– Hezdfu houqzui ljoqueru lukimula maquetoroi!
Hồng kinh ngạc nhìn anh ta rồi lại nhìn qua Lan. Lan vẫn còn đứng đó, mắt đã nhắm. Nhưng chân vẫn vững, trông nàng như đang ngủ đứng thì phải. Hồng nói thầm, “Xin lỗi, Lan đáng lẽ mày được chọn, nhưng tao không kềm được lòng tao trước sự quyến rũ chàng”, rồi nàng quay qua anh chàng đẹp trai.
Anh ta nhìn Hồng, giọng nói của anh ta trở nên ồm ồm như cái máy:
– Em muốn thỏa mãn cho tôi?
Hồng gật đầu đồng ý và nhìn thẳng vào hạ thể của anh ta giờ đã căng phồng trong lớp vải đặc biệt màu đen bóng như quần da.
Anh ta đứng lặng đó thêm vài giây và bấm vào cái nút ở đằng sau lưng, rồi nói:
– Em có thể làm được rồi!
Hồng khẽ nói, “cảm ơn, anh!” Rồi bước tới để cởi cái phéc mơ tuya quần của anh ta xuống. Bên trong có một vật cứng và dài rớt ra ngoài. Trông nó không giống của một người đàn ông nào trên quả đất. Hình thù nó quái dị, vừa dài và to kinh khiếp gai góc sần xù, cái đầu thì bóng láng màu xanh lá cây.
Hồng kinh hãi khi nhìn thấy vật đó và té ngửa ra đằng sau.
Trong đời của nàng chưa bao giờ gặp được một vật kinh khiếp như thế kia, “Tại sao chàng đẹp trai như thế mà lại có dương cụ khiếp quá.” Nhưng lúc này Hồng đã thấy rạo rực khắp người rồi, nàng chỉ muốn thỏa mãn dục tình đang giày xéo trong lòng của nàng thôi.
Vẻ đẹp của anh ta dường như đã làm giảm đi sự ghê gớm ở chàng.
Nàng ngắm nó chừng một lát cho bớt sợ rồi từ từ bò tới đưa bàn tay chạm vào.
Một cảm giác thật lạnh như băng giá lan tràn khắp đôi tay của nàng.
Nàng bỗng thấy bớt sợ khi bắt gặp ánh mắt trìu mến của chàng.
Nàng liền chấp đôi bàn tay thành hình vòng cung bó quanh dương cụ của người hành tinh và vuốt.
Một lúc sau dương cụ cương lên, nhưng tia gân sần su càng căng to hơn lúc trước làm cho nàng vừa ngạc nhiên vừa thích thú.
Nàng bèn đưa miệng trờ tới phía trước và liếm thử vào cái vật xanh xanh đó.
Bỗng Hỗng cảm giác anh ta giật bắn người lên khi chót lưỡi của Hồng quấn quanh “đầu thể” của anh ta.
Khi đó nàng mạnh dạng ngoạm cả miệng vào thì anh ta thở hổn hển cùng với tiếng nấc ngắt đoạn.
Tiếp tục, Hồng tới và lui, lưỡi của nàng đánh nhịp từng hồi, hai hàm răng của nàng cũng khéo léo cù cưa nhẹ nhàng trên cái sần sùi dài ngoằng.
Nước nhờn màu tím tiết ra khắp nơi dương cụ không riêng chỉ nơi đầu khấc.
Bàn tay của Hồng lúc này đã nhớp nhúa chất nhệch nhạt.
Nàng càng lúc càng hăng hái hơn và hơi thở của anh ta mỗi ngày một lớn với cặp mắt như có tia sáng phát lên từng hồi chớp chớp liên tục giữa khung trời u tối.
Nếu đứng xa xa cứ ngỡ là ánh đèn của xe police.
Hồng nhìn lên và không như lần trước, nàng mạnh dạn nhìn thẳng vào đôi mắt ấy.
– Anh, hãy cởi quần ra luôn đi!
– Quần?
Hồng không cần giải thích cho mệt, nàng nắm lưng quần của anh ta và giật mạnh xuống. Toàn phần hạ thể của anh ta phơi bày trước mặt của Hồng, tất cả hoàn toàn trống trơn không một sợi lông như nàng tưởng. Chàng tuyệt nhiên không có đôi ngọc hoàn như loài người trên trái. Thiệt ngộ quá! Nhìn dương vật của chàng, Hồng nghĩ tới con kỳ nhông xanh xanh đỏ đỏ nàng thường thấy trong các phim khoa học ở đài Nature. Nó không mọc ra từ giữa hai đùi mà mọc ra từ lỗ rốn của chàng.
Hồng tiếp tục nhìn vào ánh mắt ma lực của anh ta và từ từ đưa miệng sát vào giữa hai đùi nơi con kỳ nhông đang sừng sững đưa mắt nhìn nàng. Vẫn nhìn lên, Hồng “chạy” lưỡi dọc theo bên trong đùi. Anh ta giật bắn người và phát lên tiếng rên lạ thường mà Hồng chưa bao giờ nghe qua. Đại loại như là “Hejiu Balaekuza Kenumeojos”. Hồng bỗng có cảm giác rợn người nhưng gợi cảm vô cùng.
Khi Hồng cho tất cả vào sâu trong cuống họng, phần còn lại nàng dùng hai tay để xoa bóp. Anh ta bỗng rên rỉ, mỗi ngày mỗi lớn làm cho Hồng thích thú vô cùng. Chất nhờn làm bằng dung dịch gì đặc sệt giống như thứ chè “tà sọn” cứ bám víu lấy lưỡi của nàng, khó khăn lắm nàng mới nuốt vào trong miệng. Tiếp tục nhìn lên, Hồng thấy anh ta ngã người hoàn toàn ra thành xe, hai tay dang xa, đầu ngã ngửa, nhìn lên trời, hai chân banh rộng, trong khi nếm những vị ngọt trong mình của anh ta tiết ra từ “nơi đó”.
Bỗng Hồng thấy đôi bàn tay chộp lấy đầu nàng bóp chặt lại, “Đừng ngưng”. Giọng nói đó như vang dội trong tai của Hồng và nàng tiếp tục “bủa vây” càng lúc càng mạnh hơn. Nàng muốn làm cho anh ta “tới chỉ” và muốn chỉ riêng cho anh ta thôi. Nàng còn muốn chỉ bày cho anh ta biết khoái cảm bản năng của loài người là thế này đây nên cắn răng chịu đựng cho chàng bóp chặt đầu mình. Tuy đau mà thích!
Và cứ thế tiếp tục cho tới một lúc, Hồng cảm thấy như một luồng sức mạnh vô hình chạy rần rần trong cơ thể của anh ta mà nàng như không thể cản lại được. Sức mạnh đó truyền qua người của nàng làm cho nàng khoan khoái vô cùng. Anh thanh rên rỉ của chàng như tăng lên tần số cao cấp làm cho nàng như không còn chịu được nữa, ù cả hai tai.
Cuối cùng, anh ta cong mình phun ra một tia nước lạnh mát vào miệng của Hồng. Hồng đưa hai bàn tay bấu chặt vào mông của anh ta, kề miệng sát hơn để uống hết thứ nước đó. Nó giống như là loại sinh tố mãng cầu mà nàng rất thích uống. Tuy chỉ khác là màu đen kịt như chí – mà – phủ.
Hai bàn tay của anh ta đặt lên đầu của Hồng một lần nữa, giọng nói của anh ta dường như truyền âm vào đầu của Hồng.
– Cho phép tôi làm em!
Lúc đó Hồng chỉ biết nhũ thầm: “Trời ơi, anh ta muốn làm tôi?”
Hồng ngước nhìn anh ta trong khi anh ta cúi đầu nhìn nàng với ánh mắt thỏa mãn.
Anh ta nói nữa, “Cho phép tôi nghe.” Anh ta bắt đầu kéo Hồng quay lại để tựa lưng vào thành xe.
Hồng mặc một chiếc áo gió và quần jeans. Bằng một hành động, anh ta kéo phăng cái áo gió của Hồng ra, Hồng chớp mắt ngạc nhiên. Anh ta cố gắng giật luôn cái quần jeans của Hồng luôn, nhưng quần của nàng quá chắc đã làm cho nàng suýt bổ nhào. Anh ta nhìn nàng, bỗng hiện nét ngạc nhiên và buồn bã trên khuôn mặt.
– Nó không đúng như em làm.
Thì ra anh ta tưởng Hồng giật được quần của anh ta xuống thì anh ta cũng có thể bắt chước. Hồng lắc đầu bảo:
– Nhìn nè!
Hồng đá đôi giày Nike sút ra. Nhìn thẳng vào mặt anh ta, Hồng từ từ mở nút quần và cho đôi bàn tay chạy dài trên hai đùi thon thon, rồi vòng qua cái mông đầy nhựa sống.
Nhoẻn một nụ cười, Hồng từ từ như trêu ghẹo sự tò mò của anh ta bằng cách kéo phéc mơ tuya chầm chậm xuống. Ánh mắt của anh ta dõi theo từng ngón tay búp măng của Hồng đi từng ly một xuống. Hồng lòn tay vào trong quần jeans và bắt đầu “mở khóa”. Nàng kéo lên rồi lại kéo xuống. Được một lúc thì cái quần jeans đã xệ xuống ngang đầu gối, Hồng xoay người 90 độ và lắc lư cái mông tròn lẳn về phía anh ta như khêu gợi. Anh ta nhìn chòng chọc vào cái mông đó không chớp mắt. Điều gì đang xảy ra trong bộ não của người hành tinh, Hồng không bao giờ biết cả!
Hồng cởi luôn cái quần jeans ra trong khi anh ta nhìn quần lót của nàng một cách tò mò. Hồng nói với anh ta là:
– Anh cởi giùm em đi, từ từ và nhẹ nhàng!
Anh ta ngoan ngoãn bước tới sát bên Hồng và cho tay vào ngay lưng quần lót và bắt chước Hồng từ từ tuột nó xuống.
Lúc này, Hồng buột miệng nói, “Trời ơi, sao mà ngây ngất thế! Ôi bàn tay của chàng chạm vào nơi đó!”
Hồng đứng đó, khỏa thân dưới ánh mắt soi mói dò hỏi từ anh ta. Anh ta nhìn vào ngực của Hồng tò mò ngắm nghía và nhìn xuống “cái ụ” đen bóng bẩy của nàng khéo che đậy lên trên khối thịt nhỏ đang phập phồng bên dưới. Hồng nhìn anh ta với ánh mắt ngạc nhiên thích thú trong khi “cái đó” từ từ căng phồng chĩa về phía trước, càng lúc càng dài. Hồng nhìn lên và bắt gặp anh ta đưa nụ cười có má lúm đồng tiền về phía nàng.
– Anh thích “cái đó” của em hơn là của anh.
Hồng nghe nói thế thì không khỏi phát cười khi cặp mắt của anh ta trải dài trên thân thể của Hồng và nàng cảm thấy hai nhũ đầu săn lại như người ta chà cục nước đá lên đó. Nàng thắc mắc thầm, “Đây có phải là một giấc mơ?”
– Cho phép tôi… – anh ta nói thêm lần nữa.
Không đợi cho Hồng trả lời, anh ta quỳ xuống giữa hai chân của Hồng. Trong tích tắc của cơn gió thoảng qua, anh ta đã tìm được “hạt cực lạc” của Hồng. Hồng nấc lên thành tiếng trong đêm khuya tĩnh mịch. “AHHH… GRRRRR”
Lưỡi của anh ta như là cái máy rung trị liệu của các nhà Đông y sĩ. Nó lắc léo như đi xuyên vào giữa trái tim của nàng. Hồng nấc càng lúc càng lớn “AHHH… OHHH”, nàng dường như cứng mình trong cực lạc.
Đôi bàn tay của anh ta đặt ở ngực của Hồng bóp chặt. Hồng la toáng lên, “Ui da, đừng mạnh quá!”. Lập tức, anh ta thả lỏng và Hồng có thể nghe anh đang nói lời xin lỗi trong cuống họng.
Đôi bàn tay của chàng tìm vào nhũ đầu của Hồng, lưỡi của chàng cùng lúc len lỏi vào giữa “động hoa vàng” của nàng. Hồng rên rỉ:
– Đây… là khoái cảm bản… năng của loài người… mà em muốn chỉ cho anh đó! “UHHH… AHHH… OHHH”
Hồng không thể nào chống chọi lại khoái cảm đang dâng tràn lên nữa, nàng la hét và kéo đầu của anh sát vào giữa hai đùi trong khi đưa ánh mắt nhìn thẳng vào mắt của anh ta, hơi thở của nàng dường như gắt gỏng không đều “ÔI SƯỚNG QUÁ… S… Ư… Ớ… N… QUÁ!”
Hồng đã “ra”!
Hồng kéo anh ta sát vào người và đặt lên môi anh ta một nụ hôn quyến rũ. Bàn tay của nàng ôm choàng lấy anh ta và siết chặt. Da thịt của anh ta thật là ấm áp và trơn tru. Lạ lùng. Khêu gợi nữa. Môi của anh ta mộng ướt, hơi thở thơm tho ấm nóng.
Hồng cảm giác một ngón tay của anh ta đi vào giữa hai đùi của nàng, bất giác làm cho Hồng tự nhủ, “Không biết anh ta học điều này ở đâu, rõ ràng là anh ta rất thông minh, có lẽ đã học từ mình?”. Hồng cũng cho bàn tay bóp chặt nơi “ấy” của anh ta và xiết mạnh. Điều đó chẳng những làm cho chàng đau mà trái lại làm cho chàng thích thú vô cùng. Nàng cảm giác một sự co bóp ở bên trong của chàng. Cả hai thình lình phát ra thành tiếng kêu khoái cảm. “AHHH… jereoxiuoime… OHHH… erouzlukej…”
Anh ta hôn Hồng. Hai cái lưỡi nhảy múa trong điệu vũ khêu gợi và say đắm. Nước miếng của anh ta tuy thơm nhưng rất lạ, không giống như của con người. Nó có mùi giống như mùi nước trà chanh pha sữa. Dù vậy Hồng lúc này có vẻ không còn màng đến chuyện đó. Môi quyện môi với những hơi thở gấp gút, Hồng dường như đã bước chân ra mé của cực lạc khoái cảm.
Ngón tay của anh ta như là máy chạy điện xoáy sâu vào bên trong và Hồng thét lên một lần nữa định “ra” lần thứ hai, nhưng nàng bỗng kéo bàn tay của anh ta ra.
Hồng mở mắt ra nhìn anh ta và anh ta nhìn nàng với ánh mắt hối hận.
– Anh không làm đúng chăng?
– Ồ, không anh làm đúng lắm, em thường không có cảm giác sung sướng như thế bao giờ, rồi nàng cười.
– Tại sao em lại kéo tay anh ra?
Tại sao? Hồng đứng đó run run và thở dốc. Tại sao nàng lại bảo anh ta ngừng? Anh ta rõ ràng là không vội vã nên đâu làm mình đau! Hồng càng nghĩ về điều đó thì càng thấy không có lý do gì nàng phải kéo tay anh ta ra. Hồng liếc sang Lan, Lan vẫn đứng đó không nhúc nhích.
– Xin lỗi Lan. Đáng lẽ mày phải hưởng thụ những thứ này mới đúng.
Anh ta hỏi nữa, “Tại sao?”
Hồng nhìn anh ta và chợt hỏi, “Anh có tên hay không?”
Anh ta nhìn thẳng vào Hồng và gần như mỉm cười nói:
– Tên của tôi không có nghĩa gì với em cả. Nếu tôi nói ra em cũng không nói được. Vậy em có tên nào để gọi cho anh không thì đặt cho anh đi?
Hồng thoáng nghĩ và nói:
– Thế thì em gọi anh là Thiên Nhân nghen vì anh từ trên trời xuống đây.
Chàng nhìn nàng mỉm cười nói:
– Thiên Nhân, Thiên Nhân! Tốt quá, tôi thích tên này lắm!
– Thiên Nhân, em không biết lúc nảy tại sao em lại bảo anh ngừng tay. Anh có thể nào tiếp tục làm không?
Cặp mắt của anh ta quét sang Hồng một tia sáng cực mạnh khi đưa bàn tay trở về vị trí cũ ở động hoa vàng.
Bàn tay của Thiên Nhân, cái lưỡi của anh ta, thân thể của anh ta bỗng trở thành thế giới của riêng Hồng. Hồng cảm giác những cái tuyệt vời mà trong mơ còn chưa thấy được. Hồng chỉ cho Thiên Nhân những thứ mà anh ta chưa bao giờ biết được ở một hành tinh thứ ba trong vũ trụ này. Cả hai chỉ dẫn cho nhau những khoái cảm bản năng của riêng tư mỗi loài. Anh thanh của Thiên Nhân tạo ra khi tới cực điểm làm cho Hồng như muốn chết điên vì khoan khoái.
Một lát sau, Hồng nằm ngửa ra trên đầu xe dang hai chân ra xa.
Thiên Nhân đứng trước đầu xe chừng một thước và từ từ nâng “bộ phận” lên cao như con rắn hổ mang phồng má dài ngoằng về phía nàng.
Nó càng lúc càng dài ra, 1 tấc, 2 tấc, 1 thước và cuối cùng nó lần mò tìm cái “ngàn vàng” của Hồng để len lỏi chui vào trong.
Hồng có cảm giác vật gì to cỡ con rắn lớn sần sùi đang chui vào giữa hai đùi của nàng.
Để lại một bình luận