Nó lặng thinh giây lát, lúng búng nói lời xin lỗi má rồi lên gác, lăn ra nệm ngủ li bì. Qua ngày sau, má Hiền bỗng dưng bị chứng cảm lạnh, nóng sốt nằm li bì trên gác, không sao trở dậy được ; thế là mọi công việc nhà Dũng phải đảm đương hết từ đi chợ, nấu ăn, dọn dẹp, quét lau nhà cửa thậm chí ngay cả đến việc giúp má Hiền lau mình, thay quần áo, giặt giũ…
Nó chăm chút cho má từ nồi cháo thịt rắc tiêu hành cho đến viên thuốc, từ cái khăn dấp nước nóng đắp lên trán hạ sốt cho đến những lúc ngồi dùng quạt lá quạt mát cho má vì cúp điện…
Má Hiền thật hết sức cảm động, không sao nói được nên lời vì tấm chân tình mà thằng con nuôi dành cho má thể hiện qua việc nó chăm sóc má bị bệnh chu đáo, tử tế.
Tuy rằng má không thể nào chấp nhận hành động của nó quá sỗ sàng, thô lỗ với má vào buổi tối nọ nhưng với linh cảm của một phụ nữ hồi xuân, má biết nó có cảm tình với má cũng như biết nó nghĩ gì, muốn gì nơi má và đương nhiên là má không thể nào tức thì đáp ứng cho nó ngay được mà phải còn có thời gian để suy nghĩ, lựa chọn nữa.
Đêm nay là đêm thứ ba, má Hiền đã hoàn toàn bình phục. Nằm trên gác trong lúc Dũng đang giặt quần áo dưới nhà, má nghĩ ngợi mông lung là rồi đến một lúc nào đó, má và nó sẽ…. ;
Nghĩ đến đó, má chợt đỏ dựng hai gò má như gái mười tám, cả người như có lửa bốc lên rừng rực khó chịu vô cùng. Mười một năm qua, hiu quạnh và cô độc trong kiếp sống không chồng không con, lúc nào má Hiền cũng trông mong một tình yêu đích thực để phần nào đó an ủi, bao dung chuỗi thời gian còn lại trong quãng đời về cuối của má và hiện tại, một phụ nữ bán hoa như má đây chắc có lẽ rất khó mà kiếm được mối tình trong mơ như vậy.
Lúc này, ở nhà dưới, Dũng đã giặt xong quần áo, nó móc từng cái, từng cái vào móc nhôm rồi treo vào cái giàn sắt sơn xanh ; nó lặng lẽ bước từng nấc thang một lên gác. Thấy nó, má Hiền vội nằm gọn người lại vào mé trong tấm nệm để nhường mé ngoài cho thằng con nuôi của má ; vẫn chưa nằm xuống, Dũng lần tay đặt lên trán má rồi nói :
– Bữa nay, má hết sốt hẳn rồi nè!
– Ờ, má khỏe hẳn rồi – Giọng má hơi nũng nịu- Nhờ có con đấy. Má cám ơn con nhiều lắm!
– Má là má của con, khi má bệnh tất nhiên con phải lo cho má rồi, sao má lại cám ơn con?
– Con thấy má trước giờ chỉ sống đơn độc mỗi một mình phải không nào? Nếu nay không có con mà lại bị bệnh như thế này, thật má chẳng biết xoay sở ra làm sao nữa.
Nói xong, má nhỏm người ngồi dậy, tính nhờ Dũng đấm lưng giùm vì má cảm thấy hơi mỏi bìa lưng.
Nhưng bỗng ngọn đèn trái ớt màu xanh cắm nơi ổ phích hàng đêm soi sáng gian gác tắt phụt đi do nguyên nhân cúp điện ; hơn nữa, ngọn đèn neon ở nhà dưới Dũng đã tắt khi nãy nên lúc này, toàn bộ gian nhà tối thui đến nỗi ngửa bàn tay cũng không trông thấy gì cả.
Thật tình mà nói, chẳng biết là má Hiền và Dũng hai má con đang làm gì với nhau trong bóng tối mù mịt, chỉ nghe thấy tiếng thở khác thường của hai má con. Chỉ trong chốc lát, điện lại cháy sáng chói lên rạng rỡ, soi rọi mọi nơi mọi chốn nơi căn gác lầu nhà má Hiền cũng như mọi chuyện bất thường đang xảy ra.
Quả là kỳ lạ vô cùng! Không biết là ai chủ động trước ai cũng như là ai quyến rũ ai mà chỉ trong giây phút, má Hiền đã ngồi lọt thỏm vào bên trong vòng tay ôm của thằng con nuôi còn Dũng thì đang nhẹ nhàng hôn lên mái tóc dài mượt mà, êm ái của má.
Má Hiền lẩm bẩm trong miệng : “Đèn cháy…đèn cháy…con”
Và tuy nghe rất rõ câu nói của má như một lời cảnh báo, nhắc nhở nhưng Dũng cứ phớt lờ đi như không hề nghe thấy, cứ thế mãi miết hôn lấy hôn để lên tóc má.
Rồi bất chợt, đôi môi nó lần qua hôn lên vầng trán cao của má, cái thứ nhất, cái thứ hai, cái thứ ba, cái thứ tư.…., cái thứ chín, cái thứ mười.
Tuy đã có linh cảm là thế nào rồi cũng sẽ xảy ra chuyện giữa mình với thằng con nuôi nhưng do cớ sự đến quá bất ngờ, không sao lường trước được, má Hiền trong lòng cảm thấy chưa thực sự an tâm lắm trước sự tỏ tình của Dũng nên má vẫn cứ cố tình nghiêng mặt qua, nghiêng mặt lại để né tránh đôi môi thằng con.
Lẽ đương nhiên là má Hiền chỉ né tránh thôi chứ không phải là phản đối, cự tuyệt ; má bồi hồi nhớ lại mới vừa lúc nãy đây thôi, khi vừa mới cúp điện, do tối quá không nhìn thấy đường nên hai má con cùng một lúc chủ động vòng tay ôm lấy thân thể của nhau cho đỡ sợ nhưng rồi sự đụng chạm xác thịt chỉ trong chốc lát đã khơi gợi, đưa đẩy hai má con càng lúc càng tiến xa hơn, vượt qua rào cản ranh giới quan hệ má con nuôi để cho nhau tình yêu.
Đúng là má Hiền không thể nào tự dối lòng mình được nữa cho nên trong hơi thở hổn hển, dồn dập gần như muốn tắt, má bắt đầu hôn trả lại vào tóc, vào trán, vào mắt, vào mũi Dũng trong khi đó thì nó cũng đang hôn lần xuống mắt, xuống mũi má.
Sự rung động của con tim, sự nhạy cảm của thể xác khiến cho những nụ hôn hai má con trao cho nhau phát ra những thanh âm chóp chép lẫn trong tiếng thở bồi hồi, xao xuyến.
Chỉ trong chốc lát, Dũng đã gần như hôn khắp khuôn mặt khả ái , xinh đẹp của người má nuôi và má thổn thức đón nhận hết tất cả những nụ hôn Dũng thiết tha tặng cho mình với bao nỗi niềm khao khát, thèm muốn cực độ.
Phải nói rằng sau khi nghe gã tài xế xe ôm khen ngợi về thân thể má Hiền trong cuộc nhậu đêm nọ rồi bị má cự tuyệt, Dũng thực sự để ý đến má nhiều hơn trước ; đôi lúc, nó len lén nhìn những đường cong tuyệt mỹ nơi người má sau lớp vải áo mỏng tanh khêu gợi.
Rồi do cơn sốt của má Hiền kéo dài nên gần như Dũng đã quên hẳn đi những toan tính âm thầm thèm khát nhục dục cũng như nhan sắc má Hiền, một bóng hồng tuy đã gần về chiều nhưng vẫn còn sắc nét, rạng ngời ngát hương một mùa xuân bất tận.
Đêm khuya thật vắng vẻ, tĩnh mịch, tuyệt nhiên không hề có lấy một thanh âm nào cả ngoại trừ tiếng chắc lưỡi của những chú thạch sùng bò lui bò tới trên tường, trên trần cùng tiếng hổn hển thở, tiếng nhịp đập dồn dập của trái tim má Hiền và Dũng.
Đâu đây như mơ hồ văng vẳng nhẹ nhàng bản nhạc Love Story du dương, trầm bổng như làm vọng lên từ cõi lòng hai người nam nữ chênh lệch nhau 26 tuổi những nốt nhạc tình rạo rực, xao xuyến, bồi hồi và bâng khuâng trong nhung nhớ.
Hai má con lúc này đang lặng lẽ nhưng lại rạo rực cùng nhau chập chững, dọ dẫm từng bước bước vào tình yêu khi mà đôi môi thằng con mày mò tìm kiếm đôi môi hồng đỏ, mềm mại, đầy lôi cuốn và quyến rũ của má.
Nụ hôn đầu đời của hai má con quả thật vụng về, lúng túng, lụp cha lụp chụp vì dù sao đây vẫn là lần đầu tiên, ngay đến trong tư tưởng vẫn chưa lường trước được nhưng lại đang xảy ra trong xúc cảm run rẫy, nồng nhiệt, say sưa, cuồng loạn và hai má con trao tặng cho nhau bằng tất cả nỗi niềm yêu thương, hoan hỉ vô bờ vô bến.
Hai bờ môi càng lúc càng rộng mở, càng lúc càng luồn sâu vào nhau cho đến lúc răng cọ sát vào răng, lưỡi quấn quýt lấy lưỡi ; những giây phút đầu tiên, hai má con còn ngượng ngùng, e thẹn nhưng càng về sau thì hai má con càng quá đỗi thực sự tự nhiên, dạn dĩ và táo bạo.
Nếu không lầm thì trước kia – má Hiền nhớ lại- má và ba thằng Hải cũng chưa bao giờ trao cho nhau nụ hôn âu yếm, ngọt ngào và nồng nàn như nụ hôn má cùng thằng con nuôi hiện giờ trao cho nhau ; từ trước đến giờ, má từng trãi qua vòng tay ôm của không biết bao nhiêu gã đàn ông con trai nhưng cũng vẫn chưa hề có ai lại tha thiết, đắm đuối hôn má như Dũng hiện tại đây.
Tại sao cớ sự gì lại như vậy? Rõ ràng là má Hiền và Dũng, hai má con không ai có thể lý giải được căn nguyên! Hai người chỉ biết có nhau, biết rằng họ đang yêu nhau, đang ân ái, làm tình cùng nhau với tất cả những gì họ có trong trái tim, trong toàn bộ thể xác ; họ hoàn toàn quên hết tất cả, quên không gian, quên thời gian, quên luôn mối quan hệ má con nuôi giữa hai người.
Xung quanh nơi hai khóe miệng má Hiền và Dũng đều liên tục tứa ra những giọt nước bọt nhễu nhão dài xuống nhưng hai má con vẫn không hề hay biết hoặc đoái hoài gì đến chúng cả ; hai đầu lưỡi hai má con chẳng khác gì hai con rắn đang giao hòa, quấn quýt vào với nhau trong mùa động dục.
Má Hiền và Dũng lúc này không sao nằm yên một chổ được mà cả hai đều cùng một lượt ôm nhau trong vòng tay hạnh phúc và cùng nhau lăn lộn trên tấm nệm ấm êm ; lúc thì nó nằm đè lên trên người má và khi thì má lại lăn người úp lên trên người nó.
Khi Dũng bắt đầu hôn lần xuống cổ, xuống mang tai má Hiền thì đấy cũng chính là lúc hai bàn tay nó thực sự làm việc, mày mò để tìm kiếm, khám phá, thưởng thức và chiếm đoạt thân xác của má.
Đích thực hoàn toàn đây chính là tình yêu chân chính của má Hiền và Dũng ; mới vào đêm hôm trước gần đây thôi, nó đã trắng trợn dùng tiền mua tình nơi má với giá là 300.000đ nhưng má nhất quyết không bán cho nó bất kỳ thứ gì má có cả nhưng đêm nay lại là một mối tình cho không, biếu không vì cũng như nó, má đang thèm tình khát yêu sau quãng thời gian mười một năm dài đăng đẳng.
Trước kia, lúc Dũng còn nhỏ, má Hiền còn đút cơm, tắm rửa, dỗ ngủ…, má thật sự không sao có thể ngờ được rằng tương lai lại có ngày má và nó yêu nhau như thế này trong đêm nay sau bảy năm trời xa cách.
Tuy đã lớn tuổi, từng là một cô gái bán hoa dày dạn gió sương, rất tự nhiên với mọi kiểu cách chìu chuộng cùng khách mua hoa nhưng lạ một điều ở chổ đêm nay, làm tình cùng thằng con nuôi, má Hiền lại tỏ ra hết sức ngượng ngùng, e thẹn như con gái đôi mươi mười tám nhất là khi hai bàn tay nó đang tìm cách cởi nút áo má ra.
Áo má Hiền đang mặc là loại áo sẩm may bằng gấm nhung màu tím hoa cà mềm mại được đơm nút bóp như kiểu áo dài gồm có tất cả 7-8 nút chạy từ cổ vòng xuống nách và hông sườn bên phải.
Loại nút này rất dễ mở nên chỉ loay hoay trong vòng thời gian chưa đến một phút, Dũng đã cởi xong và nhẹ nhàng mở thân áo trước của má qua bên tay phải trong khi má đang từ từ lần lượt co duỗi hai cánh tay để thằng con nuôi không khó khăn gì mà lột hai ồng tay áo ra, hết ống bên trái rồi đến ống bên phải.
Cầm chiếc áo má Hiền trong tay, Dũng đặt lên phía trên gối má đồng thời trí nhớ nó liên tưởng lại lúc trước, khi nó còn nhỏ, má Hiền cởi áo nó ra để tắm rửa cho nó ; bây giờ lại là đổi ngược lại, đến phiên nó cởi áo má ra để…làm tình.
Cặp mắt vút cong hai hàng mi đậm nét của má cứ mãi miết nhắm nghiền nhưng hoàn toàn không phải là má đang ngủ mà thực chất má vẫn thao thức, đợi chờ, cảm nhận được hết tất cả mọi thao tác, hành động của Dũng ; má biết rất rõ, rất rõ từng đường đi nước bước của nó tuy có hơi lúng túng, vụng về lúc đầu nhưng càng về sau lại càng thuần thục, lão luyện và khéo léo vô cùng đến mức độ má phải lấy làm ngạc nhiên.
Hai bàn tay thằng con nuôi đang khẽ khàng lần xuống dưới lưng má mò mẫm, sờ soạng đặng tháo hai cái móc nhôm nhỏ nối hai đầu dây nơi chiếc nịt vú bằng thun voan trắng hãy còn mới của má ; khi hai cái móc ấy vừa rời khỏi lổ khoen cài thì lập tức chiếc nịt vú không còn bó sát vào hai gò ngực vun tròn, đầy đặn của má nữa mà từ từ lỏng dần, lỏng dần rồi tuột lệch xuống.
Sau khi Dũng để chiếc áo ngực của má Hiền vừa cởi xong lên trên cái áo sẩm, má khẽ mở mắt ra nhìn xem sự thể ra sao thì đụng phải ánh mắt háo hức của Dũng đang dán chặt vào phần trên thân thể má phơi bày dưới ánh sáng soi rọi của ngọn đèn ngủ màu xanh nên má ngượng ngùng quay nhìn về bên tay phải với hai gò má hồng đỏ lên trông thật dễ thương, nhu mì làm sao.
Có lẽ là má Hiền đang ở vào thời kỳ hồi xuân chăng nên mặc dù đã 43 tuổi nhưng da thịt, thân thể má vẫn săn chắc, nở nang đầy khêu gợi, mời gọi và quyến rũ với làn da tinh khôi, trắng ngần như trứng gà lột.
Lồŋg ngực má không ngớt liên tục phập phồng, nâng lên hạ xuống làm rung rinh, thấp thỏm hai bầu vú nhô cao, kiêu hãnh như hai hòn hỏa diệm sơn cùng hơi thở hổn hển, gấp rút của má khiến cho Dũng càng lúc càng cảm thấy khát khao, ham muốn vô cùng một thứ gì đó tuy thật vô hình nhưng lại rất gần gũi, thân quen.
Tuy biết rằng đã có không biết bao nhiêu bàn tay đàn ông con trai từng sờ mó, nắn bóp hai bầu vú má Hiền nhưng nó vẫn bình thường, không hề bận tâm đoái hoài gì đến chuyện đó cả.
Đầu tiên, Dũng lần bàn tay phải nhẹ nhàng mày mò, sờ soạng bầu vú trái của má còn khuôn mặt nó như có lửa đốt nóng hừng hực, cúi xuống và chẳng khác gì đứa bé sơ sinh, nó hé miệng khẽ ngậm lấy đầu núm vú phải cả má rồi nút lấy nút để trong phấn khích, cuồng loạn.
Mặc dù bên trong bầu vú má Hiền chẳng có gì cả vì má đã khá lớn tuổi nhưng sự mềm mại, êm ái của gò ngực má cứ mãi miết làm cho nó có cảm giác như là đang có từng dòng sữa thơm dịu, ngọt ngào, chảy tràn như suối vào cổ họng nó xuống đến tận dạ dày rồi theo máu rần rật chạy khắp châu thân.
Để lại một bình luận