Bây giờ cô giáo là người chưa chồng, trinh nguyên nên nghĩ đến được ái ân với cô thì còn gì đã bằng.
Tuấn thầm nghĩ, cô đẹp như thế, nếu vào tay mình, lần đầu tiên chắc cũng đủ làm cô… mang bầu rồi, ha ha ha… mình sẽ cố gắng, ha ha… thích thú với ý nghĩ đó Tuấn vui vẻ và yêu đời hơn bao giờ hết.
Tối hôm ấy, Tuấn bắt đầu suy nghĩ tìm cách lập “đào hoa trận” để cùng cô hưởng khoái lạc ái ân…
Một trưa thứ Bảy đẹp trời nọ, sau một trận mây mưa hoan lạc với cô Huê, Tuấn nói:
– Có lẽ mai mốt anh không gặp em nữa đâu, Huê à.
– Tại saoo? – Cô Huê giật mình hỏi – Anh chê em xấu xí hả? Hay là không làm anh thỏa mãn?
– Không phải – Tuấn đáp…
– Vậy thì tại sao? Đừng mà, anh muốn gì em cũng chiều hết, đừng bỏ em… – cô Huê năn nỉ, Tuấn cảm thấy cô quả thật đã trở thành nô lệ tình dục rồi. Tuấn thi hành ngay kế hoạch.
– Muốn gì cũng được phải không? – Tuấn hỏi lại.
– Ừ, cả thân thể em cũng thuộc về anh rồi, còn gì mà chẳng được?
– Vậy thì… anh… anh muốn ân ái với cô Thanh Uyên dạy Toán, có thể sắp xếp cho anh không? Nhìn cái dáng yểu điệu trinh nguyên của cổ là anh không chịu nổi… Thanh Uyên nhất định phải thuộc về anh, nếu không “hưởng” được thì anh không ân ái với ai nữa hết.
– Anh này… dâm quá, em không chịu chia sẻ anh với người khác đâu.
– Vậy thì thôi, anh sẽ bỏ cái tính dâm này, sẽ không ngủ với một ai nữa, lần này mình gặp là lần ân ái cuối cùng nhé… – Tuấn trở mình ngồi dậy giả bộ ra về.
– Thôi mà… được rồi… được rồi, đừng bỏ em mà, em không thể nhịn một ngày không bên anh được, em nhớ…
– Nhớ gì? – Tuấn hỏi…
– Em nhớ… “cái ấy” của anh lắm. Anh khỏe mạnh và làm em sung sướng hoan lạc lắm… em quen rồi đâm ra “ghiền” luôn. Em sẽ giúp anh “hưởng thụ” Thanh Uyên, nhưng mà không được quên em nhé?
– Yên tâm đi…
Nói đoạn, Tuấn ôm choàng lấy cô Huê, trút toàn bộ sức lực làm cô ngây ngất, Tuấn mừng rơn, làm tình với cô thiệt hăng say để trả ơn cô giúp mình. Chiều hôm ấy, Tuấn ra về với đề bài kiểm tra 1 tiết môn Hóa sắp tới, cùng với bài giải sẵn của “tình nhân” mình.
Không biết cô Huê đã sắp xếp thế nào, nhưng Tuấn nhận được mảnh giấy nhỏ cô dúi vào tay mình khi nộp bài kiểm tra.
Vào W. C, Tuấn mở ra đọc, chỉ vỏn vẹn có mấy chữ “Giờ về xuống phòng thí nghiệm Hóa”. Tuấn mỉm cười, nghĩ rằng có lẽ cô Huê đã giúp mình “hưởng” cô Thanh Uyên, nhưng dù là đến phòng thí nghiệm không phải vì chuyện này, hắn vẫn có thể ôm ấp cô Huê tại ấy, làm tình với cô Huê tại trường học cũng là một điều làm Tuấn thích thú, bởi vì trong giờ kiểm tra Hóa, Tuấn mê đắm với dáng đi thướt tha của cô Huê, Tuấn cũng khao khát cô lắm vì mấy hôm nay không có ân ái với ai hết.
Tuấn trở vào lớp, nôn nao cho mau hết giờ học, cuối cùng thì cũng đến giây phút ấy.
Tuấn nhét vội tập sách vào túi xách và từ từ đi ra khỏi lớp để tránh không bị nghi ngờ.
Tuấn đi khá chậm, đợi học sinh tan trường về hết, Tuấn đi về hướng phòng thí nghiệm ở cuối hành lang của dãy phòng ban giám hiệu. Trời cũng nhá nhem tối, gần 6h chiều. Tuấn thấy của phòng thí nghiệm he hé, đẩy nhẹ cửa, Tuấn lách mình vào đấy và khép lại.
Cô Huê mỉm cười nhìn Tuấn, quang cảnh mờ tối dưới ánh đèn bóng vàng (đèn neon tắt hết, chỉ có 1 bóng đèn được mở) đập vào mắt Tuấn là dưới đất, cạnh bàn giáo viên có trải một tấm nilon lớn, trên đó có một người mặc áo dài đỏ trông rất quen đang nằm im bất tỉnh, nhìn kỹ hình như là cô Thanh Uyên. Cô Huê đứng cạnh bàn giáo viên, nhìn Tuấn và nở một nụ cười đầy ẩn ý.
Theo lời cô Huê kể thì cô đã dẫn cô Thanh Uyên đến đây và dùng chút ête (thuốc mê) để giữ cô Uyên ở lại đây cho Tuấn. Cô Huê trao chìa khóa phòng thí nghiệm cho Tuấn và nói:
– Em đã nhờ bác bảo vệ giữ xe Thanh Uyên giùm, nói rằng em và cô ấy có chuyện về trễ, em về trước đây, Tuấn giữ chìa khóa phòng và vui vẻ nhé. Người ta là trinh nữ, đối xử từ từ và nhẹ nhàng thôi… nhớ khóa cửa lại và tắt đèn… Trưa mai đến nhà Huê nhé…
Nói rồi cô Huê đi về. Tuấn khóa trái cửa phòng, lòng chưa hết ngỡ ngàng, thì ra cô Huê dùng thuốc mê lừa cô Thanh Uyên cho mình, Tuân sung sướng vì niềm vui quá lớn, quá bất ngờ này.
Tuấn ngồi xuống tấm nylon, cô Uyên nằm đó, gương mặt vô cùng xinh đẹp, hơi thở đều đều làm phập phồng bộ ngực tròn đầy dưới làn áo dài màu đỏ thẫm. Tuấn từ từ cởi hết bộ đồng phục của mình ra, dương vật đã căng cứng tự bao giờ. Tuấn khẽ vuốt mái tóc dài đen tuyền, suông thẳng của cô, hôn đắm đuối lên bờ môi mọng đỏ, quyến rũ ấy, 2 tay theo một phản xạ quen thuộc cởi khuy áo dài của cô một cách thuần thục. Chẳng mấy chốc, cô Uyên chỉ còn lại trên người cái xu chiêng và quần lót, 2 cái đều trắng tinh, thật hợp với làn da mịn màng trinh nữ và thơm thoang thoảng của cô.
Tuấn hôn dài xuống cổ, hôn lên hai bờ vai nhỏ nhắn xương xương của cô. Ôi, cái hương vị thật tuyệt làm sao. Tuấn hôn vào giữa 2 bầu vú của cô, nhẹ nhàng lòn tay ra sau, cởi luôn khuy áo lót, chiếc áo cuối cùng trên người cô cũng đã rơi ra. Tuấn vội vàng liếm nhẹ nhẹ và tăng dần tốc độ, Tuấn ngấu nghiến từng núm vú đỏ hồng của cô. Bầu vú đang mềm mại chẳng mấy chốc đã căng cứng theo phản xạ của tình dục, Tuấn càng hứng chí nắn bóp và hôn hít vuốt ve.
Bàn tay vuốt dọc theo sống lưng, xuống đến mông thì thuận đường kéo luôn chiếc quần xì líp mỏng manh, cái rào chắn cuối cùng của khoái lạc. Tuấn hôn xuống bụng, rồi hít một hơi dài, Tuấn vục mặt vào cái ngã ba trinh nguyên của cô giáo mà Tuấn hằng mơ ước. Hôn hít và vuốt ve bắp đùi săn chắc bóng mịn của cô, chẳng mấy chốc dâm thủy của cô chảy ra đầy mặt Tuấn.
Chịu hết nổi, Tuấn nằm sấp lên người cô, úp mặt vào giữa đôi vú căng mọng của cô, từ từ đưa dương vật vào tử cung cô Uyên. Hắn đút vào nhè nhẹ và “phọp”, cả dương vật dài và to của Tuấn đã cắm sâu vào âm đạo cô, xé toang màng trinh và chấm dứt đời trinh nữ của một cô giáo. Trong lúc Tuấn đang hoan lạc, đắm mình nơi thiên đường với một cô giáo đẹp như tiên nữ, bỗng nhiên Tuấn nghe có tiếng rên rỉ và thân hình cô Uyên chuyển động nhè nhẹ. Trời ơi, không lẽ cô tỉnh dậy lúc này?
Quả thật, Thanh Uyên đã tỉnh vì một cơn đau nhói lòng, Tuấn thấy cô mở mắt, cô ngạc nhiên và vài giây sau, cô hoảng hốt muốn đẩy Tuấn ra. Làm sao không hoảng hốt khi thấy mình tỉnh dậy trong một căn phòng ánh sáng mờ mờ, một người đàn ông nằm đè trên người mình chứ. Đến nước này, Tuấn đành liều, Tuấn hôn ngấu nghiến lên môi cô để cô không la lên được.
Hai tay cô đấm thùm thụp rất mạnh vào lưng trần của Tuấn, Tuấn ôm chặt cứng, dương vật nhịp càng lúc càng nhanh trên tấm thân nõn nà của cô. Cô Uyên chống cự dữ dội nhưng rồi cũng đuối sức vì sau giấc ngủ bằng thuốc mê, tay chân cô bủn rủn, không đủ sức chống cự lâu dài. Thêm nữa, sau cơn đau đớn, cô có một cảm giác kỳ lạ, nửa như muốn chống nửa muốn ưng, muốn đáp ứng lại sức mạnh sung mãn của Tuấn. Sau cùng, cô rã rời, cổ họng kêu không thành tiếng, cô nằm yên mặc cho Tuấn giày vò thân xác, nước mắt tuôn rơi lã chã.
Thấy cô chịu thua, Tuấn khoái chí và thêm nứng tình, vùi dập cô liên tục, đôi khi cô Uyên cũng cảm thấy ngây ngất, cô chỉ còn sức rên khe khẽ… Chưa hết, Tuấn lật sấp người cô lại, giao hợp qua hậu môn, cô mắc cỡ muốn chống nhưng không còn sức, cô nằm im chịu thêm một trận mây mưa phủ xuống người cô, từ vai xuống lưng trần, mông thì bị những cú đâm đau điếng nhưng cực khoái.
Khi tàn cuộc, cô đưa 2 tay ra hiệu bảo dừng lại, Tuấn đành dừng lại một lúc… Đột nhiên, Tuấn nhìn thấy bờ môi khêu gợi của cô, Tuấn liền đưa dương vật đầy tinh khí lên gần miệng cô. Cô quay mặt đi không nhìn, Tuấn xoay cằm cô lại bóp khẽ, cô chịu đau không nổi liền há tròn miệng lại, Tuấn nhanh chóng đút dương vật vào, cô lắc đầu liên tục, nhưng rồi khi Tuấn xuất tinh trong ấy, cô đành nuốt lấy… sau một hồi, Tuấn rút ra, quệt ngang khóe miệng cô, chảy đầy tinh khí khiến gương mặt mỹ miều bây giờ trông dâm dật hơn, từng trải hơn.
Xong cuộc mây mưa, Tuấn hoàn toàn thỏa mãn. Chưa bao giờ Tuấn gặp người phụ nữ đẹp, chín muồi và sung mãn ở cái tuổi thanh xuân như cô Thanh Uyên. Không như cô Huê, cô Huê có một vẻ e dè giả tạo để che lấp một lửa dục bừng bừng, một con người kinh nghiệm và dâm đãng. Cô Uyên có một vẻ đẹp đài các, e lệ và thẹn thùng, một cô gái chưa biết đàn ông, điều ấy càng hấp dẫn Tuấn hơn. Tuấn rất thỏa mãn vì là người đàn ông đầu tiên của đời cô, người chiếm hữu một thân hình xinh đẹp, một cơ thể khỏe mạnh và hơn nữa lại là… cô giáo của mình.
Cô Uyên khóc rưng rức suốt buổi, Tuấn nói:
– Thôi, đừng khóc nữa, cô mặc đồ vào rồi mình về…
Cô nói:
– Em… em dám làm thế với tôi à? Tôi sẽ tố cáo… – nói rồi lại khóc tức tưởi…
Bây giờ, Tuấn hiểu hết, nhờ lượng ête không đủ nên cô Uyên tỉnh giấc giữa cuộc mây mưa, nhờ thế Tuấn có thể hưởng khoái lạc trên một người còn tỉnh giấc, ân ái với một người nằm bất động thật không vui chút nào. Nhưng để che lấp chuyện này, Tuấn có một cách. Tuấn nói:
– Cô mà đi nói thì mọi người sẽ được chiêm ngưỡng thân thể của cô, nếu thích cô cứ việc đi nói với mọi người. Hình chụp các tư thế của cô, em đã cất máy ảnh ở một nơi kín đáo rồi, em mà có gì thì cô cũng hiểu rồi đó… Thôi về, mai mốt em muốn ngủ với cô thì cô phải gặp em ở đây nhé, em không thích ai chậm trễ đâu.
“Bốp”, một cái tát nảy lửa, Tuấn đau rát cả mặt, cô Uyên tát thật mạnh. Tuấn mỉm cười nhăn nhở và nói…
– Người đẹp dữ thật, mai mốt rồi cô sẽ thích em mà thôi, dữ dằn trong “chuyện ấy” em cũng thích lắm đó. Cô đẹp lắm… thôi chào.
Sau ngày hôm ấy, Tuấn uy hiếp và hẹn cô Thanh Uyên cứ đến giờ về là gặp nhau, ân ái với nhau. Vì sợ lộ tẩy, cô đành đáp ứng yêu cầu. Tuấn hoàn toàn chế ngự được cô, từ một cô giáo trẻ trung, trinh trắng, giờ cô đã trở thành tình nhân của cậu học trò mình. Dần dần cô cũng như bao người khác, cũng quen dần và thành thạo việc chăn gối, cô còn thích thú và ngây ngất trong vòng tay Tuấn, có những hôm cô còn chủ động hẹn Tuấn đến nhà cô và cả hai quấn lấy nhau suốt cả ngày, ân ái rồi ăn uống xong rồi lại ân ái nữa.
Kết thúc năm học, sau 3 tháng ăn nằm với Tuấn, cô Uyên có thai, Tuấn đòi cô phá, nhưng là đứa con đầu lòng cô không chịu, cả hai cãi nhau và chia tay. Đã hết thời gian thực tập, với tấm bằng tốt nghiệp nhưng cô không muốn ở lại Thành phố, rồi cô xin về quê dạy học trước bao tiếc nuối của đồng nghiệp, bạn bè. Ngoài Tuấn ra đâu ai biết cô về quê dưỡng thai, trước khi đi cô nói với Tuấn là cô thề không bao giờ gặp lại Tuấn, nó không phải là con Tuấn, cô xem như một tai nạn khi học ở thành phố.
Tuy tiếc một bông hoa xinh đẹp như vậy nhưng Tuấn thấy thương hại cô, Tuấn không muốn cô thêm đau khổ, Tuấn biết về quê chưa chắc cô yên thân trước dư luận về một cô giáo như thế. Tuấn không thể làm gì hơn là không cho phép mình gặp lại cô nữa, Tuấn còn quá nhỏ để lập gia đình, Tuấn không thể có trách nhiệm với đứa bé…
Tuấn vẫn còn muốn sống và phiêu lưu tình ái, tội gì ràng buộc cho sớm. Còn rất nhiều mục tiêu cho Tuấn hưởng thụ, Tuấn lúc nào cũng muốn người ăn nằm với mình là người lớn tuổi hơn mình, vai vế hơn mình. Ăn trái cấm lúc nào cũng ngon cả.
— Hết —
Để lại một bình luận