Mỗi ngày chạy bộ qua đây đều gặp thằng con trai chơi trước sân, riết rồi nàng quen hắn. Thùy tên nàng, trên dưới ba mươi tuổi, ra đại học, có chồng, không con, thích thể dục chạy bộ, người săn chắc, nảy nở, vòng ngực đôi vú to vừa, eo nhỏ, đôi mông tròn trĩnh hấp dẫn. Tuy khuôn mặt bình thường không đẹp nhưng có duyên, mớ tóc dài cột đuôi ngựa lúc chạy nhìn trẻ trung khỏe mạnh.
Thùy qua Mỹ theo diện đoàn tụ và thằng nhỏ qua Mỹ theo diện ông nội đi cải tạo trong tù. Mỗi ngày đi làm về Thùy thường chạy khoảng hai mươi phút là ngang qua nhà hắn, nàng thường dừng lại khi gặp hắn trò chuyện, bởi vì gia đình hắn là người Việt Nam ở gần nhà nàng nhất. Thằng Hùng cỡ tuổi teen đang học trung học. Ngày ngày chạy qua nhà không thấy hắn nàng cũng nhớ, ngược lại Hùng cũng vậy.
Họ dần dần trở thành bạn lúc nào không biết. Mỗi lần chạy, Thùy mặc đồ bó sát thật gợi cảm, nhất là những chiếc quần thun leggings ngắn hay dài đều phơi lộ ra những chỗ nhạy cảm nhất của đàn bà. Ở đâu cũng thế, đàn bà đẹp thích khoe thân thể, nhất là các bà ưa thích thể thao. Các cô bà Mỹ, đen hay trắng nhìn cũng rất hấp dẫn khi họ chạy bộ hoặc tập thể dục yoga.
Thằng Hùng hay tất cả đàn ông bình thường trên đời nhìn là thèm muốn, chính vậy mới có những cuộc hiếp dâm, sờ mó, quấy nhiễu tình dục. Sau đó các bà thưa gửi, đổ thừa. Cái gì hấp dẫn mà phơi ra trước mặt đều nguy hiểm. Sau thời gian quen biết Hùng và Thùy ăn nói bạo dạn, những lời nói cho là quấy nhiễu tình dục đều được họ dùng tới mà không ngại miệng, đó là do Thùy khai mào trước. Hùng đứng vừa tầm với Thùy. Thân thể hắn nhìn hấp dẫn đàn bà. Đàn ông cũng có nét lôi cuốn với vòng ngực to và bụng nhỏ rắn chắc bắp thịt. Hùng có đủ điều đó, lại là con trai mới lớn đẹp trai nên hắn có nhiều bạn gái. Có lần Thùy nói với hắn:
“Mày chắc có nhiều đào lắm phải không?”
Hùng cười trả lời:
“Sao Cô biết” Hắn gọi Thùy bằng cô, đôi khi bằng dì, bằng bà, lung tung.
“Thì tao nghĩ vậy! Tướng mày chơi không biết mệt”.
Hùng ngạc nhiên hỏi lại:
“Chơi gì”.
Thùy cười trả lời:
“Chơi gái!”
Đó là lần đầu tiên họ sàm sỡ với nhau. Hùng nhìn lại Thùy nói:
“Tướng bà cũng không vừa gì!”
“Chà! Mày gọi tao bằng bà! Tướng tao sao?”
“Trường túc bất tri lao!”
“Trời! Mày mà cũng biết nho chùm! Mà trường túc bất tri lao là gì? Biết nghĩa không đó!”
“Chân dài… trên giường không bao giờ biết mệt”.
“Trời! Ai dạy mày có chữ trên giường… mà sao mày biết tao không mệt nhỏ”.
Hùng nhìn ngay giữa háng có cái hình tam giác nhô cao cười hì hì nói:
“Nhìn cô biết liền!”
Thùy vốn sẵn không nói tục hay sàm sỡ dục tính với ai bao giờ… nhưng không hiểu với Hùng nàng lại không ngượng miệng trò chuyện tình dục mà lại còn thích thú mới lạ. Hình như đàn bà biết nhìn nhận dạng đàn ông, từ bàn chân cho đến bàn tay, khuôn mặt, biết cái đó của hắn không nhỏ. Mỗi lần nàng tiếp xúc với Hùng làm nàng xôn xao rung động một chút dục tính gợn lên giữa háng làm nàng xấu hổ, ngược lại, khi Hùng gặp Thùy, nhìn thân thể hấp dẫn của người đàn bà có chồng hắn có cảm giác tương tự: Đụ được bà này chắc đã lắm.
Đang lui cui quét dọn trong sân thằng Hùng thấy Thùy chạy ngang rồi dừng trước mặt hắn. Sau cả tuần không thấy Thùy chạy qua đây hắn nhớ nàng, Thùy không cho số điện thoại nên không biết nàng ra sao. Nhìn Thùy trong chiếc quần thun màu da cam ngắn tới đầu gối bó sát, giữa hạ bộ vòng háng lộ rõ nhô cao cái hình tam giác thật gợi cảm khiêu khích. Thùy nhìn hắn cười nói ngay:
“Tao đi công tác mấy ngày ở tiểu bang khác… mày nhớ tao không?”
Hắn vẫn nhìn ngay háng nàng nói:
“Sao không… muốn gọi mà không có số phone”.
“Ừ… tao cho… à… ừ… mày nhìn gì mà… kỹ thế!”
“Cô mặc thế này… không nhìn cũng phí”.
Thấy Hùng nhìn sỗ sàng vào giữa háng mình, Thùy ngượng giả bộ nói:
“Trời! Mày… ừ… à… hỗn! Đàn bà nào chả phải mặc như vậy… khi chạy bộ”.
“Nhưng cô khác… nhìn bốc lắm”.
“Khác chỗ nào… bốc chỗ nào?”
“Cô mặc như thế này… có ngày đàn ông hiếp dâm”.
Thùy cười lớn quay ra đường, vừa bắt đầu chạy vừa quay lại nói:
“Đàn ông nào… Mày thì có!”
Hùng nhìn theo cái đít no tròn bó cứng trong chiếc quần legging lòng hắn rộn lên cảm xúc xôn xao mạnh, nói với theo:
“Nhớ nhé… có ngày coi chừng!!”
“Ừ! Tao chờ gọi cảnh sát!”
“Ở tù cũng chịu!! Nhớ đừng khóa cửa, có ngày biết liền” Hùng nói to theo tiếng cười của Thùy.
Thùy vừa chạy vừa lắc đầu cười vừa nghĩ, trong lòng gợn lên chút háo hức thích thú: “Chà! Thằng này bạo quá!”
Để lại một bình luận