– Em uống nước đi! – Dung khẽ nâng chén trà rồi nhấp môi, mắt không rời chàng trai. Trái ngược với chị, Việt khẽ cụp mắt nhấp vội ngụm trà ấm.
– Chúng ta trao đổi qua chat thế cũng đủ rồi nhỉ. Chị em mình hiểu nhau cả. Em chắc về những điều em muốn chị làm với em chứ?
– Em không biết phải nói sao chị ạ. Vì từ trước đến nay em nghĩ nó chỉ có trong phim ảnh, trong truyện, trong tưởng tượng chứ em không nghĩ nó là thật.
– Thế em có bao giờ nghĩ là tại sao tự nhiên họ lại nghĩ ra những điều ấy, làm ra phim ảnh cho em xem không.
– Em biết, nhưng em không dám nghĩ đấy là sự thật vì nó thực sự quá kinh khủng.
– Tất nhiên. Nó rất khủng khiếp với những người như em. Vậy sao em còn muốn làm điều đó?
– Vâng, nhiều khi em thấy ghê tởm với chính mình vì những suy nghĩ đó. Nhưng có điều càng nghĩ đến nó em… em càng thấy bị kích thích.
– Đấy, vấn đề ở chỗ đó đó. Em sẽ được thỏa mãn những ham muốn của mình, đổi lại em phải trả giá cho những ham muốn súc vật của mình! Em nghĩ nó không có thật, nhưng bây giờ chị đang ngồi trước mặt em đây! Em có nghĩ điều em muốn sẽ là sự thật không?
– Chị sẽ làm điều đó thật hả chị?
– Thật chứ!
– Nhưng, chị không thấy ghê sao! Em nghĩ rằng bất kỳ một người phụ nữ nào biết đến điều này thôi cũng có thể nôn ọe được!
– Đúng vậy! Nhưng chị cũng như em! Chị tìm thấy sự kích thích sau khi vượt qua được cảm giác ghê tởm ban đầu. Và để thỏa mãn ham muốn của chị, chị chấp nhận làm những điều người phụ nữ bình thường không làm.
– Nhưng chị đâu có phải chịu đựng gì đâu?
– Sao lại không? Em có bao giờ muốn ngồi trong một cái nhà xí thật lâu không? Nhưng để đưa cảm giác lên thật phê chị chấp nhận phải hành hạ em từ từ trong cái bầu không khí ấy. Rồi chị phải chấp nhận để những kẻ như em nhìn thấy cơ thể chị.
– Vậy chị làm thật à chị! Chị không thấy thương xót những kẻ ở phía dưới chị sao?
– Không! Vì chị biết bọn em đã đạt được điều mình muốn? Thế thì làm sao chị phải thương xót. Trái lại chị càng phải tìm cách tận hưởng quyền uy của mình khi nhìn thấy những kẻ như em thống khổ. Đó là cái giá phải trả của bọn em. Và chị sẽ không thương xót gì đâu. Nhiệm vụ của bọn em là phải làm cho chị thỏa mãn ham muốn của mình, chị không cần biết là bọn em phải chịu đựng những gì! Em có làm được không?
– Em thật sự không biết chị ạ! Vì em thực sự chưa biết đến nó bao giờ!
– Đúng vậy. Những kẻ như em chị đã gặp rất nhiều, nhưng đến khi làm thật thì chỉ còn lại vài người thôi. Và những kẻ còn lại đó thực sự phải chịu những cơn ác mộng kinh khủng đấy! Nhưng em yên tâm, chưa có đứa nào làm điều đó thực sự rồi có ý định quay đầu lại đâu! Em có chắc mình muốn bước chân vào không?
– Em… em rất sợ nhưng em muốn… điều đó… phát điên lên được ạ!
– Hahaha! – Dung cười ngạo nghễ – có đứa nào như em khi nhìn thấy bọn chị và nghĩ đến điều đó mà không phát điên lên chứ. Nhưng trước hết chị phải nói với em một điều, em SẼ KHÔNG THỂ LÀM ĐƯỢC ĐIỀU ĐÓ ĐÂU…
– Sao lại thế hả chị? Chị vừa bảo có vài người cơ mà. Ý chị là em không có cơ hội hả chị!
– Nhìn em kìa. Cuống lên như con chó lên cơn vậy. Chị chưa nói hết. Em sẽ không thể làm được điều đó nếu như em chưa qua huấn luyện. Chỉ khi em vượt qua được những bài huấn luyện khắt khe của chị, em mới được chính thức hầu hạ bọn chị!
– Bọn chị! Ý chị là không phải một mình chị chơi trò này ạ?
– Tất nhiên. Em nghĩ tự chị sẽ nghĩ ra những trò điên khùng này sao. Phải có người giới thiệu cho chị và chị cũng sẽ giới thiệu cho những người khác.
– Nghĩa là em có thể hầu hạ không chỉ mình chị hả chị!
– Em đừng vội mừng. Khi phải phục vụ nhiều người sự kinh khủng sẽ nhân lên nhiều lần. Chính vì vậy em mới phải được huấn luyện kỹ càng. Một khi đã được huấn luyện xong thì sẽ không còn sự châm chước nào nữa đâu. Hoặc là em làm được việc mà bọn chị yêu cầu hoặc là em chịu sự trừng phạt. Mà chị nói trước em sẽ ước gì mình không biết sự trừng phạt ấy là gì. Vì đến khi biết thì đã muộn rồi. Chị sẽ không để mình mất mặt với bạn bè đâu.
– Vậy… theo chị em có làm được không ạ!
– Chị không biết! Vì nhiều người cũng không thể hoàn thành khóa huấn luyện này. Mọi điều phần lớn phụ thuộc vào quyết tâm của em. Em có dám quyết tâm cam chịu để cho chị được thỏa mãn hay không. Tất nhiên chị có phương pháp của mình. Dù sao thì chị cho em đến gặp thì chị cũng đoán em có thể làm được. Nhưng chị nói trước, trong quá trình huấn luyện…
– Vậy hả chị! Vậy chị huấn luyện em đi chị, em biết nó rất kinh khủng, khó khăn, nhưng thiếu nó em cũng hóa điên mất!
– Được rồi. – Dung mỉm cười, vậy là những rào đón tinh thần đầu tiên đã xong. Giờ thì cậu trai này coi như đã đồng ý bán linh hồn mình cho quỷ – Vậy em hãy nói cho chị biết, em muốn chị làm gì!
– Em tưởng từ nãy đến giờ chị em mình nói chuyện đã hiểu rõ nhau rồi chứ – Việt ngớ người.
– Đúng. Nhưng chị muốn chính miệng em nói ra điều đó cho chị nghe.
Oh! Khi chat sao mọi việc dễ dàng nói ra thế. Nhưng khi mặt đối mặt Việt lại ngại ngùng!
– Sao! Chỉ đơn giản thế mà em không làm được à! Vậy thì em nghĩ em có thể làm được những điều kinh khủng hơn hay sao.
Giây phút này luôn là những giây phút tạo kích thích đầu tiên của Dung. Như con mèo đang vờn con chuột, chị luôn bắt đầu cảm nhận thấy cô bé của mình ấm lên khi những kẻ như Việt bắt đầu nói lên cái ham muốn dơ bẩn của mình.
– Em! Em muốn làm toilet slave của chị!
– Oh! Khá hơn rồi đấy. Nhưng hãy nói cụ thể xem nào! Và bằng tiếng Việt đấy nhé!
– Em, em muốn được hầu hạ, phục vụ chị trong nhà xí khi chị đi vệ sinh!
Hm! Mỗi thằng nói một kiểu nhưng đều bị chị dẫn về cái việc ấy cả! Và mỗi lần như vậy chị lại thấy cô bé bắt đầu rỉ nước!
– Chị muốn biết rõ hơn! Chị muốn biết em có thể làm được gì!
– Em muốn chị đi đái, đi ỉa rồi bắt em liếm sạch cho chị!
– Gì nữa – Dung bắt đầu nhắm mắt lim dim, đùi nàng bắt đầu khép chặt lại để cô bé thêm chật chội, kích thích hơn!
– Em muốn chị ỉa đái thẳng vào miệng em – Chính Việt cũng bắt đầu thở hổn hển.
– Hãy nói việc chính mày phải làm đi – Dung tiện chân đạp Việt ngã nhào xuống nền nhà.
Như một phản xạ tự nhiên, Việt lắp bắp, quỳ mọp dưới chân chị:
– Em, em… sẽ phải ăn cứt của chị!
Ohhhhh! Chị mới như thế thôi nhưng Dung đã cảm nhận được cơn khoái cảm nhẹ nhàng đầu tiên!
– Khá lắm! Em nói được phần lớn những điều em phải làm. Chị chỉ bổ xung thêm! Em sẽ phải làm bất cứ thứ gì chị ra lệnh! Việc của em là chịu đựng để bọn chị nhìn thấy em làm những gì bị sai bảo. Em ăn bao nhiêu, ăn của những ai hoàn toàn theo sự sắp xếp của bọn chị! HIỂU CHƯA!
– Em… em hiểu ạ! Nhưng chị ơi, chị cho em hỏi.
– Em hỏi đi!
– Cứt có thối không hả chị!
– Cứt luôn luôn rất thối. Em sẽ thấy không thứ gì kinh tởm hơn cả. Và em đừng hy vọng em sẽ quen với việc ăn cứt. Càng ngày em sẽ càng thấy ăn cứt là việc khủng khiếp nhất trên đời. Nhưng chính vì như thế em mới đem lại cho bọn chị khoái cảm được. Vì thứ khoái cảm ấy bọn chị sẽ không thương xót gì em cả đâu! Nào, bây giờ thì buổi học chính thức bắt đầu! Bây giờ, chị muốn em cởi hết quần áo ra!
Việt tần ngần, nhưng rồi cũng nhanh chóng làm theo lời chị và lại quỳ xuống.
– Đúng rồi. Bài học đầu tiên em phải học, đó là phải biết quên đi sự xấu hổ của con người. Em xem lại em xem, có giống con người không? Nhưng không sao, rồi sẽ có hôm em phải trần truồng trước mặt không chỉ mình chị. Hãy quen với điều đó đi. Bây giờ, hãy bò theo chị nhé. Nhớ là bò bằng đủ 4 chân đấy!
Nói rồi chị đứng dậy và bước đi. Việt lẽo đẽo bước theo chị. Theo lối chị dẫn, Việt bò theo chị bước vào nhà vệ sinh của chị. Lòng Việt không khỏi hồi hộp. Quả thật, đi đâu, Việt cũng mong ngó vào nhà vệ sinh của phụ nữ. Và bây giờ điều ước ấy đã thành hiện thực. Chị như đoán được ý đồ của Việt:
– Sao! Thích quá phải không. Chị cá là em suốt ngày ngó nghiêng mấy nơi này.
Quả thật, chỉ hở ra là Việt chui vào nhà vệ sinh của người quen, đặc biệt là khi vừa có phụ nữ đi ra, hít hà cái không khí trong đó, rồi tìm đồ nữ trong đó để mà mân mê trên tay. Không ít lần Việt dấm dúi thủ dâm thật nhanh trong những tình huống như thế.
Một điều lạ trong nhà vệ sinh của chị Dung là chị cho lắp đến hai kiểu bồn cầu. Một kiểu bồn cầu hiện đại ngồi bệt như đa phần bây giờ mọi người dùng. Một kiểu là ngồi xổm như cách đây 10 – 15 năm khá phổ biến. Và tất nhiên nhà vệ sinh của chị rất rộng rãi.
– Lạ lắm phải không? Chị để rộng rãi như thế này để thích chơi kiểu nào thì chơi vì phải chứa 2 người cơ mà. Bây giờ chị đã không còn đi vệ sinh như bình thường nữa rồi mà phải có nô lệ hầu. Tạm thời mấy hôm tới chị sẽ huấn luyện em nên chị cho thằng nô lệ của chị sang hầu hạ chị bạn chị rồi. Em có thể ở đây 1 tuần chứ?
Điều này thì Việt chưa sẵn sàng mà cũng chưa tính đến. Nhưng đợt này nó cũng vừa mới thi nên cũng rảnh, lại đang trọ học ở thủ đô nên cũng chẳng ai quản lý. Nó tặc lưỡi:
– Vâng, em tùy chị quyết định ạ.
– Không phải vô cớ mà chị bảo em ở lại đây một tuần đâu. Trước đây mấy đứa đầu tiên bọn chị phải huấn luyện cả tháng trời. Bây giờ ổn ổn, bọn chị cũng không có thời gian mà cũng không chứa em cả tháng trong nhà được nên chỉ cho em một tuần thôi. Em chịu được thì được mà không thì thôi. Bọn như em nhiều lắm đang xếp hàng cả đống ngoài kia. Thỉnh thoảng bọn chị ai rảnh thì mới nhận huấn luyện một đứa cho vui thôi, không thì dùng những đứa cũ cũng được.
– 1 Tuần, liệu em có làm được không chị!
– Chị làm sao biết được. Nó tùy thuộc vào em mà. Nhưng tất nhiên là một tuần này với em sẽ nặng nề lắm đấy. Nếu em không chịu được lúc nào thì chúng ta sẽ dừng lại ngay lúc đấy. Chị giữ em lại một tuần cũng là để quản lý em. Vì trong tuần huấn luyện này và cả sau này chị tuyệt đối không cho phép em xuất tinh. Em ở nhà chắc chắn sẽ thủ dâm. Khi đó thì em sẽ không còn cảm hứng mà huấn luyện tiếp. Sau này cũng vậy, còn muốn làm nô lệ cho bọn chị thì không bao giờ được tự ý xuất tinh, sẽ không làm được đâu. Khi nào chị thấy hài lòng sẽ thưởng mà cho xuât tinh. Biết đâu chị sẽ thỉnh thoảng cho đến thay ca phục vụ dài ngày bọn chị khi em có thời gian. Hiểu chưa!
– Dạ! Em hiểu rồi ạ.
– Rồi! Bây giờ khởi động tí nhé. Liếm giày cho chị đi.
Nói rồi chị Dung giơ giày ra trước mặt Việt. Tất nhiên là Việt biết phải làm gì. Nó cũng từng ước ao được liếm giày phụ nữ rồi. Nó liếm say sưa. Không quên liếm cả đế giày chị mỗi khi chị nghếch giày lên ra lệnh.
– Tốt lắm. Bài học thứ 2 là không được ngại bẩn. Ngại bẩn thì làm sao mà ăn cứt được, đúng không em nhỉ.
– Vâng, em cảm ơn chị đã ban ơn!
– Ừ giày chị đi khắp nơi nên cũng không sạch lắm đâu. Em biết điều ngoan ngoãn thế là tốt. Được rồi! Lại gần đây nào!
Nói rồi chị hạ nắp bồn cầu xuống tạo thành cái ghế để ngồi. Chị dạng chân từ từ, khẽ nhấc mông để kéo váy lên lộ ra chiếc quần lót màu đen trước mắt Việt. Đây cũng là cảnh tượng Việt ao ước từ lâu nên con cu của nó trở nên cứng ngắc, đôi mắt nó đờ đẫn bò lại phía chị.
– Xem con cu của em kìa! Làm sao em có thể thấy thích thú khi sắp bị cho ăn cứt như thế chứ? Nhưng điều đó làm chị thích. Chị thích cảm giác một kẻ sắp phải ăn cứt mình mà lại bị kích thích như thế. Chị không cho em xuất tinh vừa để giữ cảm giác cho em, nhưng đó cũng là cách chị hành hạ em! Không có gì khổ sở hơn cho người đàn ông khi bị ham muốn giày vò mà không giải tỏa được.
Nói rồi chị túm lấy tóc Việt và ấn vào háng mình:
– Liếm Ɩồŋ chị đi! Bài học tiếp theo em phải học là liếm Ɩồŋ bọn chị. Đó, liếm như thế đó, liếm nhẹ nhàng dọc cái khe ấy đi, cho nó bóng nhẫy lên đi! Đúng, đúng rồi. Rồi dùng lưỡi tách hai mép Ɩồŋ chị ra, ngoáy sâu vào Ɩồŋ chị đi. Đừng có để răng cọ vào mép Ɩồŋ chị làm chị đau. Ahhh. Thấy nước Ɩồŋ chị chảy ra chưa. Em bắt đầu làm chị thích đấy. Nuốt hết đi, đừng để phí giọt nào.
Tất nhiên là với một kẻ đã xem quá nhiều phim sex như Việt thì chuyện liếm Ɩồŋ đã ở trong tiềm thức. Nó bú liếm nhiệt tình cho chị, không quên thỉnh thoảng ngậm hột le của chị mút chùn chụt làm chị sướng. Khi nó thấy chị bắt đầu túm tóc nó chặt hơn, hai đùi quắp lấy đầu nó mạnh hơn là nó hiểu mình phải làm gì. Nó ngoáy lưỡi sâu hơn, mạnh hơn mọi ngóc ngách của Ɩồŋ chị. Khi cơn lên đỉnh đầu tiên của chị tới thì nó cảm nhận những dòng dâm thủy ngai ngái trào ra. Tiếng nó húp ừng ực càng khiến chị hài lòng.
– Khá lắm. Những khi Ɩồŋ chị sạch thế này chị cần những đứa như em biết cách làm chị vui vẻ. Nhưng em biết đấy nhiều người nghĩ đến chuyện này thì thấy ghê vì không phải nó lúc nào cũng sạch sẽ. Nhưng càng thấy ghê thì chị càng muốn bọn em làm để xem bọn em ngoan ngoãn đến mức nào. Tất nhiên là sẽ có lúc Ɩồŋ chị không sạch. Ví dụ như chị đi làm cả ngày về chưa kịp tắm rửa gì, chắc sẽ có mùi đấy. Nhưng càng như thế chị sẽ càng hứng khi thấy em chịu liếm nó. Em có muốn làm chị hứng không?
Để lại một bình luận