Phần 10
Tôi bận rộn thu xếp tài liệu và thông tin chuẩn bị đi ra Bắc công tác một thời gian.
Lần này chi nhánh công ty có nhận tổ chức mấy cái sự kiện lớn cho đại diện các tập đoàn nước ngoài tại Việt Nam. Tôi được cử ra ngoài ấy xem xét tình hình, có gì thì giúp đỡ anh em trong chi nhánh, đồng thời cũng kiêm luôn nhiệm vụ kiểm tra tình hình tại một số chi nhánh ở các tỉnh lân cận luôn. Mà nói là các chi nhánh, chứ thực ra đó đều là các công ty con thuộc tập đoàn và làm về nhiều lĩnh vực khác nhau. Công ty nơi tôi đang làm có nhiệm vụ quản lý hoạt động của cả hệ thống, đồng thời bổ sung khi có yêu cầu. Đợt đi này là do bên chi nhánh lĩnh vực tổ chức sự kiện đang cùng lúc làm khá nhiều việc nên không đủ nhân lực. Công ty đành phải cử thêm một nhóm ra để hỗ trợ, đồng thời khi xong việc thì tản nhau ra các chi nhánh để hoàn thành công tác kiểm tra luôn.
Lúi húi với xấp tài liệu vừa được in ra, tôi ngoắc Phương mập lại, giao nhiệm vụ chuẩn bị và xử lý đống giấy tờ đó rồi đi soát lại danh sách nhiệm vụ được giao và thành viên đi lần này.
Mai là tập trung đi rồi, vậy mà ông sếp mập chỉ báo trước có 2 ngày, làm cho anh em hai hôm nay tá hỏa chạy ngược chạy xuôi, tạm dừng công việc để chuẩn bị cho tốt lần đi này.
Một việc nữa cũng đến đúng thời gian chúng tôi đi là ông chủ của công ty – một Việt kiều từ Mỹ sắp về nước để xem xét tình hình hoạt động của toàn bộ hệ thống, đồng thời cũng xem xét đời sống và làm việc của các nhân viên trong công ty.
“Anh, có thiếu gì nữa không? Có cần em giúp không? ” – Thủy lo lắng nhìn tôi loay hoay từ sáng tới giờ với trồng hồ sơ, hỏi vẻ quan tâm.
“Được rồi, anh ổn mà! Em tập trung làm việc đi! ! ”
Tôi vội nói với Thủy vài câu rồi xoay sang bên cậu nhân viên đang mở nắp chiếc máy photo lên.
“Êu Tài, dùng máy photo có lâu không? Nếu mà lâu thì để anh dùng trước, đang cần photo gấp! ”
“Khá lâu đấy anh ạ! Anh có dùng thì dùng trước đi! ! ” Tài ngẩng đầu nhìn tôi rồi đáp lời.
Tôi tính đi lại photo tài liệu, nhưng nhớ ra là còn phải gọi điện cho giám đốc bên kia, với lại còn check lại thông tin của mấy người khác nên đi đến gần máy rồi giơ chồng tài liệu cho Tài.
“Thôi chú cứ photo đi, lát nữa xong thì photo cho anh mấy cái này làm 3 bản. Nhớ sắp xếp theo thứ tự đấy! ! Anh đang bận tí việc. ” – Tôi nói, rồi chờ cho đến khi Tài lí nhí dạ vâng thì tôi mới quay người bỏ đi làm việc tiếp theo.
Thủy cứ lẽo đẽo đi theo sau tôi, muốn giúp tôi để giảm bớt gánh nặng. Tôi cũng nhờ Thủy làm, nhưng cái sự nhờ người khác chuẩn bị những thứ quan trọng là tôi không yên tâm. Tôi duyệt lại trong đầu những việc cần làm xong rồi lại tiếp tục xoay vòng với những nhân viên khác.
Căn phòng làm việc hôm này ồn ào như vỡ chợ. Người nói, kẻ thưa loạn hết cả lên chứ không còn người nào ngồi im một chỗ như thường ngày nữa. Kim thì chạy qua bên phòng chiến lược lấy thông tin và tài liệu bổ sung cho bên chi nhánh. Hòa thì gọi điện cho bên công ty, nhờ sắp xếp chỗ ở cho chúng tôi trong một thời gian.
“Cậu dừng tay lên sếp gặp kìa! ! ” – Ông Bình que củi không biết từ lúc nào xuất hiện sau lưng tôi, vỗ vào vai tôi rồi bảo.
Tôi ậm ừ rồi ngoắc Phương. “Chú lo cho anh những việc còn lại nhé! Còn có… Với lại… ” – Liệt kê ra một số công việc cần chuẩn bị, tôi nói một cách nhanh gọn cho Phương.
“Vâng, anh cứ để em lo! ” – Phương sốt sắng.
“Mà em bảo cái Thảo lo cái chuyện kinh phí đi lại thế nào rồi? Qua đến giờ loạn hết cả lên, anh không để ý nữa. Chú lo cho anh cái nha! ” – Tôi chốt câu cuối rồi bước ra khỏi phòng, đi đến chỗ sếp.
Cửa mở, tôi bước thẳng vào phòng thấy sếp đang tíu tít điện thoại với chi nhánh ngoài kia. Thấy tôi vào, sếp gật đầu rồi nói chuyện tiếp. Tránh làm gián đoạn cuộc nói chuyện, tôi ngồi xuống ghế và im lặng chờ cho đến khi sếp nói chuyện xong.
“Tình hình là đợt này công ty chúng ta tách ra làm 2 nhóm đấy! ” – Sếp cất tiếng khi vừa mới đặt điện thoại xuống bàn.
“Các cậu bên kiểm toán và cậu sẽ được giám đốc bên kia cho mượn nhà. Còn những người khác thì sẽ được thuê nhà ở ngoài ở, tiện cho việc đi lại và tham gia vào hoạt động lần này bên ấy. ”
Tôi lo lắng nhìn sếp rồi lo lắng “nhiều việc thế hả anh? Em nghe bảo có thể tạm thời thu xếp được nhân lực mà! Mà hơn nữa, nhóm chúng ta đâu thạo lắm việc tổ chức! ”
“Cái đó cứ để bên công ty họ lo. Cái chính là cậu và cô Thảo phải hoàn thành nhiệm vụ xem xét tình hình hoạt động của chi nhánh bên đó. Còn những người còn lại thì bên chi nhánh sẽ cử người giao công việc cụ thể sau. ” – Sếp hơi cúi đầu, nhướng mắt nhìn tôi chăm chú.
Đây không phải lần đầu, nhưng mỗi lần sếp nhìn kiểu này mà thằng nào dám chống đối là bị chửi ngay lập tức. Vì vậy tôi ngoan ngoãn im lặng và tiếp thu lời sếp nói. Sau đó cáo từ sếp rồi về phòng.
Thời gian dần trôi, chỉ còn chốc lát nữa là tan sở rồi. Mọi người lục đục chuẩn bị hoàn thành nốt công việc trong ngày rồi nghỉ. Không khí dường như im ắng hơn lúc nãy khá nhiều.
Tôi ngoắc Phương lại, xem xét mấy việc đã giao lúc nãy xong thì mới thở phào nhẹ nhõm. Ngồi bịch xuống ghế, tôi xoay một vòng rồi lim dim mắt thư giãn.
Một bàn tay mềm mại đặt lên vai rồi kiềm chế tốc độ xoay của tôi lại. Mở mắt ra, tôi thấy Thủy đang nhìn tôi.
“Anh đưa điện thoại của anh đây cho em mượn! ! ” – Thủy nói.
“Làm gì? Máy anh có nhiều cô khiêu gợi lắm đấy, không cho mượn đâu! ” – Tôi trả lời, không tránh khỏi bông đùa một chút.
“Thế anh có đưa cho em mượn không thì bảo” – Thủy trừng mắt nhìn tôi.
“Được rồi, được rồi. Anh thua em rồi đấy! Điện thoại đây này! ” – Tôi giơ tay ra vẻ đầu hàng rồi đưa điện thoại mình cho Thủy. “Nhớ là nhanh lên đấy, anh đang chờ điện thoại! ! ” – Thấy Thủy cầm lấy điện thoại đi ra khỏi phòng, tôi gọi với theo.
Thủy quay lại nhìn tôi với ánh mắt tinh nghịch rồi đáp trả:
“Ngoại trừ vợ hoặc người yêu anh ra, còn nếu không thì cứ thế mà chờ đi nha! ! ”
Tôi lắc đầu ngán ngẩm. Nếu không vì quan hệ của chúng tôi trên mức bạn bè thì tôi đã không dễ dàng đưa điện thoại cho Thủy rồi.
Một lúc sau Thủy mang điện thoại trả cho tôi. Thì thầm vào tai:
“Quà cho anh lần này đấy! ! Đứa nào mà đụng vào cái này thì cứ liệu hồn” – Thủy chuyển từ nhỏ nhẹ sang gầm gừ rồi nhìn xung quanh. Khi thấy không có ai chú ý liền nhanh chóng ghé sát vào tai tôi mà cắn nhẹ một cái âu yếm. Xong, Thủy xoay người bước đi và buông cho tôi một câu “em về đây! ” Rồi đi luôn.
Mọi ngày, Dũng luôn chở Thủy đến cơ quan rồi đến hết giờ thì đón về. Lúc nào Dũng bận đi công tác thì nhiệm vụ đó là của tôi. Hôm nay Dũng đang đứng ở cửa chờ Thủy về như những ngày thường lệ.
Tôi mỉm cười mở máy ra xem. Trước mắt tôi là ảnh của Thủy đang để lộ một nửa ngực trắng phau phau trong nhà tắm, ẩn hiện dưới lớp áo trắng tinh. Bên ngực còn lại được che chắn bằng bàn tay thon nhỏ của Thủy. Bàn tay cho dù mịn màng và to đến bao nhiêu cũng không đủ che kín cả vùng ngực, giữa kẽ tay lộ ra đầu vú hồng hào xinh xắn. Tôi liếc quanh, không thấy ai cả, liền đổi ngay ảnh nền để tránh bị hiểu nhầm.
Khi truy nhập đến nơi chứa ảnh vừa chụp, tôi thấy ảnh Thủy đang đứng chống nạnh giữa khu vệ sinh nữ. Chiếc áo được mở một cúc trên cùng lộ ra vùng ngực trắng xóa nõn nà, đôi chân dài thẳng tắp. Cửa buồn bên cạnh còn có người bước ra nữa.
Tôi khúc khích cười vì tính trẻ con của Thủy rồi chuyển sang ảnh tiếp theo.
Thủy đang đứng giữa phòng vệ sinh, tư thế ngồi như khi đi tiểu. Tay trái đang kéo cái quần con màu đen có ren – cái quần lót tôi đã mua cho Thủy lần trước, còn tay phải thì đưa lên làm điệu bộ một nụ hôn gió. Môi Thủy chun lại thành vòng tròn, nhìn thật khiêu gợi.
Tôi chuyển sang ảnh tiếp theo.
Thủy đang đứng nghiêng người trong tư thế cởi hết cúc áo, phanh ra để lộ bờ vai. Cổ áo được kéo xuống vừa vặn che nửa bầu vú, còn ngực thì ưỡn cao lên. Tay trái Thủy đang để trên cái váy đã được vén cao lên để lộ mờ mông mềm mại. Thủy liếm môi thèm khát, một ánh mắt dâm dục như muốn tôi lao vào mà nuốt chửng lấy.
Tôi ngồi nhìn một lúc nữa rồi thay hình nền khác, gập máy lại và chuẩn bị ra về.
Ngày mai, sẽ đi xa lâu ngày đây! ! !
Để lại một bình luận