Em hồi hộp một phần vì sợ anh Hoàng sẽ thức dậy bất tử, một mặt sợ bản tánh ẩu tả của anh Lực có thể gây ra tiếng động cho nên em vội vàng nghe lời, khe khẽ bước khỏi giường theo ảnh ra phòng ngoài. Em biết rằng một khi anh Lực đã cất công mò mẫm đến tìm em, nhất định sẽ phải có chuyện với ảnh. ảnh lại thèm muốn đụ em nữa rồi. Mấy người đàn ông này quả thật, như một đứa con nít, ăn quen nhịn chẳng quen.
Lúc mới đầu thì em cũng chỉ định bụng là để cho anh Lực đụ em một lần để giải tỏa khi em nhìn thấy dáng vẻ ủ rũ tội nghiệp của ảnh, ai dè ăn quen nhịn không quen, việc đó vô tình lại biến thành một thói quen diễn ra không phải một bữa một ngày mà lại kéo dài rất thường xuyên.
Cũng tại tánh tình của em dễ dãi không câu chấp giả tạo, bởi em nghĩ rằng có gì đâu mà cứ phải làm bộ làm tịch. Em cho anh Lực đụ thì chính em cũng sướng vậy, cũng giống như anh Hoàng đụ em thôi. Hơn nữa, em cũng lại hay tội nghiệp người khác, nên em mới chịu cho anh Lực đụ em. Nhưng cái gì cũng vậy, khi đã biến thành một thói quen thì rất khó bỏ. Bằng chứng là cả anh Lực lẫn anh Hoàng, khi đã bén mùi rồi, các anh tự cho mình cái quyền hạn xem em như một vật sở hữu, một phương tiện để giải quyết bế tắc sinh lý, đôi khi khiến cho em sướng thì có sướng thật, nhưng cũng khá phiền phức nếu không muốn nói là thỉnh thoảng làm cho em bực mình.
Như đêm nay chẳng hạn. Em còn đang trong thời kỳ dưỡng thương. Ngay cả anh Hoàng em còn chưa cho ảnh làm gì em ngoài việc sờ soạng cho đỡ thèm thôi, còn chuyện kia thì em không cho phép. Nhưng còn anh Lực lại cũng mon men tìm đến để vòi vĩnh như mọi khi. Thật sự sau một thời gian ngắn chay tịnh, rồi vết thương cắt chỗ thịt thừa cũng đã lành hẳn, không còn làm cho em đau rát nơi cửa âm hộ và những chấn động trong cuộc truy hoan kinh thiên động địa với bác sĩ thẩm mỹ, với cô y tá cũng đã lắng dịu gần như hoàn toàn. Có nghĩa là, nếu cần, em cũng có thể “chiều” anh Lực, nhưng em vẫn ngại anh Hoàng thức giấc bất tử.
Em đã suy nghĩ mấy hôm nay về vụ móc nối Ngọc Yến với anh Lực để cho hai người này quen biết với nhau cũng là điều hợp lý, xứng đôi vừa lứa để cho em được rảnh tay phần nào, chứ cứ hết anh Hoàng rồi lại tới phiên anh Lực đòi đụ em không kể gì tới giờ giấc thứ tự, nhiều khi làm cho em kẹt kinh khủng. Hơn nữa, em thấy cũng không thể để cho tình trạng lén lút như thế diễn ra mãi mãi được. Thế nào rồi cũng có lúc anh Hoàng biết được, mọi chuyện lại trở thành không hay ho gì…
Ra đến phòng ngoài, căn phòng tối mờ mờ, anh Lực sà tới ôm chặt lấy em liền, anh đè em ra nút lưỡi ngay tại chỗ . Em cũng ngửi thấy mùi rượu từ hơi thở của anh Lực để cho em hiểu rằng anh Lực tìm đến đòi đụ em là vì anh ấy vừa đi uống rượu về . Nếu em là người cố chấp hay có định kiến, chắc chắn em không bao giờ cho phép mấy ảnh làm như vậy với em, vì em có thể suy luận rằng, như vậy là mấy ảnh chẳng yêu thương và cũng chẳng tôn trọng gì em..
Nhưng em không chấp nhất mấy chuyện nhỏ nhặt đó, vì em biết, bình thường ít hay nhiều gì thì anh Hoàng cũng rất thương em vì dù sao em cũng là vợ ảnh. Còn anh Lực cũng vậy, dù em không phải là vợ chính thức của anh Lực, nhưng mối giao du giữa chúng em thân mật có khác chi người cùng trong một gia đình. Hai người đàn ông này cũng là những người đã đành Cho em nhiều cảm tình đặc biệt lắm.
Rất có thể, bởi bản chất vô ý của người đàn ông, mấy ảnh không giữ gìn mỗi khi muốn dè em ra để đụ nếu là người đàn bà khác sẽ cho rằng mấy ảnh không biết tôn trọng. Nhưng riêng đối với em, em không câu chấp chuyện này.
Anh Lực nút lưỡi em mùi mẫn làm cho em thiếu điều muốn ngột thở. Anh đưa bàn tay xuống mò bóp mu Ɩồŋ của em như mọi khi. Em đón nhận cảm giác kích thích ngay tức thì. Mấy ngón tay của anh Lực len lỏi thọc sâu hơn vào bên trong miệng Ɩồŋ của em mà ngoáy, đột ngột quá đến nỗi em chưa kịp ngăn chân thì đã lại thấy cả người của em đã dậy lên từng cơn sóng đê mê. Em lại muốn chịu thua, để cho anh Lực đụ em đêm nay mất rồi.
Em biết em không thể nào chân đứng được những đê mê, những thúc bách trong em. Mới ban nãy, khi rời khỏi giường ngủ, em định bụng sẽ nói rõ mọi chuyện cho anh Lực biết và hẹn với ảnh ngày mai ngày mốt sẽ đem con Ngọc Yến đến giới thiệu với ảnh, lúc đó anh Lực tha hồ làm tình với Ngọc Yến.
Nhưng bây giờ thì lửa đã lại bén vào rơm mất rồi. Em không thể chế ngự được những cám dỗ từ bàn tay và những cái hôn nóng bỏng và quyết liệt của anh Lực và dù em có phản đối cách gì thì anh Lực cũng sẽ đụ em cho bằng được mới thôi. ảnh đang bị con ma men nó hành. Em biết rõ tánh tình và sở thích của mấy người đàn ông này mà. Vậy là trong tư thế còn đang dừng với nhau, anh Lực vừa bóp vú vừa bóp Ɩồŋ, vừa nút lưỡi của em trong tư thế ba mặt giáp công, hỏi làm sao em chịu đời cho thấu, nhất là em đã nhịn đụ từ hơn một tuần lễ nay vì vụ đi cắt thịt thừa ở mép Ɩồŋ.
Phải nhận rằng anh Lực là một người đàn ông biết đủ cách làm cho người đàn bà được tận hưởng khoái lạc và đó cũng chính là thứ vũ khí mà anh Lực đã khống chế và chiếm đoạt được em cách dễ dàng. Người đàn bà khi đã đứng như em hay đã nằm trong vòng tay cuồng nhiệt của anh Lực hay anh Hoàng, sẽ không thể không chào thua hai ông thần nước mặn có máu dâm dàn trời này. Trước sau gì mấy ổng cũng lột quần người ta ra đụ được. Nhưng được cái là mấy ổng biết cách làm cho người đàn bà được tận hưởng, được nhận hết những khoái lạc kinh hoàng.
Đôi khi em còn nảy ra sự suy tính rằng, nếu em “giao phó” anh Lực cho con Ngọc Yến rồi, sau này lâu lâu em nổi chứng , muốn làm tình với ảnh để tìm lại hương vị khoái lạc, không biết em có còn được tự do như bây giờ hay lại bị con Ngọc Yến nổi cơn ghen tam bành lục tặc lên giữ rịt lấy anh Lực không cho em đụng tới cũng nên.
Nhưng em biết tánh anh Lực. Coi vậy mà ảnh không dễ dàng để cho người đàn bà chỉ huy lấn lướt chắc con Ngọc Yến không dở chứng với ảnh được đâu, nên em không mấy lo ngại về chuyện này.
Thôi thì dù sao cũng không ngăn được anh Lực làm tình với em trong đêm nay. Cứ xem như đầy là lần sau cùng em “cho” ảnh, vì ảnh đang say rượu, anh Hoàng cũng đã ngủ say, tụi em có đụ đéo ngay ngoài này cũng không gây ra tiếng động gì lớn lấy chi mà sợ.
Anh Lực vòng tay mò mẫm lực lọi khắp người em làm em nóng ran lên, hai chân rung rung đứng không vững, nhất là những lúc anh Lực mò được vào giữa mép Ɩồŋ của em mà bốc hốt mà nhay nhay cái hột le. Không biết trong giây phút đang ngấu nghiêm bóp miệng Ɩồŋ của em, anh Lực có phát hiện ra được sự gọn gàng tròn trịa về cái Ɩồŋ mới của em không? Điều này thì em không dám chắc chắn, vì anh Lực đang rờ rẫm cuồng nhiệt người của em trong cơn say, và tánh tình của hai người đàn ông này em đều biết rõ, mấy ổng vô tâm hạng nhất, chưa chắc gì anh Lực sẽ biết được cái Ɩồŋ mới của em. Nếu ảnh lột em ra lúc ban ngày và cúi xuống bú Ɩồŋ em như mọi khi, chắc chắn ảnh sẽ biết sẽ nhìn thấy sự khác biệt ở Ɩồŋ em. Còn bây giờ ảnh đang “làm” em trong bóng tối, chưa chắc bàn tay đam mê của anh Lực dã phát giác ra sự đặc biệt này.
Nhưng thây kệ, ảnh biết hay không thì cũng chỉ hành lạc có một lần này nữa rồi thôi. Như vậy có khi lại là một điều tiện lợi, đỡ cho ảnh không được nhìn thấy cái mu Ɩồŋ rất đẹp của em thì sẽ không bị mê mệt em thêm nữa, chứ nếu chẳng may, anh Lực không quên được em, không chịu rời xa em để cặp bồ với người khác, làm sao em chịu nổi một lúc hai ông thần dâm dáng đầy người này.
Trong bóng đêm anh Lực tụt nhanh quần của em ra khỏi hai ống chân rồi vội vã ấn mạnh cái dương vật của ảnh đã cương cứng lên từ lúc nào vào Ɩồŋ của em để nắc một cách điên cuộng.
Kiểu chơi hối hả gấp rút chụp dứt này em đâu có lấy làm lạ vì em đã biết những thói quen và chứng tật của hai người đàn ông này, lúc cơn dâm đã nổi lên điên cuồng, cả anh Lực lẫn anh Hoàng chỉ muốn an tươi nuốt sống em thôi.
Và cũng chính vì mối quan hệ quá thân thiết nên anh Lực tha hồ “hành hạ” em mỗi khi hai đứa đụ nhau. ảnh muốn “làm” em kiểu nào là cứ tự nhiên như… người hà nội, không cần biết tới những ý muốn hay cảm giác của em. Nhưng em vẫn nẫn nại “chiều’ hai ảnh cho qua chuyện.
Mới có hơn một tuần lễ tính từ ngày em đi cắt thịt Ɩồŋ dư, chúng em tạm ngưng chiến, đêm nay trong cơn say rượu, anh Lực tỏ ra mạnh bạo vồ vập vô cùng. ảnh không tiến hành chậm chạp từ từ như mọi khi, trái lại ảnh vồ lấy em, sờ soạng cuồng nhiệt qua loa rồi đụ em liền. Một lúc lâu sau ảnh vẫn chưa xuất tinh khí, làm cho em đứng mãi cho ảnh đụ mỏi rời cả hai chân, em từ từ khuỵu người ngồi xuống mặt thảm. Anh Lực vội rút nguyên khúc dương vật của ảnh ra khỏi lỗ Ɩồŋ của em để cho em nằm xuống, ngửa rộng hai háng ra cho ảnh nằm sấp lên trên người em rồi luống cuống tự nắm lấy con cặċ nhét lại vào lỗ Ɩồŋ của em để đụ.
Chưa bao giờ em thấy ảnh làm mạnh mẽ như vậy Hơi thở của anh Lực dồn dập phả đầy hơi rượu qua khứu giác của em. Hai bàn tay của anh Lực lúc này không cần phải đỡ lấy người của em nữa, nên ảnh rảnh rang bóp nhàu hai trái vú của em.
Ảnh vừa ra sức nắc mạnh trong Ɩồŋ em, vừa hít thở dồn dập như một người đang tập thể thao. Dù trong cơn say, anh Lực có đụ em dai dẳng hơn lúc thường, nhưng cũng đến lúc ảnh phải xuất tinh khí ra ảnh ghì chặt lấy người em và theo thói quen cỗ hứa, trong khi tinh khí đang bắn vọt ra từng đợt thì anh Lực không quên chồm tới nút lưỡi của em, làm như là khi ảnh xuất tinh thì cũng phải nút lưỡi để cho cơn khoái cảm được dâng lên trọn vẹn.
Anh Lực quả đáng mặt là một tay chơi dai sức khác thường. Có lẽ, em là một trong số ít đàn bà có cơ hội để so sánh sức vóc và hình thể của người đàn ông. Nhờ có anh Hoàng, lại có thêm anh Lực, cho nên em đều nhận thấy khả năng làm tình cùng những sở thích chung của người đàn ông. Hễ ngưng đụ trong một thời gian lâu thì sức khỏe trở nên sung mãn và dai phông. Và hễ biết gìn giữ, tiết kiệm sinh lực, tinh khí thì tới lúc làm tình sẽ nhiều hưng phấn và tăng cường sự dẻo dai, cho nên em mới hay nói đến vụ “bế tinh song thần” cho nên vào những lúc các anh ấy xuất tinh khí ra trong lỗ Ɩồŋ của em, dù trông thấy hay không trông thấy dòng tinh khí, nhưng em có thể chỉ cần chạm bàn tay vào chất nước nhờn đó, em sẽ phân biệt được ngày nào người đàn ông sung sức khỏe mạnh, ngày nào người đàn ông suy kiệt tinh lực.
Vì hồi trước, cái dương vật của ông Thạch thường thường không thể nào cương cứng lên để đụ được trong lỗ Ɩồŋ của em, ổng cứ mải miết thủ dâm hết ngày nọ sang ngày kia cho nên tinh khí của ổng vãi ra trong tay, trong miệng em lợt nhách như nước gạo, hiếm khi nào nó đặc quánh và có màu trắng đục giống như sữa của Cáng hay anh Lực, anh Hoàng. Đối với mấy người sau này họ thường bắn khí ra trong lỗ Ɩồŋ của em, nhưng khi em lau rửa, em chỉ cần chạm tay vào chất tinh dịch với độ nhờn nhiều hay ít là em có thể biết ngay tình trạng sức khỏe của người đàn ông đụ em lần đó.
Anh Lực nằm thở một chập rồi đứng lên thất thểu ra về với những bước chân chập choạng, vẫn còn xiêu vẹo bởi hơi men. Em bước vào phòng tắm ngồi xuống xịt vòi nước vào giữa khe Ɩồŋ để móc ra cho thật hết chất tinh dịch còn đọng lại của anh Lực rồi quay trở về phòng ngủ. Em vòng tay qua ôm lấy người của anh Hoàng rồi nhanh chóng chìm trong giấc ngủ thoải mái nhẹ nhàng y như không hề có chuyện gì vừa xảy ra hết.
Để lại một bình luận