– Chị ơi, chúng em có chuyện muốn nói với chị, chị có rảnh không ạ.
Huyền vốn thích đụ suýt nữa phì cười vì điệu bộ nghiêm trọng của hai thằng em, hai cậu nhóc sinh đôi năm nay hơn mười lăm tuổi một chút. Huyền định cất tiếng trêu chọc chúng nhưng nghĩ lại thôi vì nàng hơi ngạc nhiên trước thái độ hôm nay của hai đứa, thường ngày hai thằng tính rất trẻ con, không hiểu sao hôm nay lại làm bộ ra vẻ như vầy.
– Được rồi, chị rảnh, thế có chuyện gì quan trọng thế hai em.
– Chuyện này… – cả hai thằng ấp úng đỏ mặt xấu hổ – Chuyện của… của người lớn đó chị.
– Của người lớn sao? Ừ nhỉ, chị quên mất hai em của chị đã lớn thế này rồi kia đó nha. Thế hai “người lớn” có vấn đề gì nói cho chị biết nào.
Huyền thấy hai đứa em đứng nhìn nhau tần ngần một lúc lâu, hai tay mân mê mép áo ra chiều đang suy nghĩ mông lung lắm. Khi nãy thì Huyền muốn trêu chọc hai em tí xíu, nhưng nghĩ lại tự dưng nàng thấy thương hai đứa nhỏ vô cùng. Ba má đều lần lượt qua đời sớm, để lại ba chị em bơ vơ. Nàng thì đã trưởng thành rồi còn đỡ chớ hai đứa em còn nhỏ quá, mồ côi ba má quả là thiệt thòi cho hai đứa. Huyền cảm thấy trách nhiệm lớn lao của bản thân mình, nàng không chỉ là chị, mà còn phải đóng cả vai trò của ba, của má đối với hai em, trách nhiệm hình như hơi quá sức đối với một cô gái mới hai mươi tuổi như Huyền.
– Hai đứa chúng em đều mới… mới bị bạn gái bỏ rơi – Thằng Sơn cất tiếng thở phì phò, phải khó nhọc lắm nó mới dám nói ra. Tuy hai đứa em của Huyền là sinh đôi rất giống nhau nhưng thằng Sơn luôn tỏ ra mạnh dạn hơn so với thằng Hiếu, cái giọng của nó cũng ồm ồm giống ba của Huyền khi xưa hơn.
– Trời đất, hai đứa có bạn gái hồi nào mà không chịu nói cho chị biết vậy, hư quá à nghen. Nhưng sao hai đứa lại bị bạn gái bỏ vậy, mà cả hai đứa đều bị bạn gái bỏ sao? – Huyền hơi bất ngờ xen lẫn sửng sốt trong khi hai thằng em mặt đã chuyển hẳn sang màu đỏ lựng, hai thằng khẽ gật đầu.
– Chúng em bị bạn gái bỏ vì… vì nó chê tụi em không biết cách làm chuyện đó.
“Chuyện đó”, Huyền hơi sững người nghĩ đến hành động đó, nhưng nàng lại phân vân do dự, có lẽ với hai đứa em nàng, cái cụm từ “chuyện đó” mang một ý nghĩa nào đó khác chứ chẳng lẽ chúng nó ám chỉ việc làm tình. Không thể nào, hai thằng mới có tí tuổi đầu thì làm sao dám làm cái chuyện tày đình thế chứ. Huyền thấy sợ hãi, nhỡ ra chúng nó đi làm chuyện này với một cô bé nào đó bằng tuổi, rồi làm con nhà người ta mang bầu thì biết đền thế nào được, hoàn cảnh nhà mình thì đã thế này rồi.
Huyền suýt nữa thì chết ngất khi nàng nghe hai đứa em ấp úng phân trần tiếp.
– Con nhỏ bạn thằng Hiếu chê cái ấy… cái chim đó chị… của nó nhỏ quá, còn em… em bị…
– Nó bị chê là chưa gì đã phọt hết cả ra đó chị. Con nhỏ còn bảo nó là bị liệt dương nữa. Chị ơi, liệu chúng em có bị liệt dương, không làm được đàn ông không hả chị.
Huyền đỏ bừng mặt khi thấy hai đứa em nói toạc hết tất cả mọi điều cấm kỵ về cái chuyện đó ra. Nàng định bụng mắng cho hai đứa một trận vì mới nứt mắt ra đã yêu đương chim chuột bậy bạ nhưng nàng lại thấy thương hai đứa. Đáng lẽ nếu ba má nàng còn sống thì hai đứa đâu có khổ vậy, chính Huyền nhớ lại hồi nhỏ, khi nàng lần đầu tiên thấy có kinh nguyệt chính má nàng đã rất ân cần tâm sự cùng nàng, dạy dỗ Huyền rất cẩn thận những vấn đề về giới tính. Nay không còn ba má, chỉ còn mỗi nàng là người phải chỉ dạy lại cho hai em về những chuyện này. Có điều nếu hai đứa em này của nàng là em gái thì đỡ, chúng là con trai khiến cho bản thân Huyền cũng không biết phải dạy dỗ chúng từ đâu.
– Chị ơi, có phải là chúng em có buồi nhỏ quá nên con gái không thích không hả chị? – Hai thằng cứ líu ríu vồ vập tra hỏi nàng, có lẽ sự lo sợ không làm được một người đàn ông là nỗi lo sợ nhất của bất kỳ đứa con trai nào ở cái tuổi của hai em nàng. Huyền còn nhớ khi bằng tuổi hai thằng em hiện giờ, mỗi khi đến lớp, lần nào nàng cũng thấy bọn con trai bàn tán xôn xao về chuyện ái ân trai gái. Chính sự lo sợ ở tuổi dậy thì ấy khiến cho cả hai đứa em của Huyền quên hết mọi sự xấu hổ ngượng ngùng mà hỏi thẳng nàng những việc đó.
– Không, chị chắc chắn là cái bộ phận đó của hai đứa không hề nhỏ chút nào cả, thậm chí chị nghĩ hai đứa còn có cái ấy bự hơn rất nhiều mọi người nữa là đằng khác.
– Sao chị biết được vậy, chị đã nhìn thấy chúng em ở truồng hồi nào đâu, ý em nói là khi chúng em lớn rồi, chớ không phải hồi còn nhỏ xíu à nha. Làm sao chị biết buồi chúng em không nhỏ hơn của người khác được.
– À, là vì… vì…
Huyền bây giờ cũng đỏ mặt, nàng không biết giải thích ra sao cho hai đứa hiểu, nhưng có điều nàng hoàn toàn chắc chắn là hai đứa em nàng không những có hai con cặċ rất to, mà thêm nữa, cả hai đều sẽ là những con đực vô cùng tuyệt vời trong chuyện làm tình. Sở dĩ Huyền có thể chắc vầy vì nàng căn cứ vào cái lý thuyết của di truyền, đến bây giờ Huyền vẫn còn nhớ mồn một hình ảnh nàng xem trộm ba má làm tình khi hai người còn sống.
Huyền nhớ ba nàng có một cái buồi cực kỳ bự, bự hơn rất nhiều so với những tay bạn trai đã lên giường với Huyền, nàng vẫn còn nhớ là má nàng đã sung sướng ra sao, đã la hét như thế nào mỗi lẫn cái khúc thịt to tướng của ba tọng vào Ɩồŋ má. Mỗi lần xem ba má làm tình, Huyền nhớ là mình đều chảy nước Ɩồŋ dầm dề, ba má nàng đóng những cảnh sex sống vô cùng kích động mà sau này, khi xem những bộ phim cấp ba, Huyền không bao giờ tìm lại được cảm giác sướng mà nàng đã từng biết.
Huyền mất trinh từ năm mười sáu, nhưng hàng tá bạn trai đã từng làm chuyện ấy với nàng, chưa có gã nào khiến nàng có cảm giác sung sướng như má nàng từng có khi xưa mà Huyền đã trông thấy, chưa gã nào buộc Huyền phải gào thét, phải nhún nhảy điên loạn, rồi phải chửi tục khi làm tình như má nàng khi má bị ba nàng địŧ ngày xưa.
Chính vì vậy với Huyền, trong thâm tâm nàng ba nàng luôn là người đàn ông tuyệt vời nhất ở trên giường, giá như ba nàng còn sống Huyền e sợ sẽ có một ngày nàng quyến rũ chính ba ruột của mình làm tình với nàng để thỏa mãn những đòi hỏi của nàng. Bao năm đã qua nhưng ba nàng luôn là thần tượng của Huyền, là một người đàn ông dũng mãnh nhất ở trên giường mà Huyền từng biết.
Hai đứa em sinh đôi của nàng giống ba nàng một cách kỳ lạ, khuôn mặt, nụ cười, dáng điệu lời nói, tất cả đều phảng phất hình ảnh của ba, vậy thì chẳng có cớ gì mà bộ phận sinh dục của hai thằng lại “tí hon” như lời của hai đứa, trong lúc ở giữa hai chân của ba nàng, như trong ký ức của Huyền, là một khẩu đại bác to khủng khiếp. Nhưng Huyền đâu thể nào nói với hai đứa, động viên hai đứa yên tâm về kích cỡ cái buồi của chúng, chỉ vì chắc chắn nó sẽ bự giống như của ba, vì chính nàng đã tận mắt nhìn thấy con cặċ quá khổ của ba, vân vân đại loại như vậy…
Sơn, Hiếu, hai đứa em của Huyền đứng cúi gằm mặt trước nàng như hai kẻ bại trận khiến nàng thấy thương vô cùng. Huyền thấy thương em, nàng biết trong chuyện làm tình với đàn ông thì sự tự tin có vai trò rất quan trọng, nếu không tự tin, chưa biết chừng sau này hai em của nàng sẽ bị bất lực hay liệt dương như vậy thiệt. Huyền tần ngần suy nghĩ một lúc lâu trước khi ôm lấy hai đứa em vào lòng, nắm tay chúng dẫn lên trên gác, nàng thủ thỉ.
– Tội nghiệp hai em của chị, mình lên phòng ngủ của chị rồi chị sẽ chỉ cho hai đứa thấy mấy cô bạn gái của hai đứa không biết gì hết cả.
Hai thằng líu ríu theo chân Huyền, nàng kéo cả hai em vào phòng rồi quay lại khóa trái cửa. Chưa bao giờ Huyền lại thấy hồi hộp như bây giờ, kể cả lúc nàng làm tình lần đầu tiên, trao gửi trinh tiết cho một gã bạn cùng lớp. Ngày xưa, Huyền nhớ khi má nói với nàng về chuyện này, chính má cũng kéo nàng vào phòng ngủ của ba má, ở đó, Huyền đã được má dạy dỗ những bài học đầu tiên làm một người đàn bà. Giờ thì nàng lại trở thành cô giáo cho hai đứa em trai, nhưng có điều Huyền suy nghĩ mãi mà không biết bắt đầu trước tiên ra sao. Ngày xưa, Huyền nhớ má nàng khi nói chuyện đã mở đầu bằng cách chỉ tay xuống cái giường mà hai má con Huyền đang ngồi rồi nói với nàng.
– Đây là cái giường ba và má vẫn làm tình cùng với nhau hàng ngày, rồi con sẽ hiểu chuyện này là việc làm hết sức bình thường giữa một người đàn ông và một người đàn bà…
Nhưng hôm nay thì chả lẽ nàng lại bắt chước y hệt câu nói đó, Huyền gạt bỏ ý nghĩ ấy vì nàng không đủ tự tin như má nàng năm xưa để chỉ tay xuống cái giường nàng đang ngồi trên và nói đại khái kiểu như.
– Đây là cái giường mà rất nhiều lần chị đã dắt bạn trai về nhà và cho bạn trai của chị địŧ chị ở trên đó, rồi hai em sẽ hiểu chuyện này là việc làm hết sức bình thường giữa một người đàn ông và một người đàn bà…
Nói như thế thì ngượng quá, Huyền chịu không làm nổi, nàng ngồi tần ngần phân vân trong lúc hai đứa em đang đứng trước mặt nàng có lẽ cũng hồi hộp không kém đón chờ lời giải thích của Huyền.
– Hai em tụt quần ra cho chị xem buồi của hai đứa đi nào. – Lấy hết can đảm Huyền mới dám nói ra câu đó, nàng thấy nói ra trắng trợn như thế là dễ dàng nhất, cứ vòng vo có khi lại càng khiến nàng khó xử hơn.
– Sao cơ hả chị, chị bảo chúng em làm gì cơ. – Hai đứa hình như không tin vào tai mình, vào những điều mà Huyền vừa mới nói.
– Chị nói hai đứa cởi quần áo ra để chị kiểm tra xem có thực cái buồi của hai đứa bé xíu như lời bạn gái của hai đứa nói hay không. Nhanh lên, chị khám xong cho hai đứa rồi còn phải làm bài tập ngày mai lên giảng đường nữa. – Huyền hơi gắt gỏng, không phải vì nàng bực mình mà bởi nàng cũng chỉ muốn che đậy sự xấu hổ của chính bản thân mình.
Hai đứa em cùng đồng loạt trút hết quần áo ra đứng tồng ngồng bên cạnh giường trước mặt Huyền, tay hai đứa cầm hai khúc thịt giữa hai chân giơ lên cho Huyền xem, quả thực buồi cả hai đứa đều đang teo lại nhỏ xíu, có lẽ vì sợ, vì hồi hộp quá nên vậy. Huyền lấy hai tay cầm lấy hai cái dương vật của hai đứa em, nhỏ xíu tội nghiệp, nàng bắt đầu vuốt ve mân mê nó nhưng hình như cũng không mấy có tác dụng, cho dù Huyền đã dùng tay của nàng kích động cho hai đứa em cả mười phút rồi.
Kinh nghiệm làm tình của bản thân Huyền không ít, nhưng nàng chưa bao giờ gặp hoàn cảnh éo le này. Những lần trước, nàng còn chưa kịp khởi động thì đàn ông đã cương hết cả lên, những con cặċ phồng to lúc nào cũng sẵn sàng nhập cuộc với Huyền. Nàng gần như không phải làm gì thì tất cả những con cặċ ấy đều đã căng cứng hùng hổ, nóng hổi trong tay nàng rồi.
Chưa lúc nào Huyền lại thấy bất lực với những con cặċ mềm xèo giống như lúc này nàng đang thủ dâm cho hai đứa em. Hai thằng thấy Huyền lấy tay sờ mó buồi hai đứa một lúc lâu mà vẫn không khác gì cả thì càng hoảng sợ, Huyền thấy hai thằng run rẩy trần truồng trước nàng thiệt tội, chỉ thiếu điều hai đứa nhào vào lòng chị mà khóc lóc như hồi trước mà thôi.
Huyền gần như đã đầu hàng, nàng cố nhớ lại những lúc nàng lên giường với bạn trai, cố tìm ra cách để xua tan sự lo lắng đè nặng lên hai thằng em. Mọi khi chỉ cần nàng cởi quần áo ra là đàn ông đã xồ lại ôm riết lấy nàng, hay là nàng cũng làm vậy với hai đứa em? Huyền đặt cược hết sự tự tin còn lại vào việc này, nếu hai đứa em nàng vẫn không thể cương lên thì nàng cũng đành chịu thua. Huyền đứng dậy, nói từ tốn như một cô giáo đang giảng bài.
– Hai em thả lỏng người ra nào, đừng căng thẳng như thế, chẳng qua là do hai em căng thẳng quá đấy thôi. Bây giờ chị sẽ cởi truồng ra cho hai em ngắm chị nhé, đừng coi chị là chị, mà chỉ đơn giản coi chị như một người đàn bà bình thường thôi.
Bàn tay Huyền nhẹ nhàng cởi từng chiếc nút áo trên người, bộ ngực nở nang với hai bầu vú trắng nõn phơi ra trước mặt hai em. Huyền đặt tay hai đứa em mỗi thằng lên một bên vú nàng, chỉ cho chúng cách mân mê hai núm vú của nàng trong lúc bản thân Huyền tiếp tục cởi đến cái quần bên dưới.
– Thế thế, đúng rồi, hai em thư giãn đi nào… Cứ coi chị là một người đàn bà xa lạ, tưởng tượng là hai em sắp sửa địŧ chị đi nào, thư giãn đầu óc đi… nhớ đừng nghĩ người đang trần truồng trước mặt hai em là chị ruột đó nha. Đúng rồi… thế thế… tiếp tục đi hai em. – Huyền động viên hai em lần mò xuống bên dưới bụng nàng, hai thằng đều đã đỡ rụt rè hơn nhiều.
Cả Huyền và hai đứa em đều vô cùng vui mừng khi thấy con cặċ của hai thằng bắt đầu từ từ ngỏng đầu lên, Huyền mỉm cười, nàng đã cởi xong hết quần áo trên người, nằm ngửa ra giường mặc cho hai đứa em sờ mó khắp mọi nơi trên cơ thể trắng ngần trần truồng của nàng.
Để lại một bình luận