Thi Võ tỉnh dậy, đầu óc vẫn còn mơ mơ màng màng. Không còn mùi cháy, mùi máu, mùi thây người nữa, chỉ nghe hương thơm thoang thoảng và tiếng cười khúc khích dễ điên người. Hắn định hét lên câm đi, nhưng hắn nhận ra hắn đang ở giữa 1 bầy phụ nữ xinh đẹp, có cả Hoa Trắng và Hoa Vàng nữa. Các cô đang cười khúc khích với nhau. Hình như có nàng còn đang để cho dương vật của hắn nằm trong người cô ta nữa. Ơ, hắn đã có lại dương vật rồi, ngực cũng xẹp xuống, vai thì rộng ra và đang phải gánh vác ít nhất 3 nàng đang gối lên. Hoa Trắng đang nói với nàng ngồi lên dương vật của Thi Võ:
– Ta nói có sai không, dương vật của tướng công bệ hạ là đã nhất, vừa to, vừa dài, lại cong vút.
– A…a…Quả…không..sai! – Nàng kia nói trong hơi thở hổn hển.
Thi Võ nhỏm dậy:
– Hoa Đỏ đâu?
– Thiếp đây!
Thi Võ ngoái lại thì thấy thì ra nãy giờ mình nằm gối đầu giữa háng của Hoa Đỏ. Âm đạo của nàng thì ướt sũng và có gì đó trăng trắng chảy trào ra ngoài.
– Thiếp tranh thủ tướng công đang ngủ để thu được từng này. 3 năm có khác, chàng ra thật là nhiều quá đi. Kiểu này thì thiếp dính bầu mất.
Thi Võ cười giòn giã. Vậy là hắn đã trở thành vua, thật không uổng 3 năm nằm gai nếm mật, phải ở trong thân xác đàn bà yếu đuối.
— Hết —
Để lại một bình luận