Phần 5
Trước khi tôi kịp phản ứng, tay mẹ lướt lên phía sau đầu tôi, kéo mặt tôi về phía mặt mẹ. Tôi bắt đầu phản đối thì môi mẹ đã áp vào môi tôi, nhưng khi tôi vừa mở miệng ra thì lưỡi mẹ đã lao vào bên trong. Tôi thở dốc và cố gắng lùi lại, nhưng tay mẹ nắm giữ lấy tóc tôi và mẹ trở nên mạnh mẽ đáng ngạc nhiên. Tôi không thể nhúc nhích mà không gỡ tay của mẹ ra, nhưng tôi không muốn làm như vậy. Thay vào đó, tôi cố giữ cứng môi và tỏ ra không quan tâm gì đến nụ hôn. Dường như mẹ không buông xuôi khi mẹ kiên nhẫn lướt đôi môi mềm mại của mình vào môi tôi.
Môi mẹ không phải là thứ duy nhất đang di chuyển qua lại, vì tôi cảm thấy hai núm vú của mẹ đang cọ xát vào ngực tôi, khi mẹ đong đưa qua lại. Lưỡi mẹ đã rời khỏi miệng tôi và môi mẹ thụt lui lại, bắt đầu trêu chọc khóe miệng tôi. Lúc này tôi có thể quay đầu khỏi mẹ, nhưng tôi không làm. Thay vào đó là một tiếng rên nhẹ thoát ra khỏi miệng tôi, khi lưỡi mẹ đang trườn uốn quanh đôi môi của tôi, và trượt vào trong miệng tôi. Mẹ cũng rên rỉ và ép mạnh cặp vú vào ngực tôi. Tôi siết chặt tay quanh eo mẹ, há hốc miệng ra để thở khi mẹ bắt đầu bú mút lưỡi tôi.
Những ngón tay của mẹ đan vào mái tóc tôi. Tim tôi bắt đầu đập loạn xạ. Tôi còn luống cuống hơn vì thực tế là cặċ tôi lại cương cứng lên, và tôi cảm thấy nó đang cạ vào bụng mẹ. Cứ như ý muốn của riêng nó, môi tôi giờ đây đã hợp tác với môi mẹ, đang trượt qua lại và ấn mạnh hơn vào đôi môi rất mềm mại của mẹ. Tôi chưa bao giờ có vấn đề với gái, và tuy có hôn môi vài lần, nhưng không có ai, thậm chí cả bồ cũ của tôi, chưa từng hôn tôi giống như vầy. Tôi cảm thấy cơ thể mình đang run rẩy với sự thích thú đáng kinh ngạc, khi tôi tiếp tục chia sẻ nụ hôn say đắm nhất trong đời với người phụ nữ đã nuôi nấng tôi lớn lên.
Với suy nghĩ đó, mắt tôi mở to ra và bắt đầu rời nụ hôn. Mẹ không chống trả tôi, thay vào đó mẹ bước lùi lại và huýt sáo:
“Wow, phải như vậy đó Tuấn, không biết bạn gái của con sẽ nghĩ sao?”
“Con…” Tôi ngừng nói và lắc đầu, cố gắng nắm bắt hơi thở.
Mẹ cười lớn với tôi và nói:
“Mẹ đã nói với con là đàn bà lớn tuổi thì tốt hơn mà” Mẹ cười khúc khích. “Ở mọi thứ”
Rồi mẹ liếm môi và nháy mắt với tôi.
“Mẹ” Tôi bắt đầu nói. “Chúng ta…”
“Cứ gọi mẹ là Quyên” Mẹ nói với vẻ nghiêm túc. “Hoặc là mẹ khi chúng ta nói chuyện, nhưng khi đang chơi thì cứ gọi mẹ là Quyên”
“Đang chơi?” Tôi hỏi. “Không, chúng ta…”
“Giờ thì đủ rồi”
Mẹ nói với một giọng nói khiến tôi phải ngưng lại. Đó là một giọng nói rất quen thuộc của một người mẹ, và tôi nghĩ rằng không đúng đắn khi chống lại người mẹ của mình.
Mẹ lại cười và nói:
“Mẹ sẽ gặp lại con vào ngày mai, cục cưng của mẹ à. Rồi chúng ta sẽ đi xa hơn chút nữa. Hai mẹ con mình sẽ làm được chuyện đó mà, đúng không nào?”
Trước khi tôi kịp trả lời, nụ cười của mẹ biến thành một nụ cười nham hiểm, và mẹ đưa tay xuống bóp cặċ tôi thông qua cái quần đùi.
“Mẹ!” Tôi thở hắt ra.
“Quyên chứ” Mẹ nói, bóp cặċ tôi thêm phát nữa, rồi rời đi và nói thêm. “Mẹ đã nói với con là mẹ sẽ làm cho con sướng mà. Đến khi nào thì con mới học cách nghe lời mẹ đây?”
Tôi bối rối đi lại trong phòng và nhìn lên đồng hồ đã hàng trăm lần rồi. Gần 11 giờ đêm. Tôi bắt đầu hy vọng là mẹ sẽ không đến. Ngay khi tôi nghĩ vậy thì mắt tôi mở to ra. Mẹ sẽ ở đây, vấn đề là khi nào. Tôi đến bên cửa sổ và nghiêng người về phía khung cửa, hít một hơi sâu để đón nhận bầu không khí mát mẻ của mùa hè. Mùi nước biển luôn làm dịu lòng tôi, nhưng đêm nay tôi nghi ngờ không có thứ gì có thể làm cho tôi tĩnh tâm được. Giờ đây, bất cứ lúc nào mẹ cũng có thể vào phòng tôi và… ngủ qua đêm.
Tôi đã học được điều này hồi sáng nay, khi ngồi trên bãi biển. Khi thức dậy, tôi đã chạy dọc theo bãi biển. Tôi tự thử thách mình khi chạy đến năm cây số thay vì là ba như thường lệ. Hầu như tôi không ngủ sau khi mẹ rời tôi đi, để tôi ở lại với con cặċ cứng như đá và khuôn mặt đỏ lên vì bối rối. Tôi cảm thấy tồi tệ hơn với thực tế là mẹ đã làm khoảng 10 phút, sau đó tôi phải nằm trên giường và vọc cặċ.
Lần này tôi không còn cố suy nghĩ đến những con bồ cũ nữa. Chỉ trong tích tắc, tôi đã vọc cặċ và nghĩ đến mẹ tôi, những hình ảnh và những lời thì thầm của mẹ. Tôi tưởng tượng mẹ quỳ xuống, đầu nhấp nhô, sau đó quỳ chống tay và chổng mông, chĩa mông đít săn chắc về phía tôi. Tôi xuất tinh với hình ảnh mẹ nói với tôi hãy đút cặċ vào trong lỗ đít mẹ. Mẹ đã nói đủ thứ.
Trong giây phút bắn tinh, tôi cảm thấy thật khủng khiếp. Không chỉ dám nghĩ đến mẹ mình, mà tôi còn nghĩ đến việc thọc cặċ vào mọi cái lỗ trên người mẹ. Sau khi cố vứt bỏ những ý nghĩ ghê tởm ra khỏi tâm trí, tôi trằn trọc cả đêm, tự hỏi cái quái gì đang xảy ra với mình vậy. Tôi quyết định thử mặc đồ vào rồi tìm cách bận rộn bằng việc chạy bộ. Nhưng ngay cả khi đang chạy, tâm trí tôi vẫn đang quay cuồng. Mẹ đã bắt chết chuyện này giống như ba. Tôi không muốn, hoặc ít nhất cũng còn lại một mình và tự nghĩ rằng mình không thể, nhưng mẹ đã đúng. Khi mẹ là mẹ tôi thì tôi không muốn chuyện này, nhưng nếu mẹ trở thành Quyên trở lại, liệu tôi có kháng cự được không? Đêm qua mẹ đã làm cho tôi sẵn sàng buông xuôi với chỉ một nụ hôn. Điều gì xảy ra nếu mẹ lại cố gắng hơn nữa?
Tôi chạy chậm lại và lặp lại một vòng chạy khác trên bãi biển. Khi chạy vòng trở lại thì tôi gặp ba đang ngồi nhìn ra biển. Tôi đến bên ba. Ba đưa tay chỉ ra hướng biển và nói:
“Ở đây đẹp quá phải không con?”
“Dạ” Tôi gật đầu. “Con thích có một ngôi nhà ở đây”
“Một ngày nào đó biết đâu con sẽ được như vậy” Ba gật đầu. “Kiến trúc sư kiếm được nhiều tiền, rồi con sẽ có đủ khả năng” Ba thở dài. “Ba hy vọng con và Quyên vẫn sẽ đến đây vào mùa hè”
“Có lẽ vậy” Tôi nhún vai. “Có lẽ ba khó mà biết sau khi…”
“Tuấn à, đây là kỷ niệm đẹp nhất mà con có đó. Đây là một nơi rất tuyệt vời, phải không?” Ba mỉm cười với tôi. “Và hai mẹ con của con sẽ sớm có những kỷ niệm đẹp và mới mẻ với nó”
“Ba, về chuyện đó thì…”
“Ba biết rõ mà, vì vậy mà con tự trốn tránh mình”
“Tốt hơn là ba nên đi dạo quanh cho khuây khỏa” Tôi lặng lẽ nói.
“Đừng bắt ba phải lựa chọn gì, nhóc con à” Ba nói. “Nhưng mà con sẽ có cái gì đó tươi mát để nhớ tới ba”
“Chuyện này sẽ không phải là thứ mà con nhớ tới ba đâu” Tôi nói, cảm xúc dâng trào.
“Không, rồi con sẽ cảm ơn ba” Ba nháy mắt với tôi, rồi nhìn thấy vẻ đau khổ trên khuôn mặt tôi, ba lắc đầu. “Thôi được rồi, ba xin lỗi sẽ không nói chuyện đó nữa”
“Ba ơi, đừng bắt chúng ta phải làm điều này”
“Ba không làm cho mẹ con, và từ những gì bả nói, con sẽ không phải chịu cảnh đau khổ khi mọi chuyện diễn ra”
“Con…” Tôi cúi đầu xuống, không biết phải nói gì nữa. Cả đời ba là người mà tôi trò chuyện tất cả mọi thứ, còn bây giờ và ở đây, sức nặng đang đè lên tôi và ba đã ở phía sau nó.
“Con có ổn không?” Ba hỏi.
“Ba nè, con… con đã xuất tinh khi nghĩ đến mẹ hồi hôm qua” Tôi buộc miệng tự thú.
Ba nhìn chằm chằm vào tôi một cách lặng lẽ, rồi gật đầu nói:
“Vậy thì mọi việc sẽ ổn thôi”
“Không, không phải vậy đâu!” Tôi đốp chát. “Con cảm thấy mình là thằng khốn nạn ngay sau đó, và giờ đây thậm chí còn cảm thấy tồi tệ hơn nữa! Con sẽ không làm chuyện này đâu ba”
“Tinh thần thì nói như vậy, nhưng xác thịt thì yếu đuối lắm Tuấn à” Ba nói và ôm tôi. “Quyên có thể làm nhiều hơn nữa và con không thể cưỡng lại được đâu, cho nên đừng có cố” Ba nhún vai. “Hoặc cứ thử nếu một cuộc chiến làm cho con cảm thấy tốt hơn”
“Không có gì làm cho chuyện này tốt hơn đâu ba”
“Không đúng. Khi hai người ở bên nhau, rồi con sẽ thấy, nó sẽ tốt hơn so với bất cứ thứ gì mà con có thể tưởng tượng ra”
Tôi không nói gì. Ba thở dài và tiếp lời:
“Ba biết không dễ dàng gì để thay đổi đâu Tuấn, ba biết là mình đang yêu cầu thứ gì đó giống như một câu chuyện trên những trang web khiêu dâm rẻ tiền”
“Chúng ta cần phải làm gì đó khác với mẹ” Tôi bắt đầu nói với ba.
“Không, đây là giải pháp hoàn hảo nhất. Hai người thân yêu nhất của ba sẽ chăm sóc nhau trong suốt quãng đời còn lại của mình. Ba phải nói rằng, Quyên rất vui mừng về chuyện này, cô ta rất chú trọng đến việc sống chung với con đó Tuấn. Thường thì ba không nhìn thấy cô ta giống như vậy đâu”
“Bề ngoài thôi” tôi đảo mắt. “Đây là nơi mẹ sẽ đứng xuống đất”
Ba bật cười và tôi thở phào nhẹ nhõm khi ba không chuyển sang ho.
“Đó là một điều tốt. Dù gì thì Quyên cũng sẽ ngủ cả đêm với con trong đêm nay”
“Cái gì?”
“Đêm nay Quyên sẽ ngủ trong phòng con” Tôi định phản đối thì ba giơ tay lên ngăn lại. “Cô ta sẽ ngủ trên giường con, nếu không có gì xảy ra thì cô ta sẽ ngủ qua đêm với con luôn”
“Ba, đây là…”
“Đừng nói nữa!” Ba ngắt lời tôi. “Con nghĩ điều này dễ dàng cho ba lắm hả? Con tưởng ba thích để vợ ba rời khỏi ba như vậy hả?”
“Ba không phải làm như vậy mà” Tôi nói, trong sự giận dữ của ba, tôi thấy một tia hy vọng. “Chúng ta không cần phải nói chuyện này, con không…”
“Đúng, ba làm vậy. Con không hiểu điều đó sao?” Ba yêu cầu. “Mẹ con sẽ lạc lõng khi ba mất! Bả cần một người đàn ông mạnh mẽ đối với bả, nhưng bả sợ tất cả bọn họ vì cái con vật đó! Chỉ có con mới là người có thể chăm sóc cho tình yêu của đời ba, và con sẽ làm điều đó”
Ba ngừng nói và nhắm mắt lại, hơi thở trở nên rời rạc.
“Ba, ba có sao không?”
“Không sao, ba khỏe mà” Ba nói lặng lẽ. “Đây là một… một tình huống có một không hai. Tuấn à, có nghĩa là không ai trong chúng ta đối mặt với nó trước đây, nhưng tất cả chúng ta sẽ làm tốt hơn với điều đó” Ba nhìn ra xa rồi nói tiếp. “Một khi con và Quyên ở bên nhau, cô ta vẫn dành phần lớn thời gian cho con, và cũng ngủ chung với con. Đừng có cảm thấy tội lỗi. Ba đã nói với mẹ con là ba ổn với chuyện này, và thực tế là ba không thể làm cho mẹ con hạnh phúc theo cách đó được lâu hơn nữa”
“Mẹ không yêu ba vì điều đó” Tôi chỉ ra.
“Bả vẫn yêu ba nhiều, chỉ là không nhận được…” Ba nhún vai. “Điều đó sẽ có được từ con” Ba cười nụ. “Con sẽ chịu đựng một cách hào hiệp, ba chắc chắn là như vậy”
“Nhưng…”
“Đừng nói nữa Tuấn ơi, hai mẹ con con sẽ đi chơi và tận hưởng vào ban ngày, đêm xuống mẹ con sẽ đến với con” Mắt ba mở lớn ra. “Con không được đuổi bả ra ngoài, có hiểu không?”
Tôi nhắm mắt lại và thấy không có cách nào để thay đổi suy nghĩ của ba. Cúi đầu xuống, tôi thì thầm:
“Dạ hiểu, thưa ba”
“Con là một đứa con trai ngoan và cũng là một người đàn ông nữa đó” Ba nói và vỗ vai tôi.
Đúng, tôi suy nghĩ khi nhìn lên mặt trăng lơ lửng trên bầu trời ngoài biển cả. Tất cả những đứa con ngoan phải để cho mẹ chúng quyến rũ chúng trong khi ba chúng sắp chết. Tôi đã dành phần lớn thời gian trong ngày để nghiêm túc xem xét đến việc chạy trốn. Có lúc tôi nghĩ đến việc gọi điện thoại đến thằng bạn thân để định ở nhờ vài hôm. Cuối cùng tôi nghĩ lại, ba sẽ buồn và mẹ sẽ cảm thấy tôi không muốn mẹ.
Tôi lắc đầu với suy nghĩ rằng, có lẽ tôi phải thực sự trải qua chuyện này. Tôi nhìn xuyên qua cửa sổ, tưởng tượng mình đang nhảy qua và chạy xuyên qua bãi biển, chạy thoát khỏi sự điên rồ này. Thay vào đó, tôi quay lại và bước đến bên cửa. Tôi đang mặc quần đùi và áo thun. Thường thì tôi chỉ ngủ với mỗi cái quần lót, nhưng đêm nay thì không.
Khi mở cửa, tôi sợ run lên vì nghĩ đến những gì mẹ sẽ mặc, có lẽ là một loại đồ lót sát thủ.
Tôi nhẹ người vì mẹ đang mặc một cái áo sơ mi màu trắng, tóc mẹ được buộc lại. Mẹ không hề trang điểm, và khi mẹ bước vào phòng, tôi còn nhẹ nhõm hơn khi thấy mẹ đang mặc quần đùi sọc ca rô. Lúc mẹ quay lại đối mặt với tôi, tôi phải thừa nhận rằng mẹ trông rất đáng yêu với dáng vẻ như thế này. Mẹ thật là dễ thương, tôi cứ tưởng mẹ mặc đồ khiêu gợi để chọc ghẹo và kích thích tôi.
“Chào con yêu” Mẹ nói nhẹ nhàng và hôn phớt vào má tôi. “Mẹ đang buồn ngủ, con có sẵn sàng để đi ngủ chưa?”
Tôi nhìn mẹ, chờ mẹ bỏ dép ra. Liệu có thực sự đơn giản như thế này không nhỉ?
“Mẹ chỉ muốn đi ngủ thôi hả?” Tôi hỏi.
“Tất nhiên rồi” Mẹ cười bẽn lẽn với tôi. “Trừ khi con có ý tưởng nào tốt hơn”
“Dạ không!” Tôi nói nhanh, sau đó cảm thấy tệ quá bèn cố nói thêm. “Ý con là… ơ… con cũng thấy mệt nên…”
“Không sao đâu Tuấn” Mẹ nói. “Mẹ đã nói với con rồi, chúng ta cứ đi từng bước, từ từ thôi. Mẹ chỉ ở đây để ngủ trên giường con thôi mà, như vậy có được không?”
“Ơ… tất nhiên rồi mẹ ạ” Tôi nói khi mẹ bước đến bên giường.
“Nhưng mà, mẹ sẽ nói với con là mẹ thích được ôm ấp” Mẹ mở to cặp mắt bồ câu của mình để nhìn tôi kèm theo nụ cười bẽn lẽn. “Con không phiền nếu mẹ nép vào người con chứ?”
Tôi gật đầu khi leo lên phía bên kia giường. Mặc dù mẹ không nói là hai mẹ con tôi sẽ làm gì và không thúc ép, tôi vẫn cảm thấy cái cảm giác ấm áp đó đang trở lại. Sau đó nó tràn ngập trong tôi, tôi luôn bị thu hút bởi sự dễ thương hơn cả, và trông mẹ thật quá đỗi dễ thương và duyên dáng làm sao. Trong khoảng khắc này, mẹ tôi cứ như là cô bồ cũ năm xưa của tôi hoặc là một cô gái dễ thương nào đó. Tôi giở cái mền lên và chui người vào. Bỗng mẹ chỉ tay vào tôi và nói:
“Con thực sự ngủ với bộ đồ đó à?”
“Ơ… thì…”
“Mẹ tưởng là con ngủ chỉ với cái quần lót thôi chứ”
“Thường thì vậy” Tôi nói với mẹ. “Nhưng…”
“Vậy thì cởi đồ ra đi” Mẹ bảo tôi. “Mẹ đã nói với con rồi, mẹ không tìm kiếm chuyện đó đâu, nhưng mà mẹ muốn con phải thoải mái”
Bắt đầu rồi đây, tôi nghĩ vậy. Tôi cho rằng phải tranh cãi, nhưng mọi thứ dường như vẫn ổn ở thời điểm này, cho nên tôi cứ chiều theo lời mẹ. Bên cạnh đó, giống như mẹ đã nói đêm qua, tôi mặc quần tắm còn phô bày nhiều hơn. Do đó tôi cởi áo thun, rồi tuột quần đùi xuống. Nhìn lên thì thấy mẹ đang nhìn khi tôi đang tuột quần xuống.
“Mông đẹp đó” Mẹ nói khi tôi cúi gập người.
“Cảm ơn mẹ đã khen”
Tôi lẩm bẩm, nhìn xuống để chắc chắn là cặċ tôi không phồng lên quá nhiều. Sau đó tôi lật mền ra và chui vào thật nhanh. Mẹ cười và nói:
“Ái chà, con thật là dễ thương khi mắc cỡ đó nghen” Rồi mẹ nói tiếp. “Dù sao thì mẹ cũng nên thực hành những gì mình đã rao giảng”
Lòn tay xuống dưới cái áo sơ mi ở phía sau mẹ, mẹ mở móc nịt vú rồi trượt dây đai xuống, kéo nó ra dọc theo một bên áo rồi quăng nó xuống sàn nhà.
“Chết tiệt thật, mẹ cần cái đó” Mẹ nói khi xoa vú. “Mọi thứ trở nên không thoải mái vào cuối ngày”
Không thoải mái chính là cái cảm giác mà tôi đang cảm thấy đây này, khi mẹ đưa tay lên hai núm vú săn cứng của mình, đang thò ra qua lớp vải của chiếc áo sơ mi trắng mà mẹ đang mặc. Mẹ quay lưng lại và mắt tôi bỗng mở to ra. Ở bên dưới mẹ đang mặc quần đùi ren đỏ bó sát, phô bày cặp mông ra ngoài. Ồ, thôi chết tôi rồi, tôi nghĩ thầm. Mẹ vẫn cúi xuống trong một lát và lúc lắc người ra khỏi cái quần đùi. Tôi tự nhủ mình phải nhìn ra chỗ khác, nhưng không thể. Đít mẹ tuy nhỏ nhưng trông thật là săn chắc. Tôi nuốt nước miếng thật mạnh với hình ảnh cặp mông trần trụi của mẹ đang chĩa về phía tôi.
Mẹ đá cái quần đùi ra khỏi người và nhấc một bên người vào trong mền, trượt vào nằm cạnh tôi. Mọi cái giường trong nhà này đều có kích thước nữ hoàng và có rất nhiều khoảng trống, nhưng mẹ cứ trượt dần tới đến khi tôi cảm thấy hông mẹ chạm vào người tôi. Mẹ mỉm cười với tôi và hôn vào má tôi rồi nói:
“Ngủ ngon nha cưng”
“Chúc mẹ ngủ ngon” Tôi nói khi vươn tay ra để tắt đèn.
“Quyên chứ” Mẹ nói khi húc khuỷu tay vào sườn tôi.
“Chúc Quyên ngủ ngon” Tôi nói nhẹ nhàng.
Nhắm mắt lại, tôi bắt đầu thở chậm và sâu, hy vọng mẹ nghĩ là tôi đang ngủ. Nhưng rõ ràng là mẹ biết nên nói:
“Đêm nay trăng đẹp quá, con nhìn xem này”
“Dạ” Tôi trả lời rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy cảnh đại dương tràn ngập ánh trăng.
Để lại một bình luận