– Ôi… anh ra đây… nhận lấy nè con điếm…
Kim Trinh gần như ngất lịm vì kiệt sức, nàng nằm co ro ở giữa lão và thằng Tú rồi cả 3 chìm vào giấc ngủ trong khi Cường vẫn mê man trên sofa ngoài phòng khách… Đến mãi gần nửa đêm khi bé Na khóc thét lên vì khát sữa thì cả 3 mới tỉnh giấc, vẫn trong bộ dạng khỏa thân Kim Trinh vội vàng bế con lên để cho bú trước 2 cặp mắt đang hau háu nhìn nàng, để rồi khi bé Na bú nó và lại ngon giấc thì cũng là lúc Kim Trinh tiếp tục phải phục vụ bọn chúng đến gần sáng.
… Cường vươn vai thức dậy với vẻ hết sức mệt mỏi với cái đầu đau như búa bổ, anh dụi mắt nhìn quanh thì vẫn thấy bàn ăn còn nguyên chưa dọn dẹp, vừa ngước nhìn đồng hồ chỉ 6h30 phút sáng Cường vừa loạng choạng bước vào phòng ngủ để rồi anh như chết chôn chân khi chứng kiến hình ảnh trước mắt mình, Cường hét lên:
– Các người… chuyện này là sao? Sao các người dám làm chuyện này?
Cả 3 cơ thể không mảnh vải che thân giật mình bật dậy, Kim Trinh mặt tái nhợt không nói nên lời vội với lấy cái chăn mỏng quấn quanh người rồi nhảy khỏi giường mà quỳ sụp xuống khóc lóc van xin như muốn giải thích, nhưng trái ngược với sự lo lắng sợ hãi của Kim Trinh thì thằng Tú và lão Long vẫn rất bình thản, bọn họ chậm rãi bước xuống gom lại quần áo mặc vào rồi thằng Tú nói:
– Những gì mày còn nợ tao thì vợ mày đã trả hết… thế là sòng phẳng… he… he…
– Mày… mày là thằng khốn…
– Cái thằng mà để vợ phải bán thân cứu mình mới là đồ khốn… ha… ha…
Cả Tú và lão Long cười ha hả trước nỗi nhục nhã của Cường và trước khi rời đi cả 2 cùng giơ tay vỗ cái bốp vào mông Kim Trinh để thể hiện sự hài lòng mãn nguyện… Đối diện với chồng Kim Trinh không biết nói gì, nàng quỳ gối để mặc cho chồng phán quyết. Quá đau đớn nhục nhã Cường lao thẳng ra ngoài hét lên như phát điên bởi anh hận là không thể tự tay bóp chết người đàn bà mà mình hết mực yêu thương…
— Hết —
Tác giả: Cô Kim
Để lại một bình luận