Sau khi ra trường, với sự bắt buộc của bố mẹ thì tôi phải lên đường nhập ngũ. Ban đầu tôi chỉ định là ra trường xong sẽ đi tìm việc làm để không phải đi NVQS. Thế nhưng mọi dự tính đều tan thành mây khói. Thôi kệ, đi thì đi! Đằng nào mình cũng chẳng có người yêu, chẳng có gì vướng bận cả. Ngày tôi nhập ngũ chỉ có bố mẹ và chị Hai tiễn tôi đi.
Ngồi trên xe mà nước mắt tôi cứ trực trào sắp tuôn. Phải cố gắng kìm nén lắm tôi mới không để mình rơi nước mắt. Đây không phải là lần đầu tiên tôi xa nhà nhưng không hiểu sao tôi lại thấy buồn và xúc động đến vậy. Cuối cùng thì xe cũng đến nơi mà anh em chúng tôi sẽ ăn ở và huấn luyện trong 3 tháng tới. Ban đầu tôi có chút không quen vì do lối sống không theo giờ giấc trước đây nhưng dần dần thì tôi cũng quen với lối sống trong quân ngũ. Nhớ nhà thì cuối tuần sẽ được cho gọi điện về nhà nói chuyện 30 phút vì còn phải để các đồng chí khác nữa.
Sau 3 tháng quân trường thì tôi được điều về công tác tại chốt biên phòng vùng biên giới Tây Nguyên. Những ngày đầu đến đây tôi lạ lẫm xíu nhưng lính bộ đội mà, sao cũng thích nghi được. Ngoại trừ những việc như tuần tra biên giới, ngăn chặn vận chuyển ma túy, khai thác rừng trái phép thì tôi cùng các anh em trong đơn vị thường xuống các bản nằm trong khu vực đồn quản lý để giúp đỡ bà con đồng bào xây nhà, làm đường… nên bà con đồng bảo ở đây rất quý mến chúng tôi.
Mỗi lần ở bản thịt heo, trâu hoặc bò đều đem lên đơn vị tặng anh em chúng tôi. Trong một lần tôi và hai đồng chí khác đi tuần tra thì nghe tiếng kêu cứu ở đoạn sông gần đó. Chúng tôi tức tốc chạy đến nơi thì thấy một em gái tầm 17, 18 tuổi đang bị nước cuốn. Trên bờ còn có 1 nhóm 4 5 em khoảng 14 15 tuổi nhưng do nước chảy siết nên các em không ai dám bơi theo.
Không cần suy nghĩ tôi liền lao mình từ vách đá cao gần bờ xuống nước và cứu được em vào bờ nhưng em đã bất tỉnh. Với những kiến thức sơ cứu đã được học, tôi nhanh chóng hô hấp nhân tạo và ép tim cũng như dốc nước ta thì em cũng tỉnh lại và được anh em chúng tôi đưa về nhà. Tôi cũng không ngờ đó lại là nhân duyên mà ông trời đã sắp đặt cho tôi và em.
Em là con út trong một gia đình có bố là người Kinh, mẹ là người H’mông nên em mang vẻ đẹp của hai dân tộc và cả vẻ đẹp của núi rừng. Một khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt to tròn, đôi môi hình tim cùng nước da trắng nõn nà. Em hiện đang học năm nhất tại một trường ĐH ở TP HCM. Hôm em gặp nạn là em được nghỉ hè nên về nhà chơi. Em cùng với các bạn khác ra suối tắm thì em bị chuột rút rồi đuối nước, may là gặp anh em chúng tôi đang đi tuần. Bố mẹ em cứ cảm ơn anh em chúng tôi suốt còn em thì cứ len lén nhìn tôi khi tôi ngồi nói chuyện với bố mẹ em và già làng.
Sau hôm đó em thường lên đơn vị tôi chơi hơn do đơn vị chỉ có khi có kế hoạch mới tuần tra còn không thì ở nhà. Mà thủ trưởng của tôi lại cực kỳ dễ thương, trừ khi lúc đang làm nhiệm vụ thì anh khó chứ bình thường anh cực kỳ dễ thương. Nhưng chỉ có khu vực hậu cần mới được vào còn lại khu hành chính thì không. Mỗi lần được về nhà là em lại tranh thủ lên đơn vị tìm tôi đến mức các anh em trong đơn vị nghĩ em là bạn gái của tôi.
Cứ mỗi lần lên là em lại mang đồ ăn lên cho anh em nhưng lại giấu riêng một phần cho tôi. Rồi thêm ánh mắt, cử chỉ và các hành động đều nói cho tôi biết là em đang có tình cảm với tôi nhưng tôi thì… Thú thật tôi một phần vì bị người yêu trước đó đá nên sau lễ tốt nghiệp tôi đi nghĩa vụ cho đỡ phải suy nghĩ nhiều rồi buồn bã. Ban đầu tôi cứ nghĩ chắc là em muốn trả ơn cứu mạng của mình thôi nhưng cho đến một ngày, bất ngờ em nói em thương tôi.
Chuyện là trong tôi cùng với các anh em trong một lần phục kích phá án vận chuyển ma túy từ Campuchia về Việt Nam, tôi bị trúng đạn và nhập viện. Do nhà xa và tình hình của tôi cũng không nguy hiểm nên tôi cản bố mẹ tôi không lên thăm. Lần đó lại trùng vào vào dịp lễ nên em cũng được về nhà. Sau khi biết tin tôi bị thương thì em lập tức vào viện thăm tôi và chăm sóc tôi suốt 4 ngày liên tục vì các anh em phải về đơn vị trực chiến.
Tối đó tôi được bác sĩ cho xuống giường đi lại nên tôi ra sân trước hóng gió thì thấy em ngồi một mình trên ghế đá bệnh viện. Lại ngồi nói chuyện với em được một lúc thì hai đứa xoay qua và chạm mặt nhau ở cự ly gần. Cảm xúc dâng trào và hai đứa cứ thế hôn nhau luôn. May mắn một điều là chỗ hai đứa ngồi hơi khuất và hơi tối nên không ai để ý.
Qua một hồi lâu thì hai đứa mới buông nhau ra vì ngộp thở. Em thẹn thùng quay qua chỗ khác, tôi cũng đứng hình luôn. Phải một lúc sau nữa hai đứa mới nói chuyện được rồi thổ lộ tình cảm với nhau luôn. Từ cái hôm tôi cứu em là em đã có cảm tình với tôi rồi. Qua nhiều lần tiếp xúc thì tình cảm đó ngày càng lớn lên và bùng cháy như hôm nay.
Hay nói cách khác thì ngay thời điểm tôi hô hấp nhân tạo cho em là tôi đã lấy mất nụ hôn đầu của em rồi. Mấy ngày sau tôi xuất viện thì em phải về TP để tiếp tục học. Vì yêu xa nên hai đứa chỉ có thể nói chuyện với nhau qua Zalo thôi. Yêu xa khoảng nữa năm thì tôi quyết định làm em bất ngờ. Tôi viết đơn xin nghỉ phép 3 ngày để xuống TP HCM tìm em vì tôi biết em sống ở khu nào.
Hôm đó tôi chạy xe máy từ đơn vị lúc 5h sáng, đến TP HCM cũng gần 3h chiều. Ăn uống xong tôi mua một bó hoa hồng rồi đậu xe trước cổng nhà trọ em chờ em về. Khỏi phải nói em bất ngờ đến phát khóc luôn. Em ôm tôi rồi hai đứa hôn nhau giữa trời luôn. Tối đó hai đứa đi vòng vòng chơi đến gần 12h mới về. Ban đầu tôi định qua chơi với em xong rồi ra phòng chị Hai tôi ngủ nhưng em không cho tôi đi bằng cách giấu chìa khóa xe.
Đêm đó tôi nằm trằn trọc mãi đến 1h hơn mà vẫn không ngủ được. Xoay người qua định ôm em thì em cũng xoay người lại. Thế là mặt đối mặt rồi lại hôn nhau. Hai đầu lưỡi quấn lấy nhau như hai con rắn. Một tay tôi nâng nhẹ đầu em lên, một tay đặt lên ngực em rồi bóp nhẹ. Ngực em tuy là hơi nhỏ nhưng chắc tay và còn hơi cứng cứng. Bàn tay tôi chậm chậm cởi hết hàng cúc áo ngủ của em ra rồi đưa tay vào trong áo ngực em mà bóp rồi se cái đầu ti.
Em mặc áo ngực có móc gài phía trước nên chỉ cần một tay là tôi đã có thể cởi ra. Đầu ti em chỉ to hơn đầu đũa một tí và còn hồng au nhìn đẹp cực kỳ. Ngậm lấy đầu ti em mà mút, em khẽ ưỡn người lên vì sướng rồi hai mắt lim dim tận hưởng. Tay tôi nhanh chóng chuyển xuống vùng dưới hoạt động. Lấy ngón tay khẽ lướt trên khe cô bé của em, em lại ưỡn người lên nhưng do phản xạ tự nhiên của con gái khi có người chạm vào vùng cấm nên em khẽ khép chân lại.
Tôi nhẹ nhàng tách hai chân em ra rồi cởi luôn hai chiếc quần xuống. Phải nói cô bé của em khá là đẹp. Một chùm lông đen mỏng ở trên, chạy dọc theo cái khe là một cái hạt nhỏ như hạt đậu xanh, hai mép thịt hồng hào và ở dưới cùng cái lỗ bé tí. Em khẽ lấy tay che lại cô bé lại vì đây là lần đầu em khoả thân trước một người đàn ông. Tay tôi lại nhẹ nhàng kéo tay em ra rồi đưa lưỡi mình vào cô bé em mà liếm.
Cả người em như bị điện giật mỗi khi lưỡi tôi chạm vào hạt đậu và rồi em ưỡn người lên, một dòng nước ấm áp trào ra từ cô bé của em. Tôi mút hết số nước đó rồi cởi quần mình ra, lôi cậu nhỏ đang bị bó buộc nãy giờ ra. Vì đây là lần đầu của em nên tôi không để em BJ cho mình mà tôi quẹt lấy nước từ cô bé của em để bôi trơn cậu nhỏ rồi mới đút vào.
Vừa mới vào em đã nhăn mặt nhưng tôi cũng là người có kinh nghiêm nên chỉ một lúc là cậu nhỏ của tôi đã chạm màng trinh của em. Nhấp nhẹ mấy cái rồi đẩy một cái thật mạnh, thật dứt khoát. “Bụp” một tiếng, màng trinh em đã bị tôi xé rách. Em cắn chặt răng để không phải phát ra tiếng la đến mức chảy cả máu môi làm tôi thấy thương lắm. Để yên cậu nhỏ cho em quen rồi mới nhấp nhẹ nhàng từng chút. Em cũng dần quên đi cơn đau mà thay vào đó là cơn sướng và bắt đầu thở những hơi thở gấp gáp. Một dòng nước ấm áp bao quanh cậu nhỏ của tôi. Tôi cũng ráng nhấp nhanh hơn và rồi tôi cũng ra. Dòng tinh trùng bắn thẳng vào trong cô bé của em từng đợt cho đến khi cậu nhỏ tôi xìu xuống. Rút ra thì một dòng nước màu hồng trào ra cùng với một vệt màu đỏ dưới đệm. Nhẹ nhàng hôn lên trán em rồi lấy khăn cho em lau sạch cô bé. Hai đứa mặc quần áo vào rồi cùng nhau đi vào giấc mộng. Hôm sau hai đứa dành cả ngày đi chơi, ăn uống rồi tôi tạm biệt em về lại đơn vị. Lúc tôi đi nhìn em buồn lắm làm tôi cũng không nỡ đi nhưng vì công việc mà.
Sau đó cứ mỗi khi em về nhà là hai đứa lại quan hệ. Có khi thì ở nhà em những khi bố mẹ em lên rẫy, khi thì ở đơn vị tôi, khi thì trên rẫy… Có lần hai đứa bị bố em bắt gặp khi đang chuẩn bị quan hệ. Ban đầu cứ ngỡ là tiêu đời rồi vì ở đây phong tục rất hà khắc nhưng không. Bố em trước đây cũng vậy nên ông hiểu và giữ bí mật giúp chúng tôi nhưng ông bắt tôi phải ký một bản giao ước là sau khi em ra trường tôi phải cưới em làm vợ. Bây giờ tôi đã ra quân, tôi đã tìm được công việc và đang sống cùng em tại TP HCM. Bố mẹ hai bên đã gặp mặt nói chuyện với nhau và quyết định sau khi em ra trường tôi sẽ cưới em. Không phải tôi cưới em là vì bản giao ước năm xưa nữa mà là vì tình cảm tôi dành cho em là chân thật…
— Hết —
Tác giả: The Sand
Để lại một bình luận