Phần 2: Mây trôi dạt trên bầu trời, cớ sao lại đến bên đời của anh
Kỳ thi Học kỳ I kết thúc, cuối cùng thì tôi đã có thể yên tâm tận hưởng kỳ nghỉ Tết – không – có – bài – tập đầu tiên trong đời. Bởi vì 12 năm học trước đó, Tết nào mà tôi chả phải làm bài tập, phát nản!
Thế nhưng, Tết rảnh quá thì cũng chả biết làm gì, chỉ có dọn dẹp nhà cửa một tí rồi ngồi đợi đến đêm 30 thôi, tính ra vẫn chán.
Bởi thế, tôi bèn nghe lời thằng bạn rủ, tải Tinder về. Nó là một ứng dụng hẹn hò trực tuyến khá phổ biến hiện nay (tôi thề không có quảng cáo cho Tinder đâu nhé, vì chắc ai cũng biết đến nó mà).
Thằng bạn nói với tôi rằng app này hay lắm, được ngắm gái sexy miễn phí mà nếu may mắn, mày còn xơi được nó nữa cơ.
Lúc đó tôi chỉ bảo rằng tôi chỉ cần real love thôi chứ đụ đéo gì tầm này (công nhận hồi đó tôi ngây thơ vãi).
Tối hôm ấy, tôi tải Tinder về rồi lướt lướt, cứ gặp gái xinh là quẹt phải ngay. Phải công nhận là xài app này bổ mắt thật, cô nào cô nấy thi nhau cởi, cởi và cởi. Chắc là họ lạnh lắm khi mà ăn mặc thiếu vải như thế, nghĩ cũng tội mà thôi cũng kệ, ngắm trước cái đã.
Thế nhưng cứ lướt mãi lướt mãi, chẳng có ai quẹt phải tôi lại cả. May mắn thay, sáng hôm sau, Tinder thông báo rằng tôi đã match (tương hợp) với một cô bé 18 tuổi tên là Mây, trông rất dễ thương xinh xắn, kiểu loli ấy, lại còn ăn mặc kín đáo hơn so với những cô gái khác nữa.
Lần đầu tiên match được gái, tôi mừng còn hơn là ăn được pentakill trong game LoL nữa.
Sau khi xin được Facebook của em, tôi liền xóa ngay Tinder và em ấy cũng vậy (nhưng thật ra là chỉ có mỗi mình tôi xóa thôi, sau này tôi mới biết điều đó).
Nói chuyện với em một lúc thì tôi thấy cả hai khá hợp nhau và còn biết được em sống ở Biên hòa.
Tôi khá ngạc nhiên vì thật ra em chỉ mới 17 tuổi chứ không phải là 18 như trong thông tin tôi đọc được trên Tinder. Mà cũng dễ hiểu thôi, vì app này cấm người dưới 18 tuổi xài nên em ấy khai gian là điều hiển nhiên.
Kể từ khi em xuất hiện, cuộc sống tôi nhìn đâu cũng ra màu hồng.
Chính vì thấy hợp nhau, chúng tôi đã quyết định yêu nhau trước cả khi gặp mặt.
Mây bảo rằng em cảm thấy rất may mắn khi gặp được tôi. Tôi chính là người đầu tiên khiến em có thể kể ra hết mọi chuyện, từ chuyện gia đình vô tâm với em cho đến những mối tình đổ vỡ trước, từ chuyện xích mích với họ hàng cho đến chuyện em bị trầm cảm.
Tôi cảm thấy thực sự rất thương Mây và quyết định sẽ dành hết toàn bộ tình cảm của mình cho em.
“Khoan cho tao cắt ngang xíu, sao mày dễ tin người dữ vậy Khang? Kể vậy cũng tin hết nữa”. Thằng Nhân lên tiếng.
“Kệ tao, con bé đó dễ thương vậy ai nỡ nghi ngờ chứ”.
Quay trở lại câu chuyện, sau khi kỳ nghỉ Tết kết thúc, tôi và em cuối cùng cũng được gặp nhau.
Buổi gặp ấy khá là suôn sẻ, ngoại trừ việc tôi phải đi xe buýt gần 2 tiếng, vì Biên hòa cách Sài Gòn tận vài chục cây số lận.
Lúc nhìn thấy Mây bao nhiêu mệt mỏi vì di chuyển đường xa gần như tan biến ngay tức khắc. Ở ngoài, em còn đẹp hơn cả trong hình: Da trắng, mặt xinh, đôi má lúm cùng dáng người nhỏ nhắn tựa thiên thần. Tất cả những đặc điểm của em đều làm cho tôi mê mẩn.
Hai mươi năm sống trên đời, tôi không thể ngờ rằng có ngày mình được gặp thiên thần, thậm chí còn được… xơi thiên thần nữa.
Hình tượng của em trong tôi là một cô bé nữ sinh cấp 3 ngây ngô trong trắng. Tôi nào dám đụng đến một sợi tóc của em.
Ấy vậy mà, khi chúng tôi quen nhau mới chỉ được 3 tuần, vô tình tôi có được cơ hội ngàn vàng để đụng đến không những chỉ là “sợi tóc” của Mây, mà còn là hơn thế nữa.
“Đụt mẹ thì ra mày cũng chỉ là 1 thằng fuck boy thôi, xơi được nó rồi thì buồn cái gì hả?” Thằng Nhân lại chen ngang.
“Cái này đâu phải là thằng Khang nó gạ con người ta đâu, mọi chuyện là vô tình thôi, mày cứ nghe tiếp đi đã rồi hãy phán.” Đạt giải thích hộ tôi.
Thời điểm đó, Mây bị thuỷ đậu nên phải nghỉ học cả tuần và nhập viện, thế nhưng chỉ nằm được 2 ngày thôi là em ấy đã đỡ hơn nhiều rồi. Em đành xuất viện sớm và nghỉ ngơi ở nhà. Khổ nỗi, cả gia đình em đều đi làm suốt ngày nên không ai chăm sóc em ấy cả, còn nếu ở lại bệnh viện thì em lại không chịu.
Thế là tôi đành phải cúp học cả tuần đó chỉ để xuống Biên hòa chăm sóc Mây. Tất nhiên là sáng đi chiều về rồi, chứ không phải ở lại luôn, vì tôi lén xuống mà, nếu ba mẹ biết thì chắc tôi bị cạo đầu mất.
Nhưng dù sao thì cả tuần đấy thực sự rất vui.
Hôm đầu tiên tôi xuống, tôi mua đồ ăn sáng cho Mây, rồi nấu một ít nước nóng để lát nữa em lau mình.
Và sau đó, tôi chỉ biết… ngồi yên ở phòng khách chứ đâu biết làm gì nữa. Tôi phải để em nghỉ ngơi yên tĩnh chứ, em đang bệnh mà.
Tôi ngồi đó một thời gian khá lâu, đến mức gần như sắp thiếp đi thì đột nhiên Mây đi xuống bảo với tôi rằng:
– Anh Khang, hay là… anh lên phòng với em nha, anh đi mệt mỏi rồi, lên còn nằm nghỉ chứ.
Tôi gần như không thể tin vào tai mình, nếu tôi mà đi lên phòng Mây thì đó chính là lần đầu tiên tôi vào chung phòng với một người khác giới. Nghĩ đến điều đó, mặt tôi đỏ bừng cả lên, tim thì đập thình thịch liên hồi:
– Làm như vậy… có kỳ không bé? Tụi mình dù sao… cũng mới quen mà.
– Không sao đâu nè. Lên ôm em ngủ thôi. – Người yêu tôi dịu dàng trả lời.
Nghe đến chữ “ôm em ngủ thôi” mà tôi cương cứng hết cả lên. Mà đó chỉ là phản ứng tự nhiên thôi nha. Vì trai tân thường nhạy cảm lắm, chỉ cần nghĩ tới những thứ liên quan đến sex thôi là cậu nhỏ nó đã “biểu tình” rồi.
“Xí, tụi tao nghe mày kể thấy mày số hưởng vãi, đau khổ chỗ nào hả con chó?”. Hai đứa bạn tôi bất bình lên tiếng.
“Mày có nghe hết không đã thì bảo?”. Tôi lườm bọn nó.
Tôi chẳng biết có nên kể chi tiết khúc này hay không nữa, nếu ai khó chịu thì có thể bỏ qua nha, dù sao đây cũng là truyện sex mà.
Lúc bước vào phòng, tôi phấn khích bế em lên giường rồi nằm xuống ôm em thật chặt vào lòng.
Khi ấy, tôi cứ ngỡ sẽ có được em suốt cả cuộc đời này…
Nằm ôm nhau tâm sự một hồi, tôi cảm thấy bên trong cơ thể mình có một sự thay đổi khá khó chịu: Từ 206 xương lên 207 xương!
Tôi đùa thôi chứ thật ra con người chỉ có 206 xương thôi, bé “họa mi” không có xương đâu nhé.
Dường như Mây cũng cảm nhận được sự kỳ lạ ấy, em liền bảo tôi rằng:
– Em biết hết đó nha! Cơ mà anh có khó chịu lắm không ấy? Em hỏi thiệt chớ không có phải chọc anh đâu nè.
Tôi xấu hổ muốn đỏ cả mặt, vì đây là lần đầu tiên một thằng trai tân như tôi bị người khác giới phát hiện mình đang chào cờ. Nhưng dẫu sao thì em ấy thực sự rất tâm lý và dịu dàng nên cũng đỡ cho tôi phần nào.
– Sao, sao em biết hay vậy? Thề với em chứ, nó to quá mà nằm tận trong 2 lớp quần nên là cũng hơi đau ấy chứ.
– Vậy anh muốn làm gì để thoải mái hơn cũng đều được hết nhen, em hiểu mà, không sao đâu anh. – Mây dịu dàng bảo tôi.
“Mày đừng làm bọn tao gato vậy chứ, tao thấy mày sướng vãi Ɩồŋ ra chứ mắc gì phải đau buồn, có người yêu vừa dễ thương vừa tâm lý như vậy, tao có tu 99 kiếp cũng chịu”. Nhân lên tiếng trách tôi.
“Im giùm tao cái, đang kể hăng mà, tí rồi biết tại sao”. Tôi trả lời.
Sau khi được Mây “cho phép”, tôi đành ngại ngùng bảo em:
– À ừ vậy anh cởi quần ngoài ra tí nhé, xin lỗi bé trước.
– Em đã bảo không sao mà, anh đừng lo.
Và thế là tôi cẩn thận luồn tay xuống tháo chiếc quần jeans ra, còn em thì quay lưng lại với tôi. Vì chúng tôi đang đắp cùng chiếc chăn nên tất nhiên là Mây không thấy gì cả.
Sau khi cởi ra, tôi quay sang ôm em. Lúc này tôi mới phát hiện ra, em mặc quần khá ngắn và mỏng. Bởi một phần mông và đùi sau của em áp vào đùi tôi, cực kỳ êm mát và mịn màng. Đúng là con gái 17, 18 có làn da mướt cực. Lần đầu da thịt tôi được đụng chạm trực tiếp con gái như vậy khiến họa mi của tôi ngày càng cứng và đau hơn. Ước gì được cởi luôn cái quần nhỏ thì hay biết mấy. Nhưng mà thôi, tôi không nên đòi hỏi quá đáng.
Có lẽ Mây cảm nhận được họa mi tôi lọt vào giữa mông đùi của em nên em ấy bất chợt rùng mình. Em bèn quay ngược lại ôm chặt tôi và nép mặt vào ngực cho đỡ ngượng.
Hai chúng tôi cứ ôm nhau như thế, đùi tôi áp vào đùi em. Thật sự không còn gì sung sướng hơn khoảnh khắc đó (đối với trai tân thì như vậy là quá sướng rồi).
Bỗng, Mây phá vỡ không khi im lặng giữa 2 chúng tôi:
– Em… hơi nóng, nhưng do bị thủy đậu nên là không tắm được, hay là… anh lau mình giùm em nha.
– Ơ kìa, vậy sao được…
– Anh là người yêu em mà, em tin anh chứ, không sao đâu anh đừng lo. – Mây trấn an tôi.
Mây ngồi dậy, rồi từ từ trút áo xuống, tôi phát hiện thì ra em không mặc áo ngực. Mà đúng rồi, em ấy đang ở nhà mà, mặc làm gì nhỉ.
Tuy chỉ thấy được tấm lưng trần của em, nhưng tôi lại vui sướng cực độ, vì đây là lần đầu tiên có đứa con gái cởi áo mà ở gần tôi đến thế.
– Anh còn ngồi đó làm gì, đi lấy khăn với nước ấm đi chứ – Mây nhắc nhở khi nhìn thấy tôi ngơ người ra, 2 tay vẫn bắt chéo che ngực lại – cái đồ… đồ biến thái này!
– Ơ anh xin lỗi, tại thấy em dễ thương như thiên thần giáng trần vậy á hihi.
Nói rồi tôi vội chạy đi lấy nước và khăn để phục vụ em. Bàn tay tôi lả lướt trên tấm lưng trần trắng nõn nà của Mây, chẳng khác gì daxua (nhân vật yasuo trong tựa game LoL) đang lướt lướt giữa đội hình địch.
Tôi lau đến đâu, em nhắm mắt và khẽ rên đến đó (hình như em ấy cố tình thì phải).
Đột nhiên, tôi nổi máu dê lên, luồn tay ra đằng trước bóp nhẹ vú Mây một cái. Tuy nó nhỏ (tại em là loli mà) nhưng lại mềm mại và mát gì đâu á. Tôi nghiện ngực của em mất thôi.
Công nhận tôi liều vãi, dám vấy bẩn cả thiên thần.
Bé Mây sau đó liền quay lại lườm tôi và “thằng em” của tôi:
– Mấy người làm gì tôi vậy hả? Ơ mà chỗ đó nó… to lên rồi kìa. – Em ấy ngại ngùng nhìn xuống chỗ họa mi tôi.
– Thì tại em làm nó thành như vậy đó chứ sao, ai bảo bé dễ thương với xinh đẹp quá chi.
– Đã biến thái lại còn nịnh nữa chứ! – Cái điệu bộ tỏ ra giận dỗi của Mây chỉ khiến cho tôi muốn cắn em một phát.
Sau đấy Mây “thả rông” ôm tôi ngủ luôn, dường như khoảng cách giữa hai chúng tôi đã được xóa đi đôi chút.
Em thì ngủ ngon lành rồi, chứ còn tôi khổ sở dữ lắm. Thằng em nó biểu tình liên tục, quần lại chật, thật sự là rất đau và khó chịu.
Tôi nằm ngủ không được, cứ hết quay sang phải lại sang trái.
Tôi nứng quá chịu hết nổi rồi. Tôi đành làm liều một phen, tôi kéo họa mi ra khỏi quần. Thế nhưng nó vẫn còn khá khó chịu, tôi liền thử nhét cặċ vào mông của người yêu (ống quần của em ngắn và khá rộng).
Thề với các bạn, lần đầu họa mi được chạm vào da mông của gái nó kích thích vãi ấy, không khéo thì chắc phọt ra mất.
Một lúc sau, Mây khẽ cựa quậy khiến cho bé họa mi và mông của em ấy cọ xát vào nhau. Điều đó làm tôi vừa sướng vừa sợ em phát hiện.
Mà đúng là em phát hiện thật mà, cần gì phải sợ nữa.
– Anh… anh làm gì đấy? – Em ấy hỏi bằng giọng ngái ngủ.
– Anh, anh xin lỗi Mây, anh không cố ý đâu.
– Anh thực sự… khó chịu vậy ư? Vậy phải làm sao thì cái đó mới hết to lên hả anh? – Mây tò mò hỏi tôi.
– À ừ thì nó phải “ra”, ý anh là xuất tinh ấy, em học Sinh học em cũng biết mà phải không?
– Vậy anh có cần… em… giúp không?
– Em nói vậy là sao?
– Em không biết gì về mấy chuyện đó cả, anh nói sao thì em nghe vậy thôi. Miễn anh hết khó chịu, hết đau là em vui rồi nè.
Tôi không thể tin vào tai mình được nữa, ngày hôm nay tôi bất ngờ hết chuyện này đến chuyện khác. Có phải tôi đang mơ không?
Tất nhiên là tôi chẳng thể nào nỡ vấy bẩn một cô nữ xinh cấp 3 cute hột me đến như vậy rồi. Hơn nữa tôi cũng sợ phải vô nhà đá bóc lịch thì toang mẹ hết cái thanh xuân. Tuy ẻm đã đủ 16 nhưng mà tôi vẫn cứ gọi là sợ sợ kiểu đéo gì ấy.
Đột nhiên tôi nghĩ ra một cách khá hay:
– Cho anh xin lỗi trước nha, em có thể nào quỳ lên, chống hai tay xuống không?
– Dạ anh.
Mây ngoan ngoãn như một bé mèo cute, em lóng ngóng chống 2 tay xuống nệm, 2 chân quỳ lên chìa về phía tôi, trông vừa dễ thương vừa khêu gợi.
Tôi run rẩy đặt cả hai tay lên mông của em, rồi từ từ kéo chiếc quần mỏng tang của em xuống.
Lúc này đây, thời gian như ngừng lại, và mọi thứ bỗng trở nên im lặng đến đáng sợ. Duy chỉ có tiếng tim tôi và tim em đập mà thôi.
Em ngoan ngoãn nhấc chân lên cho tôi kéo quần ra.
Trước mắt tôi là một cảnh tượng khá “tắt nứng” khi mà em chỉ còn lại mỗi một chiếc quần Hello Kitty. À nhưng đó là đối với mọi người thôi, chứ với tôi thì nó dễ thương cực, lại còn kích thích nữa chứ.
Thế là tôi ngồi dậy rồi đưa họa mi cọ xát vào giữa 2 đùi và mông em.
Tôi thề là tôi cảm nhận được cửa mình của em đang cực kỳ ấm nóng và ướt át.
Như những gì tôi học được từ phim ảnh bậy bạ. Tôi cứ việc nhấp và nhấp thôi. Tôi không ngờ là Mây lại rên theo mỗi cú nhấp. Chẳng biết là em có cố ý không nữa, vì chúng tôi đã làm tình đâu nhỉ?
Mà thực sự thì tôi thấy sao sao ấy, cứ nhấp liên hồi như vậy, sướng thì cũng sướng đấy, nhưng chẳng thể nào lên đỉnh được. Đã vậy chiếc quần Hello Kitty kia còn làm họa mi của tôi khá đau nữa chứ.
Tôi đành phải nói thẳng với em mặc cho kết quả có ra sao:
– Em à, có thể nào em cởi nốt cái quần này luôn được không, anh khá… đau ấy.
– Dạ được nè, nếu anh muốn thì em chiều luôn ạ. – Bé Mây dịu dàng đáp trả.
Tôi không thể ngờ được rằng, có ngày tôi lại sướng đến thế này, được em người yêu dễ thương như thiên thần chiều hết mức.
Lúc em cởi từ từ chiếc quần ra, tim tôi bỗng đập nhanh hơn bao giờ hết, giữa cặp mông trắng tròn của em là một nhúm lông dễ thương hết mức (đối với tôi thì cái gì của Mây mà chẳng dễ thương).
Nhưng tôi chẳng nhìn rõ nữa, chỉ mờ mờ thôi. Bởi vì trong căn phòng này giờ đây chỉ còn ánh sáng tờ mờ đến từ chiếc đèn bàn.
Cái khoảnh khắc mà họa mi tôi lần đầu được chạm trực tiếp với Ɩồŋ của một đứa con gái, có lẽ là cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên.
Cảm giác ấm nóng và ẩm ướt bao phủ lấy họa mi của tôi, nước nôi không hiểu sao tràn xuống hết thân của con cặċ tôi. Tôi nứng tợn và bắt đầu nhấp mạnh hơn. Tôi có cảm tưởng như đùi và mông của em kẹp chặt hơn, da thịt em ép sát vào họa mi khiến cho tôi gần phọt ra.
Đầu khấc của tôi cảm nhận được một ít 2 bên mép Ɩồŋ em hơi cọ nhẹ vào khiến cho tôi gần như chịu không nổi.
Hình như càng nứng thì con người ta càng bạo hơn, tôi ráng tìm cách đâm vào Ɩồŋ của cô ấy luôn. Nhưng hỡi ôi, đối với một thằng trai tân mù tịt kinh nghiệm như tôi thì điều đó dường như là không thể trong điều kiện thiếu thốn ánh sáng như vậy.
Cảm giác của tôi như là có cái gì đó cứ chặn họa mi tiến sau vô vậy, chỉ có thể cọ xát bên ngoài mà thôi.
Nhấp được một lúc, tôi cảm thấy nó đang tới…
Lần đầu tiên tôi phọt ra bởi một người con gái.
Đầu óc tôi bỗng trở nên trống rỗng, có lẽ tôi lên đỉnh mất thôi.
Sau đó bắn rất nhiều lên bụng em, một ít còn dính lại trên chùm lông của em nữa.
Tôi vừa sung sướng vừa sợ hãi. Tôi sợ em mà có bầu thì chắc chết tôi mất. Trong khi đó, Mây lại hết sức bình tĩnh và trấn an tôi:
– Không sao đâu, mình đã làm gì đâu mà anh sợ em có bầu hả anh.
– Không biết do em bình tĩnh thật hay do em ngây thơ nữa. Tinh trùng nó dính vào cửa mình là nó bơi vô được đấy em!
– Em biết mà, nhưng không sao đâu anh ơi. Em thề á, cứ tin em nha.
Buổi tối hôm đấy, tôi không tài nào ngủ được, một phần là vì cực kỳ hạnh phúc, một phần là vì lo sợ.
Nhưng trên hết, tôi ngủ không được là vì Mây.
Tôi không ngờ rằng có một ngày tôi lại gặp được một người bạn gái chiều chuộng và tin tưởng tôi đến như vậy. Chắc hẳn em phải yêu thương tôi nhiều lắm.
Tôi đã tự hứa với bản thân mình rằng, phải yêu em bằng hết khả năng của mình.
Tối đó, tôi chìm vào giấc ngủ say, trong đầu cứ văng vẳng lên 2 câu thơ tự chế:
Mây trôi dạt trên bầu trời.
Cớ sao lại đến bên đời của anh.
Tôi nào biết được rằng, sóng gió của cuộc tình này sắp sửa bắt đầu…
Để lại một bình luận