-Ngừng, ngừng lại đi anh…
Không hiểu con bé muốn Liêm ngừng cái gì nên Liêm vẫn tảng lờ như không nghe, tiếp tục xoa bóp hai trái đào căng mọng cho đến lúc Liêm chợt cảm thấy bàn tay con bé đang quài ra sau để xoa bóp Liêm.
-Anh có ” áo bọc ” không !!.. em sợ có thai khổ lắm…
Liêm nhả ga, sang số 0 rồi đạp phanh ngừng lại, lấy chiếc ” áo mưa ” Sài gòn trong cốp xe. Con bé như hiểu ý đứng nhón lên để Liêm cởi khuy quần lính rồi tròng chiếc vỏ bọc ngừa thai vào. Tiện tay Liêm tuột luôn quần con bé xuống quá đầu gối. Con bé không mặc quần lót nên ấp úng giải thích :
-Em chỉ còm 1 cái hồi chiều phơi chưa khô anh à.
Kéo con bé ngồi thụp vào lòng như cũ. Kéo mặt con bé ngửa ra, Liêm hôn say sưa trên làn môi khao khát, con bé cũng uốn éo hôn trả thật nồng nàn. Liêm sang số cho xe lăn bánh nhưng con bé hình như chẳng còn thiết tha gì đến chuyện lái xe mà chỉ say sưa vòng tay xoa bóp dương vật cương cứng của Liêm. Chiếc xe dật dờ một đoạn ngắn rồi lại ngừng, Liêm tắt máy xoãi người, tay Liêm mò dần xuống bụng con bé làm cho con bé thót người từng nhịp. Khi Liêm vục bàn tay xuống tận cùng thì chợt khám phá mu con bé thật nhẵn nhụi. Hèn chi bọn lính thường kháo nhau con gái Bình Trị Thiên ( Quảng Bình, Quảng Trị Thừa Thiên ) đa số không lông. Một vài ý nghĩ mê tín thoáng qua trong óc nhưng lúc này làm sao Liêm kềm được, mu con bé mọng lên nóng bỏng, ướt át như múi cam tươi thì thánh cũng thành qủy, nhằm nhò chi ba chuyện dị đoan vớ vẩn. Liêm thọc ngón tay vào, khe khẽ day làm cho con bé cứng người thở hổn hển. Trong cảnh thanh vắng của núi rừng Trường Sơn, tiếng côn trùng không đủ át hẳn tiếng rên rỉ của đứa con gái động tình. Khi cả hai ngón tay Liêm ngoáy xâu vào trong thì con bé gập cả người lại bóp mạnh bọng đái làm cho Liêm thốn cả người. Con bé tự động quay người lại, dạng hai chân trên ghế, lưng dựa vào thành tay lái, tay cầm dương vật của Liêm đút vào rồi ôm chặt đầu Liêm áp vào ngực. Dâm tính trong người đàn bà miền Trung sống dậy mãnh liệt, con bé nghiến răng vừa nhấp nhổm vừa thều thào:
-Cắn em đi, cắn mạnh vào cho em chết đi…
Liêm cũng sướng tê cả đầu óc, hấp tấp ôm trọn bầu vú con bé cho vào miệng ngấu nghiến bú say sưa. Đôi chân thon chắc của con bé giao liên không ngừng nhún nhẩy theo điệu cuồng loạn. Con bé tha hồ tận hưởng khoái lạc vì không sợ như những lần khác với bọn lính rừng không có áo mưa. Có lẽ lâu rồi con bé mới được thoải mái như hôm nay nên con bé vừa nhấp vừa lảm nhảm. Đúng là các cụ xưa nhiều kinh nghiệm có nói ” Sơn bất cao, Thủy bất thâm, Nam đa trá, Nữ đa dâm ” Bỗng nhiên con bé gập người cắn vào bả vai Liêm đau điếng làm cho Liêm cụt hứng trong khi con bé dí mạnh mu vào Liêm lắc tròn, Liêm thấy con bé giật người thon thót và dương vật của Liêm như có ai bóp từng dợt làm cho nước nhờn trào ra trong khi con bé bắt đầu ngửa mặt, mắt long lanh, trong bóng đêm mờ ảo Liêm thấy con bé mím môi vẻ mặt ngờ nghệch. Liêm ghì con bé vào thật chặt để bắn từng đợt khí theo nhịp mỗi khi con bé bé quặp bàn tay trên lưng Liêm, móng tay bấm sâu vào vải áo như muốn châm thủng lớp vải dày.
Con bé vẫn ôm chặt Liêm một lúc thật lâu và Liêm hôn lên môi con bé thật nhẹ nhàng. Liêm khẽ xoay con bé lại nhưng cố gắng để dương vật vẫn nằm trong chiếc hố thẳm dục vọng.
-Mình đi tiếp nha em.
Con bé khẽ gật đầu vòng tay ôm lái và chiếc xe lại gầm gừ đi sâu vào bóng đêm rừng.
Liêm là lính lái xe nên chuyện đàn bà tuy thường xuyên nhưng biết bao nhiêu mới đủ ở lứa tuổi 25. Con bé giao liên lại mới 18 nên sức đòi hỏi dĩ nhiên là vô tận. Vì vậy dù mới thoả mãn xong nhưng dương vật của Liêm không xìu hẳn và con bé cũng chưa kiệt lực nên môĩ khi chiếc xe tròng trành, Liêm lại thấy nước ứa ra và con bé lại cứng người văn vẹo. Khi chiếc xe đến đoạn gân gà thì Liêm đã cương lên cực độ và con bé cũng bắt đầu rên rỉ. Liêm tháo tung cả hai lớp áo con bé và cả chiếc áo lính Liêm đang mặc. Hai cơ thể trần trụi cọ sát vào nhau nóng bừng bừng. Tay Liêm vòng phía trước úp hẳn lên bộ ngực thon nhỏ của con bé để mỗi khi chiếc xe chồm qua một sợi rễ cây rừng, cả hai lại nẩy lên sướng điên dại. Liêm chợt thấy thật thích thú vì các gân gà bất thường làm cho Liêm và con bé giao liên được dịp thưởng thức 1 thú vui kỳ lạ, có lúc nhổm lên thật mạnh đến độ dương vật Liêm tuột hẳn ra ngoài, có khi nhiều đoạn rễ liên tiếp làm cho Liêm và con bé như hai kẻ đang nắc liên tục đến độ các cảm giác kích thích làm cho Liêm phải cố gắng tập trung vào chuyện sang số để khỏi xuất tinh. Con bé cũng mê man như điên dại vì con đường này, nhất là khi bất thần xe nẩy tung lên trong khi hai ngón tay Liêm đang cầm đầu vú con bé làm cho con bé thét lên vì đau nhưng sau đó con bé lại rên rỉ:
-Trời ơi, sướng quá.. tê quá…
Giọng con bé nặng âm miền Trung nghe dâm đãng làm sao. Trò chơi vượt rừng kéo dài hơn 15 phút thì Liêm không còn chịu nổi, Liêm ngừng xe vật con bé nằm tênh hênh trên ghế, Liêm quên luôn cả yếu tố an toàn nên với tay bật chiếc đèn nhỏ lờ mờ ánh sáng trong xe, Liêm xoay người cúi xuống hôn liến con bé một cách ngây dại. Bọn lính thường nói ” chơi gái không lông thằng chồng xanh cỏ “. Chuyện đó để hạ hồi phân giải. Còn bây giờ thì ” Hiền nhân Quân tử ai lại chẳng. “Mỏi gồi chồn chân vẫn muốn trèo “. Làm sao mà Liêm kềm chế được trước cảnh con bé đang gác 1 chân lên tay lái, chiếc mu tròn phập phồng nhẵn nhụi và cái mòng đóc thập thò như trêu người kẻ tiểu nhân. Liêm cắn nhẹ làm cho con bé cong người rên to, tay túm chặt tóc Liêm như cố ấn vào cho thêm chặt.Liêm liếm ngược lên, liếm xuôi xuống, nâng con bé nhổm lên để liếm tận hậu môn, khi nước tuôn ướt đầm đìa, Liêm lại quay sang hôn lên rốn con bé, hôn ngực, hôn cổ… Con bé tuy vậy nhưng vẫn chỉ là gái quê nên chưa biết thú vui thị thành nên không biết “thổi kèn ” như đám con gái thành phố. Cũng chẳng sao, nhìn con bé đê mê cũng sướng lắm rồi. Con bé còn đang ngây ngất vì cảm giác kỳ lạ trong Ɩồŋ khi được bú liếm và khi ngón tay Liêm móc vào thì con bé xuất tinh gào thét ú ớ. Con bé quên cả kiểm soát xem chiếc áo mưa còn đó hay đã tuột mất, sức con gái yếu đuối nhưng lúc này thì mạnh mẽ vô cùng, con bé kéo Liêm chồm lên người rồi cầm dương vật của Liêm đút vào, Liêm cũng chẳng nhớ áo mưa áo nắng chi cả mà bắt đầu nhấp nhịp nhàng như con thoi trong khi con bé nẩy người lên xuống phụ hoạ cho đến lúc con bé cứng đờ tay chân thì Liêm cũng trân người như cái máy dập liên tiếp rồi xuất tinh ào ạt vào con bé. Mồ hôi ướt đầm trên lưng trên mặt và con bé thì rũ rượi như vừa chạy thoát một trận bom càn….
Chiếc vận tại lại lừ đừ chuyển bánh, con bé giao liên ngồi bên cạnh cho Liêm ôm ngoan ngoãn như con mèo nhỏ.Con đường ” gân gà” vẫ tung hẩy chiếc xe một cách thảm hại làm cho con bé thêm ngất ngư. Xe đổ đèo vượt xuống Tây Trường Sơn, cơn buồn ngủ ập đến và Liêm chìm vào trong giấc mơ của một ngày thanh bình.Con bé đã ngủ say tự lúc nào… Chiếc xe vẫn lao nhanh dần xuống con giốc báo hiệu đoạn cuối cùng của con đường “gân gà” …
Để lại một bình luận