Nàng bước ra từ phòng tắm. Nàng quấn một chiếc khăn bông màu trắng quanh mình. Mái tóc nàng vẫn còn đẫm nước, nàng đang cố thấm cho khô bằng một chiếc khăn bông khác, cũng màu trắng.
Nàng nhìn tôi, tôi đang nhìn nàng một cách thẫn thờ, nàng mỉm cười, “Sao anh không tranh thủ tắm đi cho mát?” Tôi như vừa chợt tỉnh khi giọng nói mật ngọt của nàng rót vào tai, tôi mở miệng, định nói gì đó, nhưng lại thôi.
Nàng vẫn nhìn tôi, chờ đợi.
Tôi đứng dậy, từ lúc vào căn phòng này, tôi toàn ngồi trên chiếc giường đôi êm ái, nàng nói với tôi sau khi cởi áo khoác, “Em đi tắm cái! Chờ em nhé.” Và tôi ngồi đó chờ nàng.
Lần đầu tiên vào khách sạn với một cô gái làm tôi không có cảm giác nào khác ngoài sự bối rối.
Cái vẻ bình tĩnh thường ngày tôi dành cho nàng, nay không còn nữa, thay vào đó là khuôn mặt nóng bừng và ửng đỏ, mồ hôi mẹ, mồ hôi con lấm tấm, và tim tôi đập rộn ràng.
Nàng bước đến.
Nàng không lộ chút vẻ lo lắng.
Ý nghĩ thoáng qua trong đầu tôi, nàng đã làm chuyện này với bao nhiều người và bao nhiêu lần rồi nhỉ.
“Đây là lần đầu tiên của em,” nàng thì thầm.
Tôi ngước lên nhìn nàng, ánh mắt nàng long lanh, xoáy vào tận tâm can tôi, khiến tôi tê liệt.
“Đây… cũng là… lần đầu… của anh…”, tôi ấp úng, bây giờ lại cố né tránh ánh nhìn của nàng, tôi ngượng, tôi xấu hổ, một thằng đàn ông 25 tuổi, và chưa một lần quan hệ.
Nàng cầm lấy tay tôi, “Ý em là, anh đừng lo gì cả, đây là lần đầu em “làm” với một người chưa từng có kinh nghiệm như anh… Anh yên tâm đi, em sẽ chăm sóc anh chu đáo.”
À, vậy ra em chuyên nghiệp hơn tôi, em đã “làm” với nhiều người, và nhiều lần, rất nhiều lần, nhưng lần đầu tiên em gặp một con gà như tôi.
Tôi nuốt khan.
Tôi không có quyền phán xét em, vì nói cho cùng, tôi cũng chỉ là một kẻ đi tìm niềm vui mà mình chưa từng được hưởng, còn em là người sẵn sàng bán nó cho tôi, tôi nợ em một lời cảm ơn, vì em đã không nhận từ tôi dù chỉ một xu.
“Anh biết không,” nàng ngồi xuống giường, kéo tôi ngồi cạnh, nàng dựa mái tóc chưa khô vào vai tôi, mùi hương từ nàng khiến tôi ngây ngất, bủn rủn, “em đã gặp nhiều loại đàn ông, họ đều chỉ thèm muốn một điều duy nhất từ thân thể này,” giọng nàng lạc lõng, “nhưng anh thì khác, anh không bao giờ đòi hỏi gì từ em,” nàng siết chặt bàn tay tôi trong hai bàn tay của nàng, “em không xứng đáng với anh,” tôi đáp lại nàng bằng một tiếng thở dài, “em đã bị vấy bẩn, bởi cái xã hội nhơ nhớp này,” nàng thôi không siết tay tôi nữa, nàng mơn trớn ngón áp út của tôi, nơi có chiếc nhẫn bạc lấp lánh dưới ánh đèn, “em chỉ là một con đ…”, tôi đưa ngón trỏ tay phải lên che ngang môi em, bờ môi em thật mềm.
Tôi xoay cằm nàng, để nàng nhìn thẳng vào mắt tôi, tôi biết là tôi đang bối rối, cái giây phút hai cặp mắt chạm vào nhau, tim tôi nhảy nhót như muốn xé toang Ɩồŋg ngực tù túng để lao ra ngoài, nhưng tôi nói được những lời này, thật ngạc nhiên làm sao, hết sức bình tĩnh.
“Anh yêu em”
Mắt nàng mở to, môi nàng run run, hơi thở nàng gấp gáp.
Cả cơ thể nàng như đang đề kháng lại những gì tôi vừa thốt ra.
Nàng quay mặt đi.
Tôi cúi gằm.
Lời yêu đầu đời của tôi đã bị từ chối, còn gì đáng buồn hơn nữa.
Nàng đứng dậy.
Nàng bước chậm rãi đến bên cánh cửa kính nhìn ra bầu trời đêm thăm thẳm.
Ngoài ấy đang mưa, trận mưa cuối mùa gửi nốt những giọt còn lại cho cái thành phố khô khan và tẻ nhạt này.
Mưa hắt vào lớp kính mỏng, nàng áp tay lên những giọt nước đang chảy dài phía bên kia cánh cửa, nàng khẽ rùng mình, và trên môi nở một nụ cười băng giá, “Lạnh quá” Tôi ngước lên nhìn về phía nàng, sững sờ trước những gì mà mình đang chiêm ngưỡng.
Nàng đã tháo chiếc khăn bông, để nó hờ hững tuột xuống.
Tấm lưng trần phô bày trước mắt tôi, phía dưới, vòng eo thon gọn, và phía dưới nữa, cặp mông đầy đặn, săn chắc, và đôi chân dài miên man.
Hoàn hảo.
Hai từ duy nhất tôi có thể nghĩ ra lúc này.
Mặc dù đó chỉ mới là một nửa và mới chỉ là phía sau của nàng.
Nàng bất chợt xoay người lại, tay trái nàng vẫn áp trên tấm kính, nàng nhìn tôi, gương mặt nàng thật bình yên, ánh mắt nàng lấp lánh, nàng mỉm cười mãn nguyện vì biết rằng tôi đã mất đi tất cả sức chống cự và sự ngượng ngùng.
Nàng nhìn thấy trong mắt tôi ánh lên chỉ một niềm ước ao duy nhất.
Nàng từ từ xoay người.
Nàng không che chắn, không ngại ngùng, không ngượng ngập.
Tôi há hốc mồm, suýt nữa không kìm được sự phấn khích đã dâng lên cuống họng, suýt nữa tôi đã thốt lên một điều ngu ngốc nào đó.
Bộ ngực nàng không thật to, nhưng căng tròn và tràn đầy sức sống, hai đầu vú thâm quầng, cương lên, chĩa thẳng về phía tôi một cách khiêu khích.
Bụng nàng phẳng lì, không gợn một chút mỡ thừa, rốn nàng đính một viên đá bé tí nhưng sáng lấp lánh.
Eo nàng thon thả, đường cong mà nó tạo nên khiến tôi chợt mường tượng đến tháp Eiffel, nhưng tôi không có thời gian nghĩ nhiều về cái kỳ quan sắt thép đó.
Bởi vì tôi đã nhìn thấy kì quan đẹp nhất của tạo hóa: nhúm lông đen nhánh và rậm rạp được tỉa tót gọn gàng thành một hình tam giác, và một trong 3 đỉnh của tam giác ấy dẫn tôi đến nơi thiên đàng, nơi mà chút nữa thôi, tôi sẽ được hưởng thụ cái cảm giác đê mê mà một thằng đàn ông như tôi đáng lẽ đã phải trải nghiệm từ rất lâu rồi.
Tôi thở gấp.
Hoàn hảo.
Lại là hai từ ấy, tôi không phải là một nhà văn, cũng không phải là một nhà phê bình hay nghiên cứu nghệ thuật, nhưng tôi hiểu chính xác nghĩa của hai từ ấy, và chúng ở ngay đây, ngay trước mặt tôi, hoàn hảo hơn bao giờ hết.
Nàng cũng hiểu.
Và nàng mỉm cười hạnh phúc, “Thích những gì anh thấy chứ?”.
Tôi tỉnh cơn say, nhìn vào mắt nàng, nàng đang khóc, nước mắt chảy ra từ khóe mi nàng, thấm đẫm bờ môi.
Tôi thoáng bối rối.
Nàng khẽ lắc đầu, “Em không sao, chỉ là… em chờ câu nói yêu của anh từ rất lâu rồi. Cuối cùng cũng chờ được đến ngày hôm nay…”.
Tôi chợt hiểu ra, và bắt đầu tự trách mình, “Anh… xin lỗi, anh là một kẻ ngu ngốc”.
Tôi đứng dậy, tiến tới phía nàng.
Nàng hơi cúi xuống, dõi mắt theo từng bước chân tôi, cho đến khi tôi đứng lại, chỉ còn cách nàng một vài centimet.
Nàng ngước lên.
Tôi mỉm cười.
Nàng cũng mỉm cười.
Tôi nhẹ nhàng cúi xuống, hơi thở nóng ấm của nàng phả vào mặt tôi.
Hương thơm từ tóc nàng, tư cơ thể nàng quấn quít quanh tôi, làm tôi điên đảo.
Nhưng tôi cũng tìm được bờ môi nàng, bờ môi mềm gợi cảm, bờ môi mà tôi chưa từng dám nghĩ rằng môi mình sẽ được chạm vào, tôi dừng lại, e sợ, đầu óc tôi lại rối tung lên với cái suy nghĩ “Liệu đây chỉ là một giấc mơ?”.
Nàng khẽ nhắm mắt, nhón chân, và khiến cho giây phút ấy trở thành sự thật.
Môi nàng khóa chặt môi tôi.
Khoảnh khắc ấy, tôi biết rằng: “Tôi nguyện suốt đời này say giấc”.
Chúng tôi ôm siết lấy nhau.
Nụ hôn đầu đời của tôi kéo dài gần như vô tận, chính tôi cũng không nhận ra lúc nào thì hai đứa phải tách môi nhau để thở một cách vội vã, thở như cái không khí xung quanh đã trở nên vô cùng quí giá, thở như vừa thoát khỏi đại dương sâu thẳm, thở như muốn hít căng Ɩồŋg ngực mùi hương của nhau, và thở như chưa từng được thở.
Chúng tôi bật cười.
Nàng mắng yêu tôi, “Cái đồ tham lam, định ăn tươi nuốt sống người ta sao…”.
Tôi vuốt ve mái tóc nàng óng mượt.
Tôi cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể nàng, bầu vú nàng áp chặt vào ngực tôi, tay tôi mò mẫm khám phá tấm lưng trần và cặp mông săn chắc của nàng.
Chúng tôi lại hôn nhau, lưỡi nàng đánh nhẹ vào răng tôi như gõ cửa, và tôi mở cửa, để lưỡi mình chào đón lưỡi nàng, rồi chúng quấn lấy nhau.
Nước bọt nàng thật ngọt ngào, hòa quyện trong miệng tôi.
Nàng nút lưỡi một cách điêu luyện và dồn dập, nàng liếm quanh môi tôi, nàng cắn nhẹ môi tôi, nàng làm mọi thứ khiến tôi điên dại, đầu óc tôi trống rỗng.
Nước bọt chảy ra từ khóe môi nàng, tôi cũng muốn liếm nó, tôi cũng muốn làm nàng điên dại.
Thằng nhỏ trong quần tôi đã tỉnh giấc, chạm vào bụng nàng qua lớp vải jeans.
Nàng cố tình ép bụng sát vào tôi, khiến dương vật tôi đau điếng.
Nàng cười khúc khích, “Đáng đời!”.
Tôi không chịu thua, kéo nàng dính vào tôi, rồi vừa hôn ngấu nghiến nàng, tôi vừa cọ xát cái chỗ đang nhô cao giữa quần vào đám lông đen nhánh của nàng, khiến nàng rên khẽ, “Uhmmm… Anh… ahhh…”.
Cảm giác thật tuyệt vời, tôi như muốn nổ tung thành hàng trăm mảnh.
Nàng siết chặt lấy tôi, nàng cũng đang lắc lư hông, cọ xát vào dương vật tôi nhanh hơn, nhanh hơn nữa.
Tôi không thể kết thúc như thế này! Tôi không thể đầu hàng nàng nhanh như vậy được.
Tôi đẩy nàng ra rồi cố lấy lại hơi.
Nàng lại cười khúc khích.
Nàng suýt nữa khiến tôi lên đỉnh chỉ với màn dạo đầu đầy kích động.
Nàng đẩy tôi ngồi xuống giường.
Tôi dần thở đều trở lại, nhưng vẫn hồi hộp chờ đợi màn trình diễn tiếp theo của nàng.
Nàng bước tới cạnh chiếc đầu máy ở góc phòng.
Như thể mọi thứ đã quá quen thuộc với nàng, nàng nhanh chóng bật lên một bài hát.
Chiếc đĩa CD nằm sẵn trong đó bắt đầu xoay với âm thanh ro ro.
Và nhạc phát ra.
Tôi biết bài hát này, thật quen thuộc, “R&B Buồn?”.
Nàng gật đầu, mỉm cười, “Khổng Tú Quỳnh”.
Tôi đang tự hỏi tại sao nàng lại chọn nó, nhưng rồi nàng bắt đầu lắc lư, uốn éo theo nhịp.
Tôi há hốc mồm.
Cơ thể trần truồng của nàng kết hợp với điệu nhạc vừa nhẹ nhàng nhưng cũng mạnh mẽ khiến cho tôi mê muội.
Một khung cảnh hết sức gợi tình, người tôi run rẩy.
Giọng hát của Khổng Tú Quỳnh vang lên, chất giọng của cô ca sĩ ấy thật trong sáng, nhưng cái mà tôi chỉ có thể nghĩ đến lúc này, là nàng…
Hình ảnh nàng nhún nhảy, hất tóc, nụ cười như có mị lực, ánh mắt như đang hút lấy tâm hồn và thể xác tôi.
Nàng từ từ tiến về phía tôi ngồi.
Rồi nàng quỳ sụp xuống, hai tay chống sàn, nàng bò đến bên tôi.
Nàng dừng lại giữa hai chân tôi, nàng ngước lên nhìn tôi, tôi cũng đang nhìn nàng.
Nàng mỉm cười khiêu khích, tim tôi như trống trận đập liên hồi.
Nàng tách chân tôi dạng ra, nàng ghé mặt vào sát đũng quần tôi, nàng cố hít căng phồng hai bầu vú cái mùi hương đang toát ra từ bên trong quần tôi.
Nàng lại ngước lên nhìn tôi.
Tôi cố rặn ra một nụ cười và nàng hiểu rằng tôi đã không còn gì để che dấu.
Nàng nhanh nhẹn tháo dây thắt lưng của tôi, rồi nới cúc quần tôi ra.
Nàng chậm rãi ghé môi vào, cắn lấy khóa phéc-mơ-tuya, kéo xuống.
Vừa lúc cái âm thanh kéo khóa dứt, dương vật tôi như được giải thoát, bung ra, đập vào cạnh cánh mũi nàng.
Nàng khẽ lộ vẻ bối rối.
Lần đầu tiên tôi thấy nàng bối rối, tôi bật cười.
Nàng làm bộ giận dỗi, hờn trách, “Anh đó! To như vậy làm sao em chịu nổi…”.
Tôi xoa nhẹ tóc nàng rồi cúi gập xuống, đặt lên trán nàng một nụ hôn, “Chăm sóc thằng em anh cẩn thận nhé”.
Nàng thở dài.
Tay nàng chạm vào dương vật tôi khiến tôi rùng mình.
Nàng cười mỉm, “Quên mất là anh rất nhạy cảm, phải không nè?!!”, nàng bóp nhẹ hai hòn bi làm tôi rùng mình thêm lần nữa, “Em không chịu thua đâu nhé!”.
Nàng di chuyển bàn tay, lên xuống đều đặn, dương vật tôi hùng dũng chĩa thẳng vào mặt nàng như thể không chịu khuất phục trước những ngón tay ma lực của nàng.
Nàng dụi mũi vào gốc dương vật, hít thở, hơi thở nàng phả vào hai hòn bi của tôi.
Tôi say sưa nhìn nàng trổ tài, cố so sánh nàng với Ameri Ichinose hay Ria Sakurai để kìm chế cơn hứng tình đang chực trào dâng.
Nhưng với tôi lúc này, nàng đẹp hơn hết thảy, không ai trong số những nữ diễn viên phim JAV mà tôi nghĩ ra có thể đẹp bằng nàng, như tôi đã nói, nàng thật hoàn hảo, vô cùng hoàn hảo.
Và điêu luyện.
Cảm giác tiếp theo mà dương vật tôi nhận được, là sự mềm mại của môi nàng.
Nàng đẩy nước bọt ra đầu lưỡi rồi nhả xuống dương vật tôi, làm cho nó nhớp nháp và dễ dàng di chuyển hơn, tiếp đến nàng hôn nhẹ lên đầu khấc, nàng hôn nhiều lần, vừa hôn, tay nàng không quên di chuyển lên xuống.
Tôi lại trở về cái cảm giác mụ mị, mê mẩn và trống rỗng.
Lưỡi nàng quấn quanh dương vật, nàng liếm sang hai bên, nàng ngậm hờ miệng lên thân dương vật, lúc lắc đầu chậm rãi trái phải, trái phải.
Tôi rên khẽ, tôi gọi tên nàng, mắt tôi nhắm nghiền, cố tận hưởng cái đê mê đang ngấm vào xương tủy.
Nàng dừng lại một lúc để thở.
Tôi cúi xuống, nhấc cằm nàng lên, tham lam đặt môi miệng lên má nàng, mũi nàng, mắt nàng rồi hơi thè lưỡi ra để nàng nút lấy.
Phần 2
Nàng lại tiếp tục chăm sóc dương vật tôi.
Lần này nàng bú mút nó một cách mạnh bạo, nàng cố cho nó đâm sâu vào cuống họng mình rồi giữ như thế một lúc, tôi thấy nước mắt nàng ngấn lên nên định rút dương vật ra nhưng nàng ghìm lại.
Một lúc sau nàng thôi không ghìm nữa, nàng ho sặc sụa, nước mũi sụt sịt, nước bọt chảy dài từ môi nàng xuống sàn, nàng cố nuốt trôi, rồi nàng mỉm cười, ngước lên nhìn tôi, giọng nàng hơi khản, “Anh thấy sao, sướng không hả?”.
Để lại một bình luận