng âm thanh kia vẫn truyền vào tai ông, làm lòng ông đau nhói. Ông cảm giác như người yêu mình đang bị hiếp dâm trước mắt mình, muốn tiến lại cầu xin nhưng không thể. Ông thể chịu được nữa, phải trốn khỏi căn nhà này.
“Ôi Trinh ơi… anh ra… anh ra…”
Sau khi dập điên cuồng, Tâm bắn sạch tinh trùng vào trong. Anh nằm trên Ngọc Trinh mà thở hổn hển. Ngọc Trinh để anh nghỉ ngơi một lúc, mới đẩy anh ra, vào phòng tắm mở vội vòi hoa sen ra để cho dòng nước mát cuốn trôi đi những giọt nước mắt còn đọng lại trên khuôn mặt cô.
Cô cảm giác như mình vừa bị cưỡng hiếp, dòng tinh trùng nóng hổi của chồng chảy xuống đùi khiến cô cảm thấy có lỗi với ông Long. Cô cố gắng rửa sạch tinh trùng của chồng trong Ɩồŋ mình, cuối cùng, cô không kìm được, ngồi xuống ôm lấy đùi mà khóc nức nở.
Khi ra khỏi phòng tắm thì Tâm đã ngủ. Nghe tiếng gáy của chồng, Ngọc Trinh biết là anh đã ngủ say. Lúc nãy trong khi bị chồng cưỡng hiếp, cô nghe tiếng ông Long ra ngoài, cô vội ra ngoài tìm ông.
Ra đến công viên gần nhà thì thấy ông Long đang ngồi trên ghế lá hút thuốc trong sự cô đơn, Ngọc Trinh tiến lại ngồi cạnh ông. Ông Long nhìn cô, nhưng không nói gì.
“Anh… em xin lỗi… em em…”
Ông Long ôm lấy Ngọc Trinh đang khóc nức nở vào lòng.
“Em xin lỗi… em đã chối rồi mà anh ấy… anh ấy vẫn…”
“Khóc đi… khóc đi cho thỏa nỗi lòng…” – Ông Long an ủi rồi ôm chặt nàng hơn.
Ngọc Trinh òa khóc lớn hơn, tiếng khóc như giải thoát cho nỗi ấm ức mà cô phải chịu đựng.
“Anh biết em không muốn… nhưng biết làm sao đây… chỉ biết trách số phận trêu ngươi tình yêu của hai ta…”
Nói xong ông Long vươn đầu lưỡi liếm những giọt nước mắt đang đọng trên má cô. Cuối cùng ông Long hôn lên môi Ngọc Trinh. Môi họ dính chặt lấy nhau, cứ thế không quan tâm đến việc có thể bị người quen nhận ra, đối với họ lúc này, chỉ có tình yêu đang bùng lên trong tim mà thôi.
— Hết —
Tác giả: Giữ Lửa
Để lại một bình luận