Phần 4
Hương mơ màng nghe tiếng gõ cửa cộc cộc… cùng với đó là giọng con Tuyết vọng vào “bà chủ bị ốm hay sao mà dậy muộn thế ạ”. Bình thường vì đang là thời tiết mùa hè nên ngày nào Hương cũng là người thức dậy sớm nhất vào lúc 5h30, nàng tranh thủ tập thể dục rồi đến 6h mới gọi con Tuyết dậy chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà.
“Tuyết à… mấy giờ rồi con…” giọng Hương ngáp ngủ.
“6H30 rồi ạ, để con đánh thức cậu và cô chủ dậy…”
Hương nghe thấy từ “cậu chủ” thì tỉnh hẳn, nó mà sang phòng thằng Tuấn thì chết. Nàng đẩy mạnh thằng con sang bên vơ vội chiếc áo ngủ. Thì ra đêm qua trong lần cuối cùng thằng Tuấn bắn được vài giọt tinh trùng vào Ɩồŋ nàng rồi đổ ập lên người nàng ngủ ngon lành. Hương thương con nên cứ để thế và nàng cũng thiêm thiếp đi.
“Tuyết, con xuống dọn đồ ăn đi để cô gọi Linh và Tuấn cho”. Hương vội mở cửa gọi con Tuyết.
Con Tuyết quay lại “Dạ” một tiếng cười cười nhìn bà chủ rồi đi xuống, cái cười làm Hương thấy ngường ngượng, chả hiểu sao nữa. Thấy Tuyết đã đi xuống Hương quay lại phòng lay mạnh con “Tuấn, sáng rồi về phòng đi không cái Tuyết nó biết bây giờ”.
“UH uh…”
Về phòng đi anh, mệt lắm hả, để tý nữa em gọi điện đến trường xin cho anh nghỉ hôm nay nhé. Nhanh… nhanh về đi…
Thằng Tuấn mệt lử, cứ thế trần truồng về phòng nó, Hương cũng không kịp cản con. “Phù” Hương thở ra khi thấy con đã đóng của phòng.
“Linh ơi, dậy đi con muộn học rồi”.
Tuyết thấy hai mẹ con xuống phòng ăn nhưng không có Tuấn thì thắc mắc, chỉ là lấy lệ vì nó thừa biết vì sao rồi. “Bà chủ siêu thật, khỏe như cậu Tuấn mà còn đầu hàng”.
“Thời tiết lạ quá, Tuấn bị ốm mà cô cũng thấy mệt mỏi quá. Tý nữa cháu đưa em Linh đi học giúp cô rồi đi chợ luôn nhé.” Hương nhìn Tuyết rồi quay sang giục con ăn nhanh lên rồi còn đi học. Con Linh thấy mẹ không đưa đi học thì nũng nịu một lúc rồi cũng ngoan ngoãn nghe lời.
Nói thêm về Tuyết, nó nhiều hơn Tuấn 3 tuổi nhưng lại rất mù mờ về chuyện trai gái, chỉ từ khi bị Tuấn làm thịt cách đây 6 tháng và lại được Tuấn chia sẻ những tài liệu lấy trên internet nó mới khôn hơn ra, nó cũng cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt trong cơ thể mình: Vú to hơn, nhất là Ɩồŋ nó lông đã mọc ra tua tủa, dày và đen hơn hẳn. Nó biết ở độ tuổi hồi xuân như bà chủ mà phải nhịn thì khổ lắm, vì vậy mà sau đêm qua nó thấy vui cho bà chủ vì từ trước tới nay bà chủ đối xử thật tử tế với nó chả khác gì mẹ nó vậy. Mẹ nó hạnh phúc thì cũng như nó vậy, nhưng chả biết cậu chủ có còn đoái hoài đến mình không nữa. Vui buồn xen lẫn trong tâm hồn của một cô bé quê chất phác.
(Cũng chính vì điều này mà nó được Hương cho tiền để đi học thêm, nó ngây thơ hoan hỉ vì sẽ được đổi đời mà đâu rằng biết Hương muốn độc chiếm Tuấn nên mới làm như vậy, nó gặp và kết hôn với một anh chàng cùng quê, chuyện của gia đình Hương mãi mãi là bí mật của nó mặc dù nó vẫn thi thoảng liên lạc với gia đình Hương – đó là chuyện sau này, còn trước mắt vẫn là một cuộc tình tay ba).
Tuy có quan hệ bất chính với Tuấn nhưng Tuyết tuyệt nhiên không đòi hỏi, nó vẫn một mực giữ khuôn phép của một người làm thuê. Nó biết, một con bé nông thôn được như nó là quá may mắn, tuy sự trong trắng của nó bị cậu chủ cướp mất nhưng đó là chuyện nhỏ so với những khoái lạc đầu đời mà nó được hưởng. Cái Ɩồŋ nó thật sướng mỗi lần được cậu chủ đâm vào.
Tuyết đưa Linh đi học, ngôi nhà trở nên yên ắng. Chỉ có ông lão làm vườn nhưng chả bao giờ ông tự động lên nhà chính cả, ông được Nam – chồng Hương trước đây xây cho một căn nhà nhỏ ở góc vườn. Hương ngồi ở bàn ăn hồi tưởng lại đêm qua, Ɩồŋ nàng vẫn còn đau rát, nó đã quá no nê. Hương tự hỏi đêm nay Tuấn mà đòi không biết có tiếp nổi không nữa, nàng tự mỉm cười với số phận đưa đẩy của mình.
Hương không ân hận, không mặc cảm tội lỗi vì tâm trí nàng đã quyết trao tất cả cho Tuấn sau cú đâm lút cán đầu tiên của nó vào Ɩồŋ nàng rồi. Giờ đây mối quan tâm chính của nàng là làm sao duy trì được mối quan hệ bất chính này, Linh còn nhỏ nên chưa đáng lo lắm nhưng còn cái Tuyết, sáng nay mình thấy nó cười lạ lắm.
Quan trọng nhất là Tuấn vẫn còn đang đi học, sáng nay là lần đầu tiên nên không tính nhưng lâu dài thì không thể để nó nghỉ học chỉ vì đêm hôm trước địŧ nhau với mình quá sức được. Phải nói chuyện nghiêm túc với Tuấn thôi, Hương tự nhủ nhưng nàng chưa biết phải làm thế nào để thuyết phục nó. Thằng quỷ này ranh ma lắm, mới tí tuổi đầu đã đòi làm chồng mình rồi, mà cũng tại buồi nó mạnh quá làm Ɩồŋ mình cứ sướng muốn điên lên. Thôi thì cứ từ từ thuyết phục con vậy, Hương thở dài đi về phòng.
Một mùi lạ xộc vào mũi Hương, nàng lại cười vì biết đó là mùi trộn lẫn của tinh trùng và dâm thủy vẫn còn đọng lại. Nhìn đống chăn màn và bàn ghế xô lệch Hương lắc đầu ngán ngẩm nhớ lại cuộc chiến kinh hoàng đêm qua. Cái ghế này đêm qua Tuấn đã bắt mình gác chân lên để địŧ từ phía sau, mỏi chân muốn chết vẫn phải cố khuỵu chân xuống để buồi nó đâm đúng tầm. Cái bàn này được sử dụng mấy lần, kiểu nằm ngửa thì còn đỡ chứ kiểu nằm sấp hai chân chạm đất thì thôi rồi, mỗi cú đâm của nó là phần bẹn phía trước va vào mép bàn đau muốn chết. “Người đâu mà khỏe thế không biết”.
Cứ thể Hương vừa dọn dẹp lại phòng vừa mường tượng đến cảnh hoan lạc đêm qua, một trận địŧ đã đời nhất mà nàng trải qua. Chưa bao giờ chồng nàng đưa nàng đến cảnh giới dục lạc đến như vậy, địŧ đến khi kiệt sức thì mới chịu dừng lại. Hi hi, Tuấn ơi, chồng của em ơi, anh làm em sướng Ɩồŋ thế không biết.
Hương tắm rửa xong thì hai mắt híp lại, định bụng đi ngủ luôn nhưng lại tò mò muốn biết xem cục cưng của nàng thế nào. Bước vào phòng con, cu cậu vẫn đang nằm ngủ ngon lành chả khác gì đứa con ngoan ngoãn của nàng một ngày trước đây cả chỉ khác là nó đang trần truồng với cái buồi ỉu xìu nhưng sưng vù với đám lông đã bị cạo sạch.
Hương ngồi cạnh giường, đặt một nụ hôn lên trán nó nhưng tay thì lại vân vê cái cục cưng đáng yêu của nó. “Hi hi, ngủ ngoan để có sức cưng nhé,” Hương lại béo mạnh buồi Tuấn nhưng chả thấy nó phản ứng gì thì lẩm bẩm “Ai bảo đêm qua ham hố lắm vào, sưng vù thế này thì xem đêm nay có làm gì được người ta nữa không nhé, hi hi…” (Các bạn nên biết rằng khi cơ quan sinh dục bị kích thích trong một thời gian dài, máu sẽ dồn lại đến khi xìu thì vẫn còn lù lù một đống, hai mép Ɩồŋ Hương lúc này cũng vậy, sưng vù lên ép chặt vào nhau).
Hương ngủ một giấc ngon lành, nàng đã khóa cửa trước khi ra khỏi phòng con nên không còn sợ con Tuyết biết nữa.
Cả Tuấn và Hương đều uể oải khi nghe con Tuyết gọi hai người xuống ăn cơm trưa. Thấy Tuấn vẫn cư xử như mọi ngày tự nhiên Hương giận lây sang con Tuyết, ít nhất lúc trên lầu nó không bóp Ɩồŋ thì cũng phải hôn mình một cái chứ.
“Tuyết, ngồi xuống ăn luôn đi con. Con làm cô chóng mặt quá” Giọng Hương có vẻ hơi cáu, sự có mặt của nó khiến nàng không được “thoải mái” với con gì cả.
“Mẹ… chị Tuyết đang dọn thức ăn mà…”
Tuyết thấy cậu chủ bênh mình thì trong lòng vui lắm, miệng bênh bà chủ.
“Chắc tại bà chủ đêm qua không ngủ được nên trong người thấy khó ở… Mà cậu Tuấn vô tâm lắm, chả quan tâm đến mẹ mình gì cả…” Tuyết nói xong thì lại nhìn Hương cười mỉm. Hương cũng cười trong lòng khoan khoái khi nghe câu “chả quan tâm đến mẹ mình gì cả” của Tuyết nhưng lại hơi ngờ ngợ. “Chả nhẽ đêm qua… nó biết sao…”
“Má, để con gọi bác sĩ nhé…” Lúc này nó đã hiểu thái độ của Hương nhưng vẫn giả vờ quan tâm, đá lông nheo cho mẹ nó một cái.
“Thôi, ăn cơm đi con, má không sao đâu, chắc tại thời tiết thay đổi nên má thấy ê ẩm hết cả người thôi.” Hương dùng thêm từ “hết” vào câu nói của mình như muốn trách móc thằng con, đêm qua đâm phầm phập thế thì ai mà chịu được, Ɩồŋ người ta vẫn còn ran rát đây này.
“Mà con cũng phải giữ gìn sức khỏe, sáng nay thấy con sốt nên má gọi điện đến trường xin phép rồi.”
“Thôi chết, sáng nay con có bài kiểm tra…”
Con Tuyết nghe mẹ con bà chủ nói chuyện thế thì chỉ cười thầm trong bụng, nó hiểu hết nhưng vẫn giả vờ, nó cũng biết rằng bà chủ vẫn nghi kỵ mình. Mà cũng đúng thôi, ai lại dám công khai chuyện đó với người ngoài chứ, hi hi… mẹ gì mà thấy con ốm lại nằm ngủ lăn cả buổi sáng thế.
Sau bữa cơm trưa, Tuấn về phòng mình còn Hương ngồi xem TV một lúc. Cả hai vẫn đang cố cư xử như mọi ngày nhưng được một lúc thì Hương cũng bỏ lên lầu không quên dặn con Tuyết.
“Cô vẫn hơi mệt, chiều nay con đừng làm phiền cô nhé”.
“Dạ, bà chủ cứ ngủ đi cho khỏe nếu có ai đến con sẽ bảo bà chủ đi vắng là được”.
“Mà con dọn dẹp nhanh rồi tranh thủ ngủ một giấc đi, nhớ 5h chiều đánh thức cô để cô đi đón em Linh nhé”. Hương nói thêm trước khi đi lên lầu.
Tuấn mỉm cười khi thấy Hương bước vào phòng mình. Hai ánh mắt gặp nhau khiến Hương hơi bối rối còn Tuấn thì vẫn chăm chăm nhìn mẹ nó.
“Hi hi, làm gì mà nhìn em dữ thế. Anh ngủ cả buổi sáng đã hết mệt chưa”. Giọng Hương nói với Tuấn đầy dịu dàng khiến cu cậu ngẩn người. Nó không ngờ những ép buộc đêm qua lại được Hương phục tùng ngoan ngoãn thế.
“Ừ ừ… Đêm qua em làm anh mệt muốn đứt hơi luôn, nó vẫn còn sưng đây này”. Tuấn vừa nói vừa hất đầu về phía buồi mình.
“Hi hi, cho chết. Em cũng thế chứ bộ, vẫn còn đau rát đây này.” Hương miệng thì nói nhưng tay đã nhanh chóng tụt luôn cả quần ngủ và quần lót để lộ cái LON tơ hơ với một đám lông đen. Nàng không vội vã mà đứng giữa phòng uốn éo khiêu khích cho đến khi hoàn toàn trần truồng mới bước lên giường Tuấn, ánh mắt dâm đãng nhìn nó.
“Hi hi, chỉ có hai vợ chồng anh mặc gì mà lắm thế. Để em khám xem cu cậu thế nào nào. Hi hi…”
Tuấn sướng lắm, nó hơi nhổm mông lên cho Hương làm việc, rồi ôm chầm lấy nàng thủ thỉ.
“Em, lại đây với anh nào, hôn cái nào… yêu quá…”
“Ưhm ưhm… cởi nốt áo ra đi anh ưhm… ưhm…” Hương nói hổn hển trong hơi thở.
Nụ hôn nồng nàn gấp gáp kéo dài như bất tận, bàn tay đặt vào đúng chỗ cần đặt. Tuấn thấy buồi mình hơi đau đau khi cương cứng lên, với tâm tính hiếu thắng của một đứa trẻ con hiếu thắng nó không muốn làm kẻ chiến bại “chiều anh nhé”, Tuấn thì thầm vào tai Hương.
“Hi hi, chỉ được có thế là giỏi thôi.” Hương lấy tay dí yêu vào trán con đồng thời hơi nghiêng người về phía sau ngửa Ɩồŋ mời gọi, miệng khiêu khích: “Anh mà đút được vào thì em chiều đấy”.
“Hi hi, chuyện nhỏ mà cưng, Ɩồŋ có nước là đâm vào được hết”. Thằng Tuấn lấy tay vạch hai mép Ɩồŋ Hương ra đâm mạnh vào nhưng phải cố gắng một lúc cái đầu buồi tù tù của nó mới nằm gọn trong Ɩồŋ Hương.
“Hi hi, vừa khít nhé” Tuấn mỉm cười đắc thắng.
“Vâng… em thua, nhấp đi anh, Ɩồŋ em chả thấy sướng gì cả.”
Tuấn nhấp mạnh được chục cái thì chậm dần định rút buồi ra, nó không có cảm giác suongs thực sự. Hương nằm dưới quan sát thằng con thì nhận ra ngay, an ủi con.
“Anh không thấy sướng lắm đúng không, em cũng vậy mà. Tại đêm qua mình làm quá sức đó anh, lại đây ôm em đi anh.”
Tuấn hơi đỏ mặt, nó nằm xuống ôm chặt Hương âu yếm. Được thể, Hương tấn công tiếp.
“Lồŋ Em là của anh rồi mà, anh địŧ lúc nào mà chả được.” Hương an ủi con bằng những từ ngữ tục tĩu như thế thì tự dưng thấy ngượng miệng nhưng nàng biết phải thuyết phục nó ngay lúc này nếu không sẽ chẳng có cơ hội nào khác.
“Tuấn à, đêm qua em sướng lắm, sướng nhu chưa bao giờ được sướng vậy.” Hương ngập ngừng một lúc rồi nói tiếp.
“Em không tiếc gì anh cả, nhưng… anh vẫn còn đang đi học, xin anh… Anh hứa là mình sẽ điều độ hơn nhé.” Hương nhìn con, một giọt nước mắt lăn dài trên má nàng.
“Mẹ…” Tuấn không còn gọi Hương là em nữa. Sự ham muốn biến một con đàn bà đẹp là mẹ nó thành nô lệ tình dục của nó hoàn toàn biến mất. Nếu như trước đây Hương chỉ đơn thuần là sự thỏa mãn đực cái, là khởi nguồn của dục vọng phát tác trong cơ thể Tuấn, thì giờ đây cái cảm giác của một đứa con bé bỏng trước mặt mẹ mình làm nó hạnh phúc. Nó cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng mà trước đây nó đã bị con quỷ dâm dục trong nó làm lu mờ.
“Tuấn hứa nhé…”
“Mẹ, Tuấn xin lỗi… Tuấn thật tồi tệ…” chỉ nói được thế giọng Tuấn ứ lại ấp úng…
Hương thấy con như thế thì phì cười “mình chỉ chơi điều độ hơn thôi mà anh”nhưng nàng đâu biết rằng đêm qua nàng chả khác gì một con điếm rẻ tiền đối với thằng con mình cả. Đây mãi mãi là một bí mật của Tuấn.
“Mẹ, Tuấn hứa… mình hòa nhé”. Nó ôm chặt lấy Hương, một cảm giác thật khoan khoái.
“Sao cứ gọi người ta là mẹ thế… Không thích làm chồng người ta nữa à.”
“Hi hi có vợ đẹp thế này ai chả muốn. Tuấn xin lỗi vì đêm qua đã ép…”
“Tuấn đừng, em tự nguyện mà”. Hương chặn ngang lời con không cho nó nói hết câu.
Để lại một bình luận