Quãng thời gian đó mình cứ thay ca mà gặp 2 mẹ con nàng thôi, ngày nào cũng được ngất ngây đến hao mòn cả người, được cái mẹ con nàng đều đầy kinh nghiệm nên cũng tẩm bổ mình thường xuyên. Nhưng rồi với đồng lương 1,7 triệu / tháng không có chế độ bảo hiểm xã hội hay các khỏan thu nhập thêm nên được hơn nửa năm mình đã chia tay công ty. Sau đó 1 công ty trên Hòa Bình có quyết định đi làm cho mình đúng với chuyên môn kỹ thuật nên mình lên đường nhận công tác. Hôm chia tay, mình và 2 mẹ con nàng làm nồi lẩu ăn với uống rượu, đợt đấy cũng vào cuối năm. Nửa đêm phục vụ Loan xong chờ nàng ngủ say, lại tranh thủ vào nhà tắm dập Liên mấy cái. Nghĩ lại thời đó cũng buồn cười, chẳng dùng bao biếc gì cả, giờ mà ngon mấy không bao thì cũng chịu.
Sau này đi làm xa nên tình cảm và thời gian nhắn tin cho Loan cũng ít đi, thời gian đầu mình còn tranh thủ về làm cái nhưng rồi công việc và khi đã quen với cụôc sống mới thì mình lại bận rộn hơn. Hơn 1 năm sau Loan lấy chồng, 1 anh tổ trưởng bộ phận đóng gói trong công ty giày da. Còn Liên thì về ở cùng 1 ông bộ đội về hưu góa vợ ở Định Công, đi bước nữa nên chẳng cưới xin gì. Về đó nàng lại mở hàng trà đá và ghi số đề.
Nhiều năm sau, Loan thay số và cũng không báo cho mình nên cũng không liên lạc được, còn Liên thời ấy lại không dùng điện thoại. Thôi, mình cũng chỉ biết chúc cho họ một cuộc sống hạnh phúc thôi.
— Hết —
Để lại một bình luận