Hoàn lái xe về đến nhà đã thấy xe của con trai ông đậu trước cửa. Hoàn để xe cạnh xe của con, đi vòng ra cổng sau vào nhà. Vào những ngày nóng bức con trai và con dâu của ông thường đến bơi lội trong hồ sau nhà ông. Hôm nay Hoàn ngạc nhiên không thấy con trai mà chỉ có một mình con dâu tên Dung đang đứng ở bờ hồ.
Dung là người hoạt bát, vui tính nên ai cũng có cảm tình và muốn gần nàng. Hoàn luôn luôn thích gần gũi Dung và vui mừng khi gặp nàng. Lý do Hoàn thích gặp Dung vì nàng là một cô gái rất đẹp và có duyên. Dung có một thân hình mảnh mai, dong dỏng cao với đôi chân dài. Gương mặt sáng sủa, cặp vú không quá lớn và cũng không nhỏ, hai mông săn cứng, cặp đùi nảy nở.
Hoàn tươi cười đón tiếp cô con dâu với cái bắt tay thân thiện. Nàng biết ông bố chồng rất thích nàng và rất vui vẻ khi gặp nàng. Dung cũng biết ông là một người đàn ông sung mãn và ông thích nhìn nàng trong bộ bikini. Nàng rất tự nhiên, không lúng túng khi bắt gặp ông nhìn nàng đang mặc bộ đồ tắm. Nàng biết nàng có một thân hình hấp dẫn, lôi cuốn các chàng trai. Bất cứ người đàn ông nào dù lớn hay nhỏ, khi gặp nàng cũng không thể rời con mắt khỏi cặp vú của nàng.
Hoàn là một người đàn ông trung niên, khỏe mạnh. Ông năng tập thể dục và thường chạy bộ mỗi buổi sáng vào khoảng một giờ đồng hồ. Do đó ông có một thân hình lực lưỡng, ngực nở như một huấn luyện viên thể thao. Tuy đã 45 tuổi nhưng trông ông như một thanh niên ngoài 30 tuổi mà thôi. Ông goá vợ, bà Hoàn chết trong một tai nạn xe cộ đã ba năm, nhưng ông vẫn chưa tái giá và cũng chưa có ý định đó. Nhiều bà trong khu vực ông ở rất mong muốn được nâng khăn, sửa túi cho ông nhưng ông không để ý đến họ.
“Sao hôm nay chỉ có mình con đến đây, chồng con đi đâu rồi?”
“Bạn chồng con đến rủ anh ấy đi coi đá banh và con cũng muốn đến hỏi bố mấy việc riêng”.
“Ồ! Việc gì vậy? Con lại đây, ngồi xuống xích đu này cho mát, nói cho bố biết con cần gì, nếu khả năng bố có thể giúp được thì bố sẽ làm ngay” Hoàn đi đến chiếc ghế cạnh hồ, ngồi xuống. Dung theo ông, ngồi xuống ghế kế bên.
“Bố thấy con có vẻ không hài lòng về chuyện gì. Hai vợ chồng con lại có chuyện gì xích mích phải không?”
“Vợ chồng con không có chuyện gì xích mích đâu, bố đừng buồn về chuyện đó. Hôm nay con muốn bố giúp chúng con một việc”.
“Bố đã nói rồi, có việc gì cứ cho bố biết, bố sẽ giúp”.
“Như Bố đã biết, đã từ lâu chúng con muốn có một đứa con. Chúng con đã cố gắng thực hiện các tư thế giao hợp theo sự chỉ dẫn của Bác sĩ ba năm rồi mà không có kết quả. Tháng trước vợ chồng con đã được bác sĩ chuyên khoa hiếm muộn làm xét nghiệm. Kết quả xét nghiệm cho biết, đối với con không có vấn đề gì, nhưng chồng con thì tinh dịch loãng, không có đủ tinh trùng nên không thể có con được.”
“Bố rất buồn được biết tin này vì bố cũng rất mong mỏi có đứa cháu nội để vui đùa với nó. Theo bố nghĩ thì các con có thể nhận một đứa bé mồ côi về làm con nuôi.”
“Anh Dân lại không thích con nuôi và con cũng đồng ý với anh ấy. Con muốn có một đứa con do chính con sinh ra nó.”
“Nếu vậy, con có thể xin một ống tinh trùng của một người nào đó rồi nhờ Bác sĩ cấy vào người con. Hiện nay có nhiều người biếu tinh trùng mà không cần biết người nhận là ai. Như vậy đứa con của con sau này nó chỉ biết bố nó là Dân mà thôi.”
“Chúng con đã biết việc lấy tinh trùng của người khác là phương pháp hay nhất. Nhưng anh Dân lại không muốn lấy tinh trùng của người ngoài. Vì lý do đó mà hôm nay con có mặt ở đây. Con muốn anh Dân nói chuyện này với bố nhưng anh ấy ngượng nghịu không dám nói. Chúng con muốn bố tặng chúng con tinh trùng của bố.”
Hoàn giật mình, sửng sốt trước đề nghị của con dâu. Bố nhìn con và con nhìn bố chờ đợi quyết định của bố. “Chà! Việc này khó quá, cho bố một thời gian để suy nghĩ cho kỹ càng”.
“Còn một việc quan trọng nữa”.
“Còn việc gì nữa! Con cứ nói tiếp đi, bố đang bàng hoàng về việc con vừa đề nghị đấy.”
Sau một hồi do dự, Dung nói tiếp: “Tổn phí cho việc cấy tinh trùng tại bệnh viện lên tới ba mươi ngàn mỹ kim. Chúng con không có số tiền đó.”
“Bố sẽ vay ngân hàng để giúp các con.”
“Không, Chúng con không muốn bố đi vay tiền. Chúng con muốn bố trực tiếp làm cho con có bầu bằng phương pháp truyền giống tự nhiên.”
“Con nói gì? Như vậy có nghĩa là bố phải thay chồng con, ngủ với con… Việc này khó quá…”
“Nếu bố ngại thì chúng ta chỉ đi thẳng vào vấn đề ngay, không qua khúc dạo đầu”.
“Như vậy nghĩa là gì?”
“Không qua khúc dạo đầu có nghĩa là bố không cần sờ mó vào người con, không cần hôn hít trước khi đưa dương vật vào âm vật của con. Bố cứ coi như bố là một Bác sĩ đưa ống tinh trùng vào cơ thể của một bệnh nhân bằng phương pháp cổ truyền, không dùng tới những dụng cụ y khoa hiện đại.”
Hoàn không thể tin được tai mình đã nghe thấy chính Dung đề nghị được giao hợp với mình. Đã năm năm rồi, kể từ ngày Dung mới lấy Dân, Hoàn đã mơ tưởng được đưa nàng lên giường của chàng. Hoàn đã nghĩ việc này sẽ không bao giờ xảy ra. Này lại chính cô con dâu mà chàng hằng mơ ước đề nghị chàng làm cho nàng có chửa theo quy luật của tạo hóa. Hoàn cảm thấy cặċ chàng đã bắt đầu cương cứng và không muốn bỏ qua lời yêu cầu này. Nhưng để vớt vát một chút lương tâm của ông bố, chàng nói:
“Nếu không còn cách nào khác, bố cần suy nghĩ lại sau khi con ra về xem còn phương pháp nào an toàn hơn. Chúng ta sẽ bàn bạc lại vấn đề này sau”.
“Xin lỗi bố! Chu kỳ kinh nguyệt của con sẽ bắt đầu vào ngày mai, con không muốn chờ lâu thêm nữa hoặc con lại thay đổi ý định”.
“Vậy chồng con nghĩ thế nào?”
“Đây chính là ý kiến của anh ấy. Vì anh ấy nghĩ rằng con có bầu bằng tinh trùng của bố, khi đẻ ra đứa con sẽ cùng huyết thống với anh ấy hơn là lấy tinh trùng của người ngoài. Phương pháp truyền giống cổ truyền vừa không tốn tiền, vừa an toàn và chắc chắn hơn.”
“Bố không muốn có những thắc mắc giữa bố và chồng con cũng như giữa con và chồng con. Bố cần phải nói chuyện với chồng con trước khi bố con mình làm những việc trái với luân thường đạo lý. Bảo Dân mai đến đây gặp bố, con cùng đến với chồng con càng tốt. Bố muốn tất cả chúng ta bàn bạc kỹ lưỡng trước khi quyết định để khỏi có những ân hận về sau.”
“Anh ấy rất ngại nói với bố chuyện này nên hôm nay con mới đến đây một mình. Con sẽ cố gắng thuyết phục anh đến gặp bố cùng với con.”
Dung đứng dậy chuẩn bị ra về. Hoàn cũng đứng dậy, giơ tay đón nàng chạy đến với chàng. Hoàn ôm Dung siết chặt trong vòng tay. Chàng cảm thấy cặċ chàng cương lên mặc dầu chàng không có chủ tâm. Dung cũng cảm thấy cặċ chàng đụng vào người nàng đã bắt đầu cứng dần. Vòng tay Hoàn siết chặt tấm thân kiều diễm của Dung và nàng cũng biết vấn đề sẽ không kết thúc một cách khách quan.
Một tay Hoàn rời khỏi lưng nàng, đưa lên nâng cằm, đẩy mặt nàng ngửa lên. Nhìn thẳng vào mắt Dung, Hoàn cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng. Hoàn chỉ có ý hôn phớt lên môi Dung để thăm dò phản ứng của nàng, không cố ý đưa lưỡi vào miệng Dung. Nhưng bất thình lình, nàng ôm cổ Hoàn ghì xuống và há miệng đưa lưỡi của nàng lia lên môi chàng. Đáp lại tấm thịnh tình của Dung, chàng hé môi ngậm lấy lưỡi nàng hút vào trong miệng.
Nụ hôn thắm thiết kéo dài hơn một phút mới chấm dứt. Nhìn thẳng vào cặp mắt mơ mộng của nàng, Hoàn nói: “Nếu Dân không phản đối thì từ nay chúng mình sẽ có nhiều dịp gần nhau hơn. Bây giờ con hãy về, ngày mai chúng ta sẽ gặp lại.”
Dung gật đầu và ra xe trở về nhà. Tim nàng đập mạnh, bụng nàng nhào lộn tứ tung. Nàng chưa bao giờ hy vọng và tin tưởng được bố chồng ôm hôn như ngày hôm nay. Dung lái xe đi, nhưng ngoái cổ, quay lại nhìn chàng cho đến khi không còn thấy bóng dáng chàng nữa mới thôi.
Sau khi tiễn chân Dung về, đêm đó Hoàn thao thức, ngủ không yên giấc, thấp thỏm, mong đợi chóng sáng. Đã nhiều lần, Hoàn ao ước được đụ cô con dâu xinh đẹp, nhưng chàng không dám làm sứt mẻ tình phụ tử. Nay bỗng dưng cô con dâu lại tự dâng hiến thân xác và được sự đồng ý của chồng, chàng rất vui vì giấc mộng tự nhiên thành.
Ngày hôm sau, Hoàn ở nhà chờ đợi hai vợ chồng Dân, nhưng mãi đến 10 giờ mà chưa thấy ai đến. Chàng nóng lòng mong đợi với vẻ mặt buồn rầu, tưởng giấc mơ đã tan thành mây khói. Hoàn mừng rỡ nghe tiếng chuông gọi cửa reo vang. Chàng vội vàng chạy ra đón vợ chồng Dân.
Dân và Dung đồng thanh xin lỗi bố, vì thình lình có người bạn đến thăm nên phải để bố chờ đợi lâu. Dân có vẻ ngượng nghịu và lo lắng khi gặp cha. Hoàn dẫn hai con vào phòng khách. Chàng ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Dung và Dân. Chàng rót rượu vang đưa mời mỗi người một ly.
Căn phòng im lặng, không tiếng động. Người nọ chờ người kia lên tiếng trước để bắt đầu cuộc thảo luận. Hoàn nhìn Dung và Dân cũng như hai vợ chồng Dung nhìn Hoàn chờ đợi.
Đã đến lúc Hoàn phải lên tiếng trước: “Hôm qua Dung có cho bố biết, các con gặp khó khăn trong vấn đề sinh con và cần sự giúp đỡ của bố. Trước khi quyết định, bố muốn biết, Dân con đã suy nghĩ kỹ chưa khi con đồng ý việc bố cho Dung một đứa con? Con có thấy sự gì sai trái trong việc này không? Nếu con còn thấy những gì vướng mắc khi đứa bé ra đời thì chúng ta hãy dừng lại. Đừng để tình cảm cha con, vợ chồng phải đau đớn khi sự việc đã xảy ra.”
Hoàn nhìn Dân và Dung cũng nhìn Dân, chờ đợi câu trả lời của chàng.
Cuối cùng Dân ngẩng đầu lên nhìn cha và nói: “Đã một thời gian dài, chúng con cố gắng dùng mọi cách để có một đứa con nhưng vô vọng. Chúng con không có đủ tiền để thực hiện việc cấy ghép thai nhi trong bệnh viện. Đây là phương pháp duy nhất để chúng con có con. Việc xin con nuôi là việc con không muốn. Việc mà vợ con đã đề nghị với bố là việc nên làm vì đứa bé sinh ra có mang huyết thống của gia đình mình. Con yêu Dung và Dung cũng yêu con, nếu để Dung đi với người khác thì con sẽ điên mất, nhưng với cha thì con chịu đựng được. Bố, Dung và con là người trong một gia đình. Chúng ta có thể chung sống với nhau để chăm lo cho đứa bé một cách chu đáo. Con đồng ý để bố cho vợ con một đứa con theo lối thông thường như mọi người.”
Hoàn nhìn Dân một hồi lâu rồi nói: “Để bố thử làm mấy việc cần thiết, nếu các con thấy không có gì trở ngại thì bố sẽ tiếp tục”.
Dân và Dung cùng gật đầu đồng ý để Hoàn tiến hành việc chàng muốn thử.
Hoàn đứng dậy và gọi Dung đến với chàng. Hoàn im lặng, không nói, bắt đầu hành động. Chàng ôm Dung, quay mặt về phía Dân. Đứng sau lưng Dung, Hoàn đưa tay ôm eo nàng, những ngón tay xòe ra xoa bụng, tiến dần lên vú. Khi bàn tay chạm dưới vú, chàng dừng lại, mắt nhìn Dân để xem phản ứng.
Hoàn nhận thấy Dân có vẻ hứng thú khi nhìn thấy chàng đang sờ soạng thân thể vợ anh ta. Hoàn cũng cảm nhận được Dung đang run rẩy dưới bàn tay chàng. Hoàn di chuyển bàn tay từ từ đi ngược lên cho đến khi hai vú nằm gọn trong lòng bàn tay chàng. Cặc cương cứng của Hoàn chạm mông Dung, kích thích cơn hứng tình của nàng. Hai đầu vú của Dung bắt đầu cứng nhắc.
Hoàn tiếp tục xoa bóp cặp vú của Dung. Dân bắt đầu cảm thấy rất khó xử với con cặċ bắt đầu cương lên. Tình trạng trở nên tệ hơn, Dung không thể tin được, cơn nứng Ɩồŋ của nàng lên mạnh dưới bàn tay của bố chồng trong khi nàng đang đứng trước mặt chồng.
Hoàn ngưng xoa bóp vú, xoay người nàng về phía chàng. Hoàn hôn nàng giống như ngày hôm trước. Lần này cả hai cùng há miệng từ lúc hai cặp môi gặp nhau. Dân có thể thấy một nụ hôn say đắm, hai lưỡi chuyền từ miệng này qua miệng kia. Chàng cũng nhận thấy vợ chàng tham dự vào việc trao đổi tình cảm với bố chồng một cách tích cực. Cảnh tượng trước mắt làm cho cặċ Dân chảy dầm dề, ướt đẫm đũng quần.
Hoàn chấm dứt nụ hôn, ngồi xuống ghế, kéo theo Dung ngồi lên đùi chàng. “Dân, con đã thấy bố xoa bóp thân thể vợ con, hôn vợ con. Nhìn cảnh tượng đó, con có thấy khó chịu không? Đối chiếu việc vừa qua với việc bố sẽ làm cho vợ con có bầu còn nhiều cảnh khó coi hơn. Vậy con nghĩ thế nào? Liệu có chịu đựng được không?”
“Con biết, con đã nhìn, đã thấy việc bố đã làm và sẽ làm. Con yêu cầu bố và vợ con cứ tiếp tục tiến hành việc chúng ta đã bàn bạc và đồng ý với nhau. Con không thắc mắc gì vì vợ con vẫn còn yêu con.”
Dung nhảy ra khỏi vòng tay bố chồng, chạy lại ôm hôn chồng “cảm ơn anh, người chồng yêu qúy của em. Em rất sung sướng nhận được sự yêu thương, rộng lượng của anh. Chúng mình sẽ hạnh phúc bên nhau mãi mãi trong một gia đình đoàn tụ với đứa con sắp ra đời.”
Hai vợ chồng Dân từ biệt Hoàn ra về với sự vui vẻ của cả ba người. Dung biết có thể đến với Hoàn bất cứ lúc nào khi nàng cần. Đêm hôm đó hai vợ chồng Dân đã ba lần đạt được cực khoái chưa từng có từ trước đến nay.
Để lại một bình luận