Nam đã bị phấn khích và thèm lắm, hưng vẫn liếm, bú và day mồng đốc, rồi trườn đầu khấc lớn đỏ như máu dọc theo khe Ɩồŋ, đâm vào mồng đốc (Nam nhớ lời cô Phượng là phải làm cho phụ nữ thật nứng như điên khùng mới đâm cặċ vào). Bà Ngọc hất mông, ưỡn mu liên tục với những tiếng rên hưng hức… trong cổ họng. Mặt bà Ngọc đã hồng lên, với đôi mắt thất thần, còn Ɩồŋ thì nước ra lênh láng, chảy ướt bẹn, ướt cả hai đùi. Nam trườn lên bú hai vú cũng đã cứng lên. Bà Ngọc với tay cầm cặċ Nam đút vào Ɩồŋ với câu nói: Đụ đi Nam, Ngọc nứng lắm rồi… đâm vào đi… dập cho nát ra đi. Nam cũng đã thèm lắm, nên không rút ra mà bắt đầu dập. Với những tiếng rên lớn… Ngọc sàng, hất mông để đón những cú dập… vì thèm đã lâu và phấn khích với nước nhầy nhụa trên Ɩồŋ, Nam dập mạnh liên tục với ý nghĩ, dập cho đã những lúc thèm khi nhìn thấy hai chân trắng hồng của bà dưới lụa mỏng. Bây giờ Nam đang chiếm chỗ Nam thèm, nên thốt lên: Lồŋ đâu Ngọc, thèm Ɩồŋ. Những tiếng trả lời mê sảng: Lồŋ đây, Nam đang đụ… thèm thì dập cho vỡ ra đi. Bỗng Ngọc sàng mạnh, hất mông với tiếng kêu: Chết rồi Nam ơi… Nam biết cặċ Nam đã đưa Ɩồŋ Ngọc tới cơn sướng ngất. Ngọc đã xuất, nhưng Nam vẫn trơ trơ, cương cứng và như càng lớn thêm… Và cứ thế Nam dập và day trên Ɩồŋ đầy nước mấy chục cái nữa… Rồi ngừng lại cúi xuống nói: Ngọc lên trên Nam đi. Tự dập sẽ sướng hơn.
Nam nằm ngửa xuống và Ngọc ngồi lên bụng Nam, cầm con cặċ dựng đứng đút vào Ɩồŋ, rồi nâng mông dập xuống… vừa dập vừa xoay lỗ Ɩồŋ quanh khúc gân cứng như sắt, vừa kêu, Trời ơi, chết mất… Dập thêm mấy chục cái nữa, Ngọc nhăn nhó, kêu lên giọng như khóc: Chết mất, không chịu nổi nữa… rồi nằm lăn xuống.
Nam lại ngồi dậy giữa hai đùi trắng nhễ nhại, đẩy đầu khấc dọc khe Ɩồŋ, rồi đâm vào mồng đốc với câu: Lồŋ đâu, thèm quá… Tiếng mê sảng đáp lại: Lồŋ đây, đâm vào đi… dập cho vỡ ra đi… Ngọc Ɩồŋg lộn, co chân ra, rồi duỗi thẳng đón nhận những cái dập với tiếng kêu bạch bạch… của hai làn da đập vào nhau. Nam đã tận hưởng những cơn nứng dâng cao của Ngọc. Cơn sướng đã lên đến cực điểm, Nam thấy mình cũng sắp ra nên choàng tay vào vai Ngọc, dập với những cử động trườn lên cho cặċ vào sâu. Ngọc Ɩồŋg lộn như con thuyền nhỏ giữa sóng lớn với tiếng kêu và tiếng khóc: Thôi chết rồi, Nam ơi… Nam trườn lên dập mạnh mấy cái cuối cùng. Cả hai đều xuất một lúc. Họ ôm ghì lấy nhau, khoảng 15 phút sau, Nam mới thì thầm bên tai Ngọc: Lồŋ to mà dâm đụ sướng lắm, cảm ơn Ngọc. Ngọc thì thầm: Cặc to dài mà cứng như sắt, đâm vào là muốn chết. Sau này có vợ cũng đừng quên Ngọc. Ngọc cho Nam đụ tới 60 tuổi.
Bà Ngọc là người lịch thiệp, khéo léo. Quà Sài Gòn của bà cho cậu mợ của Nam là một hộp yến đỏ, loại yến huyết rất bổ. Bà đã mời gia đình cậu mợ đi ăn tối ở nhà hàng Bắc Hương, mời gia đình đi ăn sáng ở nhà hàng Tàu Kinh Đô, rồi mời cậu mợ vào một gian hàng quần áo lạnh, mua tặng cậu mợ mỗi người một cái áo len loại thượng hạng. Nam với bà Ngọc ở căn nhà ngang có hai phòng dành cho khách.
Vì thế cứ đến khoảng 12 giờ đêm, khi mọi người trên nhà đã yên ngủ là Nam đi sang phòng của bà Ngọc. Và đêm nào Nam cũng giày vò thân thể bà hai lần, mỗi lần kéo dài cả giờ. Ngày nào sau khi ăn tối, Nam cũng đưa bà Ngọc lên cà phê Tùng, rồi dìu nhau đi dạo một nửa vòng hồ Xuân Hương, rồi đêm khuya Ɩồŋ dâm của bà đã tận hưởng con cặċ to dài với sức trai 19 của Nam.
Còn Nam đã tận hưởng đến từng thớ thịt trên thân thể nồng nàn của bà. Họ đã cho nhau hưởng với những câu hỏi, câu nói mê sảng: Lồŋ đâu, thèm quá… Lồŋ đây, đâm vào đi… Cho đụ không? Cho… cho. Đụ cho nát ra đi. Rồi những lần đi chơi ban ngày, với miếng nilon lớn và chiếc khăn bông hai người đã đụ nhau ở hồ Than Thở, phía đầu hồ vắng vẻ. Họ đã đụ nhau trên đỉnh đồi phía trước Viện Pasteur gần dinh 3 của Bảo Đại. Họ đã đụ nhau dưới thung lũng rừng Ái Ân đầy hoa dã quỳ, và lần nào ở những nơi này Nam cũng chụp nhiều kiểu nằm ngồi khỏa thân của Ngọc.
Sau hai tuần trăng mật, họ trở về Sài Gòn, nhưng buổi chiều tới Sài Gòn, bà Ngọc đã bảo Nam tới khách sạn ở Chợ Lớn. Hai người hưởng nhau gần suốt đêm, suốt ngày hôm sau. Buổi Chiều từ giã, bà Ngọc hẹn gặp Nam vào trưa thứ Bảy tại khách sạn này. Nam nói:
– Tới thứ Bảy thì lâu quá.
– Vậy thứ Năm được không?
Nam gật đầu. Bà nói:
– Chiều mai tới nhà ăn cơm, rồi ngủ lại. Thứ năm, 1 giờ Ngọc đợi ở đây.
Nam lên taxi đưa bà về, và trên taxi, Nam đã thò tay qua quần sờ Ɩồŋ Ngọc suốt trên đường. Xe đi gần tới đường vào nhà, Nam mới rút tay ra cho Ngọc gài lại khuy quần.
— Hết —
Tác giả: Vu Sơn
Để lại một bình luận