– Sao ông tướng? Hổng dám ngủ chung với tui hả? Ai ăn thịt ăn cá gì ông tướng đâu mà sợ.
– Ở đây có cái gì trãi dưới đất được không chị?
– Nam hỏi chi vậy?
– Thì để tui ngủ dưới đất cho, còn chị ngủ trên giường cho thoải mái!
– Thôi đi ông! Bây giờ nghe lời tui, Nam nằm ở mé trong, còn tui nằm ngoài. Giường rộng mà, không có chật chội gì đâu.
Nam để ý thấy từ lúc trưa, sau khi dẹp loạn đám chăn bò Hòa Long thì bỗng dưng chị Hiền thay đổi hẳn kiểu cách xưng hô với nó ; trước kia, hễ chị mở miệng ra toàn là mày tao, còn giờ lại kêu tên nó và xưng bằng tui. Dĩ nhiên là nó làm sao mà biết được đã có một vườn hoa nở rộ trong tận cõi lòng chị khi chị thấy thằng bạn chị tuy yếu sức nhưng cũng cố gắng bênh vực chị bằng cách cầm nhánh tre quất túi bụi vào mấy thằng chăn bò ; nếu không có hành động của nó thì cho dù có dữ dằn đến mấy, chị cũng khó lòng mà thắng nổi đám chăn bò du côn du đãng kia. Không còn cách nào nữa cả, nó đành cùng chị ngồi xuống giường nhâm nhi mấy trái nhãn khi nãy chị mang theo ; hai chị em vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ. Khi nãy, mặc dù uống ly café đá pha hơi đậm nhưng vì xem liên tục hai bộ phim nên giờ Nam đã cảm thấy ngáp ngắn ngáp dài ; để nguyên cả áo chemise màu xám và quần tây xanh, nó co cả người nằm xuống mé trong chiếc giường. Lát sau, chị Hiền cũng từ từ ngã người nằm cạnh nó nơi mé ngoài và trận mưa đêm bên ngoài chẳng khác gì một bản tình ca nhẹ nhàng, du dương rót vào tai hai đứa trước khi sa vào giấc ngủ say nồng trong cảm giác tuy lành lạnh nhưng thật ấm áp, dễ chịu hòa quyện với mùi phân bò hăng hăng.
– Hồi trưa, công nhận chị dữ thiệt, làm tụi chăn bò chạy có cờ! – Vừa ngáp, Nam vừa nói.
– Nam mới là dữ hơn tui đấy! Lần đầu tiên tui mới thấy. Từ đó đến giờ, tưởng đâu là hiền lắm, ai dè…- Ngừng một chút, chị tiếp – Nè Nam, bữa nay là ngày vui nhất cuộc đời chị từ trước đến nay đấy. Nói thiệt với Nam, chị ước được đi xem phim lâu rồi nhưng chưa hề có dịp, nay lần này là lần đầu tiên Nam làm tui thỏa nguyện đấy. Tui cám ơn Nam nhiều lắm!
– Thôi mà, có gì đâu mà chị phải cám ơn tạc nghĩa chi cho mệt vậy!
Nói qua nói lại một lát, cả hai chị em đều cùng chìm đắm vào giấc ngủ hồi nào cũng chẳng hề hay biết và lúc đầu, chị Hiền phải cười thầm vì thằng bạn chị cứ co nép hết cả người vào vách, không dám đụng chạm vào người chị giống như là người chị mọc đầy gai vậy. Giờ đây, khi không còn biết gì nữa vì đã ngủ say, do tiết trời mưa đêm lành lạnh vả lại, tấm mền xổ ra đắp trên người hai đứa không đủ nên dần dần cả người Nam nằm sát vào thân thể chị. Không biết đã ngủ được bao lâu, chợt một tiếng sét nổ vang rền bên ngoài khiến cả hai cùng giật mình tỉnh giấc và khi nhận ra tình trạng ngẫu nhiên thân thể hai đứa nằm sát rạt vào nhau, nó cảm thấy hoảng sợ nhiều hơn là ngại ngùng vì tính tình chị chẳng khác gì Trương Phi như chúng ta đã biết rồi đấy.
– Trời sáng chưa chị? – Nó hỏi đánh trống lảng.
– Còn khuya trời mới sáng!
Chị Hiền cùng Nam không sao biết được là lúc này mới có gần 12 giờ đêm và chắc có lẽ là hoàn cảnh không gian vắng vẻ, tĩnh mịch của căn chòi chuồng bò không hề có ai cả trừ hai đứa ra khiến cho chị dạn dĩ bất chợt vòng tay ôm lấy người nó. Nó bỗng dưng đờ người ra, không biết phải ứng xử với chị ra sao khi chị chồm người tới hôn lên má lên mũi nó. Nó nằm yên mặc cho chị muốn hôn nó kiểu nào thì hôn và chỉ được khoảng gần hai phút đồng hồ sau, chị buông nó ra cằn nhằn :
– Người gì đâu mà khờ ịt, chẳng biết gì cả. Cứ như là tượng đất không bằng!
Chị ngồi dậy, chắc chắn chị không ngờ được rằng mình đã sai lầm khi đánh giá về thằng bạn nhỏ hơn chị hai tuổi ; chẳng qua nó cảm thấy quá bất ngờ, không tưởng tượng ra được là chị lại chủ động tỏ tình với nó, vả lại chị có cái vẻ ngoài khiến nó cứ sờ sợ, không có ấn tượng tình cảm thì làm sao trái tim nó nhanh chóng rung động cho được? Lần này thì khác, trong giây phút nó đã cảm nhận được nhịp đập của con tim chị đang rộn ràng trong khúc hát yêu đương ; tức thì với tâm trạng một người có lỗi mong muốn chuộc lỗi, nó bắt đầu cảm thấy rạo rực rộn ràng và ngồi dậy, lần hai cánh tay ôm vòng từ sau lưng ra trước ngực chị. Thực sự, hiện tại nó không phải dối trá để lấy lòng chị khiến chị nguôi giận mà nó cảm thấy yêu chị bất chợt chẳng khác gì trận mưa đêm bên ngoài. Có lẽ không phải do chị đẹp mà là chị dễ thương, có lẽ không phải do chị quyến rũ mà là chị cuốn hút nội tâm ; chị mau chóng nguôi đi cơn giận chẳng khác nào quả bóng bơm căng xì hơi xuống và đến lượt chị bị bất ngờ khi thấy nó ôm chị rồi khuôn mặt nó cúi xuống kề sát vào khuôn mặt chị. Nó không nói gì cả, không hề có một lời xin lỗi chị nhưng lại còn hơn cả nghìn lời xin lỗi vì đôi môi nó đang nhẹ nhàng hôn lên mái tóc chị vàng vàng vì cháy nắng nhưng thật mượt mà, êm ái và thoang thoảng mùi xà bông Dove.
Chị Hiền yên lặng để thằng bạn hôn tóc mình, giống như một bong bóng mưa đêm vỡ tan trong hư vô ảo vọng, chị nhanh chóng rung cảm với tình yêu Nam đang trao cho chị và chị từ từ thả lỏng người, nhắm nghiền đôi mắt, khẽ nhẹ nhàng xoay khuôn mặt lại đối diện với khuôn mặt người tình. Song song cùng lúc khi hai cánh tay chị lần lên ôm siết lấy hai bờ vai nó thì đôi môi nó cũng đã âu yếm di chuyển xuống trán chị, mắt chị rồi từ đấy lần đến sống mũi chị và hai gò má cao của chị. Hơi thở hai chị em bỗng nhiên mạnh dần lên, chị cũng đã bắt đầu hôn trả lại vào mũi, vào má, vào cằm nó và đôi lúc hứng tình mạnh mẽ, nó còn nhẹ lần hôn xuống vầng cổ chị cũng như là chị hôn lên những lọn tóc trên đầu nó. Từ nơi xương cùng hai đứa đều đồng loạt xuất phát một luồng điện có thể là hiệu điện thế mạnh đến hơn cả trăm ngàn kV rần rật chạy dọc theo hai bên cột sống lên trung ương thần kinh rồi từ đây lan tỏa ra khắp châu thân và tứ chi ; chính luồng điện này đã làm tăng thêm kích thích ham muốn những cái gì đó đang còn thiếu vắng trong tận cõi lòng hai đứa, làm cho vòng tay hai đứa ôm siết lấy thân thể của nhau thêm chặt hơn, thêm sát hơn.
Chị Hiền không sao ngờ được rằng thằng bạn chị tuy nhỏ hơn chị những hai tuổi và có vẻ khờ khạo lại đã miệt mài từng trãi trong tình trường với cả thảy là 17 mối tình ; ngay từ những giây phút đầu tiên tuy nó hơi lụp cha lụp chụp, vụng về và lúng túng nhưng chị lại tỏ ra kết nó, thích nó một cách nhanh chóng. Dường như là đôi môi dày mọng, dảnh lên của chị từ nãy đến giờ vẫn cứ mấp máy gọi tên Nam nhưng chỉ gọi thầm được thôi chứ không hề ra tiếng và lúc này, khi đôi môi nó trong màn đêm vắng lặng mày mò, lần tìm đôi môi chị thì tuyệt đối không một chút e dè, ngần ngại chi cả tuy chỉ hơi run rẫy, chần chờ chút xíu, đôi môi chị mở rộng đồng thời đưa lưỡi ra ngoài rồi hai đứa bắt đầu trao cho nhau nụ hôn đầu đời đầu tiên của một mối tình có lẽ là quá muộn màng với chị nhưng lại đến sớm với nó. Vậy là không còn gì có thể chối cải được cả, trên thế gian này lại có thêm một cuộc tình tuy lặng lẽ nhưng thật nồng nàn, say sưa và đắm đuối xảy ra giữa hai đứa bạn học cũ của nhau cách đây sáu năm về trước. Tình yêu đó đến với cả hai thật nhanh chóng, quá bất ngờ, không ai có thể lường trước ; chỉ kịp có thời gian vừa cảm nhận được men tình là đón nhận ngay chứ không thể nào mà nghĩ ngợi lung tung chi cho mệt. Song song với tích tắc thời gian, càng lúc đôi môi hai đứa càng quấn quýt nhau giống như có keo dán dính vào với nhau và hai đầu lưỡi hai chị em càng xoắn xuýt khiến cho nước bọt liên tục tứa ra hai bên khóe miệng chị và nó một cách ngất ngây, mê mệt.
Thực sự mà nói, từ lúc bỏ học đi chăn bò cho đến nay đã được sáu năm, chị Hiền nhiều lúc rất muốn nhưng cũng không thể nào gặp gỡ được một người bạn học nào đó để có thể tâm sự loài chim biển ; thậm chí có đứa gặp chị tuy vẫn nhận ra chị nhưng lại cố tình ngó lơ, coi như không biết chị là ai. Ngoài nỗi buồn trên, dù sao thì chị cũng đã là một cô gái trưởng thành 19 tuổi, chị luôn mong mỏi có được một người bạn trai như bao bạn bè chị để đi chơi, đi xem phim… nhưng có lẽ chị quê mùa, nhan sắc kém cỏi lại hung dữ, chua ngoa nên chị hoàn toàn không sao lọt được vào mắt xanh một người con trai nào cả ; thành thử ra, cuối cùng chị vẫn cô đơn phòng không chiếc bóng. Vậy mà nay bỗng dưng Nam, một thằng bạn học đáng tuổi em chị, chẳng hiểu là từ đâu xuất hiện ban đầu chỉ là nói chuyện phiếm, mua quà bánh cho nhau rồi rủ nhau đi xem phim giờ đây lại cùng chị bước vào cõi thiên thai tình yêu đầy hoa thơm cỏ lạ và dĩ nhiên là không có lý do gì mà chị không chấp nhận nó khi chị mãi miết ngóng chờ một tiếng sét tình yêu đánh vỡ tan con tim đầy ắp muộn phiền của chị.
Gia đình hai đứa cũng như là bạn học cùng lớp khi xưa giờ này không sao ngờ được rằng hai đứa đang yêu nhau nồng nhiệt và đắm đuối ; một điều tất yếu là mối tình của hai chị em hoàn toàn không hề có gì là tội lỗi oan nghiệt cả, mọi người nếu biết sẽ rất dễ dàng chấp nhận vì đây chẳng qua là một sự chuyển hóa từ tình bạn trở thành tình yêu mà thôi. Vòng tay ôm của Nam từ từ tạm rời thân thể chị rồi hai bàn tay nó lần lượt tháo cởi năm hột nút ốc nơi chiếc áo chemise xám nó đang mặc và chị cũng bắt chước làm theo nó mà lần hai bàn tay lên cởi hai hột nút áo nơi cổ, nơi ngực chiếc áo soa xanh dương của chị. Nó quặt hai cánh tay ra sau, cánh tay phải lần kéo ống tay áo trái ra khỏi cánh tay trái rồi ngược lại, cánh tay trái lại cởi ống tay áo phải tuột rời cánh tay phải ; nó vắt chiếc áo lên thanh đầu giường trong khi chị vẫn còn chưa cởi xong năm hột nút áo của chị. Với một sự phấn khích tột độ không thể nào tả nổi, nó mình trần trùng trục vòng tay ôm quàng qua tấm lưng chị tuy to bè nhưng thật mềm mại rồi nhẹ nhàng dìu đỡ chị nằm trở lại xuống giường.
Chị Hiền tuyệt đối hoàn toàn không hề có bất cứ hành vi cử chỉ nào phản kháng nó cả mà trái lại nhất nhất chị đều tuân phục theo từng thao tác ân ái, nghĩa là nó muốn chị nằm là chị nằm ; như bao người con gái khác, đôi mắt chị khẽ nhắm nghiền lại khi bắt đầu trao tặng và đón nhận cảm giác ái tình trong khi nó đang lặng lẽ khám phá, thưởng thức và chiếm đoạt thân thể chị đương nhiên là vẫn còn trinh nguyên, tươi tắn. Việc đầu tiên là hai bàn tay nó lần lên mở nốt ba hột nút áo còn lại của chị, sau đó nó mở rộng hai thân áo trước chị Hiền ra hai bên ; hai bàn tay khéo léo, thành thạo của nó tiếp tục lần lên cởi hai vai áo chị xuống và khi đó, chị lần lượt hết nghiêng người qua bên phải rồi qua bên trái để giúp nó dễ dàng cởi hai ống tay áo ra khỏi hai cánh tay chị, ống tay áo phải đến ống tay áo trái. Nó gấp gọn chiếc áo soa xanh dương của chị rồi để lên mé đầu giường và mục tiêu tiếp theo của nó là chiếc nịt vú bằng thun voan trắng mới tinh úp lại nữa kín nữa hở che đậy hai bầu vú chị trinh nguyên, đầy đặn. Chị không cần phải hỏi chi cả, chỉ lẳng lặng nhỏm lưng lên để thằng bạn chị luồn hai bàn tay xuống mày mò, sờ soạng tháo hai móc sắt nhỏ ra khỏi hai cái khoen cài hai sợi dây chiếc nịt vú khiến cho chẳng mấy chốc, chiếc nịt vú chị không còn bó sát vào ngực chị nữa mà từ từ lỏng dần, lỏng dần và tuột lệch xuống phía dưới.
Sau khi cẩn thận để chiếc nịt vú lên chổ đầu giường cạnh chiếc áo chị và nhờ ánh sáng trắng bạc soi rõ từ chiếc đèn măngxông, nó mồn một chiêm ngưỡng bộ ngực người chị bạn học cũ. Có lẽ do trưởng thành sinh lý sớm cũng như thân thể to con nên kích thước hai bầu vú chị có phần trội hơn các cô gái cùng tuổi, vun tròn như một cặp bưởi đang độ chín tới trên cây và nhô cao chẳng khác gì hai hòn hỏa diệm sơn chuẩn bị phun trào nham thạch ; hai gò ngực chị không ngớt run rẫy, phập phồng và liên tục nâng lên hạ xuống theo nhịp thở hổn hển, phấn khích. Giờ này, ở đồi Phong Phú cũng đang mưa và thằng An không sao ngủ được mà cứ mãi trằn trọc, thắc mắc là không hiểu vì nguyên nhân gì khiến cho Nam, thằng bạn thân thiết nhất lại không lên đây chơi với mình. Dĩ nhiên, thằng An không sao biết chính lời nhắn của mình lúc chiều với gia đình Nam là điều kiện tối ưu nhất để giờ đây đưa đẩy Nam đến với một cuộc tình thật tuyệt vời trong đêm mưa tầm tã cùng một chị bạn học cũ lớn tuổi tuy quê mùa, dữ dằn nhưng thật tuyệt vời, hấp dẫn.
Lúc này, tất yếu là không còn lý do gì để mà chần chờ nữa, nó chậm rãi cúi xuống rồi hé đôi môi ra ngậm nút lấy đầu núm vú phải chị Hiền ; đồng thời bàn tay phải nó không quên lần lên nắn bóp, mày mò và sờ soạng bầu vú trái chị. Chị liên tục lấy hơi lên, không ngớt liên tục rướn cao vầng cổ với từng tiếng rên rĩ sung sướng đầy phấn khích nhục dục vì đây chính là lần đầu tiên, nhờ có thằng bạn nên chị mới biết và cảm nhận được thế nào là tình yêu, thế nào là ân ái. Như thế này, chắc chắn là chị không thể nào còn chê bai người tình của chị là khờ ịt, là tượng đất nữa và tuy đây là lần đầu tiên nhưng có lẽ do bản tính dạn dĩ sẵn có nên chị hoàn toàn không hề có một chút cảm giác nào gọi là mắc cỡ, e ngại, ngượng ngùng chi cả mà trái lại, chị rất tự nhiên và mạnh dạn trong việc đón nhận, hiến dâng giống như một việc thật bình thường trong cuộc đời đầy cạm bẫy nghiệt ngã này vậy. Hai bàn tay dùi đục của chị không sao yên được mà cứ mãi miết lần lên vò tới vò lui những lọn tóc trên đầu thằng bạn chị và cũng chính là người tình mới của chị ; thỉnh thoảng, chị lại buông ra để xuôi hai bên thân mình rồi liên tục hết nắm lấy lớp chiếu kéo lên lại buông ra, kéo lên lại buông ra… Sáu năm về trước, mỗi lần Nam đến ngay chổ chị để chỉ cho chị cách làm bài tập Pháp văn thì lúc ấy, cả hai đứa đều không hề nghĩ rằng sáu năm sau tức là giây phút này đây, hai đứa lại mê mệt và đắm đuối yêu nhau bên cạnh cái chuồng bò ngai ngái nơi khu đất gần cầu Bà Vụng.
Để lại một bình luận